Chương 6: Mở Thiên Nhãn , Tam Giới Khuấy Động(hạ)

vừa mới sự việc xảy ra thật sự là quá nhanh , nhanh đến tất cả mọi người đều không biết phản ứng như thế nào, ai nấy cũng chỉ kịp nhìn thấy một đạo ánh sáng mang theo tốc độ vô bỉ tuyệt luân đánh thẳng vào thần nhãn , khi đạo ánh sáng này va chạm với thần nhãn thì thần nhãn trong nháy mắt sụp đổ , với việc thần nhãn trong nháy mắt sụp đổ thì nó đã phản dame lại tất cả mọi người đang gia trì lấy nó, nếu như thế nhân nhìn thấy tình cảnh này thì sẽ kinh hãi gần chết .

theo như mọi người nghĩ tất cả bọn họ đã là tồn tại cao cao tại thượng không gì không thể làm được , có cái gì có thể làm cho bọn họ bị trọng thương như vậy được chứ , mà lại một lúc có thể trọng thương thập nhị tiên hoàng thì năng lực ấy phải mạnh mẽ cỡ nào cơ chứ.

chỉ một đạo ánh sáng bắn lên thần nhãn thôi cũng đã làm cho tất cả mọi người bị phản dame mà trọng thương rồi, nhìn cái ánh sáng màu xanh kì bí kia thì mọi người cũng biết đó là sức mạnh của cột ánh sáng bỗng dưng xuất hiện bắn tới nơi đây, ai thấy vậy cũng không khỏi sợ hãi thập nhị tiên hoàng có thể nói là cự đầu của tiên giới nhưng khi hợp lực lại cũng không thể chống cự lại một chút sức mạnh của nó mà thôi, thậm chí nếu không cẩn thận thì không phải chỉ bị trọng thương thế này thôi đâu mà nghiêm trọng có thể sẽ vẫn lạc không chừng.

tất cả thập nhị tiên đế bay giờ cũng không khỏi vì đó sững sờ , xoa xoa những giọt mồ hôi đang chảy trên khuôn mặt, thần tình mọi người bây giờ không khỏi dấy lên cảm giác kinh hãi gần chết, không nghĩ tới chỉ một đạo ánh sáng màu xanh kì bí kia mà đã đưa tới tất cả mọi người ở đây bị trọng thương đến tình trạng này rồi.

"ai ui đau chết ta thôi, lâu lắm không hoạt động gân cốt , bây giờ chỉ trọng thương có chút thôi mà đã không đứng lên nổi nữa rồi, đúng là đau chết ta mà, lần này quay trở lại gia tộc phải bảo lão bà massage vài ngày mới hết được đây , không biết có bị cho một trận không nữa" một giọng điệu quái âm dương khí vang lên ,không ai khác chính là tên gầy gầy La hoàng vang lên.

nghe thấy vậy mọi người cũng không khỏi vì đó vật cười mặc dù là địch nhân của nhau nhưng cũng không thể phủ nhận cái tên này thường nói những câu rất hài hước.

"Các vị việc đã xảy ra mọi người cũng thấy vậy rồi ta cũng không cần nói thêm điều gì nữa, không biết như vậy là điềm lành hay là sẽ có nguy cơ gì không nhưng binh tới tướng đỡ xin phép mấy vị ta đi trước hẹn ngày tái ngộ không xa" một vị trong số đó đạo.

"Ngu huynh sao vội vã như vậy chúng ta đã lâu không nhìn thấy rồi không thể ở lại làm vài ly tiger được sao " La hoàng đạo

nghe vậy mọi người cũng cười phá lên .

"đúng vậy ngu huynh sao vội vã như vậy mọi người đã lâu không gặp rồi ở đây làm vài ly tiger rồi đi chứ tất cả mọi người ở đây đều rất muốn thỉnh giáo ngu huynh " Tiễn Thủ Phá Thiên" tốc độ đệ nhất thiên hạ xem xem đã tiến triển như thế nào rồi mọi người xem có đúng không haha" một vị cầm trên tay chiếc quạt xoè một cái rồi đóng lại cũng hùa theo đạo.

ai nấy nghe vậy cũng hùa theo . "đúng vậy lâu lắm rồi ta mới thấy la huynh đánh rắm một câu không thối như vậy haha"

"ta thấy la huynh nói rất đúng"

"đúng vậy , đúng vậy"

..................

lúc này hạ giới Đại lục phong vân. bên trong vòng xoáy Diệp Thần phía trên khuôn mặt mồ hôi đang vã ra như tắm trên khuôn mặt anh tuấn không ngừng vặn vẹo rất thống khổ .

