Sáng hôm sau, ánh Mặt Trời vừa ló dạng chiếu sáng từng tia nắng bình minh ấm áp, bè lũ Nhất giai bước ra bờ suối uống từng ngụm nước, có vài con đang ăn từng ngọn cỏ đang còn đậm đặc vị sương sớm. Thiên nhiên hoang dã lại bắt đầu cho ngày mới.
Bên trong sơn động, hai con người ngủ say giờ đây đã có chút động tỉnh.
Ưm…
Tiếng rên khe khẽ của nữ nhân. Thiếu nữ từ từ mở mắt, nàng liếc nhìn mọi thứ xung quanh.
A…
Thiếu nữ a lên một tiếng liền im bặt. Đập vào mắt nàng là một lồng ngực rắn chắc có phần hơi gầy của nam nhân, hai tay nàng không tự chủ mà đặt lên đó, thậm chí ngọc thủ của nàng còn tùy tiện gác lên người ta. Bên dưới là tiểu huynh đệ của hắn đang chọc tới tiểu phúc của nàng.
Nàng liền ngước mặt lên nhìn. Khuôn mặt lạnh lùng có phần điển trai đang ngủ say, đôi mày kiếm tô điểm vẻ đẹp của nam nhân, mái tóc che đi một bên mắt của nam nhân ấy.
" Xú hỗn đản, giờ này còn ngủ !" Thiếu nữ lấy tay chọt chọt má hắn mà thầm mắng. Nàng dĩ nhiên không quên cái đêm hôm trước và giờ đây nàng chính là nữ nhân của cái tên ngủ say này.
Thấy hắn không có dấu hiệu tỉnh lại, thiếu nữ bèn kiểm tra thân thể mình, mấy chóc nàng lâm vào kinh hãi.
" Vết thương của mình… hoàn toàn lành lại rồi !" Thiếu nữ muốn kinh hô lên. Thân thể nàng bây giờ trở nên hoàn hảo vô khuyết, không một vết trầy xước nhỏ nào tồn tại trên thân hình mảnh mai, quá mức kinh diễm rồi.
Thiếu nữ vội đứng dậy, ai ngờ vừa đứng lên liền bị một bàn tay nào đó kéo về làm nàng chưa kịp a lên một tiếng.
" Mới sáng sớm mà nàng quậy phá gì thế ?" Giọng nói lạnh lùng có phần châm chọc vang lên.
" Ngươi… ngươi tỉnh rồi !" Thiếu nữ lắp bắp. Khuôn mặt ửng hồng xấu hổ như bị bắt gian tại trận.
" Thế giới của ta cứ xoay qua xoay lại làm ta ngủ không được nên đành phải thức dậy " Dạ Hàn cười ranh mãnh đáp. Tay phải không an phận mà xoa xoa gò bồng của thiếu nữ một cách trần trụi.
" Ngươi…" Thiếu nữ câm như hến. Nàng không thế nào phản bác được vì toàn bộ điều hắn nói là sự thật, nhưng nhìn bộ dạng vô lại của hắn mà nàng thèm đá hắn một cước. Nàng liền lấy tay nàng gạt cánh tay đang tác quai tác quái trên ngực mình. Nàng đứng dậy mà mặc y phục.
Dạ Hàn tiếc nuối nhìn thân hình lòi lõm bị y phục sam nhạt che khuất, xúc cảm nơi đấy vẫn còn đọng lại trên bàn tay của hắn.
" Ngươi không định mặc y phục à ?" Thiếu nữ mặc lên mình bộ sam y, nàng nhìn hắn gắt gỏng.
Haizzzz…
Dạ Hàn đứng dậy, lấy một bộ y phục tương đối lành lặn ra mặc, hắn liền búi tóc lên. Khuôn mặt điển trai kết hợp với một bộ hắc y tạo nên vẻ thần bí khó gần.
" Nàng tên gì ?" Dạ Hàn mặc xong y phục liền hỏi nàng.
" Ta tên Uyển Linh Ngọc, là nữ đệ tử của Hợp Hoan Tông " Thiếu nữ đáp. Nhìn vẻ ngoài thần bí khó gần này của hắn làm nàng có chút thất thần.
