Kiếm ở nơi tay, trên thân Diệp Kinh Trần bỗng nhiên toát ra một cỗ khí tức sắc bén, phảng phất như có thể đâm thủng thiên khung!
- Loại khí thế này. . .
Con ngươi của Diệp Thụy lập tức co lại.
Dạng này khí thế, hắn chỉ thấy ở đại ca của mình, mà đại ca của hắn chính là đệ nhất nhân trong thế hệ trẻ của Diệp Gia.
“Không có khả năng! Diệp Kinh Trần… hắn bằng vào cái gì lại có thể có dạng khí thế này?”
- Giả vờ giả vịt!
Diệp Thụy chợt quát to một tiếng.
- Diệp Kinh Trần, nhận lấy cái chết!
Bá bá bá!
Trường kiếm dài ba thước trên tay trong hư không bùng lên, ngưng tụ ra ba đóa hoa mai, bao phủ hướng cái trán cùng hai vai Diệp Kinh Trần.
Nhất tinh thượng phẩm võ kỹ —— Mai Hoa Kiếm Pháp chi Mai Hoa Tam Lộng!
- Hay!
Đám người Diệp gia lập tức reo hò.
Diệp Mạn khẽ gật đầu.
- Võ kỹ Mai Hoa Tam Lộng đã đạt tới cảnh giới đại thành, Diệp Kinh Trần này chỉ sợ không phải là đối thủ của Diệp Thụy.
Diệp Hinh Nhi bĩu môi
- Tỷ tỷ, ngươi cũng không nên xem thường Diệp Kinh Trần chứ, hừ hừ!
Diệp Mạn lườm muội muội mình một chút, nói:
- Ngươi đối với hắn thật là có lòng tin nha!
Diệp Hinh Nhi ương bướng ngẩng đầu nhìn tỷ tỷ mình.
- Diệp Thụy, chỉ bằng ngươi mà cũng xứng dùng kiếm?
Hai mắt Diệp Kinh Trần trở nên sắc bén, đồng dạng đâm ra một kiếm, không ngờ trên hư không cũng nở rộ ra ba đóa hoa mai.
- Mai Hoa Tam Lộng?
Đám người vừa mới reo hò bỗng nhiên trở thành nghẹn ngào.
Ngươi… Diệp Kinh Trần ngươi bằng vào cái gì cũng sẽ học được Mai Hoa Kiếm Pháp?
Ở kiếp này có lẽ Diệp Kinh Trần còn chưa có học, nhưng, cũng không đại biểu kiếp trước hắn chưa học!
Diệp Mạn cũng có chút kinh ngạc, thần sắc đột nhiên nghiêm nghị
- Không ngờ võ kỹ Mai Hoa Tam Lộng này đã luyện tới cảnh giới hoàn mỹ!
- Cái gì?
Diệp Hinh Nhi ngây người.
Đinh đinh đinh. . .
Ba đóa hoa mai xuất ra từ kiếm của Diệp Kinh Trần, va chạm cùng ba đóa hoa mai của Diệp Thụy, ở trong hư không va chạm kịch liệt, bắn ra tia lửa không ngừng rơi xuống .
Soạt soạt soạt. . .
Diệp Thụy hướng phía sau lùi lại ba bước.
- Võ kỹ Mai Hoa Tam Lộng cảnh giới hoàn mỹ!
Sắc mặt Diệp Thuỵ trở nên khó coi.
Hắn đã tu luyện Mai Hoa Kiếm Pháp gần hai năm, đều chỉ tu luyện tới cảnh giới đại thành, vậy mà Diệp Kinh Trần lại tu luyện đến cảnh giới hoàn mỹ?
Tại Tiên Cổ đại lục, võ kỹ tổng cộng chia làm cửu tinh, nhất tinh thấp nhất, cửu tinh tối cao.
Mỗi một tinh lại phân làm bốn đẳng cấp,phân biệt là : hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm.
Mà tu luyện mỗi một loại võ kỹ, đều có bốn cái cảnh giới.
Tiểu thành! Đại thành! Đỉnh phong! Viên mãn!
Đem một môn võ kỹ tu luyện tới ba thành hỏa hầu, gọi là tiểu thành.
Bảy thành hỏa hầu, gọi là đại thành!
Chín thành hỏa hầu, gọi là đỉnh phong.
Mười thành hỏa hầu, gọi là Viên mãn!
Tu luyện càng cao thì càng gian nan, muốn tu luyện tới cảnh giới viên mãn, chỉ dựa vào thời gian là không đủ, còn cần đầy đủ ngộ tính và thiên phú mới được.
