Sau buổi khai giảng ngày đầu tiên, hầu hết các học sinh đều có mục tiêu để lựa chọn vào câu lạc bộ nào rồi, riêng Linh Lung thì vì bản thân không quá tiện gia nhập câu lạc bộ thần tượng, xét thấy cô có kinh nghiệm từ mẹ về chơi dương cầm nên chắc là cũng gia nhập vào câu lạc bộ này.
Vừa mới đi nhận được tờ đơn xin vào câu lạc bộ, từ bên ngoài Linh Lung liền nhìn thấy Minh Triết bước tới hỏi thăm.
Đối phương cũng đang cầm trên tay một tờ giấy, không biết là anh chàng cùng lớp này quyết định là sẽ gia nhập câu lạc bộ nào nhỉ?
“Yo, có gia nhập câu lạc bộ thần tượng không?”
“Không, câu lạc bộ dương cầm, còn cậu?”
“Hah… vậy mà còn tưởng rằng cậu sẽ vào câu lạc bộ thần tượng chứ, mà, dù sao cũng đã xin rồi”
“Cậu vào câu lạc bộ đó? Thú vị nha, trong lớp có đến hai hot boy đồng dạng gia nhập vào nơi này, xem ra chỗ bọn cậu sẽ có nhiều trò vui rồi đây”
“Đừng có nói như thể mình là người ngoài, nếu như tớ mà thành thần tượng thì chúng ta sẽ là đối thủ đấy, Linh Lung”
“Ừm, không vấn đề gì, càng nhiều đối thủ càng vui mà không phải sao? À… còn cô bạn gì đó theo cậu cả buổi sáng đâu rồi?”
“Là Lam Vân, mà giờ cô ta bị Tu Kiệt giữ chân rồi”
“Haha, được đó, rất có tinh thần phát huy, tớ cho bạn gái này một phiếu tán thưởng”
Nói xong Linh Lung liền giao tiếp với đối phương thêm vài câu xã giao rồi rời khỏi, ngày hôm nay đã kết thúc, cô nhận đồ đạc trở về phòng ký túc xá của mình.
May mắn của bản thân giống như là bị triệt tiêu đi hết, Linh Lung hiển nhiên là không được ở cùng phòng với hai cô bạn thân của mình, ngược lại là ở ghép với một bạn nữ khác ngẫu nhiên.
Đứng trước phòng số 203, đây là nơi ở sắp tới của cô trong vòng ba năm tới, mở cửa ra thì nhìn thấy phòng tắm đang được sử dụng, một góc căn phòng đã sớm có người ở và trang trí.
“Rock and Spice?”
Nhìn nhìn vào những tấm áp phích trên tường, rõ ràng người cùng phòng với Linh Lung tuyệt nhiên là một fan hâm mộ điên cuồng của dòng âm nhạc sôi nổi và hoạt bát này.
Cất đồ đạc của mình về bên giường của bản thân, sau đấy liền bắt đầu dọn dẹp khu vực của chính mình, khoảng chừng năm phút sau bạn cùng phòng của cô mới bước ra ngoài.
“Lôi Thiến Thiến?”
Ngạc nhiên bật thốt, ấy chết, cô cũng quên mất là đối phương sẽ nhập học tại cùng trường phổ thông Tinh Sa với bọn cô.
Đang lau đầu và mặc đồ tắm Lôi Thiến Thiến cũng giật mình khi nghe thấy bạn cùng phòng của mình vậy mà lại là cô gái đeo kính lúc trước.
Linh Lung đang phân vân không biết nên nói chuyện làm sao, đột nhiên đối phương đã lao tới và ôm chầm vào người cô.
Mùi hương cơ thể và sữa tắm thơm phức lan tỏa khắp nơi, cơ thể của Thiến Thiến cũng mềm mại quyến rũ, chưa kể mái tóc hồng và cặp lông mi của đối phương cứ cạ cạ vào người cô.
“Là cậu, thật mừng quá”
Phấn khích ôm trầm lấy cô bạn đã thẳng thắn nhận xét và đứng lên cỗ vũ cho bản thân trong cuộc thi The Voice lần trước.
Nếu như không phải có đối phương, sợ rằng bản thân đã u mê trong sợ hãi và lo âu, đồng thời cũng bị loại luôn khỏi cuộc thi.
Thiến Thiến nợ Linh Lung một lần cơ hội, một lần cứu rỗi, vậy nên khi được gặp mặt lại Linh Lung cô ấy đã hoàn toàn phấn khích.
