Chương 19: Duyên

"Tỷ tỷ ta là tuyết liên còn hắn là Diệp thần, hai người bọn ta là khảo hạch năm nay thí sinh nhưng xẻo ta gặp phải tên này gặp một số chuyện nên phải đi theo hắn , tỷ đừng để ý đến hắn làm gì con người này thật không đáng tin" thấy diệp thần bắt đầu dùng giọng điệu lưu manh nàng đành phải đứng ra nói nói.

"Hai người là khảo hạch năm nay người sao có thể đi tới nơi đây , nhìn hai người thân thể không việc gì,chẳng lẽ suốt chặng đường tới đây đến ngay một con ma thú cũng không gặp được vậy thì thật kì quái nhưng như vậy cũng không đúng nơi này ma thú rất nhiều dù vận khí tốt đến đâu thì cũng sẽ gặp phải một hai con chứ , không hiểu sao hai người còn sống sót cho đến bây giờ , ài súyt quên mất tỷ gọi Thần Âm hì hì" nàng nghe vậy cười cười nâng cái cằm nhỏ nhắn xinh xắn nghĩ lên nghĩ xuống nghĩ trái nghĩ phải rồi nói.

"tiểu cô nương chỉ là luyện khí kì cũng dám tới nơi đây thì bọn ta có gì không giám chứ " nhìn nhìn Thần Âm tâm tính của hắn bây giờ đúng là cải biến rất nhiều nói chuyện hài hước hơn.

"Hừ tiểu đệ đệ tỷ nói cho đệ đừng có bày ra bộ dáng ông cụ non với tỷ , khi nào vào trong tông môn thì xem tỷ có đánh mông đệ không , còn dám gọi tỷ như vậy nữa thì đừng trách tỷ ra tay độc ác " nàng ghe vậy cũng cười hì hì cố làm ra một khuôn mặt hung ác nhưng có vẻ cha ăn nhằm gì cả vì khuôn mặt của nàng vẫn nhếch nhác như vậy.

"ta nói này tiểu cô nương xem xem thì vóc dáng cũng rất đẹp không biết không mặt thế nào , rửa khuôn mặt ta xem cái nào" hắn nói mà nàng vẫn cười hì hì như vậy thì hắn cũng tiếp tục vui đùa.

" ta nói cho đệ biết tỷ đây là đệ nhất mỹ nữ đó à nếu như tuyết liên muội lớn lên tí nữa thì không chừng bằng tỷ đó " nghe vậy nàng vội vàng đáp lại ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên trời bộ dáng thiên hạ đệ nhất mỹ nữ là đây chứ đâu nhưng kết hợp với bộ dáng nhếch nhác hiên tại của nàng thì trông rất buồn cười.

tuyết liên nhìn vậy cũng bật cười khúc khích dù nàng rất ít khi cười lên nhưng thấy tình cảm này nàng cũng không khỏi cười rộ lên như hoa liên chớm nở xinh đẹp rạng rỡ.

" tuyết liên muội cười lên thật xinh đẹp a , nhưng tỷ còn xinh đẹp hơn muội đó " nhìn tuyết liên bỗng dưng cười lên khuôn mặt xinh đẹp nàng đạo.

"hì hì tỷ thật vui tính tỷ hãy thay bộ trang phục khác đi bộ dáng hiện tại kết hợp với tỷ bây giờ trông rất muốn cười nha" nàng cũng cười hì hì đạo.

" hì hì mải nói chuyện quên mất "nàng cười hì hì rồi một đạo ánh sáng loé lên,thay vào đó là một thân trang phục màu hồng nhạt mái tóc gọn gàng được điểm sang hai bên khuôn mặt bây giờ hồng hào thanh tú động lòng người , mỗi khi cười lên cảm giác như nụ hồng chớm nở say đăm lòng người.

"tỷ thật xinh đẹp " nhìn nhìn vừa biến hoá xong Thần Âm nàng cũng không khỏi trố mắt khen đạo.

"muội cũng vậy " hai người tự kỉ khen nhau ^^

"được rồi hai người các ngươi không phải tự khen bản thân nữa theo ta thấy thì cũng chỉ có chút tư sắc mà thôi làm gì mà kiêu ngạo đến vậy" thấy cải biến sau khi Thần Âm thì hắn cũng phải lau mắt mà nhìn một khuôn mặt ôn nhu thánh khiết nụ cười động lòng người lại xem như được gặp thêm một mỹ nữ trong lòng nghĩ như vậy nhưng ngoài miệng vẫn chê bai không ngớt.

"muội muội chúng ta không thèm để ý đến hắn nữa, giờ chúng ta trở về thôi " nghe diệp thần nói vậy nàng đạo, nghe vậy nàng nhìn nhìn diệp thần,diệp thần thấy vậy cũng đạo.

"thôi được rồi gặp được nhau xem như duyên phận thân thể mang ma thần huyết mạch nhưng vẫn chưa được khai thông xem như hôm nay tâm tình ka đây tốt nên sẽ giúp tiểu muội muội một lần ,ta sẽ giúp tiểu muội muội đạt được truyền thừa trong toà trận pháp này , giờ ta cũng đã hiểu tại sao có toà pháp trận này toà pháp trận này tạo ra sẽ dành cho hậu duệ đạt được truyền thừa của nó" hắn nhớ tới cái gì suy nghĩ một lát nhìn hai người đạo.

