Chương 6: 6 : Vãi Thiên Đại Lục

Tân Bò sau khi bị Bá Kiến đạp bay vào hố đen, hắn cứ thế trôi nổi trong không gian vô định, linh hồn hắn không những không yếu đi mà ngày càng cường đại, ẩn ẩn xuất hiện một tia Chân Tổ khí.

Trong tinh không đầy cuồng bạo và hủy diệt, linh hồn hắn như chiếc thuyền chơi vơi giữa từng đợt sóng thì bất chợt một đại thủ khổng lồ xé rách thời không nắm lấy hắn kéo đi mất.

Khi tỉnh dậy, điều đầu tiên Tân Bò thấy là màn đêm, màu đen tối như mực, nơi đây là mảnh không gian chỉ tồn tại bầu trời và mặt nước, ngoài ra không hề có bất cứ một âm thanh, một sinh vật nào khác ngoại trừ hắn và những kẻ kia, những món đồ chơi chờ duyệt của Thần.

Trôi nổi trên mặt nước là một cái bàn tròn khổng lồ, xếp xung quanh nó là 110 chiếc ghế được thiết kế tinh xảo, trùng hợp thay tên mặt cá trê hắn gặp lúc trước lại ngồi sát bên cạnh hắn.

Chỉ giây lát sau khi Tân Bò mở mắt, lần lượt từng chiếc ghế rồi đến cái bàn tròn lăng không phát sáng, chúng tạo thành một quả cầu ánh sáng tĩnh lặng giữa màn đêm vô tận quanh đây.

Trong hư không lúc này, một giọng nói đầy yêu mị vang lên: “vậy là người cuối cùng đã đến, cũng đến lúc khí linh hệ thống chào đời, đây có thể lời cuối ta nói cùng các ngươi, hẹn gặp lại sau 10 kẻ sống sót”, tiếng nói nhỏ dần rồi tắt hẳn.

Giữa chiếc bàn là một quả trứng trắng tinh khôi đang tỏa quang mang rực rỡ, tất cả con mắt đều đổ dồn về nơi này.

“Rắc”

Vỏ trứng nứt vỡ để lộ ra một thanh niên da đen, hắn mặc trên mình bộ đồng phục nữ sinh Nhật Bản, chiếc váy ngắn cũn cỡn hất lên hất xuống theo từng động tác.

Thể hình thanh niên này khá cao lớn, Tân Bò xịt máu mũi khi nhìn thấy chiếc quần chip in hình dâu tây thấp thoáng dưới váy.

Hắn ngáp cái rõ to, căng vai hết cỡ lộ ra cơ bụng sáu múi, từng thớ gân, cơ bắp nổi cuồn cuộn dưới lớp vớ trắng không kém gì lực sỹ thể hình hiện đại, hắn chính là khí linh của hệ thống này.

Sau khi khởi động xong, khí linh lên tiếng: “ta là Rose hay còn gọi là Tiểu Bạch, khí linh hệ thống này.”, nói rồi hắn đứng giữa cúi người thật sâu chào, giọng nói như rót mật vào trong tai vậy, từ cơ thể hắn một mùi hương thoang thoảng dịu nhẹ lan truyền trong không khí, làm say đắm bất kỳ thằng đàn ông nào sau lần đầu gặp mặt.

Khổ thân mấy thanh niên ngồi sau, chiếc quần chip mỏng manh lộ rõ cặp chảo đen bóng căng mịn khi hắn cúi người, nhiều tên không tự chủ được nuốt nước miếng ừng ực.

“Để ta giới thiệu một chút về hệ thống này: hầu hết các vật phẩm tại đây đều hữu hạn, các ngươi phải cạnh tranh lẫn nhau trước khi hết hàng, thêm nữa chúng ta sẽ giao dịch bằng tiền đồng thông qua việc hấp thu Tín Ngưỡng Lực từ dân chúng các ngươi thu phục, các ngươi cũng có thể bán vật phẩm khác từ dị giới tuy nhiên giá cả sẽ không được cao.

Thế giới các ngươi đến tên là Vãi Thiên đại lục, kích thướt gấp một triệu lần mặt trời, mọi thông tin chi tiết về bản thân các ngươi ta sẽ gửi đến sau, giờ thì tạm biệt và chúc may mắn.”

Rose tạo một nụ hôn gió gửi đến từng người nơi này, sau đó hắn mỉm cười rồi biến mất.

“Thế này là thế nào?”,Tân Bò ngơ ngác hỏi thằng cá trê bên cạnh.

“$#*#&!&”, tên cá trê đáp lại bằng thứ ngôn ngữ lần đầu hắn thấy.

Vèo. . .vèo. . .vèo, Tân Bò đang định chửi lại thì một cái lò xo ẩn dưới ghế bắn hắn bay vào không trung, mất vài giây để não bộ xử lý hắn mới nhận ra vấn đề, không chỉ riêng hắn mà tên nào trong số này cũng gặp trường hợp y chang như vậy, khuôn mặt cá chết của thằng cá trê là điều cuối cùng hắn nhìn thấy trước khi mất ý thức.

Tân Bò dần mở mắt ra, hắn lúc này đang đứng trên đỉnh một ngọn núi cao đầy tuyết trắng, xung quanh là vô số ngọn núi lớn nhỏ khác, hắn lặng im một lúc để tiêu hóa lượng thông tin khổng lồ đổ dồn trong não lúc này.

