Chương 8: Ngốc Manh Nữ Hài Tử , Tuyết Liên Mỹ Nữ (hạ)

Diệp thần nhìn thấy đối phương lao tới thì hắn cũng chỉ đứng im vậy thôi, lúc này hắn cũng muốn thử xem xem cái thân thể này sau khi đã thuế biến thì đạt đến loại trình độ nào rồi.

Vân trường thấy vậy thầm nghĩ tên này quá tự tin vào thực lực của mình đây mà hừ vậy thì chết chung đi , không ngờ hắn vân trường cũng có ngày hôm nay.

vân trường tới gần diệp thần thì cả người bỗng nhiễn nổ tung lên , thử nghĩ mà xem một luyện khí hậu kì mà tự bạo thì rất kinh khủng chu vi 10 đến 20 mươi dặm bụi bay tán loạn, những cây cổ thủ gần đây cũng bị tạc rơi.

Thấy người vừa tới giúp đỡ mình không hiểu tại sao lại đứng yên như vậy không tránh không né nàng cũng không khỏi vì đó lo lắng , người này ra tay cứu nàng nếu như bị chết như vậy thì lương tâm của nàng rất cắn rứt ^^ ( mĩ nữ lương tâm cắn rứt ahihi ).

Nhưng sau một lát thì một thân ảnh bước ra từ trong đống bụi lớn này, hắn vẫn như cũ , một chút thương tổn cũng không có, trên người chỉ có chút ít lớp bụi bẩn mà thôi , nhìn thấy vậy nàng cũng không nhịn được kinh hãi , hắn đứng ở trung tâm không làm gì mà một chút thương tổn cũng không có , vậy thân thể người này đã mạnh tới mức độ nào.

"Cô không sao chứ, ta là diệp phong thần, có thể gọi ta là diệp thần " hắn đi tới một lần nữa đánh giá nữ tử này , tới gần nhìn kĩ hơn thì không thể không thừa nhận nữ tử này chỉ thiếu đi một chút nhuệ khí mà thôi , nhuệ khí này phải trải qua chiến trường mới tôi luyện ra được nhưng dù như vậy tư sắc thì không kém hơn các nữ đế hắn từng gặp qua, nếu như có thêm được nhuệ khí thì có vẻ còn hơn các nữ đế đó, anh mắt hắn như đang đánh giá một đồ vật mới lạ vậy.

Ở một nơi thâm sơn cùng cốc mà có thể xuất hiện một người như này đúng là không thể ngờ được còn có tiểu muội muội này nữa dù còn nhỏ sau này lớn lên thì cũng không kém là bao được cái hơi ngốc tử một chút.

Nhìn tiểu nữu này hắn bỗng dưng nhớ tới một người nàng lúc đầu cũng có dáng vẻ ngốc tử như vậy nhưng sau này do biến cố của gia tộc và trải qua không biết bao nhiêu trận chiến thì dáng vẻ đó đã không còn nữa.

Nàng rất ưa thích trò chuyện bên cạnh hắn một thời gian dài hai người luôn bên cạnh nhau , hắn luôn coi nàng như em gái của mình vậy , ở cùng nhau một thời gian như thế thì hắn cũng cảm thấy ưa thích nàng nhiều hơn, ở nàng hắn luôn cảm thấy cái thế giới này cũng có một loại tình cảm gọi là chân thành .

Một thời gian sau thì hắn và nàng cũng biệt ly , cách đây 10 vạn năm thì hắn đã lên tiên giới khi đó cảnh giới của nàng còn rất xa mới lên được tới, nên hai người đã biệt ly từ đó và không bao giờ gặp lại nữa.

......... Giờ nàng mới được nhìn rõ dáng vẻ của thanh niên này nhìn tuổi tác có lẽ hai người ngang bằng nhau , một thân y phục màu xanh , khuôn mặt rất tuấn tú , đôi mắt hữu thần có vẻ tang thương không hợp với độ tuổi của hắn ,còn nự cười của hắn lúc cười lên càng tăng thêm mị lực cho khuôn mặg đó không biết bao nhiêu cô nương sẽ nguyện chết vì hắn đây .

Nhìn bộ dáng hắn nhìn chằm chằm đánh giá bản thân thì nàng không khỏi tức giận thầm nghĩ nam nhân đúng là không có thứ gì tốt , không biết cứ nhìn vào cô nương nhà người ta như vậy thì sẽ bị hiểu lầm là trư ca sao ,nhưng vì hắn vừa cứu nàng nên nàng cũng không so đo làm gì dù sao sau này cũng không còn gặp được nhau nữa.

Nàng điều chỉnh lại trạng thái bình ổn đạo nhìn diệp thần đạo" ta là tuyết liên kia là muội muội ta tuyết hoa tính cách nó hơi ngốc manh một tí , cảm ơn huynh đã cứu ta , ta xin phép đi trước".

"Tuyết liên tên như người vậy rất đẹp , như vậy cũng được, nhưng ta thấy trạng thái hiện giờ của cô còn chưa bình ổn cho lắm có cần ta giúp một tay không" hắn nhìn dáng vẻ của tuyết liên hắn cười cười đạo, nụ cười đó không biết bị các cô nương trông thấy sẽ ngã nhào vào lòng hắn ngay ( phét quá phét ) .

