Chương 7: Giữa Chương

Chẳng mấy chóc hàng trăm thi thể nằm lăn ra khắp tứ phía trên mặt đất. Đám người Tô Uyển Nhi thấy vậy khuôn mặt tái lại thì thầm nghĩ.

"Phen này có thể sẽ chết thật Đông Bắc quả đúng như lời đám người Tô Chấn nói, đâu đâu cũng có ác bá cường giả. Còn là loại cường giả dơ bẩn".

Trong lòng Tô Uyển Nhi có chút lo sợ vì nàng biết người kia thực lực chỉ sợ ngay cả phụ thân nàng cũng không thể áp chế huống hồ nàng chỉ là một Đại Linh Cảnh nhỏ bé thực lực thua xa người tên Băng Sơn Tử kia không biết bao nhiêu lần. Cho dù cả đám người vây hợp lại cũng không thể tổn thương lão ta. Lúc này trong lòng nàng lại nhớ đến hình ảnh thanh niên tuấn mỹ lúc sớm đã ra tay tương trợ cho đám người nàng thoát khỏi nguy hiểm với đám ma thú. Không biết giờ người kia đang ở đâu, nàng thầm nghĩ.

"Ta có ngọc triệu hoán do lão tổ đưa cho. Nếu nguy cấp ta sẽ dùng nó để giải vây". Tô Uyển Nhi nói.

Băng Sơn Tử lúc này đang điên cuồng hút lấy từng giọt máu cuối cùng của đám người xấu số bỏ vào một chiếc lọ. Thoáng nhìn thấy đám người Tô Uyển Nhi hắn liền thì thào thốt lên.

"Một đám cá lọt lưới sao. Bản tông sẽ đưa các ngươi về Quỷ Môn Cốc từ từ hấp thu tinh huyết của các ngươi vậy".

Quỷ Môn Cốc là trong hai cốc có sức ảnh hưởng lớn đối với toàn bộ Cảnh Quốc và phía Bắc đại lục này. Tuy nói cường giả Quỷ Môn Cốc không nhiều bằng Huyền Minh Cốc nhưng thực lực ẩn tàng vô cùng cường đại. Hơn hết, thủ đoạn của bọn vô cùng quỷ dị, thứ công pháp tà quái Huyết Thần Công của bọn họ cũng vô cùng đáng sợ. Lấy máu huyết của người khác để hấp thụ vào cơ thể. Dẫn hòa và thanh lọc máu của người khác và tẩy rữa dung hợp với máu của bản thân sau đó tạo ra một dòng máu khác chạy song song trong cơ thể. Khi thi triển đấu kỹ sẽ dùng dòng máu này chuyển thành năng lượng mà tấn công đối phương. Một cao thủ Đấu Tông bình thường của Quỷ Môn Cốc nếu luyện thành Huyết Thần Công có thể đơn phương mà đấu với một cường giả đỉnh phong Tông cảnh.

Băng Sơn Tử hai mắt đầy vẻ sát khí nhìn chằm chằm vào đám người Tô Uyển Nhi nói.

- Lại đây nào tiểu cô nương. Nếu ngươi ngoan ngoãn có thể bản tông sẽ tha cho ngươi một mạng".

Băng Sơn Tử bước thêm vài bước đột nhiên bàn chân bị đông cứng, thân hình cũng dần bị đông lại. Hắn hốt hoảng nhìn khí tức băng lãnh xung quanh còn cao hơn của mình không biết bao nhiêu phần mà hung hăng quát lớn.

"Là kẻ nào".

"Không hổ là người của Quỷ Môn Cốc, không chút sợ hãi. Nhưng thuật dùng băng của ngươi thì không được tốt lắm, một vài điểm vẫn còn phải sửa chữa lại".

Nhìn người thanh niên không biết từ đâu bước tới liên tục nêu ra những khuyết điểm của mình, Băng Sơn Tử có chút khó chiệu đáp.

"Tiểu bối, ngươi đừng tự cao quá đáng. Muốn giam bản tông ở đây sao. Ngươi, chưa có tư cách đó".

Dứt lời Băng Sơn Tử phá băng mà bay ra, chân đạp trên hư không rồi nhìn xuống người thanh niên vừa tới, hai tay vung hình vuốt trảo mà lao xuống.

Thấy thế người thiếu niên kia vẫn dững dưng không chút lo sợ, chân vẫn đứng yên. Khi vuốt trảo gần chạm đến lòng ngực của người thiếu niên kia thì Băng Sơn Tử liền dừng lại. Lão thấy một vật như ngọc bội hoàng kim ánh lên dưới thắt lưng người này. Chiếc ngọc bội có khắc một chữ Thân. Băng Sơn Tử nhìn một vài giây sau đó lấy lại tinh thần, khuôn mặt có chút biến sắc nói.

"Không biết là Cảnh Thân điện hạ, lão phu thất lễ rồi".

Người thiếu niên tên Cảnh Thân không đáp lại mà chỉ phất tay ra hiệu cho Băng Sơn Tử một cái rồi ung dung tiến lại chỗ người Tô Uyển Nhi nói.

"Đây là bằng hữu của bản điện hạ. Người này ngươi không mang đi được".

Đối diện với sự tình hiện tại Tô Uyển Nhi cũng hết sức bất ngờ. Nhưng với thực lực của nàng bây giờ thì cho dù là một trong hai người Cảnh Thân hay Băng Sơn Tử nàng đều không thể đánh lại. Biện pháp an toàn duy nhất chính là im lặng.

"Nếu điện hạ đã mở lời, lão phu cũng không dám nhiều lời. Chuyện hôm nay Quỷ Môn Cốc ta thật sự có lỗi. Mong rằng Tam điện hạ không chấp nhất mà bỏ qua cho ta". Băng Sơn Tử hai tay ôm quyền đáp.

Đối với loại hoàng thất có tiềm lực hơn người này Băng Sơn Tử cũng có chút e dè kiêng kỵ. Với lão việc giết Cảnh Thân quả là một việc không khó. Nhưng nếu hoàng thất biết chuyện, chỉ sợ Quỷ Môn Cốc không ai là tránh được kiếp nạn này.

Chương