Lực lượng của Diệp Thụy so với Diệp Kinh Trần thì nhiều hơn bốn trăm cân, vốn có thể hoàn toàn áp chế Diệp Kinh Trần.
Nhưng cảnh giới kiếm pháp của Diệp Kinh Trần quá cao, không ngờ áp chế ngược lại Diệp Thụy.
Nhìn thấy Diệp Thụy lùi lại, đám người đứng xem náo nhiệt liền lắp bắp kinh hãi.
Diệp Kinh Trần lần lượt đánh bại đối thủ, lần lượt vượt qua dự liệu của bọn hắn, thật sự là đáng sợ vô cùng!
- Không có khả năng!
Sắc mặt Diệp Tuyết trắng bệch, nếu không phải có Diệp Dĩnh ở bên cạnh vịn lấy nàng, chỉ sợ nàng đã trực tiếp đặt mông ngồi xuống ngay đó.
Kết quả như vậy, không phải là kết quả trong sự tưởng tượng của nàng.
Nhị ca của mình không nên thua bởi Diệp Kinh Trần!
Ánh mắt Diệp Dĩnh phức tạp, cả nửa ngày không nói được câu gì.
- Ta không tin!
Diệp Thụy gầm lên, hắn khó mà tiếp nhận sự thật bị Diệp Kinh Trần đánh bại.
Hắn lại một lần nữa cầm kiếm đâm tới, mũi kiếm trực chỉ cổ họng Diệp Kinh Trần, muốn một kiếm xé cổ, giết chết Diệp Kinh Trần.
Sát ý lạnh thấu xương!
- Lăn đi!
Diệp Kinh Trần vung ra một kiếm.
Phốc phốc!
Máu tươi từ miệng vết thương bay vọt mà ra, ngực của Diệp Thụy ngực bị chém ra một đạo vết thương thật lớn, không ngờ còn có thể thấy được xương trắng ở bên trong.
Cả người Diệp Thụy bị một kiếm của Diệp Kinh Trần đánh bay ra ngoài, ngã xuống đất cũng đứng lên không nổi nữa.
Ánh mắt Diệp Kinh Trần lạnh lẽo, đảo mắt một vòng liếc nhìn đám người.
Không một người nào dám nhìn thẳng vào hắn, tất cả đều cúi đầu xuống, thân thể run lẩy bẩy.
Chỉ có Diệp Mạn vẫn nhìn xem Diệp Kinh Trần đầy sự hứng thú, thấp giọng nói:
- Có chút ý tứ!
Diệp Hinh Nhi đụng đụng cánh tay tỷ tỷ mình, cười quái dị nói:
- Tỷ tỷ, không phải là tỷ coi trọng hắn chứ?
Diệp Mạn gõ gõ đầu nhỏ của nàng, hừ nhẹ nói:
- Tiểu nha đầu luyên thuyên gì đó!
Diệp Thụy bị người khiêng đi, những người còn lại cũng lục đục rời đi, chỗ ở của Diệp Kinh Trần cuối cùng cũng khôi phục được sự yên tĩnh ngắn ngủi.
- Hinh Nhi, đa tạ.
Diệp Kinh Trần đem kiếm trả lại cho Diệp Hinh Nhi, nói tiếng cảm ơn.
Diệp Hinh Nhi khoát khoát tay, nói:
- Muốn cám ơn thì cám ơn tỷ tỷ của ta đi, đây là kiếm của tỷ tỷ ta.
Diệp Mạn khẽ cười nói:
- Cảm tạ cũng không cần đâu, Diệp Kinh Trần, ta có thứ này cho ngươi!
Diệp Hinh Nhi kinh hãi.
- Tỷ tỷ, chẳng lẽ tỷ thực sự cho hắn tín vật đính ước?
Diệp Mạn im lặng, trừng mắt nhìn Diệp Hinh Nhi rồi lấy ra một tấm thiệp mời màu đỏ nhạt.
- Đây là thư mời tụ tập anh kiệt Thành Bắc, ta cảm thấy ngươi có thể đi tham gia một chút!
Tại Vân Tượng thành, Diệp gia chỉ tính là một gia tộc tam lưu, trú tại phía bắc Vân Tượng thành.
Toàn bộ phía bắc Vân Tượng thành cũng không có đại gia tộc gì, mạnh nhất cũng chỉ là gia tộc nhị lưu, còn lại thì rồng rắn lẫn lộn.
