Liễu Cẩn Đình cũng rất có hứng thú, dám bàn chuyện làm ăn với sư phụ mình, lá gan của Diệp Kinh Trần cũng hơi lớn đi.
Diệp Kinh Trần mỉm cười, lấy ra một trang giấy đặt lên bàn, nhẹ nhàng nói:
- Tô các chủ, mời cô xem qua một chút.
Trên trang giấy viết chính là dược phương Kim Tủy Linh Mạch Dịch.
Nhưng mà cũng không phải là dược phương Kim Tủy Linh Mạch Dịch đầy đủ, mà là bản Kim Tủy Linh Mạch Dịch cắt xén mà thôi.
Dược dịch Kim Tủy Linh Mạch Dịch đầy đủ có công hiệu gấp đôi Thông Mạch đan cực phẩm.
Còn bản ‘Kim Tủy Linh Mạch Dịch’ mà Diệp Kinh Trần cắt xén chỉ có thêm hai phần hiệu quả so với cực phẩm Thông Mạch đan.
Nhưng mà chỉ tăng thêm hai phần đó cũng đủ khủng bố rồi.
Tô Thanh Ngâm thân là lục tinh luyện đan sư, vừa nhìn thấy dược phương của Kim Tủy Linh Mạch Dịch, lập tức nhìn ra hiệu quả của nó, liền biết được dược phương này rất trân quý.
- Ngươi từ đâu mà có được dược phương 'Kim Tủy Linh Mạch Dịch’ này ?
Tô Thanh Ngâm nhìn đan phương mà rung động không thôi.
Diệp Kinh Trần chỉ là mỉm cười, không đáp lại.
Tô Thanh Ngâm trầm ngâm một lát, hỏi:
- Vậy ngươi muốn làm ăn như thế nào?
Diệp Kinh Trần sớm đã có quyết định, cười nói:
- Ta cung cấp dược phương, Tô các chủ phụ trách luyện chế 'Kim Tủy Linh Mạch Dịch’ rồi bán ra. Lợi nhuận chúng ta chia đôi, thế nào?
Tô Thanh Ngâm giống như cười mà không phải cười nhìn xem Diệp Kinh Trần, nói:
- Ngươi tính toán rất là chu đáo nha, việc nặng thì để ta làm, còn ngươi thì lại nằm yên hưởng tiền? Có chuyện tốt vậy sao? Cùng lắm ta cũng chỉ cho ngươi hai thành lợi nhuận.
Diệp Kinh Trần khẽ cười nói:
- Tô các chủ, chắc ngài phải hiểu là dược phương mới là thứ quý giá nhất. Cho nên năm phần lợi nhuận không thể ít hơn một phần. Nếu không thì cũng không thiếu người muốn hợp tác với ta đâu.
Tô Thanh Ngâm chớp chớp đôi mắt, mỉm cười:
- Ngươi đang uy hiếp ta sao? Chẳng lẽ ngươi không sợ ta sẽ gây bất lợi cho ngươi sao?
Diệp Kinh Trần cũng chỉ cười ha hả, nói:
- Tô các chủ, ngài cũng không cần uy hiếp lại ta, nếu ta không tin tưởng ngài cũng sẽ không nói chuyện hợp tác này với ngài rồi.
Ở kiếp trước, thanh danh của Tô Thanh Ngâm rất tốt, mặc dù hắn cũng không biết đó có phải thật hay không. Nhưng ít ra, 'Kim Tủy Linh Mạch Dịch’ cũng chưa đủ ích lợi để Tô Thanh Ngâm tự phá hoại đi thanh danh của mình.
Tô Thanh Ngâm nhìn chằm chằm Diệp Kinh Trần một chút, hừ nhẹ nói:
- Ngươi cũng biết cách nói chuyện đó.
Diệp Kinh Trần nghe được Tô Thanh Ngâm nói như vậy liền cười lên vui vẻ. Hắn biết, Tô Thanh Ngâm đã đồng ý vụ làm ăn này rồi.
Sau này nằm yên ở nhà cũng có thể kiếm tiền a.
Nói chuyện hợp tác một chút, Diệp Kinh Trần mang theo hai bao lớn rời đi Bảo Dược các.
Bên trong tất nhiên là chứa đầy dược liệu chế tạo ‘Kim Tủy Linh Mạch Dịch’.
Đây là điều Diệp Kinh Trần đã dự được sớm.
Nhìn bóng lưng Diệp Kinh Trần rời đi, Tô Thanh Ngâm cũng ngay lập tức dựa theo dược phương đi chế tạo 'Kim Tủy Linh Mạch Dịch’.
