Thu dọn đồ đạc ở nhà và cùng với Mặc Ninh với Hàn Sương chuẩn bị đi lên thủ đô quốc gia, nơi mà trường trung học phổ thông đào tạo nghệ thuật Tinh Sa cắm sừng sững tại đây.
Hôm nay là ngày khai giảng của trường, đồng thời cũng là lúc mà bọn cô đi nhận phòng ký túc xá thuộc về mình.
Tuy rằng cả ba cùng đậu vào cùng một trường, nhưng còn việc có học cùng lớp hay không thì chẳng ai biết, còn việc ở gần nhau hay không thì hoàn toàn là do trời đình mà thôi.
“Chúng ta đi xem danh sách lớp chứ?”
Mặc Ninh đưa ra lời đề nghị, cả ba lập tức tán thành cùng nhau tìm hiểu xem lớp học của bọn họ là ở đâu, nhưng mà phía trước thật sự vẫn khá là đông.
Hình như nhà trường còn để cho các giáo viên ra dẫn nhóm học sinh ở trong lớp mình đi tìm phòng học, Linh Lung cùng các bạn liền dễ dàng tiến vào trong xem khi đám đông tách ra.
Nhưng không xem thì không sao, vừa xem mọi người liền buồn bả vì kết quả phân lớp của cả bọn, Hàn Sương thì may mắn học cùng lớp với Mặc Ninh, nhưng Linh Lung vì lấy kết quả siêu cao đậu vào trường nên liền được phân vào một lớp học khác.
“Đùa à…”
Linh Lung đổ mồ hôi nhìn vào kết quả lần này, thật sự là quá không dám nhìn thẳng, bây giờ thành ra cô bị cô lập tại một môi trường học hoàn toàn mới không có người quen?
Đang tính tìm kiếm thử xem liệu có thêm bạn học nào quen thuộc với mình không, Linh Lung nhanh chóng nhận ra vài cái tên khiến cô chú ý.
“Hạo Hiên?.... Minh Triết???”
Bật thốt lên thật to khiến cho hai cô bạn của mình để ý, quan sát lại thật kỹ để chắc ăn rằng mình không nhìn nhầm, đồng thời cô cũng xem xem ngày tháng năm sinh có khác nhau hay không.
Trong lúc mà Linh Lung vẫn còn ngơ ngác chưa tin vào điều này, từ phía sau đã có một giọng nói quen thuộc chào hỏi cô.
“Yo, bạn cùng lớp, lại gặp mặt!”
Minh Triết không biết từ khi nào đã đứng ở gần đó, ăn mặc đồng phục của trường Tinh Sa, bộ áo quần bảnh trai, lấy tông màu xanh dương cùng trắng làm chủ đạo, họa tiết ngắn gọn lại mạnh mẽ làm bật sự nam tính của các bạn trẻ.
Quần áo của Linh Lung có cùng kiểu chế tác giống với Minh Triết, khác cái là áo được làm nhỏ gọn hơn, phần dưới là một chiếc váy xếp ngắn phù hợp với sự ưu nhã và thông minh của nữ giới.
Đối phương đang giơ tay lên chào hỏi bản thân, Linh Lung nhíu mày một chặp sau đó mỉm cười nhìn đối phương.
“Ừm, lại gặp mặt”
Hai người Mặc Ninh và Hàn Sương liền phóng cặp mắt tò mò về phía cô và Minh Triết để hóng chuyện vui, bọn họ liền lùi lại vài bước nhường khoảng trống cho Linh Lung và anh chàng này.
Nhưng chưa hóng được bao lâu, một cô gái khác chạy tới như trong mấy câu chuyện ngôn tình đứng trước mặt anh chàng đẹp trai rồi nói.
“Minh Triết, sao cậu lại bỏ mình ở ngoài kia rồi bỏ đi vậy? chúng ta cùng đi học thôi nào?”
