lúc này diệp thần cũng tỉnh dậy hít thở bầu không khí tươi mới của sáng sớm , hắn hít một hơi thật dài rồi đi ra khỏi phòng , trong lòng thầm nghĩ thật là thoải mái hắn cảm thấy sức lực của mình bây giờ rất mạnh mẽ muốn tìm một nơi để phát tiết một lúc , cho nên hắn quyết định đi vào sâm lâm sara để giải toả tâm lý một lúc rồi trở về đi tới vạn giới tông, đối với hắn thì hắn cũng không muốn gia nhập những tông môn như thế này hắn bây giờ cần đi tìm vài thứ hắn cần cho con đường của mình, nhưng vì phụ thân kì vọng vào hắn nên hắn nghĩ hay là cứ đi vào trong đó xem có kiếm được thứ tốt gì không vậy, vừa đi vừa nghĩ bất tri bất giác gần đến sâm lâm sara hắn bỗng nhiên nghe được mấy đạo thanh âm đang đánh nhau kịch liệt hắn nghĩ thầm mới sáng sớm ra đã có người đánh nhau rồi thử đi qua xem có mọit chút.
đi tới gần thì thấy một tên công tử gia đang giao thủ cùng với một nữ tử, nhìn nhìn nử tử này cũng không khỏi làm cho Diệp thận ngạc nhiên , hắn thân là một người đứng trên đỉnh cao đã gặp qua biết bao nhiêu nữ tử xinh đẹp tuyệt trần chứ những nữ tử hắn từng gặp người nào tướng mạo không phải xuất chúng người nào cũng là những mỹ nữ vạn người mới có một chứ nhưng những nử tử đó không sinh ra trong hào môn thế gí thì cũng là những người có thể chất đặc thù .
mà nữ tử trước mắt này khoảng 15t tu vi đạt đến luyện khí sơ kì có một dung mạo cũng chẳng kém những nữ tử hắn từng gặp lúc trước là bao , môt thân y phục có vẻ bình thường nhưng mặc lên người nữ tử đó thì nó cũng cho mọi người cảm giác cho dù nữ tử đó khoác lên bộ y phục gì cũng rất hợp vậy ,nhất là khi nhìn vào đôi mắt lạnh lùng mà kiên nghị kia thì nó càng tăng thêm vẻ kiều mị cho nử tử đó , một nơi như thế này mà cũng có thể xuất hiện một nữ tử như vậy đúng là thế gian hiêm có .
bên cạnh nử tử cõ một tiểu cô nương khoảng 10 tuổi trông rất đáng yêu với kiểu tc đan xen hình thành một bông hoa càng răng thêm độ khả ái của tiểu cô nương , bộ dáng bây giờ rất lo lắng ở phía sau cứ hô lên " sao lại đánh tỷ tỷ của ta chứ các người là người xấu " nghe vậy hắn cũng không khỏi mỉm cười ,thầm nghĩ một tiêu ngốc manh nữ hài tử .
còn tên đang đánh nhau với nữ tử đó khoảng 25 tuổi tu vi luyện khí hậu kì nhìn thấy vậy hắn cũng đoán được phần nào đó trong chuyện này, chắc là tên công tử đó nhìn thấy nữ tử này thì đã nổi lên dâm ý đây mà, dù chênh lệch 2 tiểu cảnh giới nhưng khí lực nữ tử cũng không thua kém tên kia là mấy cũng chỉ thua tên kia có một chút về mặt kinh nghiệm chiến đấu mà thôi , nhìn thấy vậy hắn cũng biết nữ tử này chắc cũng rất gian khổ tu luyện , nhưng một phần cũng là tên kia chắc gia tộc cho ăn đan dược để tăng lên không thì cũng không thể yếu nhược như vậy ,hắn nghĩ có nên đi qua giúp đỡ một tay hay không vì hắn ghét nhất là những công tử thế gia chỉ lo ăn chơi suốt ngày chỉ làm hại nữ tử cô nương nhà lành.
"cô nương hãy đi theo ta đi ,với tư sắc của nàng đúng là loại cực phẩm thế gian hiếm có, tư sắc như cô nương bản công tử đây chứ từng gặp qua lần nào, đi theo ta đảm bảo nàng sẽ được ăn sung mặc sướng , không cần vất vả sáng sớm đã tới đây tìm kiếm thảo dược thế này, Vân gia ta có thể cho nàng thứ nàng muốn thế nào" tên công tử vân gia nhìn nữ tử trước mắt với bộ dáng trư ca còn thiêu chút nữa thôi thì bước miếng cũng chảy ra nói.