Diệp thần lúc này hai mắt nhắm chặt dáng vẻ đang rất thống khổ những tinh nguyên không ngừng gột rửa thân thể của hắn làm cho hắn đau đến muốn chết đi , nhưng hắn không rên rỉ không thốt ra bât kì một thanh âm nào, đối với hắn đau khổ đã không làm cho ý chí nghị lực của hắn có một tia rạn nứt nào.

lúc này hai mắt đang khép chặt bỗng nhiên mở ra hắn hét lên " thời khắc này cuối cùng đã tới ta đã chờ đợi cực khổ chỉ mong chờ đợi thời khắc này thôi" Khai Thiên Lập Địa ,Vạn Vật Tương Khắc , Khai Mở Thiên Nhãn ...Hợp ...Hô" .

những tinh hoa đất trời lúc này như thể nhập vào thân thể diệp thần vậy những tinh nguyên màu xanh lúc này đang chiếu sáng thương khung bỗng nhiên biến mất tạo thành những sợi ánh sáng nhỏ li ti như chiếc kim không ngừng gia nhập lấy đôi mắt của Diệp thần , khi những tinh hoa kì bí đó hội nhập lấy đôi mắt của diệp thần thì khuôn mặt hắn càng không ngừng vặn vẹo đến cực hạn , hắn thống khổ như bị vạn tiễn xuyên tâm vậy , cả người hắn run rẩy kịch liệt, cả người hắn đang không ngừng phồng lên như thể ăn quá nhiều vậy .

cơ thể hắn bỗng nhiên nổ tung một cái nhưng chỉ trong giây lát khi cơ thể hắn nổ tung thì những ánh sáng màu xanh kia tiêu tán bỗng nhiên hợp lại tạo ra một diệp thần nguyên vẹn không một chút tổn hại nào , nương theo lần nữa xuất hiện Diệp Thần thì nếu nhìn kĩ sẽ phát hiện khí tức lúc này diệp thần đã hoàn toàn cải biến , hai con ngươi của hắn bây giờ biến thành màu xanh bao quanh nó là những đồ án hình thù ngôi sao năm cánh , nhìn kĩ hơn nữa trong sâu tận đôi mắt ấy có một màu tím chấm nhỏ chậm rãi di chuyển xoay tròn rất khó phát hiện .

bây giờ lúc này khi nhìn vào diệp thần làm cho chúng ta có cảm giác thần bí sâu không thể lường được, như đại dương sâu không thấy đáy như thương khung không có điểm dừng, nhìn vào diệp thần không ai có thể nghĩ đến một diệp thần thông minh lanh lợi non nớt ngây thơ nữa , nhưng cũng chỉ trong giây lát mà thôi .

Khi hắn thu lại khí thế đứng lên nhìn xa xa thương khung nói nhỏ "cuối cùng đã thành công mặc dù đôi thiên nhãn này chưa hoàn chỉnh nhưng theo thời gian thì ta sẽ có cách để nó đạt đến đỉnh cao vốn có của nó, một thời gian nữa thôi là hắn có thể biết được những bí mật kiếp trước hắn dày công tìm kiếm nhưng không có câu trả lời, bây giờ việc trọng yếu là quay về rồi sẽ thử xem xem đôi thần nhãn này như thế nào,thân thể của ta đã hoàn toàn biến đổi , phá rồi lại lập tân sinh ra đời".

hắn nghĩ như vậy rồi quay về diệp gia, lúc nãy trong thành thị tất cả mọi người nhìn thấy cột ánh sáng bỗng dưng biến mất sau vài canh giờ thì đạo" nó đã biến mất rồi , đi đến đó xem xem có bảo vật gì không"

"chúng ta đi thử vận may xem chút nào , ta không tin hai lần xuất hiện bảo vật tại nơi này mà ta không tìm thấy được gì" có người trong lòng không khỏi ôm may mắn .

