"Đại ca ca, ngươi là ai nha?" Tiểu loli trừng một đôi khả ái mắt to, trong miệng còn ngậm một ngón tay, ngây thơ hỏi hắn.
Vương Thiên nhất thời lúng túng, đầu óc xoay chuyển thật nhanh, đột nhiên cười lên, nụ cười rất ôn hòa vô hại:
"Tiểu muội muội, ca ca là đi lạc tới đây, không biết đây là nơi nào a?"
Vương Thiên tuy không biết tiểu loli này là người nào, nhưng lúc này nói thật chính là đồ ngốc, chẳng lẽ còn nói ta,"đến trộm Cửu Âm Chân Kinh?"
"Đây là Hoạt Tử Nhân Mộ, ca ca làm sao đi vào được đây a?" Vốn ban đầu Lý Mạc Sầu còn rất kì quái, nhưng chớp mắt đã vứt đến sau đầu, hiếu kì quan sát Vương Thiên, lúc này không biết nên trả lời thế nào.
Hoạt Tử Nhân Mộ vốn rất cô quạnh, chỉ có bốn nữ tử cùng nhau chung sống, lần đầu tiên Lý Mạc Sầu trông thấy một nam nhân, tất nhiên là đến hiếu kì.
"Ta... ta cũng không biết, vô tri vô giác liền đi đến nơi này" đến đây, lời nói bỗng nhiên xoay chuyển,trong ngực áo lấy ra một cây kẹo que, đưa cho Lý Mạc Sầu,"Tiểu muội muội, đồ ăn ở quê hương của ca ca chính là đặc sản, ngươi nếm thử."
Lý Mạc Sầu do dự một chút, cầm lấy kẹo que, nhưng lại vò đầu bứt tai, đáng thương nhìn hắn:"Đại ca ca, thứ này làm sao ăn?"
Vương Thiên vỗ đầu một cái, kém chút quên mất ở thời đại này còn chưa biết đến nilon, đành tỉ mỉ dạy cho Lý Mạc Sầu làm sao bóc kẹo, sau đó còn phi thường hào phóng móc ra một đống kẹo.
Lý Mạc Sầu nhìn cây kẹo que trước mặt, cẩn thận le cái lưỡi nhỏ nhắn liếm một cái, sau đó mừng rỡ sáng mắt lên, một mặt ngọt ngào ăn lên.
"Đúng rồi tiểu muội muội, ngươi tên là gì a?"Vương Thiên nhìn tiểu loli một mặt ngây thơ, hỏi.
"Ân, nhân... nhân gia là Lý Mạc Sầu"Tiểu loli hàm hồ vừa ăn vừa nói.
"Ừm, Lý Mạc Sầu, tên thật là kỳ quái a." Vương Thiên gật gù nói, sau đó lại kịp phản ứng,"Không đúng,ngươi nói ngươi là Lý Mạc Sầu?"
"Ân, đại ca ca gặp qua ta sao"
Vương Thiên một mặt kinh hãi nhìn lấy tiểu loli, hắn không cách nào liên tưởng tới một mặt độc ác ngự tỷ Lý Mạc Sầu với tiểu loli yếu đuối trước mặt. Cẩn thận ngẫm nghĩ, thật ra cũng đúng như vậy, đây là thần điêu gần hai mươi năm trước, ngay cả Dương Quá cũng còn chưa sinh ra đây, Lý Mạc Sầu nhỏ như vậy cũng là gợp lý.
Lúc này tiểu loli Lý Mạc Sầu đã ăn xong cây kẹo que, ngước lên nhìn hắn, nhẹ nhàng hỏi,"Ta còn chưa biết tên của đại ca ca đây."
"Ta là Vương Thiên", Vương Thiên vuốt vuốt đầu nhỏ của nàng, trả lời.
Lý Mạc Sầu mặt nhỏ đỏ lên, giống như nhớ ra cái gì, vội vàng lấy ra một lọ sứ nhỏ, đưa cho Vương Thiên,"Ta ăn kẹo của Thiên ca ca, đây cũng là đáp lễ."
"Đây là thứ gì a" Vương Thiên cầm sứ nhỏ, quan sát một chút, sau đó hiếu kì hỏi.
"Đây là Ngọc Phong Tương" Lý Mạc Sầu nhược nhược trả lời
"A"Vương Thiên đáp một tiếng, hứng thú tràn đầy nhìn bình sứ, sớm đã nghe danh tiếng Ngọc Phong Tương từ lâu, nhưng nhắc tới Ngọc Phong Tương, hắn lại nhớ đến Tiểu Long Nữ.
Đột nhiên, chưa kịp đợi Vương Thiên mở miệng hỏi, âm thanh hệ thống đã vang lên"Ký chủ từ chối thực hiện nhiệm vụ phụ tuyến, trong sáu mươi giây trở về nguyên thế giới."
Vương Thiên bị âm thanh hệ thống làm cho sửng sốt, bỗng hồi thần lại, nhìn lên trước mặt Lý Mạc Sầu, gấp giọng nói:"Mạc Sầu, đại ca ca còn có một chút việc, ngày khác lại trở về thăm ngươi." sau đó lại do dự một chút, cắn răng,"Sau này cách Lục Triển Nguyên xa một chút!"
Vừa dứt lời, trên thiên không lặng lẽ toát ra một cột sáng màu trắng, Vương Thiên chưa kịp phản ứng liền bị cột sáng trắng bao phủ, sau đó biến mất, giống như chưa từng có người như vậy trên thế gian.
Chỉ có Tiểu la lỵ Lý Mạc Sầu giống như phát ngốc, đứng nhìn vị trí Vương Thiên biến mất, ngơ ngẩn nửa ngày vẫn không nói một lời...
P/S: Sau nhiều ngày off thì tác giả-kun đã quay trở lại. Vốn định viết sách sớm hơn, nhưng do nhiều nguyên nhân ngoài ý muốn, lại thêm lũ lụt nên vẫn một mực chậm trễ. Mong mọi người thứ lỗi!!!
Về quyển sách này có hậu cung hay không, tác giả quyết định là vẫn sẽ có, nhưng sẽ không giống như một số quyển sách, nữ nhân cứ gặp main là nhào tới, giống như ăn xuân dược một dạng. Tác giả-kun sẽ lựa chọn nữ chính có cá tính, còn có sẽ bồi dưỡng cảm tình, sẽ không xxx xong lại vứt, có khi chương sau còn không nhắc lại tên.
Cuối cùng, chúc mọi người đọc sách vui sướng, Thân!