Đây được gọi là Vãi Thiên đại lục, một hành tinh trẻ mới hình thành cách đây vài tỉ năm, tuy nhiên trình độ dân trí nơi đây vẫn còn rất thấp, dù linh khí dày đặc nhưng sinh vật tại đây vẫn chưa tìm ra cách hấp thụ chúng, vòng nhân quả sinh lão bệnh tử vẫn diễn ra một cách tuần hoàn dù đã xuất hiện nhiều giả thuyết về hệ thống tu luyện cũng như phương thức trường sinh nhưng tất cả chỉ là lí thuyết.

Vãi Thiên đại lục đang ở thời kỳ Hồng Hoang, hung thú, ác điểu, quái ngư ngự trị khắp nơi trong trời đất, nhân loạI lúc này chỉ là chủng tộc nhỏ, sống co cụm rải rác quanh một vài vùng đồng bằng màu mỡ, ngày đêm lo sợ dã thú tấn công.

Nhiệm vụ của hắn là đánh bại, xóa bỏ sự tồn tại của 100 kẻ khác nếu muốn tiến vào vòng trong, theo đó cứ qua 10 vạn năm, không cần biết dùng cách nào miễn sao có 10 người ngã xuống là được, cứ như thế cho đến khi tìm được 10 kẻ trụ lại cuối cùng, thời gian hoàn thành là 100 vạn năm, thất bại hình thần câu diệt, vĩnh bất siêu sinh.

Tân Bò thở dài một hơi, hắn tập trung tinh thần nghĩ về thông tin bản thân.

Tên: Tân Bò

Biệt Hiệu: Long Quân

Huyết Mạch: Long Tổ

Kỹ năng: ???

Vũ Khí: ???

Danh Vọng: ???

Điểm Tín Ngưỡng: 0

Bảng hiện thị không hề chỉ ra số liệu về thể chất cũng như điểm kinh nghiệm, độ may mắn giống trong game, điều này khiến hắn thở ra một hơi, ít nhất có thể xuất hiện tỉ lệ bạo kích, chứ tính theo game thì đòn đánh đa phần mang theo sát thương chuẩn thì còn gì thú vị nữa.

Một lý do khác, hắn sợ bản thân không bằng người ta nên tốt nhất không hiển thị luôn cho khỏe.

Về phân chia cấp bậc hắn cũng không quá rõ ràng, chỉ biết nếu phân theo cấp bậc Long tộc thì gồm 10 giai:

Lv1 – 10: Ấu Long là giai đoạn Long tộc sơ sinh, chỉ có thể sử dụng man lực thông thường.

Lv11 – 20: Giác Long là giai đoạn thức tỉnh thiên phú ma pháp.

Lv21 – 30: Chiến Long, Long tộc đạt danh hiệu này sau khi tham dự nghi thức trưởng thành, khả năng sử dụng ma pháp sẽ vượt trội về chất so với giai đoạn trước.

Lv31 – 40: Bạo Long, tăng khả năng chiến đấu và nộ hóa đòn tấn công, sát thương gia và phòng ngự gia tăng tính theo đơn vị phần trăm.

Lv41 – 50: Quân Hoàng Long, đạt đến cấp độ này thì đã cơ bản vô địch về lĩnh vực ma pháp, với yêu cầu bắt buộc phải mở ra được lĩnh vực.

Lv51 – 60: Chân Linh Hư Long, chính là linh hồn, lúc này Long tộc mới chân chính đáng sợ khi có thể song song sử dụng ma pháp và tấn công linh hồn.

Lv61 – 70: Thiên Sinh Ngạo Long, gần như bất tử, cho dù thân thể tan thành tro bụi, chỉ cần Long Hồn hoặc Long Tâm còn tồn tại, Long tộc sẽ khởi tử hoàn sinh, điểm đặc biệt ở giai đoạn này là Long tộc không cần thiết phải mang Long Hồn hoặc Long Tâm theo mình, chúng có thể cất giữ tại một nơi bí mật nào khác.

Lv71 – 80: Bá Thương Không Long, bá chủ thiên không, chấp chưỡng thiên đạo, cảm ngộ pháp tắc.

Lv81 – 90: Hỗn Mang Đạo Long, nắm giữ khả năng điều khiển thời gian, không gian và đạo, cùng với đó là khả năng sáng tạo sinh mệnh, chân chính thành Thần.

Lv91 – 100: Vạn Thế Thần Long, tồi tại vạn thế, kẻ nắm giữ và phá bỏ qui tắc, tồn tại vô địch giữa tinh không, vĩnh thế trường tồn, vĩnh sinh bất diệt.

Tân Bò cười ngoác tận mang tai, nói trắng ra là hắn mang số nhân vật chính, kinh nghiệm lướt web đọc truyện bao năm không phải uổng phí, nhất là khi đọc bảng giới thiệu về các cảnh giới của Long tộc.

Việc hắn cần làm bây giờ là thu thập Tín Ngưỡng Lực đồng thời tăng cường tu luyện, mau chóng kiếm tiền trao đổi với hệ thống trước khi bị mấy tên kia giành mất.

“Giờ thì tìm đệ thôi”, Tân Bò đạp nát bông hoa tuyết dưới chân rồi phi thân nhảy xuống.

“Á Á Á, chết mịa quên mất ta không biết bay”, Tân Bò hét lớn nhìn vào vực sâu bên dưới.