Đồng thời thông tin của 'Kim Tủy Linh Mạch Dịch’ cũng từ Bảo Dược các nhanh chóng lan rộng ra toàn thành, thậm chí còn ở ngoài thành mà khuếch tán ra.
…
Diệp Kinh Trần vừa về tới Diệp gia, đi về phòng mình cất đi hai bao dược liệu. Thì một bóng người xuất hiện ở ngoài sân trước cửa phòng Diệp Kinh Trần.
Đây chính là Đại trưởng lão của Diệp gia, Diệp Diên.
- Chào Đại trưởng lão.
Diệp Kinh Trần nhìn thấy người tới liền ôm quyền, không kiêu ngạo, không siểm nịnh chào.
Diệp Diên cười ha hả, nói:
- Không cần khách khí như vậy đâu, Diệp Kinh Trần, chúng ta ngồi xuống nói chuyện.
Hai người ngồi xuống, Diệp Diên lơ đãng hỏi một câu:
- Diệp Kinh Trần, không biết ngươi cùng Các chủ Bảo Dược các là…?
Diệp Kinh Trần nghe vậy chỉ nhàn nhạt nói:
- Cũng không có gì, chỉ là nếu ta xảy ra chuyện gì, nàng nhất định sẽ báo thù cho ta.
Bên trong những điều khoản hợp tác có một điều, đó là Tô Thanh Ngâm sẽ bảo vệ Diệp Kinh Trần an toàn.
Con ngươi Diệp Diên co lại, thở dài một hơi,nói :
- Diệp Kinh Trần, chắc ngươi cũng biết tệ nạn của gia tộc, chúng ta hiện tại cũng đang chỉnh lý mạnh tay, mong rằng ngươi cũng đừng để bụng mấy chuyện kia…
Diệp Kinh Trần im lặng, từ chối cho ý kiến.
Diệp Diên thấy Diệp Kinh Trần im lặng cũng có chút xấu hổ. Hắn cũng biết, thời điểm ở Chấp Pháp đường, lúc Diệp Kinh Trần khó khăn thì hắn lại không có đứng ra nói chuyện thay Diệp Kinh Trần
Như vậy, hắn bây giờ cũng không trông cậy vào Diệp Kinh Trần tôn kính cùng nghe lời mình.
Hít sâu một hơi, Diệp Diên xuất ra một chồng ngân phiếu, trầm giọng nói:
- Diệp Kinh Trần, đây là gia tộc bồi thường tổn thương cho ngươi…
Một chồng ngân phiếu tổng cộng là nămngàn ngân lượng.
Diệp Kinh Trần cũng không khách khí, trực tiếp nhận lấy, rồi lạnh nhạt nói:
- Đại trưởng lão yên tâm, chỉ cần bọn chúng không tìm ta gây phiền phức, ta có thể coi như không có chuyện gì xảy ra.
Trong lòng Diệp Kinh Trần lại bồi thêm một câu : ‘Ngoại trừ Diệp Trung Thụ cùng Chấp pháp trưởng lão.’
Hai tên này đối với hắn có sát ý, cho nên bọn chúng phải chết.
Diệp Diên hài lòng, cười một tiếng rồi nói:
- Diệp Kinh Trần, vậy ngươi hãy tu luyện thật tốt đi, đừng phụ kỳ vọng của gia tộc.
Diệp Diên hàn huyên hai ba câu rồi rời đi.
Diệp Kinh Trần thu hồi ngân phiếu, nhìn bóng lưng Diệp Diên rời đi rồi quay lại phòng, lôi hai bao dược liệu ra luyện chế ‘Kim Tủy Linh Mạch Dịch’.
Thừa dịp thời gian chờ dược dịch, Diệp Kinh Trần cũng không có nhàn rỗi mà là đi tu luyện võ kỹ.
Kiếp trước hắn có luyện qua vài môn võ kỹ, nhưng kiếp này lấy kiếm đạo làm chủ, tất nhiên là luyện tập kiếm pháp.
Tại mục Kiếm Pháp trong Thái Cổ Kiếm Đế Quyết Diệp Kinh Trần đã tìm hiểu qua một lần, tìm được một môn kiếm pháp.
Huyền Đình Kinh Điện kiếm pháp!
Môn kiếm pháp này được xếp vào hàng công pháp nhị tinh cực phẩm. Hơn nữa trong môn kiếm pháp này lại bao gồm cả kỹ năng công kích, kỹ năng phòng ngự, thân pháp. Môn kiếm pháp này có thể nói là đứng đầu trong hàng võ kỹ nhị tinh cực phẩm.
