Chương 18: Ma Kiếm

Hai người một trước một sau đi tới , lúc này xa xa vọng lại âm thanh đánh nhau càng rõ ràng hơn, tới nơi thì trông thấy một nữ tử toàn thân đầy huyết dáng vẻ rất là chật vật đầu tóc có vẻ hơi rối đang cùng một yêu thú bọ ngựa cảnh giới trúc cơ giao chiến , nữ tử này chỉ là luyện khí hậu kì mà thôi nhưng giao chiến với con yêu thú này mà vẫn duy trì được đến bây giờ dù dáng vẻ chật vật nhưng trên khuôn mặt nhếch nhác đó vẫn tỏ ra kiên định không một chút sợ hãi nào .

nhìn vậy diệp thần cũng rất tán thưởng một ý chí rất vững chắc dù chênh lệch nhưng vẫn không sợ hãi vẫn chiến đến cùng , có một điểm gì đó giống với hắn ở kiếp trước.

Nàng là Hàn Thần Âm từ khi bước vào nơi đây thì âm thanh kêu gọi nàng đã rõ ràng rất nhiều cho nên nàng đi theo phương hướng nơi thanh âm gọi tới, cứ đi như vậy khi đến khu vực đệ nhị chuyển này theo sư phụ của nàng thì chỉ cần tích huyết vào tấm hắc thạch bia thì có thể có được cơ duyên hay kì ngộ gì đó nhưng khi nàng đến được hắc thạch bia đó tích huyết mạch vào thì hắc thạch bia kia cũng chỉ loé sáng như vậy mà không còn bất kỳ phản ứng nào khác ,thấy vậy nàng cũng không khỏi nản chí hi vọng vừa mới được nhen nhóm chưa được bao lâu thì đã bị dập tắt .

nhưng nàng vẫn không từ bỏ nàng cứ tích huyết mạch bản thân vào nhưng hắc thạch bia đó vẫn cứ lấp loé sáng chói như vậy không còn phản ứng gì khác thì nàng mới hết hi vọng ,khu vực đệ tam chuyển không phải nàng có thể tiến đến , nàng cũng chỉ đành quay trở lại dù sao nếu như không may gặp yêu thú cường đại thì cũng chỉ có con đường chết, không ngờ vừa quay lại chưa đi được bao xa đã gặp con yêu thú bọ ngựa này nên đã xảy ra chém giết kịch liệt đôi lúc bản thân nàng cũng muốn dùng tới lôi châu dù sao lôi châu một khi đã ra thì con yêu thú này cũng chỉ có chết mà thôi , nhưng nghĩ nghĩ lại nàng lại không làm như vậy dù sao lôi châu này rất quý giá nếu như dùng đi giữa đường không may còn gặp phải yêu thú cường đại hơn thì cũng chỉ có con đường chết, nên nàng phải dùng tất cả vốn liếng của bản thân để giao chiến với con yêu thú này.

đang chiến đấu giữa sự sống và cái chết thì nàng bỗng nhiên phát hiên có hai người đang đứng ở xa xa đi tới và dừng lại không xa chỉ nhìn như vậy và không làm gì , nhìn kĩ nữa mới biết được hai người một người là luyện khí sơ kì còn một người là luyện khí sơ kì thấy vậy nàng không khỏi nghĩ cũng đúng dù sao có đến đây thì cũng chỉ có con đường chết mà thôi , nên nàng khoing nghĩ ngợi gì nữa tập trung tinh thần để giao chiến.

'Lạc Diệp Tán Vũ' nàng hô lên , những bông hoa hiện ra xoay tròn nhiều vô số kể đánh về yêu thú , thấy vậy bọ ngựa cũng giận giữ đánh lâu như vậy mà cũng chưa đánh ngã được tên nhân loại trước mắt này, ' gào gào..... hắn gầm lền một tiếng mây giông bão tố ầm ầm kéo đến che kín một màn trời tối đen hai cánh dang ra phi thân lên cao hai chiếc bổ cào chém thẳng xuống như tất cả sức mạnh chỉ trong một chiêu này vậy .

nhìn thấy vậy nàng cũng thầm hô không ổn thầm nghĩ nó đã không kiên nhẫn được nữa muốn ra sát chiêu đây , lúc này trong tay của nàng xuất hiện một thanh kiếm đường kiếm loang lổ rỉ sét hầu như cả thanh kiếm , nhưng bên trong nó tản mát ra khí tức từ xa xưa như đến từ viễn cổ hồng hoang vậy, khi thanh kiếm này được rút ra thời điểm thì diệp thần cũng sửng sốt bởi vì hắn nhận ra thanh kiếm này , thanh kiếm này là của Nữ Ma Đế năm xưa hắn từng gặp gỡ vài lần khi giao chiến với Ma Thần Tông , nhưng nàng cũng chỉ đứng xa xa và nhìn mà thôi cũng không tham gia vào trận chiến năm đó .

bây giờ nhìn lại thanh kiếm này hắn không khỏi cảm khái nhân sinh , chắc giờ nàng cũng không còn trên thiên địa này nữa nhưng không biết thanh kiếm này vì sao xuất hiện ở đây.