Cái thiệp mời tụ tập anh kiệt thành Bắc này Diệp Kinh Trần cũng biết, hàng năm đều sẽ tổ chức một lần, từ các gia tộc thay phiên tổ chức, mời thiên tài trong các gia tộc thành Bắc tham gia.
Năm nay tựa như là tổ chức tại gia tộc nhị lưu Triệu gia.
Ánh mắt Diệp Kinh Trần lóe lên, nghĩ đến một việc.
Ở kiếp trước, cái tụ tập anh kiệt thành Bắc này, thế nhưng là có chút ý tứ.
Triệu gia lần này tổ chức Tụ tập anh kiệt thành Bắc, lấy ra vài thứ để tặng thưởng, mà bên trong vài thứ tặng thưởng này có một kiện đồ tốt.
Diệp Kinh Trần tiếp nhận thiệp mời, trên tấm thiệp mời vẫn còn nhiệt độ hơi ấm.
- Đa tạ.
Diệp Kinh Trần nói.
Hắn biết, cái thiệp mời này là không có nhiều, thiệp mời này đều là mời những thế hệ trẻ tuổi mạnh nhất của các gia tộc.
Trước kia Diệp Kinh Trần không có tư cách được thiệp mời này.
Diệp Mạn khoát khoát tay, khẽ cười nói:
- Không cần khách khí, có thêm ngươi, Diệp gia chúng ta cũng nhiều thêm một phần lực lượng.
Mỗi lần tụ tập anh kiệt thành Bắc tổ chức, đều là thời điểm các gia tộc so tài với nhau, ai cũng không nguyện ý bị người khác đặt ở trên đầu.
Mấy lần tụ tập trước, tình cảnh của Diệp gia cũng không quá tốt, không phải là thứ nhất đếm ngược thì chính là thứ hai đếm ngược!
Tùy tiện hỏi thăm vài câu, Diệp Mạn lôi kéo Diệp Hinh Nhi chào Diệp Kinh Trần rồi rời đi.
Diệp Kinh Trần nhìn hai cô gái rời đi sân nhỏ, rồi hắn cũng quay lại gian phòng.
- Ai, đáng tiếc không nhìn thấy phụ mẫu cùng tiểu muội.
Diệp Kinh Trần than nhỏ một tiếng.
Cha mẹ của hắn là chấp sự của Diệp gia, được phái ra địa phương khác để quản lý sản nghiệp gia tộc, từ chỗ đó mà về tới dinh thự Diệp gia thì rất xa, Diệp Kinh Trần không có khả năng đi gặp bọn hắn.
Còn có tiểu muội hắn cũng đã đi theo phụ mẫu, tất nhiên không gặp được.
Không suy nghĩ nhiều, Diệp Kinh Trần bắt đầu chăm chú xem xét Thái Cổ Kiếm Đế Quyết.
Một canh giờ sau.
Diệp Kinh Trần hít sâu một hơi.
- Kinh khủng! Quá Kinh khủng!
Thái Cổ Kiếm Đế Quyết này thật sự là vô cùng kinh khủng!
Thái Cổ Kiếm Đế Quyết chỉ có bốn thiên, nhưng mỗi một thiên đều có thể xưng là tuyệt thế bảo điển, xuất ra bên ngoài chắc chắn sẽ làm kinh động vô số thế lực trên đại lục.
Trách không được ở kiếp trước Diệp gia bị diệt môn, căn bản Thái Cổ Kiếm Đế Quyết này không phải là Diệp gia có khả năng đụng chạm vào.
Diệp Kinh Trần bình phục tâm cảnh, thầm nghĩ:
- Bí mật về Thái Cổ Kiếm Đế Quyết này chỉ có thể một mình ta biết, tuyệt đối không thể nói cho bất luận kẻ nào!
Một khi tiết lộ ra ngoài, kết cục như thế nào, kiếp trước của Diệp Kinh Trần đã trải qua.
Hắn cũng không muốn tan cửa nát nhà một lần nữa
Ánh mắt Diệp Kinh Trần đặt ở trên mục công pháp trong Thái Cổ Kiếm Đế Quyết.
Công pháp là cơ sở của hết thảy thực lực cường đại.
- Cái mục Thông Mạch trong Thái Cổ Kiếm Đế Quyết này lại có một vạn lẻ tám trăm đầu kinh mạch cần đả thông sao??
Thân thể Diệp Kinh Trần chấn động, lòng tràn đầy kinh hãi.