Chương 7: Nguyễn Tinh Trúc

Trần Lam sau khi rời khỏi đương nhiên là sẽ đến Tiểu Kính Hồ, cậu đi mấy ngày đến nơi gần nơi Nguyễn Tinh Trúc, cậu đi vào rất dễ dàng lúc này đi vào thì gặp Nguyễn Tinh Trúc đang chèo bè, cậu hướng Nguyễn Tinh Trúc la lên.

"Ta biết tin con gái nàng".

Nguyễn Tinh Trúc nghe lời nói thì thân thể rung lên, nàng bỏ hai đứa con gái chỉ để bảo toàn danh phận cho Đoàn Chính Thuần, nàng phi lên bờ hai tay giữ chặt thân thể cậu nói.

"Thiếu hiệp nói biết tin con gái ta, nói nó ở đâu?".

Nàng lúc bỏ hai đứa con gái rất hối hận khi bỏ chính con gái ruột mình, Trần Lam cười dâm nói.

"Không ai đi cho không ai cái gì cả".

Nguyễn Tinh Trúc thân thể cứng lại nghĩ Trần Lam nói đúng không ai đi cho không ai cái gì cả, cô nhìn Trần Lam rồi nói.

"Đi vào trong bàn điều kiện thiếu hiệp muốn".

Nguyễn Tinh Trúc dẫn Trần Lam đi vào căn nhà tre rót cho cậu một tách trà nói.

"Thiếu hiệp muốn điều kiện gì nói nếu ta có thể làm được sẽ làm".

"Nàng".

Trần Lam nâng chén trà lên cười dâm nói, Nguyễn Tinh Trúc thân thể cứng đơ cười nói.

"Thiếu hiệp nói đùa, ta già rồi".

"Ta không nói đùa, ta muốn nàng".

Trần Lam kéo tay Nguyễn Tinh Trúc lại nói, Nguyễn Tinh Trúc lúc này giãy dụa không thôi, Trần Lam thấy nàng giãy dụa càng ôm chặt môi đưa xuống môi nàng.

Chụt chụt chụt.

Một hồi qua đi Nguyễn Tinh Trúc dừng lại việc giãy dụa, mở đôi mắt to nhìn thấy thiếu niên đang hôn mình say đắm, nàng lúc này không khỏi nói đến Đoàn Chính Thuần, lúc còn trẻ bị vẻ bề ngoài cộng với lời văn thơ đường mật cuốn hút, lúc này nhìn lại Trần Lam tính cách cậu khá dễ đoán vô sỉ, lưu manh, tham muốn chiếm đoạt làm của riêng.

Nguyễn Tinh Trúc lúc này không nghĩ nhiều nữa cô bắt đầu phối hợp với Trần Lam, cậu thấy nàng phối hợp cũng buông tay ra di chuyển vào trong y phục nàng.

Ưm ưm ưm.

Một hồi qua đi, cả hai nhả lấy môi nhau ra, Trần Lam lúc này lột toàn bộ y phục của Nguyễn Tinh Trúc, nàng cũng lột lấy y phục cậu, Trần Lam bế cô lên đặt lên giường rồi di chuyển miệng xuống âm hộ liếm lấy.

"Ưm ưm… âm hộ… dơ lắm… aaa… âm hộ… dơ đừng… liếm nó… aaa".

Nguyễn Tinh Trúc nói vậy nhưng thân thể cô lại sung sướng lại thường trải nghiệm cảm giác chưa từng có này, Trần Lam ngước lên nói.

"Không dơ chút nào, sau này nàng làm phu nhân ta sao có thể nói nó dơ chứ".

Trần Lam tiếp tục liếm lấy âm hộ nàng, Nguyễn Tinh Trúc nghe vậy xuất hiện cảm giác như mấy nữ nhân của cậu, lúc này nàng nhìn đến côn thịt đang cương, to, thô, đầy gân xanh của cậu nghĩ ra một ý nghĩ nói.

"Chàng quay...người… lại đi ta… aa… thiếp.. phục vụ… chàng".

Trần Lam nghe vậy quay người lại cho nàng liếm lấy côn thịt cậu, không thôi như mình nghĩ, hơn nữa còn rất hơn Nguyễn Tinh Trúc nghĩ, thể chất với huyết mạch giúp cậu loại bỏ toàn bộ chất dơ trong cơ thể.

"Ưm sướng lắm, miệng nàng tuyệt lắm, liếm xung quanh nó".

