nhớ lại những điều đó hắn cũng chỉ biết thở dài trong lòng mà thôi , những chuyện đã qua thì cũng phải bỏ lại một bên , giờ hắn được cơ hội làm lại lần nữa thì hắn sẽ làm lại để rồi bước lên con đường mà hắn chưa hoàn thành .
5 năm sau , tại một đình viện trong diệp gia một đứa trẻ mũm mĩm bộ dạng rất khả ái, tuy còn nhỏ nhưng khuôn mặt đã có đôi chút khôi ngô anh tuấn , lớn lên chắc cũng là một mỹ nam tử vạn người mê mà đang đứng với hình thù quái dị và chỉ đứng như vậy vài canh giờ rồi mà vẫn không nhúc nhích . 5 năm trước khi hắn sinh ra thì mọi người đi tìm bảo vật nhưng không tìm thấy được gì cả,chỉ tìm được mấy viên hạ phẩm tinh thạch mà thôi, nên các hào môn thế gia vẫn duy trì sự cân bằng , nhưng rồi sẽ có một ngày sự cân bằng này sẽ bị đánh vỡ .
"tiểu thần nghỉ một tí lại đây ăn xong rồi tập luyện tiếp" Diệp Kha sư thúc Diệp thần nói, nhìn đứa trẻ từ khi biết đi đến nay đã tập luyện chỉ với một hình thù kỳ quái mãi không thay đổi , tất cả mọi người bao gồm cả hắn hỏi thì cũng chỉ nhận được câu trả lời là hắn muốn rèn luyện thân thể để khi bước vào con đường tu luyện sẽ rèn luyện được nghị lực để không buông bỏ khi thất bại mà quan trọng hơn là hắn muốn bảo vệ phụ thân và mẫu thân hắn , mọi người vừa thương vừa đau lòng khi nó còn nhỏ mà đã có những suy nghĩ như một người trưởng thành vậy.
nhìn đứa trẻ còn nhỏ mà có suy nghĩ như một người trưởng thành không biết lớn lên nó sẽ đi được đến đâu nhưng với nghị lực đó thì không ai có thể sánh bằng .
"Vâng sư thúc" .Diệp Thần đáp . nhìn Diệp thần chạy tới hắn hỏi " sao con cứ tập luyện mãi một tư thế như vậy " dù biết câu trả lời là gì nhưng hắn khi nào đến thăm đứa bé này đều muốn hỏi một lần.
Diệp Thần chỉ cười cười và không trả lời , vấn đề này không biết sư thúc hỏi hắn bao nhiêu lần rồi , mỗi lần hắn đều trả lời cho qua vậy thôi, đối với mọi người thì hắn đang rèn luyện sức khoẻ để có một thể chất tốt hơn khi bước vào con đường tu tiên, nhưng không phải khi hắn gần đạp được một bước chân trên con đường đời trước hắn bước đi thì lúc đó hắn mới hiểu hết con đường mình đi còn thiếu rất nhiều thứ hắn chưa với tới được .
hắn đứng với hình thù kỳ quái suốt 3 năm qua không phải chỉ để rèn luyện sức khoẻ, hắn đứng mặt hướng lên thiên chân đạp địa hai tay hình chữ thập là để hoà làm một thể với thiên địa , hấp thu tinh hoa của đất trời , nếu nói ra điều đó thì mọi người sẽ nói hắn điên rồi , vì lúc trước tuyệt luân Long Bá Giả cũng không làm được điều đó , long bá giả chính là hắn kiếp trước.
đúng vậy hắn kiếp trước cho dù đứng trên đỉnh cao cũng không làm được điều đó , nhưng khi hắn tiếp cận được một chân vào cánh cửa đó thì hắn đã biết phương pháp , đó là dùng tinh hoa của thiên địa tạo ra một thần thông có thể diễn hoá vạn vật , muốn làm được điều đó thì ý chí phải cứng hắn sắt đá vạn lần còn kết hợp nghị lực phi thường .
đối với ý chí nghi lực của hắn trải qua ngàn vạn năm mài dũa thì bây giờ ý chí nghị lực đó đã đến viên mãn rồi , bởi vậy hắn muốn dùng tinh hoa của thiên địa để tạo ra một đôi đồng thuật có thể nhìn thấu thiên địa , diễn hoá vạn vật , nhìn về vạn cổ ,muốn làm được điều đó thì hình thù của hắn đang tập luyện cũng là để hoà làm một thể với thiên địa lấy tinh hoa uẩn dưỡng tạo ra một đôi đồng thuật vạn cổ tuyệt luân .
tập luyện đến nay thì hắn cảm thấy mình đã đi được 1/3 con đường rồi chỉ cần một thời gian nữa thôi thì hắn sẽ tạo ra được một đôi đồng thuật như hắn vẫn hướng tới, nhưng để tạo ra một đôi đồng thuật như vậy nói thì đơn giản như vậy khi tạo ra được thì đó cũng chỉ là một đồi đồng thuật sơ kì mà thôi chưa thể nhìn thấu vạn vật nhưng đối với tiểu vị diện ở đây thì nó cũng là bá đạo tuyệt luân rồi.
bây giờ hắn được trọng sinh tại nơi tiểu vị diện này đã quá lâu hắn không trở lại nhìn tiểu vị diện này từ khi hắn thành thần phi thăng thần giới rồi, kiếp trước hắn không có phụ thân mẫu thân kiếp này hắn có được tình cảm yêu thương của họ nên hắn rất trân trọng tình cảm này, hắn sẽ bảo vệ người thân của hắn để không phải hối tiếc vì kiếp trước sư phụ vì bảo vệ hắn mà ra đi.