"tiểu đệ đệ đang nói cái gì tỷ thật không hiểu rồi" nghe hắn vẫn gọi nàng như vậy thì nàng cũng không thèm để ý nữa tính tình của nàng sảng khoái phóng khoáng nên cũng không để trong lòng, nhưng nàng cũng không hiểu tiểu đệ đệ này đang nói cái gì.

nghe nàng nói vậy hắn cũng cười khổ thầm nghĩ cũng đúng dù sao nàng cũng chưa đạt được đến cấp độ đó để biết được những gì hắn vừa mới nói.

" là như thế này huyết mạch của ngươi vẫn chưa được khai thông cái này ta có thể giúp ngươi" hắn sửa lại rồi nói đơn giản nhất có thể đạo.

"tiểu đệ đệ sao biết được huyết mạch cua tỷ chưa khai thông " nghe vậy nàng cũng giật mình hỏi.

"những thứ ta không biết trên phiến đại lục này thì có lẽ còn không có, giông dài quá rồi ngươi đứng ra 3 bước ta sẽ giúp ngươi đi tới nơi ngươi cần tới" hắn hai tay chắp sau lưng bộ dáng tự tin đạo,bộ dáng nghiêm túc.

nghe vậy nàng cũng chỉ nghĩ là hắn đang nói đùa nhưng vẫn nghe theo lời hắn bước ra ba bước rồi đứng đó cười hì hì nhìn hắn xem hắn định làm cái gì.

"ngươi cũng lùi sau ba bước đi" lúc này hắn quay sang nhìn tuyết liên đạo,nghe vậy nàng cũng lùi lại dù không biết hắn định làm gì nhưng kì tích xuất hiện quá nhiều trên người nam tử đang đứng trước mắt nàng rất nhiều rồi, trong lòng nàng không biết từ lúc nào dấy lên một cỗ tin tưởng không lời.

lúc này thần thái diệp thần nghiêm túc, hít thở một hơi thật sâu trong miệng lẩm bẩm tay phải chỉ thiên miêng niệm pháp quyết "Thần Pháp Dịch Trận" vừa niệm xong tay phải hắn đánh mạnh xuống nền địa , mặt đất rung lên những phù văn từ trong lòng bàn tay hắn bay ra lít nhít lấy thần âm làm trung tâm từng đạo phù văn kết hợp lại thành một đồ án trận pháp hình thù năm cánh ngôi sao xoay chuyển dưới mặt đất biến ảo không ngừng .

đang muốn xem xem diệp thần làm ra được trò gì thì khi thấy những đạo phù văn cổ xưa lượn lờ xung quanh bản thân làm cho nàng thầm giật mình nhìn những phù văn biến ảo không ngừng này thì nàng cũng biết được chúng rất khó lường đang thần thờ thì nghe được diệp thần đạo.

"tiểu muội muội đây là nghịch thiên dịch chuyển thần trận có dù chưa hoàn chỉnh nhưng cũng đủ sức đưa tiểu muội tới nơi cần tới , vào tới nơi khi nhận xong truyền thừa hãy nhanh quay ra vì nơi đây sẽ sụp đổ, hữu duyên sẽ còn gặp lại tạm biệt " hắn nhìn nhìn đang ngâg ngốc thần âm đạo , hai tay hợp thành chữ thập hô lên" khởi....... đạo đồ phù văn thần trận loé lên rồi biến mất mang theo cùng với thần âm biến mất .

"ngươi đưa nàng đi đến đâu vậy thứ ngươi biết quả thật rất nhiều ta rất tò mò bản thân ngươi còn những gì không thể biết nữa" nàng nhìn thấy thần âm biến mất đi tới bên cạnh diệp thần đạo , diệp thần càng lúc càng thần bí khiến nàng không thích nhiều chuyện cũng rất tò mò , một nam tử cùng tuổi với nàng nhưng trên thân lại mang rất nhiều bí mật thần bí khó dò.

"chúng ta đi thôi việc này ngươi không nên biết thì tốt hơn , ta chỉ mang nàng đi tìm cơ duyên cho bản thân mà thôi là tốt hay xấu còn tùy thuộc vào bản thân nàng, Ồ....." đang nói thì hắn dừng lại giữa chừng vì hắn thấy được truyền âm phù loé lên hắn vội lấy ra thì có một đạo tím âm truyền tới " thần nhi vân gia đang đánh tới diệp gia chúng ta vân gia lúc này mời được một vị trưởng lão trong vạn giới tông đến giúp đỡ nên phụ thân con cũng sắp chống đỡ không nổi con nếu ở trong vạn giới tông thì phải cẩn thận vân gia mẫu thân với phụ thân không thể chăm sóc được con nữa" .

... mình post truyện lên đây cũng chả được xu nào ai đi qua có tâm hãy để lại 1 coment hoặc 1 vote hay np coi như động lực cho mình post tks.