"chúng ta cũng đi thôi"

..........

"sao huynh không đi xem xem có gì không" tại diệp gia mạc tố nói với diệp tuấn .

"ta chỉ cầu an an ổn ổn mà thôi , sai người theo nhìn xem có cái gì rồi báo lại xem thế nào" hắn đạo

mạc tố nghe vậy cũng gật đầu bỗng dưng nhớ tới chuyện gì đạo" có vụ việc như vậy sao không thấy thần nhi đâu nhỉ "

"muội cũng biết tính nó rồi còn gì , chỉ ngồi trong phòng của mình đến thời điểm thì ra đứng một tư thế chẳng màng đến cái gì cả, chị sợ trời sụp xuống nó cũng không để ý" nghe vậy hắn hờ hững đáp lại.

"hai người đang nói gì con vậy, không phải là nói xấu con đó chứ" đang lúc hai người đang nói chuyện thì một đạo thanh âm quen thuộc vang lên phía sau đang cười hì hì đi tới.

"bọn ta đang nói chuyện về chuyện có hay không bảo vật xuất hiện đây,sao con không ở trong phòng nghỉ ngơi mai mà đi đến vạn giới tông" nghe thấy tiếng nhi tử của mình đằng sau thì mạc tố nói, lúc này nhìn thấy nhi tử đi đến cho mạc tố cảm giác nhi tử hình như có cái gì đó thay đổi à đúng rồi là khí chất là khí chất thay đổi cái khí chất này rất khó phác giác được , chắc chỉ có người thân mới cảm nhận được một tí biến đổi đó mà thôi.

"thần nhi sao ta lúc này nhìn thấy con cảm thấy con cải biến rất nhiều"mạc tố lấy làm kì đạo .

"con thì có gì thay đổi chứ chắc mẫu thân suy nghĩ quá nhiều rồi" hắn nghĩ thầm mẫu thân đúng là nhảy cảm rồi đáp lại.

Diệp tuấn quay sang nhìn nhi tử cũng có cảm giác giống như vậy nhưng hắn cũng không hỏi , hắn nói với hai người " đã muộn rồi chúng ta về nghỉ ngơi thôi mai còn đến vạn giới thần tông "

2 người gật đầu đáp lại rồi quay về, diệp thần lúc nãy đi ngang qua thấy mẫu thân với phụ thân đang đứng bên ngoài nhìn về nơi đó thì hắn cũng biết là bọn họ nhìn cái gì , nên cũng đi qua hỏi thăm ,hắn bây giờ quay trở về phòng của mình để xem xem phát huy cực hạn của đôi thần nhãn này .

mở cửa ra bước vào phòng đóng cửa lại diệp thần ngồi xếp bằng trên giường hắn lấy từ trong người một quyển công pháp nhập môn mà lúc trước mẫu thân có đưa cho hắn , hắn vận chuyển thần nhãn nhìn tới quyển công pháp này khi đôi nhãn thần chuyển động và nhìn vào quyển công pháp thì có thể nhìn thấy như có một hư ảnh đang tại diễn luyện môn công pháp này vậy những chi tiết thiếu sót trong quyển công pháp này đều được diễn luyện tỉ mỉ , nhìn thấy điều này hắn rất hài lòng, hắn thu lại nhãn thần và đi nghỉ ngơi tối hôm nay hắn đã tiêu hao quá mệt rồi.

sáng sớm là thời điểm tinh hoa của thiên địa nồng đậm nhất, cũng là thời điểm thích hợp tu luyện nhất , nên vào giờ này đa số tu tiên giả thường sẽ chọn thời điểm này đễ hấp thu tinh hoa gần như gấp đôi vào những thời điểm khác , nhưng cũng có những người lười biếng như các con em thế gia chỉ lo ăn chơi chẳng hạn.

Cảm ơn đạo hữu CongNguy3n đã tặng np ..... hôm nay sẽ thêm một chương ... ....cầu vote .......