Chương 7: Tuyệt Kỹ Ám Sát

Húúúúú… uuuuuuuuuu….

Đêm đến, tiếng sói tru vang vọng khắp Huyền Thú Sâm Lâm. Tiếng xì xào của lũ yêu thú hoạt động về đêm thỉnh thoảng vang lên trong bóng đêm.

Ánh nguyệt vươn cao nơi đỉnh núi, chiếu rọi xuyên qua các kẽ lá, vài ngôi sao lấp lánh trên bầu trời tô điểm vẻ đẹp huyền bí của màn đêm.

Bên trong một hang động nhỏ, Dạ Hàn và Uyển Linh Ngọc ngồi cạnh một đống lửa lớn, Uyển Linh Ngọc xoa xoa đôi bàn tay lành lạnh của mình, Dạ Hàn thì xoay tròn hai miếng thịt lớn của yêu thú Nhất giai trên đống lửa.

" Của nàng này " Dạ Hàn liền cầm miếng thịt đưa cho nàng, hắn đã thêm một ít gia vị lên miếng thịt giúp nó trở nên ngon hơn.

" Ưm… ngon quá !"

Uyển Linh Ngọc cắn một miếng, nàng thấy thân mình tựa như bay bổng lên. Đây là lần đầu tiên nàng ăn thịt yêu thú mà ngon như thế này. Nàng nhanh chóng nhai miếng này tới miếng khác.

Dạ Hàn bên cạnh mỉm cười, hắn cắn một miếng rồi quay sang nhìn nàng ăn. Đôi mắt lạnh lùng giờ này trở nên ấm áp lạ thường.

Một lúc sao, cả hai người đều ăn hết miếng thịt trên tay. Uyển Linh Ngọc xoa xoa cái bụng no căng của nàng.

" Nước của nàng này " Dạ Hàn đưa ống trúc đã đựng đầy nước từ trước cho nàng uống.

" Chàng làm cách này mà hay vậy ?Miếng thịt hôm nay ngon quá trời luôn !" Uyển Linh Ngọc uống một ngụm nước rồi quay sang khen hắn.

Dạ Hàn sờ sờ mũi. Hắn chỉ có áp dụng công thức nấu nướng ở kiếp trước, nào ngờ kết quả lại vượt trội như vậy. Mà cũng phải thôi, hồi trước sinh tồn nơi rừng rú đầy hiểm nguy, hắn lúc đó phải tự kiếm đồ mà ăn, có khi phải tranh giành với lũ sói đêm để có đồ mà ăn. Để làm bớt đi cái mùi tanh của máu nên hắn thường rửa sạch rồi tẩm gia vị rồi nướng thôi.

" Nàng nghỉ ngơi đi ! Ngày mai có khi hai chúng ta sẽ đến được Hàn Phong Sơn để tìm Băng Lăng Quả đấy " Dạ Hàn nhìn sắc trời tối mà quay đầu vào nói.

" Chàng không nghỉ ngơi à ?" Uyển Linh Ngọc liền hỏi.

" Nàng muốn ngủ cùng ta à n" Dạ Hàn lên tiếng trêu chọc nàng.

" Hứ ! Ai thèm ngủ cùng chàng chứ !" Uyển Linh Ngọc xấu hổ hứ lên một tiếng. Nàng liền nằm xuống.

Haizzzz… nữ nhân này da mặt mỏng quá a…

Dạ Hàn lắc đầu cười khổ, hắn tiến lại gần mà nằm bên cạnh nàng.

Uyển Linh Ngọc thấy hắn nằm cạnh nàng, nàng liền cảm thấy căng thẳng. Tuy đã cùng hắn làm chuyện đó nhưng thiếu nữ ngây thơ như nàng thì nào có bạo dạn bao giờ.

Dạ Hàn thấy vậy, ôm Uyển Ngọc Linh vào lòng mình, hắn vuốt ve tấm lưng nàng để nàng yên tâm hơn.

" Nàng ngủ đi, ta canh chừng cho. Ta hứa sẽ không làm gì nàng !" Dạ Hàn an ủi nàng.