Trần Lam bắt đầu chỉ dạy Nguyễn Tinh Trúc, nàng cũng rất nhanh học được cách làm Trần Lam sướng, âm hộ Nguyễn Tinh Trúc lúc này đầy dâm thủy chảy ra cậu đánh lấy mông nàng nói, BỐP.

"Quay lại chúng ta làm chuyện chính".

Nàng bị đánh vào mông thì liếc mắt Trần Lam nhưng vẫn quay người lại theo ý cậu, Trần Lam cầm lấy côn thịt bắt đầu tiến vào âm hộ nàng, phốc, bạch bạch bạch.

"Aaa.. đau quá… chàng chậm… thôi… ta lâu… rồi chưa… làm tình.. aaa… với… aa.. lại của… chàng… aaa.. to quá… âm hộ.. thiếp… aa… sẽ… rách mất".

"Aa.. đúng chậm.. lại… aaa.. sướng lắm… aa… chàng to… quá… chạm tử… cung thiếp… aaa… aa… sắp.. ra rồi… sắp.. ra… aaa.. thiếp… aa sướng lắm.. thiếp raaa".

Nguyễn Tinh Trúc lên đỉnh ôm lấy lưng Trần Lam dâm thủy phun ra làm giường tre ướt, Trần Lam hôn lấy môi nàng, Nguyễn Tinh Trúc lúc này đang ở trên mây không để ý đến thành động của cậu.

Một hồi cậu nhả lấy môi nàng ra nói.

"Chúng ta làm hiệp nữa nhé".

Nguyễn Tinh Trúc gật đầu nói.

"Nhẹ thôi.. thiếp vẫn chưa… thích ứng được".

Trần Lam gật đầu bắt đầu di chuyển côn thịt vẫn nằm y trong âm hộ cô từ nãy giờ bắt đầu di chuyển, bạch bạch bạch.

"Aaa.. sướng lắm… aa… côn thịt… chàng to… aa… làm ta… sướng lắm… aaa… aa.. đ-t chết… thiếp.. aaa… thiếp yêu… chàng mất… aaa… rồi… aa.. đ-t thiếp… aa.. thiếp raaa".

Một canh giờ sau trên giường tre Trần Lam và Nguyễn Tinh Trúc nằm ôm nhau, Nguyễn Tinh Trúc lúc này nói.

"Chàng nói tin tức con gái thiếp được không".

"Nàng có hai đứa con gái rất đẹp một người là A Châu sống ở Cô Tô, một người là A Tử sống ở Tinh Túc Phái".

Trần Lam cười nói hôn xuống trán nàng, Nguyễn Tinh Trúc nghĩ đến hai đứa con gái mình A Châu thì sống ở Cô Tô chắc không sao, A Tủ lại sống ở Tinh Túc Phái nàng không yên tâm cho con gái nàng số với lũ bàn môn tà đạo.

Nguyễn Tinh Trúc quay người lại tay ôm lấy cổ Trần Lam kéo nàng lên đố mặt với cậu nói.

"Chàng giúp ta tìm hai đứa con gái được không".

Nàng sợ Trần Lam không chấp nhận hai đứa con gái nàng, Trần Lam nào bỏ qua mỹ nhân nào trong nguyên tác gật đầu nói.

"Được ta giúp nàng tìm hai người đó".

Nguyễn Tinh Trúc vui vẻ hôn lấy môi cậu nói.

"Thiếp yêu chàng mất rồi".

"Mặc đồ vào, ta đưa nàng đến chỗ mấy tỷ muội".

Nguyễn Tinh Trúc gật đầu mặc lại y phục, Trần Lam cũng vậy rồi cậu đưa tay chạm lấy tay nàng xuất hiện Lục Liên, hai người đến thần điện mấy nữa gật có người mới lại tới thì liếc hắn tên này chắc chắn là sát tinh với nữ nhân.

Nguyễn Tinh Trúc lúc này gật toàn người quen cũ bất ngờ không thôi liếc sang Trần Lam thấy vậy cậu cười nói.

"Đều là người nhà cả yên tâm đi".

"Ai là người nhà với ngươi".

Tần Hồng Miên vẫn đang tức giận việc Cam Bảo Bảo dùng xuân dược hại mình, vì là sư tỷ muội nên toàn bộ tức giận quy sang Trần Lam.

-----

Truyện mình sẽ từ 1k chữ trở lên nhé, và sắc nặng, ngựa giống nên rất nhiều cảnh sắc.