Cảm giác được Linh Lung vẫn còn đang ngơ ngác không hiểu gì, Thiến Thiến mới lùi lại cười ngượng ngùng một lần nữa giới thiệu.
“Chúng ta đã gặp nhau vài lần rồi, lúc trước là thái độ của tớ không tốt, mình là Lôi Thiến Thiến, hi vọng được làm bạn với cậu!”
“Ừm, mình là Linh Lung, rất vui được làm quen”
Nhìn thấy thái độ chân thành của đối phương, Linh Lung cũng không thể ghét được mở cười cười trả lời, sau đấy đáp trả lại bằng một cái ôm nhẹ.
Tình bạn của bọn họ chính thức bắt đầu từ việc giúp đỡ nhau dọn đồ, Lôi Thiến Thiến cực kỳ nhiệt tình mà hỗ trợ cô trong mọi việc.
Sau đó đối phương còn cầm ra cây guitar yêu thích của bản thân mà giới thiệu, vì tạm thời đang ở trong ký túc xá nên không được phép làm ồn ào, nhưng mà đối phương vẫn khẽ gãy nhẹ vài tiếng cho cô nghe.
“Đây là Pipi, bạn thân của mình hồi còn bé, anh hai mình tặng cho mình đấy, nó là cây guitar mà mình yêu thích nhất!”
“Là một cây đàn guitar nhãn hiệu của Fender phải không?”
Linh Lung hỏi, đồng thời được Thiến Thiến cho mượn cầm cây guitar một chút, cô cũng không quá giỏi trong việc chơi các loại nhạc cụ bằng dây.
Thử gãy lên vài nốt nhạt, khẽ ngân lên bài ca Twinkle Twinkle Star, hai cô gái nhỏ ở trong căn phòng liền cất tiếng hát trong trẻo của mình để chơi bài nhạc trẻ con thời thơ ấu.
“… Nói nè, Linh Lung, cảm ơn cậu hôm bữa đã giúp tớ trong cuộc thi nhé?”
“Hửm? À, lúc tớ cỗ vũ cậu sao? không có gì, chỉ là tớ biết thực lực của Thiến Thiến rất giỏi, đồng thời cậu cũng rất kiên cường, không phải sao?”
Mỉm cười đáp lại lời của đối phương, hai bên trao đổi số điện thoại và cách liên lạc với người còn lại, sau đó vì để chúc mừng cho tình bạn mới chớm nở này, Thiến Thiến liền rũ cô đi ăn vặt bên ngoài trường học.
Hai người bọn cô liền dắt tay nhau ra ngoài chơi, cả hai đi ăn kem, ăn mực nướng, đi dạo phố và cùng nhau chơi trò chơi.
Vui đùa mãi cho đến khi cả hai mệt mỏi liền trở về phòng, bọn cô ăn cơm chiều ở căn tin rồi bắt đầu thời gian tâm sự buổi tối.
Linh Lung cũng giới thiệu luôn hai cô bạn thân của mình cho đối phương, Mặc Ninh và Hàn Sương hưng phấn khi được gặp một thiên tài âm nhạc như Thiến Thiến.
“Tuyệt quá, đúng là người thật nè!”
Chưa kịp nhìn thấy hình là đã nghe được tiếng nói vọng vào, Mặc Ninh phóng vô như một con mèo hoang dã lao tới ôm vào người Thiến Thiến.
Hàn Sương thì bình tĩnh đứng ở ngoài nói lời chào rồi mới bước vô, trên tay còn cầm vài bịch đồ siêu thị mới mua trở về.
“Tớ có mang bánh kẹo và nước ngọt đây, mở tiệc chứ?”
Vừa ngồi xuống đã banh đồ ăn vặt ra, Hàn Sương mở miệng chào hỏi với Thiến Thiến, cả Mặc Ninh sau khi bị ăn một đấm của Linh Lung cũng liền thành thật cúi đầu nhận lỗi.
Lần đầu tiên gặp mặt với nhiều bạn nữ như vậy, Lôi Thiến Thiến cũng có phần bở ngỡ, nhưng mà người ta nói những kẻ có cùng tính nết với nhau rất dễ làm bạn, và bọn cô liền nhanh chóng thân mật với nhau.
Đang cắn miếng bim bim thì Mặc Ninh liền hỏi thăm về cuộc thi mà Lôi Thiến Thiến đang tham gia, nghe nói nó khá là nổi.