" Hứ, ai mà tin chàng được !" Uyển Linh Ngọc hứ lên một tiếng, nàng liền lấy tay hắn đặt lên ngực mình rồi ôm chặt lấy hắn.

" Đây là…." Dạ Hàn nhìn nàng khó hiểu. Nữ nhân này trở nên gan dạ hồi nào vậy ?

" Đây là thưởng cho chàng !Cấm chàng làm bậy !" Uyển Linh Ngọc lên giọng, sau đó nàng liền nhắm mắt và tiến vào giấc ngủ.

Đây là nàng muốn trừng phạt ta a.

Dạ Hàn cười khổ, không biết nàng đây là muốn tốt cho hắn hay đang tra tấn hắn a.

Bóp bóp gò bồng trong tay mình, xúc cảm đến từ bàn tay làm Dạ Hàn thấy sảng khoái, hắn tranh thủ bóp thêm vài cái nữa.

Hừ…

Tiếng hừ giọng của ai đó làm hắn giật thót tim. Hắn liếc nhìn xuống thiếu nữ trong lòng mình, hắn thấy nàng vẫn nhắm mắt mà.

" Đó là phản xạ tự nhiên của nữ nhân, chủ nhân không cần lo lắng " Sắc Quỷ xuất hiện, nó sỏi đời lên tiếng. Trên tay vẫn là một cuốn sách, tuy nhiên tựa đề lại khác với cuốn sách mà hắn thường thấy.

" Chúng ta đang ở chỗ nào của Huyền Thú Sâm Lâm ?" Dạ Hàn không để ý tới việc Sắc Quỷ đang cầm quyển sách nào, hắn liền lên tiếng.

" Hiện tại chúng ta đang ở phía Bắc của Huyền Thú Sâm Lâm, nơi này ít có yêu thú hơn là phía Tây và phía Đông " Sắc Quỷ trả lời.

" Huyền Thú Sâm Lâm này nếu ta nhớ không lầm thì nó chính là một bộ phận nhỏ đúng không ?" Dạ Hàn hỏi tiếp. Theo lẽ bình thường hắn thấy Huyền Thú Sâm Lâm này vẫn có quá nhỏ đối với một Băng Phong Đế Quốc.

" Đúng vậy, Huyền Thú Sâm Lâm này chỉ là một bộ nhỏ của Sâm Lâm Vạn Trượng ! Diện tích của nó cũng chả là gì so với Sâm Lâm Vạn Trượng, thậm chí cả số lượng linh thảo dược, yêu thú hay khoáng chất " Sắc Quỷ không nhanh không chậm giải thích.

" Mi nói rõ cho ra biết thế giới này được phân chia thế nào " Dạ Hàn liền nhíu mày nói.

" Hmmmm, Huyền Minh Tinh Cầu có tổng cộng bốn vực bao gồm : Bắc Vực, Đông Vực, Nam Vực và Tây Vực. Mỗi Vực thì có một Đế Quốc tọa trấn, ví dụ là Băng Phong Đế Quốc ở Nam Vực hay Đông Hải Đế Quốc ở Đông Vực. Mỗi nơi đều có mỗi ưu điểm khác nhau song lại gắn kết chặt chẽ vô cùng. Còn Huyền Thú Sâm Lâm thì chỉ là một phần nhỏ của Sâm Lâm Vạn Trượng ở Nam Vực, nó bị chia cắt bởi Băng Phong Đế Đô nên trở thành một cánh rừng nhỏ " Sắc Quỷ mô phỏng toàn bộ những gì về tiểu hành tinh này cho hắn biết.

" Ơ, thế thì tại sao một Đế quốc nằm ở Nam vực lại lấy tên là Băng Phong Đế Quốc ?" Dạ Hàn liền trở nên khó hiểu. Một quốc gia tồn tại nơi nóng ẩm quanh năm như Nam Vực lại có tên là Băng Phong.

