Vân gia " lạc nhi ngày mai thí luyện tuyển chọn vào vạn giới tông thì ngươi hãy nghĩ cách đem tên Diệp phong thần kia phế đi , không biết tên đó tu luyện thế nào bao năm qua hắn không tu luyện gì chỉ đứng một động tác kỳ quái mà vẫn lên được luyện khí kì theo ta thấy phụ thân hắn chắc chắn cho hắn ăn đan dược để đột phá lên luyện khí kì cho nên ta thấy hắn không phải là đối thủ của ngươi mặc dù đều dùng đan dược nhưng thể chất của ngươi tốt hơn hắn rất nhiều, chính vì vậy nếu có cơ hội hãy phế bỏ tên đó để cho Diệp tuấn đau lòng chết đi " nghĩ đến lúc trước hắn và diệp tuấn đều là thiếu niên thiên tài vạn người chú mục nếu như không có sự xuất hiện của mạc tố tố thì họ bây giờ đã không trở thành địch nhân của nhau rồi, hắn nghĩ lại mà càng cảm thấy căm tức hắn có gì thua kém tên đó mà mạc tố lại không chọn hắn cơ chứ, những đến giờ hắn cũng không suy xét đến bản thân hắn là một con người ích kỷ, tính chiếm hữu quá mạnh nên mạc tố mới không chọn hắn, hắn nhìn con trai thứ 2 của mình rồi dặn dò.
"vâng con biết rồi nếu đụng phải hắn trong khảo hạch con sẽ không tha cho hắn " Vân lạc đáp lại , nhìn vân lạc có khuôn mặt khôi ngô anh tuấn làn da trắng trẻo nếu so với diệp thần thì cũng chẳng kém là bao.
"được rồi con đi chuẩn bị ngày mai lên đường" hắn nhìn con zai và nói với giọng đầy yêu thương "Vâng " hắn đáp lại rồi quay đầu bước đi tiêu sái.
..................................................
lúc này ở một nơi trong rừng xanh đang ngồi xếp bằng hai mắt khép chặt xung quang hắn có những ánh sáng li ti cứ vòng quanh thân thể hắn nhìn kĩ thì có thể thấy đó như những năng lượng thực thể nhìn như nhỏ bé nhưng nó toát ra một sức mạnh kỳ bí nào đó, lúc này xung quanh khu rừng rất yên tĩnh bầu trời trong xanh ánh trăng chói lọi những làn gió nhè nhẹ thổi qua khuôn mặt có vẻ thành thục và kiên nghị của thiếu niên đó hắn là ai hắn chính là Diệp Phong Thần lo ngại khi đến giai đoạn trọng yếu sẽ xảy ra biến cố nên hắn tìm một nơi yên tĩnh để đột phá dù sai lầm một chút thôi cũng để hắn rơi vào vạn kiếp bất phục thành quả ngàn vạn năm chỉ có chờ đợi thời khắc bây giờ mà thôi.
Đang khép chặt hai mắt diệp thần bỗng nhiên mở mắt ra tay trái hướng thiên tay phải hướng địa niệm pháp quyết " thiên địa huyền hoàng , vạn vật duy ta, duy ngã độc tôn , quy về bản nguyên, Hợp ...Hô" vừa niệm xong thì những ánh sáng màu xanh lúc đầu di chuyển chậm chạp đang dần dần nhanh hơn nhanh hơn lúc này phía trên thương khung bỗng dưng xuất hiện những đám mây đang dần dần ngưng tụ lại lôi quang chớp nhảy bầu trời đang trong xanh bỗng dưng tối sầm lại những ánh sáng màu xanh bỗng dưng to lớn tạo ra một vòng xoáy kinh khủng bao quanh thân thể diệp thần lôi điện trên thương khung đánh xuống trên người hắn nhưng qua ánh sáng màu xanh thì bị tiêu tán hết chỉ trở thành năng lượng cho nó.
" cấp báo cấp báo gia chủ gia chủ bên ngoài xảy ra chuyện rồi ,gia chủ biến thiên rồi " thị vệ diệp gia ở bên ngoài la to gọi gia chủ với giọng điệu hốt hoảng sợ hãi.
Đang nằm ngủ chưa được bao lâu thì diệp tuấn nghe bên ngoài có người gọi đành bật dậy mặc quần áo chỉnh tề rồi bước ra ngoài hắn nghĩ nghĩ làm gia chủ đúng là mệt quá mà , hắn cũng chỉ nghĩ vậy thôi , bước nhanh ra ngoài thấy thị vệ hốt hoảng sợ hãi hắn nhắn mày không biết việc gì làm hắn như vậy bèn hỏi " có chuyện gì cũng phải bình tĩnh làm sao sợ hãi đến dạng này" .
" bẩm gia chủ ngài hãy ra phía bên ngoài nhìn về sâm lâm sala , cách nơi này 50 dặm bỗng dưng xuất hiên lôi điện kinh khủng và ở trung tâm nó xuất hiên một vòng xoáy màu xanh càng ngày càng to lên , gần 1, 2 canh giờ mà vẫn chưa có giấu hiệu tiêu tán mà nó vẫn còn đang mạnh lên" thị vệ cũng bình tĩnh được đôi chút bẩm báo.
diệp tuấn nghe vậy cũng không suy nghĩ nhiều bước nhanh ra bên ngoài nhìn về phía sâm lâm sara , nhìn thấy lôi điện kinh khủng bao phủ gần như 100 dặm và có những anh sáng màu xanh kì dị tạo thành nhưng vòng xoáy càng ngày càng lớn hơn và không thấy giấu hiệu dừng lại , thì hắn cũng lo lắng lo sợ một khi nó còn tiếp tục duy trì to lớn với tốc độ như vậy thì không mấy chốc sẽ làn tràn đến đây, giờ hắn cũng không có phương pháp nào tốt nếu như 1 canh giờ nữa vẫn không dừng lại thì hắn sẽ thông báo cho gia tộc phải sơ tán hết .