10 năm sau, một thanh niên anh tuấn có thể xứng đáng với mỹ nam vạn người mê . "Thần nhi Vạn giới thần tông ngày mai sẽ lại mở đợt tuyển chọn học viên, con chuẩn bị ngày mai đi đến vạn giới thần tông , nhớ cẩn thận người của Vân gia nha thần nhi". khi hắn vẫn đang đứng với tư thế kỳ quái thì mẫu thân hắn đi tới nói với hắn, nhìn đứa con chăm chỉ tập luyện khi vừa hai tuổi không ngày nghỉ nào mà mạc tố rất đau lòng . nhưng cũng hết sức vui mừng khi con có nghị lực như vậy.
Vạn giới thần tông một tông môn cự đầu của Đại Lục Phong Vân , 10 năm mở một lần tuyển chọn các học viên ưu tú vào tông môn tiêu chuẩn của tông môn là ít nhất phải 15 tuổi và tu luyện đến cảnh giới luyện khí sơ kì. 15 tuổi tu luyện đến luyện khí sơ kì cũng không phải dễ dàng như vậy , tất cả những đứa trẻ khi sinh ra đến lúc 10 tuổi sẽ được trưởng bối hướng dẫn tu luyện muốn tu luyện năm năm mà có thể lên được luyện khí sơ kì thì không phải dễ dàng như vậy, tôi thể để đột phá được lên luyện khí để chính thức bước lên con đường tu tiên thì phải trải qua rèn luyện khắc khổ nhưng cũng có thể nuốt đan dược để đột phá,nhưng thành tựu chỉ có hạn mà thôi.
đa số con em thế gia không chịu được khắc khổ 15 tuổi vẫn chưa đột phá được luyện khí kì nên đã dùng đan dược để đột phá kịp để vào vạn giới thần tông để kiếm thiên tài địa bảo tu luyện.
đối với hắn thì bước lên luyện khí kì chỉ trong một nốt nhác mà thôi,hắn lúc 10tuổi thì cũng được mẫu thân đưa cho 1 quyển công pháp nhập môn để tu luyện đó là quyển "vận khí quyết " một công pháp nhập môn mà ai cũng cần khi bước chân vào con đường tu luyện , nhưng đối với hắn là một chí tôn đã từng đứng trên đỉnh cao thì đối với những phương pháp này là không cần thiết việc cần thiết bây giờ là tao ra một đôi đồng thuật thì khi đó chỉ cần nhìn vào thôi thì hắn có thể diễn hoá ra nhanh chóng.
hắn cảm thấy tối nay sẽ là thời khắc quan trọng để tạo ra được một đôi đồng thuật như hắn hướng tới nên tâm tình hắn bây giờ rất hôi hộp và mong chờ nên hắn chuẩn bị vào trong nhà để chuẩn bị thời khắc đó thấy mẫu thân đi tới nói vậy hắn vội vã chạy vào phòng và cười hì hì nói " vâng mẫu thân ta biết rồi ngươi cứ yên tâm ta đã chuẩn bị xong xuôi cả rồi" nhìn đứa bé ngày ngày thường trầm ổn như một ông cụ non mà hôm nay lại hí hửng như vậy thì cũng thấy buồn cười , không biết hôm nay nó làm sao nữa nhưng cũng không suy nghĩ nhiều tố tố quay trở lại phòng của mình nhìn lão công đang suy nghĩ gì đó ngẩn người bèn đạo " huynh suy nghĩ gì mà thất thần vậy"
"ta suy nghĩ việc thần nhi ngày mai đi vạn giới tông, ta lo lắng người vân gia sẽ làm gì bất lợi cho nó nghe nói vân gia có một vị huynh trưởng bên đó sắp tiến vào nội môn, như vậy rất bất lợi cho nó " nhìn lão bà xinh đẹp như hoa của mình diệp tuấn đạo.
"huynh suy nghĩ nhiều làm gì ,dù muội cũng rất lo lắng cho nó nhưng ngọc sáng thì phải mài dũa cứ để nó ở trong nhà thế này cũng không phải là tốt đối với nó,ở cái thế giới này kẻ có thực lực mới là vương đạo nên huynh cứ để nó rèn luyện bản thân , muội tin với tính cách làm việc cẩn thận của nó sẽ không sao đâu" dù mạc tố vẫn rất lo lắng nhưng cũng khuyên nhủ trượng phu của mình.
"muội nói đúng vậy cũng là muốn tốt cho nó" diệp tuấn cũng chỉ đành thở dài .
"hì hì huynh yên tâm đi , mà cũng kì lạ nó chỉ tu luyện mỗi một hình thù kì quái vậy thôi suốt bao năm qua mà vẫn đến được luyện khí sơ kì, lúc trước thì còn tin tưởng nó nói rèn luyện tâm tính nghị lực nhưng đến năm 10 tuổi đã bước vào con đường tu luyện mà nó vẫn chỉ đứng tập luyện như vậy thôi nên muội cũng rất tò mò" mạc tố cười hì hì bỗng nhiên nghĩ ra việc gì đó đạo.
"mỗi người đều có bí mật của riêng mình nên muội cũng đừng hỏi nó mãi nữa " dù hắn cũng rất muốn biết nhưng cũng chỉ nói qua loa với lão bà của mình như vậy.
" huynh nói gì, vậy là huynh cũng có bí mật nào đó giấu diếm muội phải không khai mau " nghe trượng phu nói vậy mạc tố lập tức xì mặt ra nhìn trượng phụ nói.
"ta làm gì có chuyện giấu muội chứ " diệp tuấn đổ mồ hôi nghĩ đúng là cái miệng làm hại cái thân.
"thật không có việc gì giấu muội chứ"
"thật mà"
"huynh đứng lại"
"muội tha ta đi ta nói thật mà còn đuổi " .....................................
cầu np , vote , sẽ buff chương.........