Chương 31: Thần Tượng Tỏa Sáng

Câu nói của Linh Lung thành công chọc cười khiến Ngô Vân cởi mở hơn một chút, đồng thời điều này cũng làm cho Cẩn Mai càng thêm có địch ý với bản thân.

Dù sao đi nữa, thành công đạt được hảo cảm với huấn luyện viên chính là một điều tốt cho kẻ muốn dành chiến thắng, nhưng mà Cẩn Mai vẫn không thể nào hiểu được.

Tại sao mà câu trả lời của mình vừa nghiêm túc vừa chính xác như thế mà lại không nhận được sự tán thưởng từ phía Ngô Vân.

Vậy mà một câu trả lời của Linh Lung lại khiến cho chị ấy bật cười, cô có thể nhìn rõ, đây không phải là cười khinh nhạo, mà là cười vì đã chạm tới điều mà Ngô Vân mong đợi từ phía bọn cô.

Nhưng mà tại sao? không phải bài hát này chị ấy thể hiện đúng với những gì cô nói sao, còn cái tâm trạng hả hê được giải thoát là cái quái gì, đây có còn đúng là bài hát mà Ngô Vân thể hiện không vậy.

Nhìn thấy người bạn thi đấu với mình vẫn chưa hiểu rõ vấn đề, Linh Lung cũng không có giải thích nhiều, bởi vì đây là một cuộc thi, và bài hát này có nhiều lựa chọn, lựa chọn của Cẩn Mai không hề sai, chỉ là lựa chọn cô lại táo bạo hơn nhiều thôi.

“Được rồi, chúng ta luyện thanh chứ?”

Thác ca liền mở miệng phá vỡ bầu không khí kỳ lạ, vỗ vỗ tay thu hút sự chú ý của các cô gái, dẫn bọn họ trở về cây đàn dương cầm của mình.

Vì không chắc được cả hai đã được học qua âm nhạc một cách hệ thống hay chưa, hay chỉ là tự mò ở nhà bằng thiên phú của mình, Ngô Vân bắt đầu cho cả hai làm một lần ví dụ, sau đấy cả hai bắt đầu luyện thanh.

Có kinh nghiệm huấn luyện của Na tỷ, với những bài kiểm tra thế này hoàn toàn không làm khó được Linh Lung, nhưng mà đối với Cẩn Mai lại là một vấn đề không nhỏ, đối phương thế nhưng mà không đuổi kịp tiết tấu của bản thân.

Dùng ba lần mới miễn cưỡng đuổi theo Linh Lung, cô cũng không cố ý hạ thấp mức độ xuống mà trực tiếp thể hiện, lúc này đây bản thân không phải tới vì tinh thần bạn bè, mà là vì cải thiện thực lực của mình.

Nhận ra thực lực chênh lệch khá xa với bản thân, Cẩn Mai liền nắm chặt lòng bàn tay, cảm xúc mất khống chế mà liên tục thất bại.

“Hai người làm tốt lắm, đặc biệt là em, Điệp Vũ, em hẳn đã cố gắng học tập một cách chăm chỉ, còn Cẩn Mai cũng làm tốt lắm, về sau chi cần cố gắng lên là được”

Không thể trực tiếp dùng từ ngữ đâm xỏ nhau được, Ngô Vân tất nhiên là dùng các từ ngữ tốt đẹp để khuyến khích cả hai.

Bởi vì thái độ chăm chú và thành thật của Cẩn Mai cũng không thể làm cô ghét được, vậy nên cả hai liền được Ngô Vân chăm chỉ hướng dẫn rèn luyện.

Bọn cô đều thành thật nghiêm túc làm theo những gì Ngô Vân hướng dẫn, cả hai nhanh chóng bắt đầu thử hát bài hát ‘Anh à, anh còn khỏe không?’

Quả nhiên với giai điệu u buồn, Cẩn Mai nhanh chóng hoàn thành bài hát một cách chính xác, tuy còn nhiều chỗ sai sót và hạn chế nhưng ít ra vẫn đỡ hơn Linh Lung.

Cô đang hát được giữa chừng thì dừng lại, ý tưởng của Linh Lung thì đã xác định, nhưng làm sao để cô có thể tự do nắm chắc cảm xúc này thì vẫn còn một khoảng đường.

Nhờ vào lần thất bại này, cuối cùng Cẩn Mai đã thành công lấy lại được sự tự tin của mình trong cuộc thi, thấy chưa, đối phương cũng không phải thần thánh, Cẩn Mai cô hoàn toàn có thể đánh bại đối thủ của mình.

Tới tận ngày cuối cùng, Linh Lung vẫn chưa một lần hát trọn vẹn được toàn bộ bài hát, Ngô Vân đã đưa ra cho bản thân vài lời hướng dẫn và mãi tới khi hết giờ, bọn cô liền cúi đầu tạm biệt Ngô Vân.

