Vô số người Diệp gia nghẹn ngào, vô cùng kinh hãi nhìn xem Diệp Kinh Trần.
Vậy mà đem Hổ Khiếu Cuồng Quyền tu luyện đến cảnh giới đỉnh phong, bất luận kẻ nào ở đây đều không có dự liệu được.
Hổ Khiếu Cuồng Quyền cùng Mãnh Hổ Hạ Sơn, đều thuộc về nhất tinh trung phẩm võ kỹ - Mãnh Hổ Quyền.
Hổ Khiếu Cuồng Quyền chính là một thức cuối cùng trong Mãnh Hổ Quyền, uy lực đến gần vô hạn với nhất tinh thượng phẩm võ kỹ.
Diệp Dĩnh che lấy miệng nhỏ
- Từ khi nào mà Diệp Kinh Trần mạnh như vậy?
Nàng bị chấn kinh!
Thực lực của nàng, cũng chỉ mạnh hơn Diệp Đào một chút.
Đối mặt với Diệp Kinh Trần, không thể nghi ngờ chính là thất bại.
Diệp Tuyết nheo mắt, ánh mắt càng thêm lạnh lùng.
- Trách không được dám không nhìn ta, không đem ta để vào mắt, nguyên lai còn cậy vào chút thực lực đó!
Ánh mắt của nàng liếc nhìn ba người Diệp Tam Minh.
- Hừ, coi như ngươi đem Hổ Khiếu Cuồng Quyền tu luyện tới cảnh giới đỉnh phong, cũng không phải đối thủ của ba người bọn họ!
Ba người Diệp Tam Minh trầm mặc một lát, Diệp Tam Minh khóe miệng lộ ra một tia cười lạnh.
- Xem ra chúng ta đều xem thường hắn, đã như vậy, ta liền tự mình đi gặp hắn một lần!
Cho dù Diệp Kinh Trần dùng một quyền đánh bại Diệp Đào, Diệp Tam Minh cũng không hề e ngại chút nào.
Hắn đồng dạng có thể dùng một quyền đánh bại Diệp Đào!
Đả thông tám đầu chính kinh, hắn chính là có tự tin vô cùng!
Diệp Khải Phong nhẹ nhàng gật đầu.
- Tam Minh xuất thủ, nhất định sẽ đánh bại Diệp Kinh Trần dễ dàng.
Diệp Thông cũng là khẽ cười một tiếng.
- Đó là tự nhiên, Tam Minh đã đả thông tám đầu chính kinh, cũng tu luyện võ kỹ tới cảnh giới đỉnh phong, nghiền ép Diệp Kinh Trần, không đáng kể!
Đám người nhường ra một lối đi, Diệp Tam Minh khoát khoát tay, chậm rãi đi đến, thần sắc đạm mạc.
Diệp Kinh Trần hai tay khoanh trước ngực, nhìn chằm chằm Diệp Tam Minh, nhàn nhạt nói ra:
- Diệp Tam Minh, ta khuyên ngươi, có bao xa lăn bấy xa, đừng tới tự tìm đường chết!
- Ngọa tào? !
(Nằm tào 卧槽 [wò·cáo] – Hán việt “Ngọa tào” ~ Đồng âm với cụm từ “Ta thao” [wǒ·cāo]: Một câu mắng chửi thô tục được cách thức hóa để không bị coi là quá thô tục, trong tiếng Việt mình thì đồng nghĩa với “ĐM” :)))
Đám người kinh ngạc, ai cho ngươi lá gan để nói lời cuồng vọng như thế?
- Tên Diệp Kinh Trần không phải bị điên chứ?
- Chẳng lẽ hắn nghĩ là đánh bại tên phế vật Diệp Đào kia liền vô địch thiên hạ rồi?
- Buồn cười đến cực điểm! Thật quá ngu xuẩn!
Đám người Diệp gia khinh thường.
Diệp Tam Minh, đây chính là tiểu thiên tài của Diệp gia, đã đả thông tám đầu chính kinh, tên Diệp Đào kia có thể so sánh sao?