Tươi cười đúng mực thể hiện được sự cao quý của một thiên kim con nhà giàu danh giá, nhưng đôi mắt chứa đầy ngọn lửa của sự độc chiếm và điên cuồng kia thật sự không làm Linh Lung có hảo cảm được.
Nhớ không nhầm thì Minh Triết cậu ta có nói được gia đình sắp xếp làm quen với một cô gái rất tài năng, giống như là đối phương thì phải.
Giống như được giảm bớt gánh nặng, đồng thời cười ở trên nỗi đau của người khác, Linh Lung liền rạng rỡ như ánh mặt trời và nói
“Cố lên bạn hiền”
Sau đó ngoảnh mặt làm ngơ chạy lại gần bên phía giáo viên lớp bọn cô, nhanh chóng tìm kiếm một bạn học mới để làm thân.
Dù có tâm muốn đuổi theo nhưng Minh Triết cũng không thể trực tiếp mắt lạnh đối với một bạn gái, hơn nữa còn là đối tượng mà ba mẹ muốn giới thiệu.
Giáo viên của lớp Linh Lung là một người đàn ông trung niên tầm tuổi hơn ba mươi, dáng dấp thành thục và nụ cười soái khí.
Đối phương tuyệt nhiên có một tài nghệ gì đó về nghệ thuật, bởi vì là giáo viên trong trường Tinh Sa rất chú trọng về phương diện này, đồng dạng, các học sinh sau khi vào năm học cũng sẽ phải lựa chọn một câu lạc bộ cho mình.
Các câu lạc bộ bao gồm rất nhiều mảng nghệ thuật phong phú khác nhau, không thể chỉ bao gồm một từ mà gộp chung được, ví dụ như câu lạc bộ dương cầm, câu lạc bộ vĩ cầm, câu lạc bộ kịch hiện đại,…
Nếu như gộp chung lại một mảng thì giáo viên hướng dẫn sẽ rất loạn, trường học luôn cần phải kiếm những tài năng mới trong các lứa học sinh đi thi đấu để giành giải, vậy nên tiêu chuẩn khá là cao.
“Khụ khụ, mọi người hãy đứng lên giới thiệu bản thân theo thứ tự nhé”
Thầy Khương là tên gọi của thầy bọn cô, ông ấy có giọng nói trầm ấm và rất dễ nghe, hầu hết mọi người đều im lặng sau khi ông ấy phát biểu.
Lớp học nhanh chóng đáp ứng và đứng dậy giới thiệu bản thân trước mọi người, Linh Lung liền thản nhiên đứng lên nói một chút và họ tên, không làm điều gì nổi bật và ngồi xuống.
Cô cũng không nhất thiết cần phải có bạn mới sống được, tại một nơi xa lạ thế này, sau này bản thân còn phải ra ngoài làm công việc của thần tượng khá nhiều, chắc là nên ít giao tiếp lại thì tốt hơn.
Sau buổi giới thiệu và giải thích một số nội quy nhà trường, cả lớp liền tập trung tại hội trường lớn của Tinh Sa để làm lễ, giống như các buổi lễ khai giảng thường quy, không có gì đặc sắc, tuy nhiên có một điều đặc biệt đó là lễ chào đón tân sinh viên của các câu lạc bộ.
“Xin mọi người hãy hướng mắt về sân khấu, các câu lạc bộ sẽ có năm phút để thể hiện bản thân mình và chiêu mộ thành viên mới, hãy cố gắng tận dụng thời gian”
Thầy giám thị sau khi giải thích xong liền lùi lại một bước, bước xuống dưới hàng ghế của các lão sư, để lại phía trên dành cho các ngôi sao của trường thể hiện.
Đầu tiên là một màn độc tấu dương cầm xinh đẹp, giai điệu thật sự rất cuốn hút, hơn nữa kỹ thuật đánh đàn của đối phương tuyệt đối không hề thấp.
Các phần thể hiện âm nhạc bằng nhiều loại nhạc cũ, câu lạc bộ hợp xướng, câu lạc bộ diễn kịch thể hiện những gì mà mình có.
