Chương 17: Ngưu Giác Thú

trận pháp xoay chuyển một đạo ánh sáng loé lên mang theo hai người cuốn vào sau một lúc hai người xuất hiện,tại đây quang cảnh biến đổi không khác so với đệ nhất chuyển trận pháp nhưng khí tức nơi đây âm u và lãnh lẽo hơn nhiều , những ma khí ấp thẳng vào mặt hai người đối với diệp thần cái này thì chẳng là gì với hắn nhưng với nàng thì nàng cảm thấy rùng mình.

ở khu vực nhất chuyển dù có khí tức âm u nhưng nó không rõ ràng như ở đây cảm giác lành lạnh cứ chảy khắp thân thể khiến nàng cảm thấy không thoải mái nàng quay sang nhìn nhìn diệp thần thấy hắn dáng vẻ khí định thần nhàn như có vẻ cái này chẳng ảnh hưởng đến hắn chút nào, thấy vậy nàng ổn định lại bản thân thầm nghĩ dù sao hai người cũng bằng tuổi nhau nàng cũng không thể kém hơn hắn quá nhiều được .

"chúng ta đi thôi ta cảm giác có người đang đánh nhau cách đây mười mấy dặm " hắn quay sang nhìn nàng nhàn nhạt đạo , không thể không nói mỗi lúc nhìn tuyết liên hắn cũng không khỏi cảm thán một cô gái thật xinh đẹp phải để cho hắn lau mắt mà nhìn, phong phạm đại mỹ nữ càng ngày càng rõ ràng .

nghe vậy nàng cũng không tin, thầm nghĩ cách xa như vậy mà hắn cũng có thể nghe thấy , dù hắn rất mạnh mẽ nhưng nàng cũng không tin hắn có thể nghe được thanh âm cách xa như vậy, nhưng nàng cũng gật đầu đi theo dù sao bây giờ cũng chỉ có đi theo hắn may ra còn có mạng để sống .

nhưng hai người chưa bước đi được bao xa thì dưới đất truyền đến một trận ba động một luồng mạnh mẽ bá đạo khí tức âm khí ập tới một lúc sau xuất hiện trước mắt hai người là một quái vật khổng lồ thân hình đầy những chiếc gai nhọn toàn thân màu đen khuôn mặt như sư tử trong miệng gầm gừ phát ra mùi hôi thối giết chóc , hai người đứng ở phía dưới nó như thể con kiến đang ngước nhìn con voi vậy.

"Ngưu Giác Thú kim đan sơ kì với những chiếc gai nhọn trên lưng thì dù là kim đan trung kì cũng không thể làm gì được nó , một loài thú khát máu " hắn nhìn con quái thú trước mắt nhàn nhạt đánh giá giọng nói bình thản không nhang không chậm như thể trước mắt không phải là quái thú kim đan sơ kì mà là một con quái thú bình thường sâu kiến mà thôi. nghe hắn nói vậy nàng cũng toát mồ hôi lạnh cũng không quan tâm vì sao hắn biết về con yêu thú này , nàng cũng không bình tĩnh được như hắn dù sao nàng bây giờ quá nhỏ bé nàng chỉ là luyện khí trung kì mà thôi đối mặt với kim đan kì thì nàng cũng chỉ là sâu kiến nhỏ bé mà thôi , trong lòng cũng không khỏi sợ hãi quay nhìn lại diệp thần thấy hắn có vẻ không quan tâm chút nào con yêu thú trước mắt này mà như đang nhìn một con vật bình thường vậy thì nàng cũng giấu sợ hãi trong lòng cố gắng tỏ ra trấn định nhìn hắn đạo .

"thế làm sao bây giờ nó là kim đan kì đó chúng ta làm sao chạy thoát được "

"chỉ là kim đan sơ kì mà thôi ta còn chưa để vào mắt, nhìn ta xử lý con quái vật xấu xí này đây " hắn nhàn nhạt đạo vẫn giọng nói đó vẫn giọng nói đó nhưng trong gịong nói toát ra sự tự tin không thể bàn cãi , chỉ là luyện khí sơ kì mà thôi hắn lấy sự tự tin đó ở đâu cơ chứ .

khí cơ vận chuyển những đạo ánh sáng màu xanh xoay quanh thân thể hắn từng đạo từng đạo di chuyển tuần hoàn trật tự làm cho những ai nhìn vào hắn lúc này có một cảm giác cao cao tại thượng thiên hạ vô địch không gì sánh nổi vậy , nhưng cảm giác này chỉ trong giây lát rồi biến mất nàng cười cười tự giễu thầm nghĩ đúng là ảo giác .

nhìn từng đạo ánh sáng màu xanh cứ xoay quanh tạo ra cho diệp thần thêm có vẻ thần bí mơ hồ mà lại chân thực nàng cũng rất hiếu kì đó là cái gì .

lúc này diệp thần đang vận chuyển khí cơ bên trong khí cơ của bản thân đã hợp lại với thiên nhãn tạo nên những khí cơ màu xanh với vẻ kì bí này , hắn chỉ tay lên trời đạo ' thiên kiếm' những luồn ánh sáng xoay quanh kịch liên bỗng nhiên hợp lại thành một thanh kiếm khí thế sắc bén nhìn vào thôi đã cho người ta cảm giác chỉ cần chạm nhẹ vào thanh kiếm này thôi thì cũng đã hồn lìa khỏi xác , nhìn nhìn thanh kiếm này dù chỉ nhỏ bé nhưng bên trong nó có chứa năng lượng huỷ diệt thì không khỏi làm cho người khác cảm giác chỉ cần một kiếm này chỉ đến đâu thì nơi đó chỉ có thể bị hủy diệt.