" Đó là do nó nằm cạnh Hàn Phong Sơn lạnh giá nên nó được đặt tên như thế " Sắc Quỷ đáp.

" Hàn Phong Sơn bao trùm một vùng đất rộng đến thế à ?" Dạ Hàn nói.

" Nếu so với Vu Hỏa Sơn thì Hàn Phong Sơn rất lớn và phạm vi bị ảnh hưởng của nó cũng cực kì rộng, chí ít cũng hơn một phần tư của Huyền Thú Sâm Lâm đều trở thành băng tuyết ! Thế nên Băng Phong Đế Đô lạnh lẽo quanh năm thì đó là điều hiển nhiên " Sắc Quỷ gấp quyển sách lại mà trả lời hắn.

" Thì ra là vậy, thảo nào hai người bọn ta cứ đi lại càng thấy lạnh " Dạ Hàn liền hiểu ra. Hắn và Uyển Linh Ngọc đã đi vòng từ phía Tây lên phía Bắc của Huyền Thú Sâm Lâm.

Haizzzz… quả nhiên hắn là ếch ngồi đáy giếng a.

" Chủ nhân chớ có tự ti, thế giới này thực chất đối với ngài là nó to lớn nhưng nó chỉ là một tiểu tinh cầu nhỏ nhoi trong vũ trụ này thôi, trong dải ngân hà có hàng trăm hành tinh giống hệt cái tiểu hành tinh này " Sắc Quỷ an ủi.

" Đúng rồi, bây giờ nếu ta hấp thu viên yêu hạch Mộc hệ của Thôn Nguyên Xà thì liệu đột phá Trúc Cơ Kỳ hay không ?" Dạ Hàn nhớ tới viên yêu hạch được lấy từ Tam giai viên mãn Thôn Nguyên Xà, hắn mở miệng hỏi.

" Hiện tại chủ nhân ngài đừng thúc ép tu vi. Hiện tại bây giờ ngài cần kiểm soát được lực lượng của mình rồi đột phá cũng không muộn. Đột phá hai đại cảnh giới trong thời gian ngắn rất dễ để lại di chứng cho tu luyện sau này, lúc đó cho dù có Bất Diệt Tạo Hóa Công cũng không thể cứu lấy chủ nhân. Với lại viên yêu hạch Mộc hệ đó không giúp được chủ nhân đột phát Trúc Cơ Kỳ đâu !" Sắc Quỷ vội khuyên hắn.

" Ta đã hiểu rồi " Dạ Hàn gật đầu. Sắc Quỷ nói cũng có phần có lý. Nếu hắn đề thăng tu vi quá nhanh mà không để thân thể kịp thích ứng thì sau này rất dễ để lại di chứng, có khi là hình thành tâm ma cũng không chừng. Mà càng về sau thì càng khó đột phá, Hỏa hệ và Thổ hệ lại từ từ thu nạp thiên địa linh khí với tốc độ chậm đến cực điểm. Với lại viên Mộc hệ yêu hạch của Thôn Nguyên Xà theo miệng của Sắc Quỷ cũng không giúp hắn đột phá lên Trúc Cơ Kỳ.

" Hiện tại chủ nhân tuy chỉ mới Luyện Khí Thất tầng nhưng nếu một chọi một với Trúc Cơ Sơ Kỳ vẫn có sức phản kháng, cộng thêm bây giờ ngài đó có hai loại võ kỹ thuộc hạng Ám Sát, một võ kỹ Hỏa hệ đối kháng và Nguyệt Sát Chủy Thủ, muốn diệt sát Trúc Cơ Hậu Kỳ vẫn còn có thể " Sắc Quỷ nói.

" Đúng rồi ! Bây giờ ta nên triệu hoán huyết mạch nhỉ " Nhớ tới huyết mạch, Dạ Hàn liền kêu triệu hoán huyết mạch ngẫu nhiên.

[ Keng, Triệu hoán huyết mạch ngẫu nhiên. Thời gian chờ là : 259.200s. ]

" Một lần triệu hoán huyết mạch lại là ba

ngày !" Trố mắt nhìn số giây, Dạ Hàn hơi bất ngờ. Hắn không nghĩ là huyết mạch lại chỉ có ba ngày.