"Hừ tên khốn kiếp ta đây dù có chết cũng phải kéo ngươi xuống cùng , con cháu vân gia đúng là toàn súc sinh" nử tử gương mặt lạnh lùng nói.
"hừ rượu mời không uống cứ muốn uống rượu phạt , thấy ngươi có chút tư sắc bản công tử đây mới nói nhỏ nhẹ , tưởng bản công tử không bắt được ngươi sao , bản công tử chỉ vui đùa với ngươi thôi đợi bản công tử bắt ngươi về thìn ngươi cũng bị thu phục dươi dâm uy của bản công tử đây" gương mặt anh tuấn trên mặt hắn bây giờ lại xuất hiện vẻ hèn mọn.
nghe vậy trên gương mặt xinh đẹp của nữ tử lạnh thêm mấy lần đôi lông mi nhíu lại như băng giá ngàn năm vậy, trong lòng bây giờ cũng rất lo lắng cho tiểu muội muội ngốc hài tử phía sau này nếu như đồng quy vu tận với tên này thì tiểu muội muội với chỉ số thông minh hầu như không có này làm sao sống sót được ở cái thế giới như thế này chứ.
nhìn thấy vậy mà Vân trường không khỏi chảy nước miếng đúng là mỹ nữ , nhăn mặt nhíu mày mà cũng rất xinh đẹp, hắn thầm nghĩ khi bắt được nàng tới tay thì ngày đêm nằm lên người nàng cũng đã cảm thấy rất sung sướng rồi, hắn là con trai đích tôn của một vị trưởng lão trong vân gia , thường ngày chỉ lo chơi gái , hắn đến cảnh giới này thìn cũng đã không biết mất bao nhiêu thiên tài địa bảo rồi,lúc trước hắn thấy nữ tử nào mà không dễ như trở bàn tay bắt được cơ chứ, chỉ có lần này là gặp phải cọng rơm cứng hơn thôi ,đối với hắn không quan trọng hắn có rất nhiều biện pháp để bắt lại nữ tử trước mắt này,hắn không kịp chờ đợi được nữa nên xuất hết toàn lực đánh về phía nữ tử.
nử tử lúc nãy cũng chỉ đánh ngang tay với tên kia nhưng khi thấy tên kia vẫn dư lực thì nử tử cũng biết tên kia lúc nãy chỉ trêu đùa nàng mà vẫn chưa xuất hoàn toàn lực lượng .
quay sang nhìn tiểu muội muội đạo" muội muội ta bây giờ sẽ đồng quy vu tận với tên khốn kiếp này , nhớ kỹ sau này không có tỷ thì phải sống cho tốt không được tin bất kể tên nam nhân nào".
ngốc manh cô nương nghe vậy thì khóc lớn lên nói với tỷ tỷ " tỷ tỷ để ta đi tìm người giúp tỷ" nghe muội muội nói vậy nữ tử cũng chỉ cười khổ .
"tỷ tỷ bên kia có một vị ca ca đang nhìn chúng ta đây để muội đi tới gọi vị ca ca này giúp tỷ " nghe muội muội nói định nói quay lại nhưng đã không thấy bóng dáng đâu rồi.
lúc này Diệp thần đan đứng xa xa nghe vậy cũng bật cười , một ngốc manh tiểu cô nương như vậy cũng có thể sống sót trên cái thế giới mạnh được yếu thua như này đến tận bây giờ, nhìn ngốc manh nữ hài tử đang chạy đến gần hắn nghĩ đúng là một tiểu hài tử rất khả ái.
" vị ca ca này tới giúp tỷ tỷ ta đi , ta hứa sau này sẽ giúp ca ca lấy được tỷ tỷ của ta , thế là ca ca có lời rồi nhé , tỷ tỷ của ta là mỹ nữ không ai có thể so sánh với tỷ tỷ của ta đâu nhé , nếu huynh gíuo một tay sau này ta hứa sẽ gíuo huynh nói tốt với tỷ tỷ " ngốc manh nữ hài tử chạy tới nhìn diệp thần đạo .
nghe vậy diệp thần cũng bật cười thầm nghĩ ngốc hài tử rất thú vị ,hắn đi ra ngoài cũng muốn phát tiết một phen nhìn thấy cảnh này thì phát tiết lên người tên này cũng rất tốt chỉ trách tên kia xui xẻo gặp phải hắn, gần thấy nữ tử đã không thể chống đỡ được nữa thì hắn xoa xoa đầu nữ hài tử gật đầu nói "Được".