Kiếm Hành một chiêu kiếm hắn tự sáng tạo ra khi tìm hiểu ngũ hành chỉ một thần thông này hắn cũng đã tốn hao rất nhiều tâm huyết để sáng tạo ra nó đã rất lâu rồi hắn không có sử dụng đến nó không khỏi cảm khái nhân sinh như một giấc mộng .

"nào tới đây đi , người là yêu thú đầu tiên khi ta trọng sinh được chết dưới kiếm hành này đó cũng là vinh hạnh của ngươi " hắn nhìn con yêu thú trước mắt nhàn nhạt đạo.

ngưu giác thú nhìn thanh kiếm trong tay diệp thần ánh mắt không khỏi co rút , nó là yêu thú cảm giác rất nhảy bén với nguy hiểm đối với cảm giâc nhảy bén này dù là tu sĩ cũng không thể bằng được , ngưu giác thú nhìn một lúc rồi gầm gừ một tiếng phá thiên 'Bò ò ò ò........ hay chân đạp lên phía trước cả thân thể to lớn chuyển động xung quanh mặt đất như muốn nứt ra bụi bay tán loạn mù mịt bay tới diệp thần .

trong tay cầm kiếm kiếm chỉ thiên khung ngưu giác thú gần đến nơi thì hắn xoay cổ tay thanh kiếm trong tay bay ra bỗng nhiên biến lớn so với hình dáng nhỏ bé lúc đầu thì nó bây giờ còn lớn hơn con yêu thú trước mắt một kiếm chém xuống không hoa lệ khồn cầu kì đến sau tới trước một tiếng nổ kinh thiên vang lên cả thân thể to lớn của ngưu giác thú bỗng nhiên chia hai nửa ' ầm ầm' đổ xuống khiến cho mặt đất rung chuyển dữ dội ở chính giữa xuất hiện một đạo vết kiếm sâu mấy trượng .

nhìn thấy tình cảnh như vậy nàng cũng không khỏi ngạc nhiên sững sờ nàng đã nghĩ ra rất nhiều tình cảnh diễn ra , có thể sẽ là một trận chiến đấm máu có thể là hai người sẽ bị giết ngay lập tức nhưng tình cảnh này thì nằm mơ nàng cũng không thể ngờ tới được , ai có thể ngờ được một luyện khí kì khi đối mặt với kim đan kì mà vẫn không xem ra gì ai có thể ngờ được chỉ trong một chiêu thì đã chém giết một yêu thú kim đan kì ai có thể ngờ được điều đó chứ chỉ là một luyện khí kì nho nhỏ thì lấy đâu ra sức mạnh mạnh mẽ như vậy chứ .

nhìn nhìn diệp thần lúc này khí tức mạnh mẽ bá đạo thô ngược càng tăng thêm vẻ thần bí trên khuôn mặt anh tuấn đó .

"nhìn đủ chưa dù ta biết ta rất suất khí nhưng cũng chưa thể mê người đến nỗi người như cok mà cũng thầm mến ta đấy chứ " nhìn nhìn tuyết liên dáng vẻ ngây ngốc bây giờ nhìn hắn thì hắn cũng không khỏi trêu đùa nàng , lúc hắn nói ra thì hắn cũng buồn cười vì tính cách hài hước này của hắn đã mất đi khi sư phụ của hắn qua đời, bây giờ hắn trọng sinh hắn cảm thấy nhân sinh như mộng vui vẻ được thì hãy vui vẻ , hắn cũng không muốn sống những ngày tháng khô khan như kiếp trước nữa .

đang lúc chưa tỉnh hồn lại nghe thấy hắn nói như vậy nàng không khỏi đỏ mặt vỗ vỗ khuôn mặt giọng điệu vẫn cứng rắn lạnh lẽo nhưng có vẻ như không hợp lắm vợ tình trạng bây giờ " Hừ lưu manh , ai thèm để ý đến ngươi cơ chứ , không nghĩ ngươi mạnh đến như vậy người làm sao làm được vậy ta rất hiếu kì một luyện khí sơ kì sao lại mạnh được đến tình trạng như vậy , ta cảm thấy ngươi còn mạnh rất nhiều nữa ".

nghe vậy hắn chỉ cười cười không trả lời, hắn bây giờ so với kiếp trước đã không giống , hắn bây giờ đã biết con đường hắn đi đến đâu kiếp trước hắn cũng đi tìm con đường dành cho bản thân nhưng cũng chỉ là một bước chân bước vào mà thôi , không như bây giờ mở thiên nhãn thân thể cái biến mạnh mẽ không biết bao nhiêu lần so với kiếp trước chỉ cẩn thiên nhãn viên mãn thì gặp thần giết thần gặp phật sát phật không gì có thể ngăn cản bước chân của hắn nhưng sau này hãy nói đến bây giờ không phải lúc .

..... bây giờ cầu np và vote nếu có np hoặc vote thì mai mình sẽ bạo thêm chương mai mình rảnh cả ngày bạo bao nhiêu chương còn tuỳ vào anh em tối nay .....tuỳ số lượng vote và np hoặc kim đậu....