" Huyết mạch đã là gì so với Hư Không Công Pháp " Sắc Quỷ bĩu môi.

" À quên " Dạ Hàn cười trừ. Một lần triệu hoán Hư Không Công Pháp bình thường tận một vạn năm, ba ngày so với vạn năm còn là con số lẻ.

" Vậy bây giờ ta đành phải tiếp thu hai cái võ kỹ mới nhận được vậy " Dạ Hàn liền lấy ba miếng ngọc trong nhẫn trữ vật.

Ngắm ba miếng ngọc này một lúc, hắn liền cắn ngón tay, để máu chảy lên ba miếng ngọc.

Ba miếng ngọc liền cảm ứng, nó nhanh chóng chui vào bên trong thần thức của hắn.

" Bây giờ còn Linh Giới Châu " Dạ Hàn lấy một viên ngọc to bằng nắm tay mà ngắm nghía, hắn không chờ đợi mà nhỏ giọt máu lên nó.

Ù...ù...ù…

Linh Giới Châu liền rung động, sau đó yên tĩnh trở lại như chưa có chuyện gì xảy ra.

" Đưa một tia thần thức vào xem sao " Dạ Hàn nhìn viên ngọc châu, hắn nhanh chóng đưa tia thần thức vào bên trong Linh Giới Châu.

Đập vào mắt hắn là một mảnh đất rộng rãi, không hề tồn tại bất kì vật chất nào bên trong, linh khí nồng đậm cực kì tinh thuần hơn gấp vài lần so với bên ngoài, nhưng đối với Bất Diệt Tạo Hóa Công hắn đang luyện thì chả khác gì muối bỏ biển.

Dạ Hàn mỉm cười, hắn liền rời khỏi Linh Giới Châu.

" Bây giờ ta thật muốn lĩnh ngộ U Linh Ảnh Sát và Loạn Đao, để đề phòng tình huống xấu nhất liền giết hại đối phương một cách nhanh gọn " Dạ Hàn nắm chặt nắm đấm. Thân từng là sát thủ, hắn biết thế giới mạnh được yếu thua này không hề có luật lệ nào, mọi quyết định đều thuộc về kẻ mạnh nhất. Hắn muốn trở thành một Sát Thủ lừng danh tại tinh cầu này, hắn có thể giết bất kì kẻ nào ngán đường hắn, phải cho toàn bộ thế lực lớn đều phải sợ hãi trước hắn.

" Bây giờ ngài lĩnh ngộ cũng được nhưng Phong hệ linh lực thì ngài lại không có, trong khi đó U Linh Ảnh Sát và Loạn Đao đều lấy tốc độ làm gốc. Nếu muốn thi triển một cách hoàn hảo thì chủ nhân phải có Phong hệ linh căn " Sắc Quỷ thở dài nói.

" Ta cũng mong chuyến đi đến Hàn Phong Sơn sẽ có thể tìm được Phong thuộc tính. Nhưng lợi ích càng nhiều thì nguy cơ rủi ro về tính mạng cũng càng cao !" Dạ Hàn gác một tay lên trán mà suy nghĩ.

Sắc Quỷ cũng suy tư, nó cũng thấy chuyến đi hầu hết là Dạ Hàn dùng khả năng ám sát của một sát thủ thực thụ, nếu không thì đã hắn đã chết dưới miệng con Thôn Nguyên Xà Tam giai rồi. Nếu kẻ nào dám đứng trước yêu thú mà chiến đấu một cách anh hùng thì chỉ có thể tên đó là kẻ ngu mới làm như thế.

" Hay là ngài lĩnh hội Hỏa Long Quyền đi, ngài đang sở hữu Hỏa hệ thuộc tính tuy chỉ là tư chất bình thường nhưng kết hợp Bất Diệt Tạo Hóa Công thì chắc uy lực cũng không tồi đâu " Sắc Quỷ lên tiếng.