Càng quan trọng hơn,đây lại là một môn kiếm pháp hệ lôi đình, lực công kích của nó cực kỳ cuồng bạo, uy lực bất phàm.
Huyền Đình Kinh Điện kiếm pháp chia làm ba bộ phận.
Kiếm pháp công kích, tổng cộng có sáu thức được gọi là Kinh Điện lục kiếm.
Kiếm pháp phòng ngự, tổng cộng ba thức được gọi là Huyền Đình tam ngự.
Còn môn Thân pháp còn lại được gọi là Lôi Đình Điện Quang Bộ.
Cái khiến Diệp Kinh Trần để ý nhất chính là Lôi Đình Điện Quang Bộ.
Tổng cộng Lôi Đình Điện Quang Bộ có bốn cảnh giới tu luyện, khi tu luyện tới cảnh giới cuối cùng sẽ diễn sinh ra Lôi Quang Vũ dực. Đến lúc đó có thể dùng Lôi Quang Vũ dực bay lượn thiên khung, rong ruổi tung hoành thiên địa.
- Trước tiên tu luyện Lôi Đình Điện Quang Bộ đi.
Diệp Kinh Trần không chút chần chờ tu luyện thân pháp trước.
Cứ như vậy, thời gian trôi qua từng ngày, từng ngày.
Mỗi ngày, Diệp Kinh Trần đều đang nỗ lực tu luyện, tu luyện công pháp, tu luyện võ kỹ, từ luyện thân pháp…
Liễu Cẩn Đình cũng không ngoại lệ, buổi trưa nào cũng tới Diệp gia tìm Diệp Kinh Trần, để Diệp Kinh Trần giúp nàng trị liệu ám thương.
Lúc mới đầu, Liễu Cẩn Đình vẫn còn ngượng ngùng, nhưng qua một thời gian bắt đầu tốt hơn, có thể cùng Diệp Kinh Trần nói chuyện phiếm.
Đồng thời nàng còn đem tới tin tức, hiện tại ‘Kim Tủy Linh Mạch Dịch’ đang được bán rất chạy.
Mặc dù giá của một bình dược dịch không hề rẻ, nhưng người kéo tới mua lại rất nhiều, thậm chí còn có không ít người từ thành thị phụ cận nghe tiếng mà tới đặt hàng.
Qua mấy ngày, Diệp Kinh Trần đã hoàn toàn chữa trị xong cho Liễu Cẩn Đình, tiễn Liễu Cẩn Đình ra khỏi Diệp gia.
Qua mấy ngày này, thực lực của Diệp Kinh Trần lại có một bước nhảy khá lớn.
Chủ kinh mạch đã đả thông hai mươi đường, những kinh mạch nhỏ cũng đả thông hai nghìn cái.
Lực lượng của hắn bây giờ đã lên tới tám nghìn cân.
Thức thứ hai trong Kinh Điện lục kiếm cũng luyện tới viên mãn. Thức đầu trong Huyền Đình tam ngự cũng đã viên mãn. Lôi Đình Điện Quang Bộ cũng tu luyện tới cảnh giới thứ hai.
- Ta cũng nên rời Diệp gia đi lịch lãm một thời gian nha.
Nghĩ là làm, Diệp Kinh Trần mang theo một thanh kiếm làm bằng thép tình hướng phía ngoại thành mà đi.
Ở bên ngoài thành, bên trong Thái Ô sơn, chỗ đó có một phần cơ duyên. Chính là cơ duyên đầu tiên mà kiếp trước Diệp Kinh Trần gặp được.
Nhìn thấy Diệp Kinh Trần rời đi, phía sau hắn không ngờ lại đi theo mấy đạo nhân ảnh.
Diệp Kinh Trần giống như không phát giác ra cái gì, sau khi bước chân ra khỏi cửa Vân Tượng thành, ngựa không dừng vó, một mạch chạy tới Thái Ô sơn.
Ba tiếng sau, rốt cuộc Diệp Kinh Trần cũng chạy tới Thái Ô trấn bên dưới Thái Ô sơn.
Thái Ô trấn, là một thị trấn phía ngoài Thái Ô sơn, nơi này rất phồn vinh, tới tới lui lui đa số đều là mạo hiểm giả.
- Tiểu huynh đệ, huynh đệ muốn vào Thái Ô sơn thám hiểm sao? Có muốn nhập đội với chúng ta không?
Đang đi tới Thái Ô trấn, bỗng nhiên có một lão già, bộ dáng hiền lành, lưng hơi còng đi ra mời Diệp Kinh Trần gia nhập đội ngũ mạo hiểm.