hắn đi tới hai người rồi nhìn tên thanh niên người gia tộc vân gia này nghe nói người vân gia chẳng có mấy người tốt đẹp gì đúng là nhìn thấy tận mắt mới biết được con người của vân gia.
sắp thành công trước mắt thì hắn thấy có người đi đến nơi này nhìn tên trước mắt trắng trẻo gương mặt anh tuấn còn hơn cả hắn mà thấy ghen ghét , rồi lại nghĩ tưởng muốn anh hùng cứu mỹ nhân sao hắn nói với giọng uy hiếp" ở đây không phải việc của ngươi , đừng nghĩ anh hùng cứu mỹ nhân ,vân gia ta làm việc cũng không đến lượt ngươi xía vào làm gì không thì sẽ tru diệt cả nhà ngươi"
"nếu ngươi bây giờ dừng lại tự đoạn 2 cánh tay ta sẽ tha cho ngươi " gương mặt hắn lạnh lùng lên đạo.
"hahaha buồn cười chết ta mất , ta cũng trả lại cho ngươi tự đoạn 2 cánh tay thì ta sẽ tha cho ngươi khỏi chết " hắn cười phá lên nói , từ trước tới giờ chỉ có hắn dùng giọng điệu này nói chuyện với người khác làm gì có ai nói hắn như vậy được chứ ,nhất là bây giờ đang rất gần với gia tộc của hắn.
nghe vậy diệp thần cũng không nói nhiều nữa đối với những tên thế này thì phải tận diệt , hắn lạnh mặt lên tay phải dơ lên đánh về phía tên kia nói " vậy thì chết" nhìn tên kia đánh về phía này chỉ dùng đến thân thể ngay cả pháp quyết cũng không dùng đến thì hắn nghĩ đúng là muốn chết hắn đánh toàn lực một chưởng vào nữ tử kia nữ tử lúc này đã không chịu nổi nữa rồi làm sao chống đỡ được một chưởng toàn lực của tên kia cơ chứ , bị tên kia đánh một chưởng bay ra xa mười mấy trượng nằm trên mặt đất không đứng lên được nữa.
nữ tử bị đánh nằm dưới đất nhìn vị bằng hữu giúp đỡ mình hô lên " vị bằng hữu này hãy cẩn thận" nghe tiếng nữ tử kia nói giúp cho tên mặt trắng này làm hắn khó chịu nghĩ nghĩ lực đạo tăng mạnh thêm một chút đánh chết tên này .
nhưng nghĩ thì như vậy nhưng khi hắn tiếp xúc với cánh tay kia thì hắn biết mình sai hoàn toàn , hắn cảm giác như hắn chạm đến không phải đôi tay mà là một ngọn núi sừng sững không thể lay động hắn hét thảm một tiếng " a a a a tay của ta cánh tay của ta" mồ hôi chảy ròng ròng trên khuôn mặt của hắn , hắn bây giờ rất sợ hãi không biết đây là quái vật gì mà cánh tay còn hơn cả gang thép vậy, thấy tên kia càng ngày càng đến gần hắn đạo " vị bằng hữu này chúng ta cũng không có thù oán gì bây giờ ta nhường cô nương này lại cho huynh ta đi được chứ" hắn nghĩ núi xanh còn đó nước biếc chảy dài quay trở lại gia tộc điều tra người này là ai sau này trả thù cũng không muộn.
hắn nghĩ thì rất hay nhưng diệp thần là ai cơ chứ sao không hiểu hắn đang nghĩ gì loại người như này thì đã ra tay thì không để lại con đường sống cho hắn không thì hắn cứ dây dưa ngươi mãi không buông tha.
nhìn thấy tên kia không buông tha cho mình hắn cũng biết hạng người cho dù lấy gia tộc ra để uy hiếp cũng không được hắn oán độc nói " ta cùng ngươi đồng quy vu tận" hắn vận chuyển đan điền tính đồng quy vu tận, thấy vậy Diệp thần đạo " hừ không biết lượng sức mình " hắn đứng yên để cho tên kia tự bạo đan điền .
thấy diệp thần đứng yên thì hắn cười haha phi thân bay đến hét " chết chung đi "
..................
buồn quá say quá huhu ......vote đi ạ