" Hợp Hoan Tông ?" Dạ Hàn hai mắt mờ mịt. Nói thật từ khi xuyên không đến thế giới này thì hắn không biết gì về tông môn, danh phái hay gia tộc thượng đẳng gì !
Bụp…
Sắc Quỷ xuất hiện trên vai hắn, cánh tay vẫn còn cầm 12 Nữ Thần của Slaydark mà đọc. Nó mở miệng đáp.
" Hợp Hoan Tông là môn phái cổ xưa, hầu như có rất ít thông tin về người đã tạo dựng môn phái. Những người trong Hợp Hoan Tông đều chủ tu Âm Dương Hợp Hoan Công cho nên chiến lực đều thuộc hạng hơi yếu kém, đánh đổi lại là họ có thân hình cực kỳ dụ nhân và dung nhan trẻ mãi không già nếu tu luyện đến Âm Dương Hợp Hoan Công đệ Bát tầng Hợp Hoan Niên Sắc. Môn phái này từ trước đều chỉ chiêu mộ nữ đệ tử chứ không hề nhận nam đệ tử, cho nên rất nhiều gia tộc thậm chí là hoàng thất còn cố gắng kéo gần mối quan hệ với Hợp Hoan Phái vì Hợp Hoan Khí của bọn họ. Hợp Hoan Phái tuy chỉ là Thất Cấp Thế Lực nhưng thực lực ẩn dấu vô cùng thần bí, nghe nói người đứng sau Hợp Hoan Phái là Linh Hư Kỳ cường giả.
Còn về Hợp Hoan Khí thì hôm qua ta đã giải thích cho ngài biết về công dụng của nó rồi. Tuy nhiên nó có điểm lợi hại nữa là nó có thể trở thành một loại lực lượng vô hình như Hồn lực để công kích đối phương nếu kẻ đó không đề phòng. Cho nên không ai dám đụng tới Hợp Hoan Phái là như vậy "
" Thì ra là như vậy !" Dạ Cô Hàn liền suy tư. Hắn có thể thấy được sự lợi hại Hợp Hoan Tông trong miệng của Sắc Quỷ. Tuy môn phái này có chiến lực thấp nhưng lại mang sự uy hiếp không nhẹ tới các thế lực khác, đặc biệt là có Linh Hư Kỳ cường giả tọa trấn.
" Vì sao nàng rời khỏi tông môn của mình mà đi vô cái nơi nguy hiểm này, nếu không có ta là nàng sẽ táng mạng dưới miệng con Thôn Nguyên Xà rồi đó biết không !" Dạ Hàn lên giọng hỏi, trong đó có chút trách cứ.
" Vì khoảng 3 tháng nữa là đại hội Thánh Nữ của Hợp Hoan Tông. Ai trở thành Nguyên Anh Kỳ trước 20 tuổi và đột phá Âm Dương Hợp Hoan Tông đệ Tam tầng sẽ có cơ hội tranh giành vị trí Thánh Nữ, còn ai chưa đột phá sẽ bị gả đi các môn phái khác để kết giao " Uyển Linh Ngọc liền đáp, nàng đã phải cố gắng suốt từ năm 12 tuổi đến bây giờ, cũng may mắn thay thiên phú nàng không tồi, nàng hiện tại 19 tuổi đột phá Kim Đan Hậu Kỳ, tu luyện Âm Dương Hợp Hoan Công đến Nhị tầng Viên mãn.
Nàng nghe nói sâu bên trong Huyền Thú Sâm Lâm có Băng Lăng Quả có thể đề thăng tu vi của người ăn nó lên hai tiểu cảnh giới, sau đó nàng chịu khó tu luyện Âm Dương Hợp Hoan Công trong vòng nửa năm, thì có khi nàng đã đột phá lên Tam tầng. Nhưng người tính đâu bằng trời tính, nàng lại bị con Thôn Nguyên Xà Tam giai viên mãn đuổi giết suýt nữa mất mạng, và lại có thể chứng kiến được thứ mà trước giờ nàng không thể tin nổi.
" Hợp Hoan Tông lại có cái tục lệ đó ?" Dạ Hàn há hốc mồm nhìn nàng. Chẳng lẽ những ai chưa đủ tiến độ liền bị đưa đi làm vật giao hôn.