"Không cần có muội muội của ta đây rồi " nữ tử không kiên nhẫn nói , nhìn dáng vẻ cười cười lại nghĩ đến nụ cười trên khuôn mặt toàn ý dâm của tên kia trong nội tâm có một chút hảo cảm bay mất sạch sẽ ,( ôi ôi em gái nhà ta lạnh quá , cười suất khí vậy mà bảo ý dâm).

Thấy thái độ nữ tử đột nhiên cải biến hắn cũng hiểu rõ đôi chút , phụ nữ mà thật là khó hiểu , đối với hắn việc này hắn cũng chẳng để trong lòng , xuất thủ tương trợ vì hắn rất có hảo cảm với tiểu nữu , một phần là hắn đã nhìn thấy tình huống như vậy cũng không muốn đứng xa xa nhìn , với lại nữ tử này mới sáng sớm đã phải tới nơi này tìm kiếm thảo dược chữa bệnh cho phụ thân nên hắn cũng rất đồng cảm,nhung dù là vậy đối với hắn võ đạo mới là con đường hắn hướng tới dù tư sắc nữ tử có xinh đẹp hơn nữa cũng không thể lay động được hắn .

Kiếp trước hắn truy cầu võ đạo đỉnh phong không quan tâm đến tình cảm nam nữ , kiếp này thì hắn nghĩ nếu như có thể tìm được một nữ tử kết tóc xe duyên cũng tốt , để bù đắp đời trước vì truy cầu võ đạo mà luôn độc hành , nhưng cứ để thuận theo tự nhiên vậy.

Hắn im lặng quay người định rời đi thì tuyết hoa chạy tới nói với hắn" ca ca huynh thật lợi hại , huynh lợi hại như vậy thì cũng rất xứng với tỉ tỉ , huynh yên tâm muội sẽ giúp huynh lấy được tỷ ấy"

" nhưng mà huynh chỉ thích muội thôi làm sao bây giờ" nghe tiểu muội tử nói như vậy hắn bỗng nhiên muốn trêu đùa nàng một tí , thật ra tâm tính của hắn cũng rất hài hước nhưng từ lúc sư phụ hắn bị giết hại thì hắn đã khép lại nội tâm của mình chỉ truy cầu trường sinh nghịch thiên cải mệnh cho sư phụ của hắn ,nhưng khi hắn đã đứng trên đỉnh cao của võ đạo nhưng vẫn chưa thể chạm tới dù là một chút của cánh cửa trùng sinh, nên hắn đã không thành công , đến lúc khi chạm được một chân đến cánh cửa đó thì hắn cũng không còn sinh mệnh nữa và bây giờ hắn trọng sinh ở đây đây

nàng nghe vậy thì đưa tay chống cái cằm múm mím suy tư bộ dáng rất khả ái , qua một lát nàng nói " ta bây giờ còn nhỏ phụ thân có nói tiểu hài tử không được tin những lời đường mật của nam nhân nhưng ta thấy ca ca đã cứu tỷ tỷ nếu ca ca không thích tỷ tỷ thì khi ta lớn lên sẽ gả cho huynh "

Nghe vậy hắn cũng buồn cười đúng là ngốc nữu vô ưu vô lo , hắn xoa xoa đầu tiểu nữ hài đạo" được rồi sau này lớn lên hãy tới tìm ta nhé , ta là người diệp gia , muội nhanh đưa tỷ tỷ về chữa thương đi" hắn cũng muốn chữa thương cho tuyết liên nhưng có vẻ không thích hợp cho lắm , hắn cũng chẳng quan tâm dù sao hắn cũn rất tiểu nữu này.

Bỗng dưng hắn nhớ tới cái gì đó hắn xòe đôi bần tay ra trên tay hắn dần dần hình thành một tấm phù triển bé xíu hình chữ nhật trong suôt xung quanh có những tia năng lượng màu xanh kì bí , nếu để cho những nguyên anh nào đó nhìn thấy thì nhấg định sẽ kinh hãi gần chết vì đó là tín nhiệm phù , một loại phù triển chỉ dành cho những ai mình tín niệm nhất trao cho để vào lúc khẩn cấp có thể gọi đến ngay lấ tức , nhưng loại phù triển này cũng không phải dễ dàng lấy ra như vậy , chỉ có nguyên anh cảnh giới trở lên mới có thể tạo ra loại phù triển này , nhưng kích cỡ thì còn nhỏ hơn nhiều và không có những năng lượng màu xanh kia.

Hắn cầm lấy bàn tay bé xíu mập mập tròn tròn của tuyết hoa rồi bỏ vào trong tay đôi tay hắn vẽ lên đó một hình đồ đôi cánh 5 sao khi vẽ xong thì chiếc phù triển bỗng dưng biến mất hình đồ càng theo sống động hơn lóa sáng lên rồi trở lại bình thường .

Ăn tạm 1c tối 1c nữa ... vote vote đi nào....