Diệp Tam Minh cũng là cứng lại, chợt không những không giận mà còn cười nói:
- Diệp Kinh Trần, nguyên lai ta tưởng rằng ngươi còn có chút thực lực, không nghĩ tới cũng chỉ là một tên cuồng vọng, tự đại ngu xuẩn! Đã như vậy, vậy ta liền để ngươi nhìn một chút, cái gì mới được gọi là thực lực! Miễn cho ngươi sau này rời đi Diệp gia, ở bên ngoài lại ném hết mặt mũi của gia tộc đi.
Vừa mới dứt lời, thần sắc Diệp Tam Minh trở nên lãnh túc, cả người du động, giống như một đầu rắn độc trong rừng cây vậy.
Nhất tinh thượng phẩm võ kỹ —— Quỷ Xà Chưởng!
Diệp Tam Mình thi triển Quỷ Xà Chưởng, phảng phất như hóa thành rắn độc chân chính, ánh mắt cực kỳ âm lãnh, muốn nhắm tới người ta cắn một miếng.
Ánh mắt của mọi người va chạm cùng ánh mắt của Diệp Tam Minh liền giống như bị một đầu rắn độc nhìn chằm chằm, không khỏi rùng mình, toàn thân tóc gáy đều dựng lên.
Lộc cộc!
Đám người hung hăng nuốt một ngụm nước miếng, đây cũng quá đáng sợ đi!
Diệp Dĩnh hít sâu một hơi.
- Thực lực của Diệp Tam Minh thật đáng sợ!
Đối mặt với Diệp Tam Minh cường đại như thế, dũng khí ra tay đối kháng trong lòng nàng đều không có.
Diệp Tuyết khẽ gật đầu, bên trong đôi mắt mang theo một tia khinh thường.
Diệp Kinh Trần, chết chắc!
Diệp Khải Phong cười ha ha một tiếng.
- Một chiêu Quỷ Xà Chưởng này của Tam Mình đã nghiên cứu nhiều năm, sớm đã tu luyện đến cảnh giới đại thành, đây chính là nhất tinh thượng phẩm võ kỹ chân chính!
Hổ Khiếu Cuồng Quyền chỉ là tiếp cận vô hạn với nhất tinh thượng phẩm.
Quỷ Xà Chưởng, thực sự chính là nhất tinh thượng phẩm võ kỹ!
Diệp Thông cười nói:
- Lại thêm Tam Minh đã đả thông tám đầu chính kinh, Diệp Kinh Trần một chiêu tất bại!
Tám đầu chính kinh, tám trăm cân lực lượng!
Diệp Tam Minh giống như rắn độc, thanh âm tê tê từ trên người hắn truyền ra, trong nháy mắt du động đến trước mặt Diệp Kinh Trần.
Hắn xòe bàn tay ra, hướng phía trước đâm một cái, liền giống như rắn độc há miệng, hướng Diệp Kinh Trần cắn xé.
- Quỷ Xà Chưởng? Ôi! Một đầu tiểu xà, cũng dám càn rỡ trước mặt ta? !
Diệp Kinh Trần vẫn như cũ đấm ra một quyền, thanh âm hổ khiếu nổ vang, cực kỳ đinh tai nhức óc.
Ầm ầm!
Quyền chưởng tương giao, bắn ra tiếng vang to lớn.
Bịch Bịch!
- A. . .!
Diệp Tam Minh kêu thảm một tiếng, trong nháy mắt, cánh tay hắn bị đánh gãy, người cũng bị đánh bay ra ngoài.
- Không có khả năng!
Ngã xuống đất, Diệp Tam Minh gào thét, hai mắt đỏ như máu.
Mình đả thông tám đầu chính kinh, còn thi triển nhất tinh thượng phẩm võ kỹ, tại sao sẽ thua bởi Diệp Kinh Trần cơ chứ!
Diệp Tam Minh khó có thể tin.
Đám người Diệp gia đứng xem xung quanh, tất cả đều ngay lập tức im lặng, đồng dạng khó có thể tin.
Diệp Kinh Trần phủi phủi tay, nhàn nhạt nói ra:
- Không có cái gì là không thể nào!
Hắn đã minh xác lực lượng của mình, không ngờ đã đạt đến một ngàn cân.
Lại thêm kinh nghiệm chiến đấu cường hoành.