“Xin hãy dành thời gian đến tham quan câu lạc bộ của bọn chị, mọi người sẽ được chào đón nồng nhiệt”
Đấy là lời thoại của nữ hội trưởng câu lạc bộ thần tượng của trường, một câu lạc bộ đặc biệt dành cho những người lập chí hướng trở thành những ngôi sao.
Tên của đối phương… tên của đối phương hình như là Kim Mẫn Thy, là một cô gái trưởng thành và đầy tài năng, trình độ cũng đáng xem xét, nhưng nếu muốn thật sự làm thần tượng thì vẫn còn khá xa.
“Được rồi, sau đây sẽ là màn chào hỏi của các học sinh mới trường chúng ta, là thủ khoa của trường, bạn học Hạo Hiên có thể biểu diễn một màn trình diễn phấn khích cho mọi người được không?”
Kim Mẫn Thy đưa ra lời mời, tầm mắt của các học sinh liền hướng mắt về lớp của Linh Lung, lúc nãy khi giới thiệu cô đã có để ý về bạn học Hạo Hiên này.
Là tuýp người đẹp trai dễ nói chuyện nhưng khó thân cận thật sự, mái tóc vàng và cặp con ngươi màu nâu đồng hiền hòa, đối phương dễ dàng đạt được danh hiệu lớp trưởng của cả lớp, bỏ xa số phiếu mà Minh Triết có thể đạt được.
Mà thực chất là tên Minh Triết kia hoàn toàn không thèm để ý tới chức vụ này, sau khi gặp cô bạn Lam Vân thân mến kia, đối phương đã đủ đau đầu rồi.
Nhìn cậu trai trẻ với vóc người khỏe mạnh bước lên sân khấu, Linh Lung liền mơ hồ nhìn được hào quang của cậu ta, đối phương có phong thái của một thần tượng… chắc là vậy.
Vừa mới bước lên sân khấu, nở một cười đối phương liền chào hỏi với tất cả mọi người một cách thân mật, thể hiện được sự quan tâm tới bất cứ ai trong hội trường ở đây.
“Có luyện qua!”
Linh Lung nhíu mày nhìn về bạn học trước mặt, Hạo Hiên? Xem ra là một người không tầm thường, còn phải xem đối phương chuẩn bị thể hiện cái gì.
Từ từ âm nhạc vang lên, Hạo Hiên đeo một chiếc vòng nhỏ trên tay, nhìn kỹ liền dễ dàng phát hiện đấy là Emotion Code? Kinh ngạc đến trợn mắt, từ khi nào mà một học sinh bình thường cũng cầm được nó?
Ngạc nhiên thì ngạc nhiên, nhưng kế tiếp theo đối phương thể hiện mới làm cho Linh Lung giật mình, một cơn bão lá hiền lành bao phủ sân khấu, cả khu rừng rộng lớn đang mở rộng trước mặt cô.
Xứng danh với cụm từ thiên tài, còn vượt xa cả khả năng thể hiện của Linh Lung, cô khá là tự tin khi được Eim cùng Na tỷ dạy dỗ, còn có Ngô Vân lâu lâu cho lời khuyên, thế mà giờ cô lại tự ti khi nhìn đối phương.
Emotion Code phát sáng đến rạng ngời, giai điệu như có như không quyến rũ trái tim của người nghe, hoàn toàn vây Linh Lung vào một chiếc lồng kín.
“Rốt cuộc đối phương là cái quái gì vậy?”
Nếu lúc trước Lôi Thiến Thiến là thiên tài thì đối phương là cái quỷ gì, Tu Kiệt trình độ còn xa xa không bằng anh chàng này, cô cũng thua đối phương một bậc, dù cho không ai biết về Hạo Hiên lại bị anh dễ dàng lôi cuốn.
Nắm chặt lấy trái tim, lần đầu tiên cô cảm thấy con đường trở thành thần tượng lại thú vị đến vậy, những người cùng lứa với cô cũng rất mạnh mẽ, có vẻ bản thân có thêm động lực rồi!