"Tìm mẫu thân của tiểu nữ?".
Vương Ngữ Yên, Trần Lam cười nói.
"Đúng, ta tìm Vương phu nhân".
"Để tiểu nữ đi thông báo với mẫu thân một tiếng".
Vương Ngữ Yên quay người rời đi, một lúc sau Vương Ngữ Yên quay lại nói.
"Mẫu thân của tiểu nữ hiện tại không có ở đây, công tử mời ở lại tệ xá đợi mẫu thân về".
"Đa tạ".
Trần Lam nói, Vương Ngữ Yên hướng thị nữ nói.
"Chuẩn bị cho công tử một phòng".
Trần Lam đi theo thị nữ đến một căn phòng hẻo lánh, cậu chạm vào Lục Liên về Thần Điện thì thấy các nàng đang ngồi uống trà, Tần Thanh Song và Cát Bộ Quang đứng phía sau.
Trần Lam đi lại nói.
"Bảo Bảo, xíu ra ngoài cùng ta".
"Hả, chàng kêu ta ra ngoài làm gì?, trong đây có mấy tỷ muội vui hơn không".
Cam Bảo Bảo từ lúc quen biết mấy nữ cũng không còn giữ lối sống cổ hữu của lúc khi quen Đoàn Chính Thuần, bây giờ nàng không quan tâm Trần Lam bao nhiêu nữ nhân, chỉ cần có nàng là được.
"Ra, ta cho nàng gặp người quen".
Trần Lam cười xấu nói, Cam Bảo Bảo nhíu mài nói.
"Đao Bạch Phượng,Nguyễn Tinh Trúc, Lý Thanh La, Khang Mẫn, hay sư tỷ ta Tần Hồng Miên".
"Trần lang nói là Lý Thanh La"
Mộc Uyển Thanh nói, Cam Bảo Bảo cười nói.
"Xíu thiếp ra với chàng".
Một lúc sau thiếu phụ tỉnh lại gặp mình bị trói lại ném tới một nơi vắng vẻ trên Mạn Đà Sơn Trang thì lo lắng quan sát xung quanh, lúc này Trần Lam và Cam Bảo Bảo đi tới thiếu phụ, Trần Lam quay sang nói với Cam Bảo Bảo.
"Nàng nói chuyện với nàng ta đi".
Cam Bảo Bảo gật đầu, đi hướng tới thiếu phụ nói.
"Lâu rồi không gặp Lý Thanh La".
"Cam Bảo Bảo, ngươi phản bội Thuần ca đi theo tên tiểu bạch kiểm này sao?".
Lý Thanh La nhìn Cam Bảo Bảo nói.
"Ngươi nói tên đàn ông phụ tình đó sao?, hắn chết rồi, à ta đã tìm được người ta yêu thật sự rồi".
"Ngươi nói, ngươi nói, Thuần ca chết?, là ai giết, là ai".
"Là ta, như thế nào".
Trần Lam bước lại đưa tay nâng lấy cầm nàng nói.
"Ngươi, ta thả ta ra, ta liều mạng với ngươi".
Lý Thanh La hướng Trần Lam la lên, Trần Lam bỏ tay ra nói.
"Thả nàng ra, ta được gì?, Bảo Bảo nàng nghĩ như thế nào".
"Nên làm gì đây nhỉ, hủy dung".
Cam Bảo Bảo cười nói, nhưng lời nói làm cho Lý Thanh La sợ hãi hủy dung đây là điều mà phụ nữ nào cũng sợ cả, Lý Thanh La nhìn Cam Bảo Bảo nói.
"Sư muội".
Lúc này có một tiếng kêu làm ba người Trần Lam quay lại nhìn, là Tần Hồng Miên đến.
"Sư tỷ, sao tỷ lại tới đây".
"Ta đến, tìm con gái ta".
Tần Hồng Miên quay sang nhìn Trần Lam rồi nói.
"Con gái ta ở đâu?".
"Nàng đang ở nơi nàng nên ở".
Cam Bảo Bảo lúc này từ tay lấy ra rất nhiều gói xuân dược mở ra, lan tỏ khắp chỗ bốn người đang đứng, lúc này Cam Bảo Bảo, Tần Hồng Miên và Lý Thanh đều cảm thấy cả người nóng lên còn Trần Lam do có Hỗn Độn Thần Thể nên không bị gì, cả ba người nhìn Trần Lam như con mồi bắt đầu xong tới.