“Ừm… bữa sau mình cùng luyện tập được không? Cẩn Mai?”

Trước khi rời đi, Linh Lung liền muốn hẹn đối phương cùng cô luyện tập, bất quá đối phương chỉ nói hai chữ “Không rảnh” rồi quay đầu bỏ về.

Bàn tay đưa ra giữa không trung liền không thể bắt tay, đành phải rút lại, Linh Lung thở dài cười cười trở về.

Quả nhiên là bài hát này muốn đưa cảm xúc vào hơi khó một chút, đặc biệt là khi cô muốn thoát khỏi cái bóng của Ngô Vân.

Cô hoàn toàn có thể dựa vào những gì mà đối phương vạch ra mà thể hiện một cách tốt nhất, thậm chí thể hiện tốt hơn Cẩn Mai nhiều, nhưng mà không, cô muốn thử thách bản thân một chút.

Ngô Vân cũng biết cơ sở của cô đánh khá là vững chắc, vậy nên cũng ngầm đồng ý cho bản thân thử một chút, đây là cơ hội hiếm có.

Các lời hướng dẫn tưởng chừng như vô dụng của đối phương nhưng đánh vào đúng thời điểm, đúng lúc khiến cho cô nhanh chóng bắt được linh hồn của bài hát.

Dù cho chưa hoàn thành bài hát này, nhưng với một tuần thời gian, cô tin chắc bản thân có thể làm tốt nhất có thể của chính mình!

Còn về việc muốn mời Cẩn Mai luyện tập cùng cũng chỉ là Linh Lung muốn cải thiện chút khả năng cơ bản của đối phương, đồng thời hiểu rõ cách hát của Cẩn Mai mà hòa hợp với đối phương.

Phong cách trái ngược nhau, xem ra chuẩn bị trong cuộc thi đấu đầu tiên của vòng đối đầu có trò hay để mọi người xem rồi, bởi vì định trước của trận đấu này là một bên nghiền ép một bên.

---------------------------------------

Thời gian một tuần nhanh chóng trôi qua rất nhanh, hơn nữa hầu như chỉ có Cẩn Mai vẫn luôn thể hiện nổi trội trong quá trình ca hát, hơn nữa càng lúc càng đắc ý.

Linh Lung hoàn toàn không để ý về thái độ của đối phương dành cho cô, dù sao đi nữa, mọi thứ chỉ được quyết định khi thật sự lên sân khấu.

Tổng cộng bọn cô có ba ngày được luyện tập cùng với huấn luyện viên, chị ấy còn có công việc của mình và phải huấn luyện các thí sinh khác, vậy nên thời gian được luyện tập không có nhiều.

Thay về thể hiện các mặt tốt để Ngô Vân khen ngợi, Linh Lung lại đánh các mặt yếu nhất để đạt được sự giúp đỡ có ích nhất cho mình.

Mỗi lần gặp mặt lại mất khá nhiều thời gian cho chị ấy chê bai và dạy dỗ cô, điều đó không chắc lắm nhưng hình như làm cho Cẩn Mai có phần hả hê về việc này.

Thậm chí dù có được camera chỉa vào mặt để quay một đoạn intro trước khi cuộc thi đấu ngày mai bắt đầu, Linh Lung vẫn luôn tận lực thời gian này để rèn luyện cho chính bản thân mình.

Ngày hôm nay, cả hai được Ngô Vân phát cho một chiếc vòng tay, đồng dạng với chiếc vòng tay của chị ấy sử dụng hồi trước, màu trắng bạc thuần khiết.

“Đây là Emotion Code?”

Cẩn Mai thích thú cầm lấy chiếc vòng tay, sờ sờ và trân trọng nó như thể đấ là báu vật của riêng mình.

Với một người có kinh nghiệm dùng qua Emotion Code thì Linh Lung liền hoàn toàn không mấy quan trọng hóa nó quá, dù cho có mang chiếc vòng này vào thì về căn bản nó vẫn dựa vào cơ sở là thực lực thật sự của bản thân.

Cuối cùng cái ngày biểu diễn nó cũng đến, Hoàng San vì bản thân cô mà lựa chọn một bộ đồ xinh đẹp, cả hai liền chờ đợi để được lên sân khấu.

Phần thể hiện của cô cùng Cẩn Mai đứng ở vị trí số hai, còn người đầu tiên biểu hiện vậy mà Lôi Thiến Thiến cùng với một anh chàng mạnh mẽ.

“Hừ, người gần như bị loại vòng giấu mặt vậy mà cũng hào hứng đến vậy”

Cẩn Mai quan sát thái độ hào hứng của Lôi Thiến Thiến mà đánh giá, có vẻ như cô gái này thật sự khá là chán ghét thái độ của những người thể hiện sự thoải mái và tự do trước trận đấu nhỉ?

