Chương 3: Tiểu La Lỵ Lý Mạc Sầu

Vương Thiên cứng nhắc cười cười:" Thì ra là đạo sĩ Toàn Chân giáo, hạnh ngộ hạnh ngộ, haha."

Đồng thời trong lòng ân cần hỏi thăm tổ tông mười tám đời của hệ thống:" Hệ thống chết tiệt, ngươi quyết tâm hố ta a?"

" Ký chủ xin hiểu cho, hệ thống tạm thời trục trặc, không phản ứng được ký chủ"

Vương Thiện: ... Ngươi xác định không phải công báo tư thù?

Vương Thiên lần này xem như hiểu hệ thống, cái này thù dai hệ thống tuyệt đối không thể trêu vào!

Đạo sĩ đi đầu nhìn Vương Thiên đều biết đại danh của Toàn Chân giáo, cười nhẹ nói: " Vị huynh đệ này, nếu như đã lạc đường, không bằng vào nghỉ tạm Toàn Chân giáo, thế nào?"

Vương Thiên nhìn nhìn sắc trời, lại sờ cái bụng đói, lòng ngo ngoe muốn đồng ý, nhưng lại nghĩ tới nhiệm vụ của hệ thống, cứng rắn nhịn xuống, cười nói:" Đa tạ ý tốt của đạo trưởng, chỉ là ta vẫn còn muốn dạo chơi thêm chút nữa, đành phải bỏ lỡ lời mời của đạo trưởng."

" Nếu các hạ đã có chủ ý, ta cũng không tiện cưỡng cầu, ta là Triệu Chí Kính, nếu có việc tới Toàn chân giáo, còn mời vào uống tách trà."

Vương Thiên vội vã đáp lời:" Nhất định!" Triệu Chí Kính cười cười, dẫn người đi.

" Kia là Triệu Chí Kính, xem chừng cũng không tệ lắm." Vương Thiên lầm bầm trong miệng, rồi vội vã câu thông hệ thống: " Hệ thống a, tìm kiếm vị trí của Cổ Mộ phái được không."

" Đã tìm kiếm được, tọa độ 37°25'19.07"N."

Vương Thiên: .... Mặt đen lại 

"Ngươi đùa giỡn ta, cho ta tọa độ làm được gì a?"

Hệ thống giống như cũng nhận ra, trầm mặc một lúc, sau đó nói:" Mở ra hệ thống bản đồ."

Trước mặt Vương Thiên hiện ra một cái xanh lam màn hình ảo, chi chít ký hiệu. Hắn nhìn lên màn hình, hưng phấn nói:" Này mới đúng mà"

Ngọc lộ điêu thương phong thụ lâm

Vu sơn , vu giáp khí tiêu sâm

Giang san ba lãng kiêm thiên dũng

Tái thượng phong vân tiếp địa âm

Tùng cúc lưỡng khai đa nhật lệ

Cố chu nhất hệ cố viên tâm

Hàn y xứ xữ thôi đao xích

Bạch Đế thành cao cấp mộ châm

Tới được hồ nước phía sau núi, trời cũng đã tối hẳn, Vương Thiên xuất Thần nhìn mặt hồ, cảnh hàng trăm con đom đóm bay nghiêng ngã trên mặt nước, tạo ra khung cảnh như cửu thiên tinh thần*. Hắn lắc đầu một cái, buông mình nhảy xuống mặt hồ. Lặn sâu xuống đáy sông, một động thiên khác hiện ra, Vương Thiên đẩy ra cánh cửa đá, nhẹ nhàng bước vào.

Hoạt Tử nhân mộ

Vương Thiên dáo dác nhìn trước sau, khi ánh mắt tình cờ hướng lên trên, lại nhìn thấy một thiên chữ dày đặc, vừa đọc hàng đầu tiên, hắn đã mừng rỡ nhảy lên.

""Đạo trời là lấy chỗ thừa bù vào chỗ thiếu, bởi vậy hư có thể thắng thực, không đủ thắng được có thừa.."

Cửu Âm Chân Kinh!!!

""KENG.. phát hiện Cửu Âm Chân Kinh, phải chăng học tập?"

Vương Thiên vội vã nói:" Học tập!"

Dịch Cân Đoán Cốt Thiên

Thu Cân Súc Cốt Thiên

Cửu Âm Thần Công

Liệu Thương Thiên

Cửu Âm Bạch Cốt Trảo

Di Hồn Đại Pháp

Bạch Mãng Tiên Pháp

Tồi Tâm Chưởng

Thủ Huy Ngũ Quyền

Loa Toàn Cửu Ảnh

Xà Hành Ly Phiên

Hoành Không Na Di

Vương Thiên chỉ cảm thấy vô số kiến thức tràn vào đầu mình, cùng lúc đó tứ chi bách hải như có vô số dòng nước ấm chảy qua, cuối cùng hội tụ tại đan điền.

" KENG... ký chủ học tập thành công Cửu Âm Chân Kinh, nhiệm vụ chính tuyến hoàn thành, có thực hiện tiếp tục nhiệm vụ phụ tuyến hay không?

Hoàn Thành nhiệm vụ đầu tiên, hệ thống thương thành mở ra!

Ký chủ trở thành nhất lưu cao thủ!"

Vương Thiên sắc mặt hoan hỉ, thân hình vừa chuyển, định lặn yên không tiến động chuồn đi ra, bỗng nhiên thân hình cứng đờ:

Ở cửa động có một tiểu la lỵ đang ngậm lấy ngón tay, mắt to tròn đang theo dõi hắn!

Rừng phong móc phủ cảnh thê lương

Mờ mịt vu sơn luống đoạn trường

Trời rộn Tràng giang làn sóng nổi

Đất liền quan ải khói mây tràn

Nở hai mùa cúc hàng châu lệ

Buộc một con thuyền bùng cố hương

Giục giã nơi nơi may áo lạnh

Thành chiều Bạch đế tiếng chày vang

  • Cửu Thiên Tinh Thần: sao sáng trên chín tầng trời.

P//s: Tác giả rất khổ tâm, lúc chiều vừa soạn xong bản thảo, tự dưng ấn nhầm nút reset trang, lúc đó quả thật chỉ muốn chết cho xong.

Một lần nữa, rất mong những đọc giả đọc chương này có thể nhận xét xem tác giả viết có được hay không, bình luận chỉ mất vài phút thôi mà, cứu vãn cả cuốn sách a. Rất cảm tạ