" Đó là điều bắt buộc, chỉ có các vị tỷ muội xuất hiện ở các danh môn gia tộc sẽ không bị ràng buộc bởi vì có người khác sẽ đảm nhận thay các nàng, nên hầu hết chỉ có các tỷ muội mồ côi hay gia đình thấp kém sẽ bị đưa đi " Uyển Linh Ngọc cúi thấp đầu xuống. Nàng cũng xuất thân là trẻ mồ côi được một vị trưởng lão trong Hợp Hoan Tông nhặt được và nuôi nấng đến bây giờ, chính người lấy chức vị trưởng lão thu nàng làm đồ đệ và bước vào nội viện.
Dạ Hàn liền cảm thán, quả nhiên nắm đấm lớn và gia tộc chống lưng thì điều gì cũng có thể xảy ra ở thế giới này a.
" Vậy nàng vào đây để tìm kiếm thứ gì ?" Dạ Hàn liền hỏi nàng. Có thứ gì mà khiến thiếu nữ chỉ Kim Đan Kỳ với chiến lực không lớn mà liều mạng vào nơi mà cả Luyện Hư Kỳ còn có thể bị chết bất kì lúc nào. Đối với hắn thì chủ yếu là đi tìm yêu hạch đột phá tu vi.
" Ta… ta… ta đi tìm Băng Lăng Quả " Uyển Linh Ngọc lắp bắp trả lời.
" Băng Lăng Quả ?" Dạ Hàn ngạc nhiên. Hắn không hề biết gì về thứ Băng Lăng Quả gì gì kia.
" Băng Lăng Quả là một linh quả hệ Băng, nó có công dụng giúp người ta đột phát lên hai tiểu cảnh giới mà ít để lại di chứng, nhưng đó dành cho người có Băng Hàn linh căn và Thủy hệ linh căn. Nó thường mọc nơi lạnh giá như Hàn Phong Sơn hoặc nơi có băng hệ linh khí dồi dào " Sắc Quỷ liền đáp.
" Với lại thiếu nữ Uyển Linh Ngọc này lại mang trong người là Băng Hàn linh căn nên cần Băng Lăng Quả là chuyện bình thường " Sắc Quỷ không nhanh không chậm mà nói tiếp.
" Nàng mang trong mình là Băng Hàn linh lực ?" Dạ Hàn trố mắt nhìn. Nhìn nữ tử này có giống gì với người mang Băng Hàn linh lực đâu !
" Đúng vậy, khi ta đột phá Kim Đan Kỳ thì ta biết ta mang trong mình là Băng Hàn Linh Căn. Vì thế ta sở hữu cả Thủy Hệ linh căn và Băng Hàn linh căn " Thiếu nữ liền gật đầu đáp. Nàng trong người đã mang Băng Hàn Linh Căn, loại linh căn thuộc loại hiếm có nên rất nhiều gia môn vọng tộc đang muốn lấy nàng về làm vợ.
" Được rồi, nếu đã như vậy thì ta và nàng cùng đi tìm Băng Lăng Quả " Dạ Hàn liền xoa cằm nói. Hắn cũng có dự định tìm Băng Lăng Quả để tăng thực lực.
" Mi chỉ mới là Luyện Khí Thất tầng, đi theo ta chắc chắn sẽ chết " Uyển Linh Ngọc đáp, nàng thân là Kim Đan Hậu kỳ mà còn bị ăn hành ngậm tỏi, hắn chỉ mới Luyện Khí Thất tầng thì chỉ có chết a.
" Nàng lo lắng cho ta à ?" Dạ Hàn triệu hoán hết bốn món mà nhận được từ nhiệm vụ ngày hôm qua, hắn nghe được lời của nàng liền quay sang cười nói.
" Ta…" Thiếu nữ á khẩu. Có đánh chết nàng thì nàng cũng sẽ không thừa nhận.
" Haha... ta biết nàng lo lắng cho ta mà !" Dạ Hàn cười lớn. Hắn nhanh chóng bước ra khỏi sơn động.
Uyển Linh Ngọc thấy vậy liền vội chạy theo hắn.
Một nam một nữ liền bắt đầu tiến sâu vào bên trong Huyền Thú Sâm Lâm.