Trấn áp một tên Diệp Tam Minh nho nhỏ, dễ như trở bàn tay.
Diệp Dĩnh ngây dại, nói không ra lời.
Diệp Tuyết nghiến chặt hàm răng, con mắt trừng thật to, nắm đấm thanh tú nắm chặt.
Không có khả năng! Đây không có khả năng!
Diệp Tuyết căm hận nhìn chằm chằm Diệp Kinh Trần, hận không thể một quyền đập nát mặt Diệp Kinh Trần.
- Đáng chết!
Diệp Khải Phong nổi giận gầm lên một tiếng, cùng Diệp Thông đi đến trước mặt Diệp Tam Minh.
Hai người đem Diệp Tam Minh đỡ dậy, nhìn hằm hằm Diệp Kinh Trần.
- Diệp Kinh Trần, vậy mà ngươi lại đánh gãy tay huynh đệ đồng tộc, ngươi còn là người sao?
- Liền huynh đệ đồng tộc đều có thể hạ thủ độc ác, ngươi đáng chết!
Hai người vô cùng phẫn nộ, quát tháo Diệp Kinh Trần.
Diệp Kinh Trần cười lạnh :
- Nếu như người bị đánh gãy tay chính là ta, trong lòng các ngươi sẽ đầy căm phẫn như hiện tại sao?
Hắn nhớ kỹ rất rõ ràng kiếp trước của mình, bị Diệp Đào đánh bại trên mặt đất, ba cái tên gia hỏa này còn đạp mấy phát trên mặt của hắn.
Khi đó bọn hắn có quan tâm đồng tộc huynh đệ gì sao?
Diệp Thông giận dữ hét:
- Nhưng bây giờ thụ thương chính là Diệp Tam Minh!
Diệp Kinh Trần khoát khoát tay, cười nhạt nói:
- Đây là ta vì muốn tốt cho hắn, hắn bị ta đả thương, chứng minh hắn tài nghệ không bằng người, sau này chắc chắn sẽ cố gắng tu luyện. Nếu như hắn gặp địch nhân không phải là ta, mà là người bên ngoài, chỉ sợ cũng không phải tay gãy, mà là. . .
- CHẾT…!
Diệp Kinh Trần thanh âm lạnh lùng.
Kiếp trước vì sao Diệp gia lại bị diệt môn?
Chí bảo chỉ là một nguyên nhân.
Một nguyên nhân khác chính là, Diệp gia quá yếu!
Nếu như Diệp gia là thế lực cường đại nhất trên đại lục, ai còn dám đến Diệp gia tìm phiền toái?
Ai còn dám diệt cả nhà Diệp gia?
Nói cho cùng, tại thế giới lấy thực lực vi tôn này, chỉ có lực lượng mới là chân thực, những cái khác đều là hư ảo!
Diệp Khải Phong cùng Diệp Thông còn muốn nói, Diệp Kinh Trần không nhịn được ngắt lời nói:
- Diệp Khải Phong, Diệp Thông, đừng bảo các ngươi cũng là những rác rưởi hay nói nhảm, các ngươi muốn vì Diệp Tam Minh báo thù sao? Tốt, vậy liền cùng lên đi! Ta, Diệp Kinh Trần, toàn bộ tiếp nhận!
Giọng nói của Diệp Kinh Trần vô cùng rõ ràng, không hề sợ hãi.
Ta, Diệp Kinh Trần, toàn bộ tiếp nhận!
Tiếng nói này rất lớn, vang lên bên tai mọi người, rung động lòng người.
Thân ảnh của Diệp Kinh Trần kia có vẻ hơi gầy yếu, nhưng hiện tại trong mắt bọn họ, đột nhiên trở nên cao lớn rất nhiều.
- Ta đột nhiên cảm thấy Diệp Kinh Trần rất đẹp trai!
Có thiếu nữ Diệp gia lẩm bẩm, hai con ngươi lóe sáng, nhìn chằm chằm Diệp Kinh Trần không chút nháy mắt.
- Hừ, đẹp trai cọng lông!
- Hắn nghĩ hắn, Diệp Kinh Trần là ai cơ chứ?
- Lấy một chọi hai, ta thấy hắn là tự tìm đường chết!