"Muội nói xem, lần này ơ Đông Bắc ta nên ở lại mấy ngày". Tô Uyển Nhi nhìn sang một hầu nữ kế bên nói.
"Tiểu thư, hay là chúng ta đi sớm về sớm được không. Em nghe nói ở đó nguy hiểm lắm". Hầu nữ giọng run run tay cầm một nhành hoa đáp.
"Có hai người Tô Nhân, Tô Thiện ở đây muội còn lo cái gì. Hai người họ tuy thực lực không bằng phụ thân nhưng liên kết lại cũng có thể đấu ngang tay với một Nhất Tinh Tông Cảnh".
"Tu khí của bọn hắn quả thật không tệ. Nhưng cái Thanh Vân Trận đó. Lần trước đâu phải tiểu thư chưa chứng kiến, Tô Ân chỉ một đòn là đã phá được".
Nghe nhắc đến Tô Ân, trong lòng Tô Uyển Nhi không khỏi khởi lên một sự hâm mộ với tên thiếu niên này của tông môn. Ba tuổi đã bắt đầu luyện khí, bảy tuổi đã phá được Phàm Cảnh, mười tuổi đã tiến vào Sơ Cảnh. Hiện tại hắn cũng chỉ hơn nàng vài tuổi, ấy vậy mà đã là một cường giả Đại Linh Cảnh đỉnh phong. Không biết vài năm nữa hắn có tiến vào Tông cảnh không.
"Đợi khi ta nhận truyền thừa của Thanh Vân Quyết, ta cũng sẽ tiến vào Tông cảnh". Tô Uyển nhi nói.
Hai nữ tử theo hầu bên cạnh Tô Uyển Nhi chỉ đáp lại bằng một cái gật đầu. Bởi họ biết với thực lực của Thanh Vân Tông muốn bồi dưỡng một người chưa đến ba mươi tuổi đột phá Tông cảnh là chuyện hết sức đơn giản. Đổi lại là người bình thường có khi cả đời người không thể đột phá. Chưa nói đến Thanh Vân Quyết kia. Là công pháp trấn phái của Thanh Vân Tông giúp người ta tủy tủy luyện cốt, chỉnh sữa một phần huyết mạch để phát huy toàn bộ năng lượng hấp thu từ đó nâng cao tu vi cũng như tốc độ tu luyện. Điểm hạn chế duy nhất của bộ công pháp này là chỉ khi được truyền thừa bằng máu huyết của người cùng huyết mạch và phải có thực lực Linh Cảnh trước khi hai mươi tuổi.
Nhìn quãng bình nguyên xanh thẳm trước mắt Tô Uyển Nhi khuôn mặt cười xinh nói.
"Đây đúng là một nơi thơ mộng cho ta nghĩ ngơi".
"Tiểu thư nhìn kìa". Một hầu nữ lên tiếng với giọng hoảng sợ quát lên.
Trước mắt đám người Tô Uyển Nhi là một con ma thú ngũ giai. Thân hình tượng hồ như một con voi khổng lồ có đến bốn chiếc ngà. Phần đuôi dài có đầy gai nhọn chỉa ra. Đôi tay to liên tục quạt mạnh phát ra một lực sóng âm vô cùng mạnh.
"Kim Tượng Thú". Tô Nhân nói.
"Để ta". Tô Thiện tiếp lời.
Dứt lời hắn bay vút về phía Kim Tượng Thú hai tay kết xuất một đạo ấn. Đạo ấn khi kết xuất xong tạo ra một vòng tròn màu kim sắc với đầy rẫy ký tự ấn chú xung quanh. Nhắm thẳng về phía đầu Kim Tượng Thú, Tô Thiện xoay lòng bàn tay chưởng thẳng vào vòng kim sắc ấn chú mà quát lớn.
"Thanh Phong Ấn".
Bàn tay Tô Thiện sau khi chưởng thẳng vào vòng tròn kim sắc lập tức hóa lớn lao về phía Kim Tượng Thú. Bị một đòn bất ngờ Kim Tượng Thú chỉ kịp phát ra một âm thanh đau đớn sau đó lập tức ngã xuống.
"Ngũ giai ma thú cũng không đáng sợ như người ta đồn thổi". Tô Thiện nói.
"Đồ ngốc. Kim Tượng Thú là loại ma thú sống theo bầy đàn. Và đặc biệt chúng không bao giờ cách nhau quá xa. Người hạ một con ngay tại nơi này chắc chắn sẽ đánh động không ít đám Kim Tượng Thú xung quanh đến đây". Tô Nhân nói.
Không ngoài dự đoán của Tô Nhân, sau khi Kim Tượng Thú ngã xuống, âm thanh cuối cùng nó phát ra đã đánh động những Kim Tượng Thú và ma thú khác đến đây. Lập tức một đàn Kim Tượng Thú khoảng ba mươi con từ cách đó chục dặm ào ạt xông đến lao về phía đám người Tô Uyển Nhi.
"Phiền phức đến rồi". Một nữ hầu nói.
"Mau đưa tiểu thư tránh nạn". Tô Nhân nói.
Nói xong bọn họ kết tạo một thụ ấn tạo ra hai ngọn giáo kim sắc dài hơn mười thước chỉa thẳng về phía ma thú đang lao tới. Khi đám ma thú còn cách bọn họ trăm bước thì cả hai đồng thanh chỉ tay về phía bọn chúng quát.
"Kim Thương ....".
Lời chưa dứt, một con ma thú thân hình to lớn với đôi cánh dơi to lớn đã lao đến hất văng hai người bọn họ. Hai đoạn thương cũng từ đó mà tan đi. Bị một đòn công kích hai người Tô Nhân và Tô Thiện văng ra hai hướng, tay ôm lòng ngực, miệng trào ra một dòng máu nói.
"Lục giai ma thú, không ngờ loại ma thú như thế này lại xuất hiện ở đây". Tô Nhân nói.
"Xem ra lần này lành ít dữ nhiều rồi". Tô Thiện nói.
Chuyến đi này dù gì hai người bọn họ cũng đi theo hộ tống nàng, cho nên lúc này Tô Uyển Nhi không thể đứng nhìn hai người họ bị đám ma thú kia lao tới mà xé xác. Nàng liền phi tới trước mặt hai người Tô Nhân, Tô Thiện, bàn tay phất mạnh tạo ra một lố khiên chắn.
Một số ma thú từ tam giới trở xuống không công phá được lớp phòng ngự thì một lúc sau cũng rời đi. Còn lại những ma thú từ ngũ giai trở lên vẫn còn miệt mài tấn công vào lớp phòng ngự.
Chỉ một lúc sau, lớp phòng ngự liền vỡ tan.