Cùng lúc đó, tại một đỉnh núi có đầy các cây anh đào đang đua nhau khoe sắc, chim chóc ríu rít kêu, một phong cảnh hữu tình nhất của các đôi tình nhân. Chính là nơi mà Hợp Hoan Tông tọa lạc.
Hợp Hoan Tông Chính Điện.
Nếu Dạ Hàn có mặt ở đây thì hắn phải trố mắt lên mà nhìn từng nữ tử ở đây. Một đống nữ nhân đều khoác trên mình một bộ cẩm hồng y phục, từng thân hình phải gọi là cực phẩm kèm theo khuôn mặt không thể nào xinh hơn đều tập trung một chỗ. Trên đài hơn mười vị mĩ phụ đang che đậy khuôn mặt của mình, à mà các nàng không phải mĩ phụ vì các nàng đều còn tấm thân xử nữ, các nàng đều tọa trên chiếc ghế được sắp xếp cực kỳ chú trọng theo từng cấp bậc. Chiếc ghế cao nhất đang được bỏ trống lại xuất hiện thêm một bóng hồng khác.
" Chưa tìm thấy được Ngọc nhi sao ?" Giọng nói thanh thúy của nữ nhân ngồi trên ghế cao nhất lên tiếng. Đôi mắt đen tuyền quan sát khắp đại điện, đôi môi đỏ mọng mấp máy. Bộ cẩm hồng y bó sát người tôn lên dáng người thần thánh. Nàng là Chưởng Môn của Hợp Hoan Phái, Hồng Thanh Sương.
" Linh Ngọc sư muội đã mất tích trong Huyền Thú Sâm Lâm. Chúng đệ tử cố gắng truy tìm tung tích của muội ấy nhưng không có kết quả !" Một nữ đệ tử lên tiếng.
" Sao lại không có kết quả ?" Tam trưởng lão Uyển Hồng Tuyết lên tiếng. Nàng chính là người nuôi nấng và cũng là sư phụ của Uyển Linh Ngọc. Hiện tại nữ đệ tử tâm đắc nhất của nàng không có tung tích làm nàng lo lắng không yên.
" Chúng nữ đã cố gắng tìm kiếm, ngay khi tìm đến chỗ dấu vết cuối cùng mà Linh Ngọc sư muội là gần biên giới lãnh thổ của Tam giai yêu thú " Thiếu nữ liền dâng thanh kiếm gãy mà nàng nhặt được ở chỗ đại chiến.
" Đây đúng là thanh kiếm của Ngọc nhi, các ngươi tìm được nó ở chỗ nào ?" Uyển Hồng Tuyết nhìn thanh kiếm nhíu mày hỏi. Đây là thanh kiếm mà nàng đã tặng cho đệ tử của mình.
" Nó nằm cạnh xác của một con Tam giai yêu thú Thôn Nguyên Xà " Thiếu nữ trả lời.
" Có mùi vị của nam nhân trên thanh kiếm !" Hồng Thanh Sương liền nói. Khứu giác của nàng rất mẫn cảm với mùi vị của người khác giới.
Nam nhân !!!
Cả tòa điện đều trố mắt nhìn nhau. Bọn họ không ngờ được là trên thanh kiếm đó ngoài mùi máu của Thôn Nguyên Xà và Uyển Linh Ngọc ra lại có mùi của một nam nhân.
" Mi kể tường tận mọi thứ cho bọn ta nghe xem Thanh nhi " Hồng Thanh Sương lên tiếng.
" Dạ, thưa chưởng môn " Nữ đệ tử tên Thanh nhi gật đầu. Nàng nhanh chóng kể lại toàn bộ những gì mà mình đã chứng kiến.
" Vậy là có người cứu Ngọc nhi ? Hơn nữa người đó là nam nhân" Uyển Hồng Tuyết liền thở phào nhẹ nhõm. Nghe qua lời kể của nữ đệ tử thì nàng khẳng định là có người cứu lấy đệ tử của mình, hơn nữa tu vi của người đó ắt hẳn là Nguyên Anh Kỳ cường giả.
" Nhanh chóng tăng cường lực lượng tìm kiếm Uyển Linh Ngọc. Không ai được tung tin có nữ đệ tử Hợp Hoan Phái đang mất tích. Ai vi phạm xử phạt theo luật của môn phái ! " Hồng Thanh phất tay, nàng liền biến mất khỏi chính điện.