đây là lần đầu tiên nàng rút ra thanh kiếm hoen rỉ này , thanh kiếm này nàng vô tình đạt được khi nàng đi tới một ngọn phong gần với nơi đây lúc đầu nàng cũng không để ý nhưng khi nàng định quay người rời đi thì thanh kiếm này rung lên từng đợt thấy vậy nàng cũng làm lạ , chỉ là một thanh kiếm loang lổ vết rỉ nhưng lại có thể tự di chuyển thì theo nàng được biết chỉ có vương cấp binh khí mới có linh để làm được điều đó mà binh khí vương cấp thì nàng cũng chỉ nghe nói qua cũng chưa từng gặp được, trong tông phái binh khí cao nhất cũng chỉ là loại hạ cấp mà thôi.

nàng nâng thanh kiếm lên khi nâng lên thì nàng cảm giác có chút gì đó liên hệ với thanh kiếm này một cảm giác rất khó tả như thể nó có liên hệ mật thiết tới nàng vậy cho nên nàng đã quyết định đem nó mang theo bên người , lúc này khi thấy yêu thú bọ ngựa phát ra sát chiêu thì nàng cũng biết không ổn đang định lấy lôi châu ra nhưng thanh kiếm này bỗng nhiên rung lên rồi tự động hiện ra trước tay của nàng khi thấy vậy nàng cũng không khỏi sững sờ thầm nghĩ chẳng lẽ nó có tác dụng .

nàng nâng lên thanh kiếm này trong tay những giọt máu trên thân thể của nàng ướt đẫm toàn thân lúc này dịch chuyển dần dần về phía thanh kiếm này khi những huyết mạch này đi vào thanh kiếm này thì những vết hoen rỷ biến mất không thấy , thay vào đó là một thanh cổ kiếm màu bạc với những đường vân biến ảo không ngừng , những phù văn lượn lờ thần bí , thanh kiếm lúc này bay lên cao tản mát ra khí thế bá vương thiên hạ bay thẳng tới yêu thú bọ ngựa .

vừa thấy thanh kiếm này thì nó cũng biết không ổn cảm giác của yêu thú rất nhạy bén với tử vong nên khi thanh kiếm này xuất hiện nó đã muốn thu lại sát chiêu bỏ chạy nhưng nói vậy từ khi thanh kiếm này xuất hiện thời gian cũng chỉ trong giây lát mà thôi nên nó đã không kịp thu lại sát chiêu của bản thân .

một kiếm chém tới người con yêu thú này cả người nó nổ tung ra thành một đoàn huyết vụ , thấy tình cảnh như vậy nàng khồn khỏi ngạc nhiên lẫn vui mừng thầm nghĩ đúng là nhặt được bảo vật chỉ một chiêu thôi đã chém giết được yêu thú trúc cơ kì thành huyết vụ nếu như vậy giờ tiến tới khu vực cao hơn có lẽ sẽ thanh công nhưng còn chưa kịp vui mừng thì những phù văn kia chợt tắt trên thanh kiếm lại có những vết hoen rỉ ban đầu không còn khí thế như vừa nãy nữa.

thấy vậy nàng nâng lên thanh kiếm tích huyết mạch bản thân vào nhưng dù làm như thế nào nó vẫn không động đậy tí nào thấy vậy nàng cũng không khỏi chán nản vừa vui mừng được một tí đã bị dập tắt rồi, nhưng nàng rất nhanh ổn định lại bản thân thầm nghĩ dù sao nếu như nó đã xuất hiện một lần như vậy thì chắc chắn nó vẫn sẽ hoạt động nàng nghĩ lúc quay về phải nghiên cứu lại mới được.

" Ma Kiếm chỉ dành cho Ma Thần Huyết Mạch không ngờ một nơi như thế này có thể xuất hiện huyết mạch cao quý như vậy ở một tiểu cô nương" đang nhìn thanh kiếm thất thần thì nàng nghe thấy được có người nói bên cạnh ,thấy hai người lúc nãy đứng xa xa bây giờ đi tới đây .

nghe thấy tên tiệ tử này nhìn có vẻ còn trẻ hơn cả nàng nhưng lại gọi nàng là tiểu cô nương nàng không khỏi buồn cười , chỉ là một tên tiểu tử mà dám gọi nàng như vậy , trên khuôn mặt nhếch nhác nở một nụ cười xinh đẹp như hoa ban mai mới nở xinh đẹp nở rộ ôn như trong sáng mà thánh khiết.

vote đi ạ ... np nữa ạ ... không có tinh thần đăng truyện mất