"có chuyện gì vậy huynh " lúc nãy mạc tố tố cũng nghe thấy giọng của thị vệ có vẻ hốt hoảng nên nàng cũng tỉnh dậy mặc lẹ quần áo rồi đi theo lão công của mình hỏi xem có chuyện gì.
"muội nhìn xem" diệp tuấn nhìn mạc tố đạo , nhìn theo tay diệp tuấn thì mạc tố tố cũng biết cái gì đang xảy ra , nghĩ nghĩ sao ở nơi xó xỉnh này từ khi sinh đến bây giờ thật lắm chuyện kì quái bèn quay sang hỏi diệp tuấn.
"huynh đừng nghĩ quá nhiều nếu như cái đó còn không ngừng lớn mạnh thì chúng ta sẽ kêu gọi mọi người tạm thời sơ tán ,ngày mai là ngày thần nhi đi vạn giới tông rồi , khi nó sinh ra cũng xuất hiện tình huống như thế này ,bây giờ sắp tới vạn giới tông thì cái này cũng xuất hiện nhưng mà lại có thêm cái vòng xoáy khổng lồ màu xanh nhìn như đẹp mắt nhưng mà nó lại xuất hiện ở giữa trung tâm thế kia những lôi điện đánh vào nó thì nó càng lớn mạnh nhanh hơn muội nghĩ cái đó không biết kinh khủng đến mức độ nào, từ khi sinh thần nhi đến nay thì đã xuất hiện hai chuyện quái dị vậy rồi , không biết có phải là điềm lành hay không" nhìn nhìn vòng xoáy khổng lồ rồi quay sang diệp tuấn đạo.
"ừ cũng chỉ biết làm vậy thôi , thần nhi chúng ta thông minh từ nhỏ cái này chắc chắn là điềm lành rồi " hắn cũng chỉ đành thở dài vậy thôi chứ biết làm sao bây giờ , đối với cái ghế gia chủ này hắn cũng đã làm hết chức trách rồi.
ở một nơi khác vân gia , liệp gia , và tất cả mọi người tròng thành trì đều nhìn về phía sâm lâm sara , với lo lắng nhưng cũng có người lạc quan hơn.
"này ngươi nói xem cái nơi xó xỉnh này 15 năm trước tình trạng này cũng xuất hiện một lần rồi lúc đó mọi người tưởng có bảo vật xuất thế ai dè tìm cả ngày trời mới vớt vát được một ít tinh thạch , những thế gia kia thì chiếm hết nhất là vân gia , không biết bây giờ là cái gì nữa đây nhìn có vẻ còn khủng bố không biết gấp bao nhiêu lần so với lúc trước nữa" một vị đệ tử đạo người bên cạnh.
" đúng vậy không biết bây giờ sẽ xuất hiện cái gì nhưng cứ tình trạng cái kia cứ lớn mạnh không ngừng lại chứ nói đến bảo vật chứ cái thành trì này cũng xong luôn rồi" một vị đệ tử nào đó trả lời.
"đúng vậy "
"mọi người nghĩ xem tình trạng cứ tiếp diễn thế này thì chúng ta sẽ phải bỏ thành trì này thôi không biết phải đi đâu đây"
"đi đâu cũng tốt bảo trì mạng sống mới là chính đạo"
"đúng vậy"
"chúng ta chuẩn bị hành lý rời khỏi đây thôi ta nghĩ nó sẽ không dừng lại đâu "
.................................
lúc này trong vòng xoáy Diệp thần tình thái ngưng trọng bây giờ đã đến thời khắc then chốt hắn không thể có một chút sơ suất được, hay tay hắn vẫn đang duy trì tư thế trái thiên phải địa bỗng dưng hai tay hắn hợp lại như niệm phật các ngón tay nắm lại hình tròn chỉ còn lại hai ngón tay giờ khắc này đây là giờ khắc vạn cổ đến này chưa ai làm đến được mà hắn đang chuẩn bị tạo ra con đường đó , thần thái hắn hồi hộp một tí rồi bình tĩnh lại ngay lập tức đối với hắn một người trải qua biết bao nhiêu sóng gió thì chuyện tình thế này chỉ làm cho hắn hơi hồi hộp mà thôi.
và lúc này đây hắn niệm "Thiên Địa Huyền Hoàng, Hợp Nhất ........Hô" hắn quát lên , nhưng ánh sang màu xanh với năng lượng kì bí lúc này đang lớn mạnh bỗng ngưng lại thành một cột ánh sáng khổng lồ bắn tận thương khung nhìn như vô hạn vô tận không thể với tới, bầu trời như rung chuyển , "Keng ..Keng ...Keng.........Bỗng dưng giữa đất trời xuất hiện nhưng tiếng chuông ngân dài liên tiếp bầu trời như muốn sụp xuống , mây vụ bỗng dưng tiêu tán trên bầu trời bây giờ chỉ có một cột ánh sáng màu xanh dài vô biên vô tận đang sáng chói giữa những ngân hà những nơi nó đi qua mọi người có thể cảm nhận đượccho dù đất chết cũng được tái sinh nhưng hòn đá giữa vũ trụ cũng có được linh trí người chết chỉ cần được chạm vào thôi cũng có thể sống lại đó là một cảm giác khó tả bỗng dưng xuất hiện trong nội tâm mọi người .
cầu np , vote mạnh sẽ buff chương mạnh. /dap