" Rõ, thưa chưởng môn !" Toàn bộ nữ đệ tử gật đầu đáp. Các nàng nhanh chóng chia đều phạm vi tìm kiếm.
" Cám ơn tỷ tỷ " Uyển Hồng Tuyết nhìn theo bóng lưng vừa rời đi mà cám ơn. Nàng thân là nuôi nấng Uyển Linh Ngọc nên nàng lúc nào cũng xem con bé như là con gái mình.
" Hồng Tuyết muội đừng quá lo lắng. Chúng ta sẽ cố gắng giúp mụi tìm kiếm Ngọc nhi !" Nhị trưởng Lão Liễu Ánh Dung an ủi muội muội của mình.
" Cám ơn Dung tỷ " Uyển Hồng Tuyết cảm tạ nàng.
" Đừng khách sáo ! chúng ta đều là người một nhà. " Liễu Ánh Dung cười nói.
Sau đó nàng liền biến mất khỏi chính điện.
Trong khi toàn bộ Hợp Hoan Phái đang dùng gần toàn bộ lực lượng tìm kiếm nữ đệ tử thì sâu bên trong Huyền Thú Sâm Lâm, một nam một nữ đang từng bước di chuyển né tránh các bậc yêu thú cấp cao.
Uyển Linh Ngọc đi sau lưng Dạ Hàn, từ nãy đến giờ hắn không thèm hỏi han gì tới nàng, từ lúc rời khỏi hang động nãy giờ hắn đều cứ một bước đi thẳng, gặp Nhất giai hay Nhị giai sơ kỳ đều bị hắn xử lý nhanh gọn mà không để lại dấu vết gì. Trong đầu nàng thầm nghĩ tên này có phải là sát thủ hay không.
Dạ Hàn nếu như biết được suy nghĩ của nàng mà bật lên ngón tay cái. Nàng nói quá đúng về hắn, hắn thân là một sát thủ nên việc ám sát đã trở thành một phần không thể thiếu của hắn. Hắn lúc nào cũng một chiêu diệt sát đối phương đã thành quen rồi.
[ Keng, Chúc mừng kí chủ nhận được Địa giai Sơ Cấp võ kỹ Loạn Đao. ]
[ Keng, Chúc mừng kí chủ nhận được, Địa giai Trung cấp võ kỹ Hỏa Quyền. ]
[ Keng, Chúc mừng kí chủ nhận được Địa giai Cao cấp Thân pháp võ kỹ U Linh Ảnh Sát. ]
[ Keng, chúc mừng kí chủ nhận được Địa phẩm Thượng cấp Pháp bảo Linh Giới Châu. ]
[ Keng, chúc mừng kí chủ nhận được Địa phẩm Trung cấp Bảo khí Nguyệt Sát Chủy Thủ. ]
Tiếng báo động của hệ thống vang lên. Bốn món triệu hồi đều nằm hết trong hành trang hệ thống.
" Nguyệt Sát Chủy Thủ !" Dạ Hàn sáng mắt nhìn trong hành trang. Bởi vì hắn không có nhẫn trữ vật nên đồ triệu hồi hệ thống đều nằm hết bên trong hành trang hệ thống, nhưng nếu đã lấy ra rồi thì không thể cất vào hành trang hệ thống lại được nữa.
Bịch… Ui da…
Uyển Linh Ngọc đi tới trước mà không biết Dạ Hàn đã đứng lại, mũi của nàng đập mạnh vào tấm lưng của hắn.
" Sao ngươi lại dừng lại !" Xoa xoa chiếc mũi nhỏ xinh xắn của mình, Uyển Linh Ngọc liền chửi hắn.
" Nàng có mang một cái nhẫn trữ vật nào không ?" Dạ Hàn quay người lại hỏi. Bây giờ hắn muốn lấy chiếc dao găm trong hành trang hệ thống ra mà không có đồ để cất vào, mà để bên ngoài sẽ bị người khác phát hiện thì đến lúc đó mang lại tai họa diệt thân.