Ba người đè lấy Trần Lam xuống bắt đầu lột quần áo cậu ra, Lý Thanh La do bị trói nên dùng miệng, cậu tiện tay cởi trói cho nàng, lúc này Trần Lam hoàn toàn không còn mảnh vải nào, ba người thiếu phụ cũng đã không còn y phục, Cam Bảo Bảo banh lấy âm hộ từ từ ngồi xuống ngay côn thịt cậu, phốc bạch bạch.
"Aaa… sướng lắm… phu quân.. aaa… sướng chết thiếp… aaa… côn thịt… phu quân… to… aaa… đâm tới… tử cung… aaa".
Lý Thanh La, Tần Hồng Miên thì bắt đầu liếm khắp thân thể cậu, Trần Lam kéo lấy tay Lý Thanh La ngồi lên miệng cậu bắt đầu liếm lấy âm hộ cô.
"Aaa… sướng lắm.. aaa… lưỡi ngươi… thật thoải… mái… aaa… sướng quá… aaa".
"Aa… sướng lắm… phu quân… thiếp ra… aaa… thiếp raaa".
Cam Bảo Bảo dâm thủy cao trào mệt mỏi nằm sang một bên, Tần Hồng Miên thấy vậy đi lại ngay côn thịt cậu bắt đầu ngồi xuống.
"Aaa.. đau quá… sướng lắm... to quá… thật thoải mái.. aaa… đ-t… chết… ta rồi… aaa… tới… tử cung… aa.. rách âm.. hộ aaa… ta raaa".
"Aaa… ta cũng… raaaa".
Ba người nằm xuống đất, Trần Lam đứng dậy bế ba người cho chống tay vào vách đá, cậu bắt đầu ra sức chinh phạt tới sáng.
Sáng hôm sau bốn cổ thân thể thân không y phục nằm ôm nhau là Trần Lam, Cam Bảo Bảo, Lý Thanh La và Tần Hồng Miên.
Ưm ưm.
Tần Hồng Miên và Lý Thanh La tỉnh dậy thấy mình đang nằm ôm lấy Trần Lam thì la lên.
"A dâm tặc".
"Ta là dâm tặc các nàng là dâm nữ đó".
Trần Lam nói, Cam Bảo Bảo cũng tỉnh dậy nhìn hai người rồi cười nói.
"Chúng ta bây giờ là cùng một phu quân rồi, nên không cần tranh giành tên kia".
Lý Thanh La và Tần Hồng Miên suy nghĩ, lúc này Tần Hồng Miên lên tiếng nói.
"Ta muốn đi xem con gái ta".
Trần Lam gật đầu nhìn sang Lý Thanh La nói.
"Nàng có muốn đi không".
Lý Thanh La nhìn Trần Lam thở dài nói.
"Cũng đưa ta đi xem sao".
Cậu chạm vào tay hai người xuất hiện Lục Liên, rồi bốn người biến mất, cả bốn đến thần điện, Hoàng Dung nhìn thấy Trần Lam xuất hiện cười nói.
"Chàng về rồi".
"Sư phụ sao người lại ở tới đây được".
Mộc Uyển Thanh nhìn Tần Hồng Miên nói, Tần Hồng Miên thở dài rồi nói ra hết sự thật, Lý Thanh La vẫn còn đang nhìn thần điện lại bị Trần Lam kéo lên tầng hai, Lý Thanh La lên tầng hai thấy được cả một kho tàng công pháp thì linh hãi.
"Nàng có thể ở đây nghiên cứu cùng trò chuyện với các tỷ muội nếu buồn chán".
Trần Lam cười nói, Lý Thanh La quay sang Trần Lam đôi mắt chứa rất nhiều loại cảm xúc nhưng cuối cùng dừng lại ở yêu, nàng chưa từng nghĩ cảm giác này lại xuất hiện một lần nữa nhưng lần này khác lần trước, nàng đã hoàn toàn yêu Trần Lam, công pháp rất quý giá nếu để võ lâm biết chỗ nàng có những bí tịch võ công thì không từ thủ đoạn mà cướp, Lý Thanh La ôm lấy cổ Trần Lam hôn lên môi, ưm ưm ưm, lần này nàng hoàn toàn chủ động một lúc sau nhả lấy môi ra.
Trần Lam lột y phục của nàng ra đưa miệng xuống bộ ngực đầy đặn bú lấy.
"Ưm ưm… sướng lắm… phu quân… aa".
Một hồi chán chê cậu nâng lấy một chân Lý Thanh La lên cao bắt đầu cho côn thịt tiến vào âm hộ.
"Aaa… sâu quá… sướng lắm… aa… thật to… phu quân… mạnh nữa.. aaa… thiếp yêu… chàng… aaa".
"Nành khít quá".
Trần Lam không ngờ âm hộ Lý Thanh La còn khít sau hôm sau khai phá liên tục.