Không phải là cô không thích thái độ của Cẩn Mai, chỉ là đối phương làm được hơi quá, đôi lúc cứng rắn quá thì sẽ gãy mất, Linh Lung nhìn nhìn rồi lắc đầu ngồi vào hàng ghế của bản thân.

Giai điệu sôi động của Lôi Thiến Thiến cùng với đối thủ của cô ấy nhanh chóng bắt đầu, với giọng nam khỏe và trầm, đối thủ của cô gần như có được lợi thế hơn hẳn trong một bài song ca.

Tuy nhiên chỉ sau tầm chưa đầy một phút, người dẫn đầu bài hát này vậy mà lại là Lôi Thiến Thiến, thậm chí chiếc vòng tay Emotion Code lóe sáng lên

OÀNH!

Sấm sét bắt đầu nổi lên, mạnh mẽ và điên cuồng, lấy chủ đạo là cô gái tưởng chừng là yếu ớt kia lại bật ra sức mạnh kinh người, hoàn toàn lấn áp lấy đối thủ của mình.

“Thắng rồi nhỉ?”

Linh Lung mỉm cười, cô hoàn toàn không bất ngờ về kết quả lần này, đứng dậy và sẵn sàng lên sân thi đấu.

Cẩn Mai cũng tự tin không kém gì phần của Linh Lung, vì từ khi luyện tập cho tới bây giờ, ngoại trừ biểu hiện của ngày đầu tiên có hơi kém sắc hơn, còn lại Cẩn Mai luôn vượt trội hơn Linh Lung theo một góc nào đó.

Sau lời giới thiệu của Ngô Vân, mọi người tập trung vào sân khấu, cô biết rằng giờ phút này có tỏ ra thân thiện cũng không làm được gì, điều mà bản thân nên làm lúc này là, nghiền ép đối thủ ra bã!

“Xin hãy lắng nghe, ‘Anh à, anh còn khỏe không?’”

Âm nhạc vang lên, với lời mở đầu của Cẩn Mai là giai điệu trầm lắng, cả đoàn người không hề bất ngờ mà đánh giá kỹ thuật của cô gái này.

Ngô Vân cũng vậy, bây giờ là một trận thi đấu tay đôi, vừa phải hỗ trợ vừa phải so cao thấp, nhưng trường hợp bây giờ lại khác, bởi vì cô biết rằng trên sân khấu một ngôi siêu tân tinh chuẩn bị nghiền ép người song ca với mình.

Nếu như đối thủ đã không chịu hợp tác, Linh Lung liền bắt đầu ca hát bằng với toàn bộ năng lực của bản thân, đem cho toàn bộ khán giả và ba vị huấn luyện viên khác trầm trồ ngạc nhiên.

Chiếc vòng tay Emotion Code của cô sáng lên, một viễn cảnh và cảm xúc của Linh Lung được truyền tải, bài hát này của cô mạnh mẽ hơn, kiên cường hơn, bất khuất hơn của Cẩn Mai nhiều.

Toàn bộ cảm xúc của Linh Lung đã lấn áp và đè phần thể hiện của Cẩn Mai xuống, đem nó trở thành nền phần thể hiện của cô.

“Cái gì vậy…”

“Thú vị”

“Bài hát này được thể hiện thật phá cách”

“Đúng, nhưng lại không có cảm giác không phù hợp, mà lại rất hưng phấn và đáng khâm phục”

“Không hiểu sao tôi tự nhiên vừa muốn khóc lại muốn bật cười quá”

“Haha...Tội nghiệp cho Anh ấy trong bài hát ghê!”

………

Các âm thanh nhận xét không ngừng vang lên, bên cạnh cô Cẩn Mai khuôn mặt tái me tái mét thể hiện được tâm trạng lúc này của đối phương rất rõ.

Trong bài hát vừa rồi, Cẩn Mai đã rất cố gắng cứu vãn tình hình, nhưng cô không làm được, hoàn toàn không làm được, càng cố gắng cô lại càng mắc sai lầm.

Linh Lung nhẹ nhàng giành chiến thắng tuyệt đối, cúi đầu cảm ơn tất cả mọi người và huấn luyện viên, sau đó cô chỉ nhìn về Cẩn Mai một chút và nói

“Đừng cứng rắn quá, bài hát của cô đã bị chính bản thân cô bẻ gãy rồi”

Nói xong Linh Lung liền rời đi, gặp mặt Hoàng San ở bên ngoài sân khấu, trong cuộc thi đấu này, cô làm chủ tất cả.

Nhưng mà kế tiếp đó, liệu ai mới là người giành chiến thắng thì không biết được, người tài năng thì khắp nơi đều có, tạm thời bản thân nên dành tâm lực cho buổi khai giảng của bản thân thôi nhỉ?