" Có, ta còn một chiếc không có dùng tới !" Thấy hắn hỏi tới nhẫn trữ vật, Uyển Linh Ngọc lớn giọng đáp. Nàng lấy trong người một chiếc nhẫn màu lục rồi ném cho hắn.
" Cám ơn nàng !" Dạ Hàn hôn lên má nàng, sau đó liền quay người đi chỗ khác.
" Ngươi " Uyển Linh Ngọc tức giận, khuôn mặt nàng đỏ lên. Hắn vậy mà lại đi hôn trộm nàng.
Dạ Hàn nào có tăm hơi để ý đến nàng nữa, hắn vội vã nhỏ máu nhận chủ với chiếc nhẫn.
[ Keng, kí chủ đã có nhẫn trữ vật. Hành trang hệ thống đã liên kết thành công với nhẫn trữ vật. ]
Tiếng hệ thống báo động, chẳng mấy chốc liên kết với nhẫn trữ vật mà Dạ Hàn đang đeo.
Dạ Hàn mừng rỡ, hắn nhìn vào không gian trữ vật. Bên trong là một khoảng trống rộng tầm chục mét, một góc nào đó của nhẫn trữ vật đang để năm món đồ gồm : Địa giai Sơ Cấp võ kỹ Loạn Đao, Địa giai Trung Cấp võ kỹ Hỏa Long quyền, Địa giai Cao Cấp Thân pháp võ kỹ U Linh Ảnh Sát, Linh giới châu, Nguyệt Sát Chủy Thủ và ba bình Huyền Linh Đan.
" Chiếc nhẫn này chỉ là Huyền giai Sơ cấp pháp bảo nên không gian của nó không có rộng rãi " Sắc Quỷ lên tiếng.
" Như vậy cũng được rồi " Dạ Hàn liền thấy đủ. Đối với hắn không gian bên trong không cần quá rộng, chỉ đủ để đồ đạc là được rồi.
Keng…
Dạ Hàn liền lấy Nguyệt Sát Chủy Thủ ra, không gian xung quanh hắn liền có chút dao động.
Uyển Linh Ngọc tiến tới. Nàng thấy hắn đang cầm một thanh dao găm, nàng liền đánh giá.
" Địa… Địa phẩm bảo khí ! Trời ạ !" Uyển Linh Ngọc há hốc mồm. Nàng không thể tin được cái tên có vẻ ngoài hơi bần cùng này lại sở hữu một Địa phẩm bảo khí.
Một thanh chủy thủ dài khoảng 1 tấc. Ánh bạc sáng lóa chiếu ra từ con dao. Lưỡi dao bén nhọn sẵn sàng cắt gọt mọi thứ mà nó chém qua cho dù đó một thanh Địa phẩm bảo khí nào hay Địa phẩm hộ giáp. Trên thân chủy thủ khắc hình mặt trăng tô điểm vẻ tà mị và đầy tính sát thương.
Dạ Hàn cầm lên, hắn liền cắt một nhát lên thân cây cổ thụ bên cạnh.
Uyển Ngọc Linh đứng đó quan sát, nàng muốn xem sự lợi hại của thanh chủy thủ.
Xẹt... Rắc… Ầm…
Thân cây bị cắt ngang, nó mất thăng bằng mà ngã mạnh xuống đất, cát bụi bay mịt mù.
Dạ Hàn và Uyển Linh Ngọc trố mắt nhìn nhau. Hai người không nghĩ tới là nó bén như vậy, một nhát có thể cắt ngọt thân cây hơn ba người ôm.
" Hảo chủy thủ " Dạ Hàn sảng khoái la lên. Nói về vũ khí mà hắn ưa thích nhất thì chỉ có chủy thủ mới tiện lợi. Thân làm sát thủ, nói tới chủy thủ ai ai cũng thích, vì dễ sử dụng, vừa nhẹ vừa nhanh, sẵn sàng cắt nát mọi thứ mà nó đi qua.
" Chúng ta đi thôi !" Dạ Hàn cất thanh chủy thủ vào nhẫn trữ vật, hắn nhanh chóng bước sâu vào bên trong Huyền Thú Sâm Lâm.
" Nè, nè, chờ ta với !" Uyển Linh Ngọc chạy nhanh theo hắn. Cả hai người liền đi sâu vào bên trong Huyền Thú Sâm Lâm.