"Aaa… do lâu.. chưa làm… tình aa… nên nó… khít như… vậy.. aaa… sướng lắm… thiếp raaa".
Lý Thanh La ôm lấy cổ Trần Lam cao trào dâm thủy chảy xuống sàn, một hồi lâu nàng có chút sức nói.
"Phu quân là đi xuống dưới đi lầu đi thiếp muốn ở lại nghiên cứu bí tịch".
"Nàng nhớ chỉ nghiên cứu ở Phàm Cấp thôi nhé".
"Yên tâm Phàm Cấp đủ thiếp nghiên cứu rồi".
Lý Thanh La gật đầu nói, Trần Lam xuống tầng một thì thấy một thấy Mộc Uyển Thanh nhìn mình.
"Trần lang, tại sao chàng lại dùng thủ đoạn như vậy với mẫu thân thiếp".
Trần Lam mộng bức trước câu nói của Mộc Uyển Thanh, cậu nhìn sang Cam Bảo Bảo thấy nàng đang làm như không thấy, đành giải thích rõ ràng với nàng, qua một hồi cũng biết được là do sư thúc mình làm việc này nên im lặng không nói, nàng cũng biết tuân thủ lễ nghĩa đối với bề trên.
Trần Lam thấy vậy cũng lắc đầu rời khỏi thần điện về lại Mạn Đà Sơn Trang.
"Trần đại ca không đợi mẫu thân Ngữ Yên về sao?".
Trần Lam lắc đầu hơn một tuần này cậu cũng dành thời gian cho Vương Ngữ Yên để dạy cô về kiến thức võ công, tình cảm tăng lên cũng rất nhiều.
"Không biết tại sao mẫu thân lại về trễ như thế, vậy Trần đại ca có dịp nhớ đến Mạn Đà Sơn Trang thăm Ngữ Yên nhé".
Trần Lam gật đầu rời đi, theo nguyên tác Vương Ngữ Yên cũng sẽ đến rừng hạnh tử nên cậu cũng không vội thu nàng, chọn rời đi tìm Khang Mẫn đây chính xác là dâm phụ, cậu cũng không có ý định cho Khang Mẫn làm nữ nhân mình, làm thị nữ hoặc tình nô thì cậu có thể xem xét,cậu có ý định dùng Khang làm con tốt để làm việc cho mình.
Cái Bang lúc này, Khang Mẫn và Bạch Thế Kính đang thông dâm thì bị Mã Đại Nguyên phát hiện trong tình thế cấp bách Bạch Thế Kính giết chết Mã Đại Nguyên, sau khi xong việc thì Khang Mãn và Bạch Thế Kính làm như không có chuyện gì, bày sẵn hiện trường lý do Mã Đại Nguyên chết, lúc này Trần Lam bay đến bắt lấy Khang Mẫn rời đi Bạch Thế Kính thấy tình nhân mình bị bắt nên đuổi theo, nào ngờ không được bao lâu thì bị Trần Lam giết chết, cậu bắt Khang Mẫn đến một ngôi miếu hoang ném nàng xuống nói.
"Một là làm con tốt cho ta, hai là chết".
Khang Mẫn biết con tốt là nghĩa gì nhưng nàng nàng lại không muốn chết, nàng nhìn Trần Lam nói.
"Chỉ cần ngươi trả thù cho ta, ngươi muốn ta làm gì cũng được".
Trần Lam gật đầu đồng ý, Khang Mẫn thấy vậy thì thì hướng Trần Lam đi tới dùng mỹ nhân kế nói.
"Hay vì ngày biến ta thành con tốt, ngài không chọn biến ta thành nữ nhân của ngài".
"Cút".
Trần Lam liếc Khang Mẫn nói, Khang Mẫn hoảng hồn lùi lại sao, Trần Lam nói.
"Ngươi còn làm nữa chết không có chỗ chôn đâu".
Quay người rời đi để lại Khang Mẫn nhìn theo bóng oán hận nói.
"Tại ngươi Kiều Phong ngươi nếu bị ta mê hoặc liệu ta có ngày hôm nay, Mã Đại Nguyên tại do ngươi vô dụng không có lòng tranh bang chủ, Bạch Thế Kính tại ngươi mà ta bị bắt, tất cả tại các ngươi".
•••••••••
Do bận công việc mong mọi người thông cảm.
Truyện mình chủ yếu là sắc ( sắc nặng ), thu nữ, ngựa giống cho nên sẽ có rất nhiều cảnh sắc, nhưng đến triệu hồi Thiên cấp sẽ có những cảnh đánh nhau nhé.