“Cậu đã vượt qua vòng đối đầu trong cuộc thi rồi đúng không? Tiếp theo sẽ là thách đấu giữa các huấn luyện viên, cậu nghĩ rằng ai sẽ là đối thủ khó nhằn nhất”
Đây là một câu hỏi khó, rất nhiều tuyển thủ vẫn chưa thật sự hiểu rõ về mọi người trong cuộc thi, dựa theo phần biểu hiện ở vòng đầu và vòng đối đầu thì người mà Lôi Thiến Thiến lo nhất là Điệp Vũ.
Ngay sau đó kế tiếp mới là Tu Kiệt, bởi vì giọng hát của đối phương dù có thật sự qua nhiều năm trui rèn, nhưng vẫn không thể bằng được sự truyền cảm đến lạ thường của Điệp Vũ.
“Có lẽ là Điệp Vũ và Tu Kiệt đi”
Nghe câu nói của Lôi Thiến Thiến, cả đám mới tiếp tục thảo luận về vấn đề này, Hàn Sương thì sớm để ý hơn, liền nói ra vấn đề của mình.
“Các cậu cảm thấy nếu để cho bạn học Hạo Hiên hồi sáng mà tham gia thì sẽ như thế nào?”
“Hạo Hiên sao, cậu ta thì chuẩn giáo thảo của trường rồi”
Mặc Ninh vừa nghe thấy tên đối phương liền gật đầu tán thành, mặc dù câu nói không có liên quan lắm, ngược lại cô ấy rất hưng phấn lôi ảnh chụp lén ra để bà tám với mọi người.
Nhắc đến cái tên này cả Linh Lung và Lôi Thiến Thiến đều trầm mặc, đây là một đối thủ khó nhằn, cũng may là anh ta không thật sự tham gia thi đấu, nếu không thì quán quân của giải này sợ rằng không thoát khỏi tay đối phương.
“Là một người rất tài giỏi”
Linh Lung thừa nhận, sau đó Lôi Thiến Thiến cũng gật đầu, bọn họ tiếp tục nháo nhào về chuyện các thần tượng khác.
Đặc biệt được nhắc đến ở đây hiển nhiên là An Dật Minh, anh ta thì là thần tượng siêu nổi tiếng trong lòng của Mặc Ninh rồi.
Có được hàng tá tấm ảnh cùng với những đĩa CD của đối phương, ba người Linh Lung liền đành phải cúi đầu chịu thua với sự hâm mộ này, đồng thời ngưỡng mộ An Dật Minh vì đã có một fan cuồng đến mức như vậy.
Tình bạn của cả nhóm được kết thúc bằng phần thể hiện âm nhạc tiểu học cùng với cây guitar Pipi của Thiến Thiến, bọn họ hát khoảng năm sáu bài cho đến khi buồn ngủ liền ai về phòng nấy.
Ngày mai là thời gian huấn luyện tiếp theo, đó sẽ là những buổi huấn luyện đơn để thi đấu đối chọi với các thành viên trong đội khác, lúc này, Linh Lung sẽ có cơ hội được học hỏi nhiều nhất.
So với Hạo Hiên, cô không nghĩ rằng mình sẽ mãi thua cậu ta, cho cô thêm một hai tháng, tuyệt đối bản thân sẽ vượt qua đối phương.
“Nhiệm vụ: Chiến thắng tuyệt đối ở vòng khiêu chiến! Phần thưởng: Linh cảm của loài bướm!”
Cầm điện thoại lên chơi trò đào tạo idol của mình, nhân vật Linh Lung ở bên trong trò chơi đã lên cấp 27, cho tới bây giờ bản thân vẫn còn dẫm chân tại chỗ, cô biết rằng bởi vì mình càng lên cao càng khó lên cấp.
“Phần thưởng thật quái dị”
Lẫm nhẫm một câu, cô liền lên trên giường đi ngủ, hiện tại điểm thương của bản thân là 615, nói cách khác là vẫn còn một gói kỹ năng sơ cấp khác có thể được học tập.
Nếu muốn một lần nữa học Diễn Xuất thì cô cũng có thể, nhưng mà tạm thời cô chưa phải là diễn viên, quá đầu tư vào mục này sẽ không có nhiều lợi ích gì.
Còn cụm từ Linh cảm từ loài bướm thật sự khiến Linh Lung không hiểu vấn đề, nhưng nếu phần thưởng không phải là điểm thưởng mà là một vật gì đó, hẳn là sẽ không phải món đồ tầm thường gì.