" Ta hiểu rồi, nhưng dù sao vẫn nên lĩnh ngộ hai cái kia. Nếu về sau gặp rắc rối vẫn có thể thi triển, tuy không như mong muốn nhưng có vẫn hơn không " Dạ Hàn phản bác. Hắn đem liền tiến vào tiềm thức mà lĩnh hội Loạn Đao và U Linh Ảnh Sát.

Sắc Quỷ bên ngoài nhìn chủ nhân nhà mình mà không biết nói thế nào ! Tất cả mọi thứ nó nghĩ có thể tốt nhất dành cho Dạ Hàn nhưng có vài thứ Dạ Hàn nói không phải không chính xác.

Haizzzz…

Sắc Quỷ thở dài, nó liền biến mất. Dù sao thì chủ nhân này của nó cũng có đầu óc, hắn biết mình nên làm gì và không nên làm gì.

Dạ Hàn tiến vào trạng thái tiềm thức, hắn thấy ba khối ngọc đang xoay tròn bên trong tiềm thức của mình.

" Bất Diệt Tạo Hóa Công ! Triển !" Dạ Hàn liền lên tiếng.

Bất Diệt Tạo Hóa Công vận hành, hai vòng xoáy Hỏa Thổ bên trong đan điền nhanh chóng xoay tròn với tốc độ nhanh, Dạ Hàn tiến vào thế lĩnh ngộ Địa giai võ kỹ.

  • Loạn Đao : Một đao thành nhiều đao, một trảm thành nhiều trảm, hư hư ảo ảo, tốc độ như lôi điện. Loạn Đao gồm năm thức :

Nhất Đao : Một đao chí mạng, diệt sát kẻ thù, nhanh nhẹn lưu loát.

Nhị Đao : Hai đao kết hợp, một tả một hữu, song đao cũng tiến, truy sát đối phương.

Tam Đao : Ba đao như một, công kích khủng bố, xuyên thủ phòng ngự, trực tiếp giết người.

Tứ Đao : Tả hữu song đao, hư hư thực thực, công thủ toàn diện, khó mà chống đỡ.

Ngũ Đao : Năm đao ngũ hành, một kích tru diệt, thần ma khiếp sợ.

  • U Linh Ảnh Sát : Hư thực không phân, chuyển động khó đoán, vô lưu vô tích.

Vô Ảnh: Chiêu thức như tên, người người khó đoán.

U Linh : Như thần như ma, không thấy bóng dáng, xuất thần nhập hóa.

Ảnh Sát : Tốc độ na di, không ai theo kịp.

  • Hỏa Long Quyền : Mạnh như rồng, nóng như lửa, phừng phừng thiêu đốt, một quyền chi uy.

" Ba thứ này khủng bố thật " Dạ Hàn tiếp thu toàn bộ các võ kỹ, khuôn mặt đầy sự kinh ngạc đan xen vui mừng. Hai loại võ kỹ Loạn Đao và U Linh Ảnh Sát này chả khác gì tuyệt kỹ chỉ dành cho sát thủ, hầu như chỉ tốc độ lẫn công kích mạnh, lập tức giết người mà không sợ bất kì vật cản nào.

" Ngày mai ta thử nghiệm xem nó có mạnh như những gì mà Bất Diệt Tạo Hóa Công miêu tả hay không " Dạ Hàn có chút mong chờ vào ngày mai, hắn muốn thử một chút uy lực của hai võ kỹ mà hệ thống mang lại này.

Rời khỏi tiềm thức, Dạ Hàn liền có một tia vui mừng ở đáy mắt, hắn liền nhìn xuống thiếu nữ đang ngủ trong lòng hắn mà cười thầm. Một kẻ tu vi Luyện Khí Kỳ lại có cô vợ Kim Đan Kỳ thì trên thế giới này chắc chắn chỉ có mình hắn.

Hôn nhẹ lên trán Uyển Linh Ngọc, hắn để trán mình chạm trán nàng rồi tiến vào giấc ngủ.