Chương 82: Ngươi vẫn còn muốn trao đổi?

Chương 82: Ngươi vẫn còn muốn trao đổi?

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Con rắn lớn cuộn trên cây, không nhúc nhích. Nhờ có thẻ bài Dữ Xà Cộng Miên, nó hoàn toàn không có địch ý, chỉ nhìn Diệp Giang Xuyên.

Có chút thú vị, yên lặng nhìn xem.

Đàn nhện xuất hiện qua một lần, nhưng chỉ thăm dò. Có con rắn lớn ở đây, bọn chúng không dám đến.

Tạp Trát Y vẫn kêu a ô. Hắn ta cũng đang rất đói.

Nhưng Diệp Giang Xuyên vẫn không có cách nào.

Đột nhiên, Diệp Giang Xuyên ngẩn ra. Một bóng người xuất hiện bên trong khu rừng.

Tuyệt đối là một bóng người. Một người mới xuất hiện.

Hắn vội vàng đoạt lấy tam xoa kích của Tạp Trát Y, cẩn thận đề phòng.

Tạp Trát Y chỉ có thể ở bên cạnh, kêu a ô không cam lòng.

Bóng người dần dần bước ra khỏi khu rừng. Diệp Giang Xuyên không khỏi cau mày.

Đối phương nhìn là người, nhưng cũng không phải người. Chính xác hơn mà nói chỉ có nửa người.

Sinh mệnh hình người này cao tám thước, có đầu, hai tay, hai chân nhưng cơ thể lại do các loại thực vật tạo thành.

Vỏ cây màu xanh tạo thành giáp trụ, bao trùm toàn thân, gương mặt giống như đeo một cái mặt nạ bằng rễ cây như mặt khỉ, đầu không có tóc, chỉ có hai con mắt lộ ra, miệng cũng không có. Cơ thể được bao quanh bởi mấy chục nhánh cây dài ba thước, giống như rua băng.

Sinh mệnh hình người này tuyệt đối không phải người. Diệp Giang Xuyên có thể trăm phần trăm khẳng định.

Sinh mệnh hình người bước đến chỗ Diệp Giang Xuyên. Khi cách hắn khoảng một trượng thì ngừng lại, nhìn Diệp Giang Xuyên, chậm rãi lên tiếng: “Ta là pháp sư Ma Thực Tra Mỹ Khắc Lạp.”

Lời mà nó nói cũng không phải ngôn ngữ Nhân tộc, cũng không biết là ngôn ngữ gì, nhưng ở chư thiên Hư Ám, Diệp Giang Xuyên lại nghe hiểu.

Pháp sư Ma Thực? Tồn tại của nền văn minh khác?

Lão cha đến Khuê Ân Giới, là thế giới cuồng bạo và chiến hống, có pháp sư cũng không hiếm lạ. Nơi này là chư thiên Hư Ám, cái gì cũng có khả năng.

“Nhân tộc mới đến, ngươi sống sót dưới sự truy sát của Tử Bái Đức, lại thông qua khảo nghiệm tự nhiên của Lục Văn Hoàn Xà. Ngươi có tư cách trở thành một phần tử của Khê Lưu Cốc Địa. Hoan nghênh ngươi, Nhân tộc.”

Tử Bái Đức? Lục Văn Hoàn Xà? Tử Bái Đức hẳn là đám nhện kia? Vậy chư thiên Hư Ám còn được gọi là Khê Lưu Cốc Địa?

Diệp Giang Xuyên khẽ cắn môi, mở miệng đáp: “Chào ngài, Tra Mỹ Khắc Lạp, ta, tu sĩ Nhân tộc Diệp Giang Xuyên.”

“Bước vào quý địa, ta thật sự vinh hạnh khi được gặp ngài.”

Đối phương là pháp sư Ma Thực. Diệp Giang Xuyên không thể yếu thế, tự xưng mình là tu sĩ. Thật ra, sau khi tiến vào cảnh giới Ngưng Nguyên mới được gọi là tu sĩ.

“Tu sĩ? Ở thế giới nguyên bản của ta đã từng có đại tu sĩ Nhân tộc xâm lấn. Bọn họ rất tàn bạo.”

Tra Mỹ Khắc Lạp dường như rất quen thuộc với tu sĩ.

“Diệp Giang Xuyên, nếu ngươi đã còn sống, hoan nghênh ngươi trở thành một phần tử của Khê Lưu Cốc Địa.”

“Sau khi trở thành một phần tử của Khê Lưu Cốc Địa, ngươi sẽ có tư cách giao dịch với ta.”

“Đến thế giới này, ngươi nhất định sẽ rất đói bụng. Ta đến là để giao dịch với ngươi.”

Nói xong, ông ta lấy ra một loại quả.

Quả này to bằng nắm tay của một đứa bé, tản ra mùi thơm nhàn nhạt.

Ngửi được mùi thơm, Diệp Giang Xuyên cảm thấy đói bụng vô cùng, chỉ muốn ăn mà thôi.

“Quả Già La là đặc sản của thế giới chúng ta. Nếu ăn nó, ngươi sẽ không còn đói bụng nữa.”

“Thế nào, chúng ta có thể trao đổi. Chỉ cần ngươi có thể tạo ra hai mươi lăm đấu bùn đất đó, ta sẽ đổi cho ngươi một quả Già La.”

“Dù sao, ngươi có thể tùy ý chế tạo bùn đất, ngươi muốn bao nhiêu có bấy nhiêu. Ngươi trao đổi với ta, ngươi cũng không thiệt.”

Diệp Giang Xuyên cảm nhận được thiện ý vô tận trong lời nói của đối phương. Đối phương là người tốt, đáng để kết giao, có thể tin tưởng được.

Hắn chế tạo Côn Luân Thổ, đang định tiến hành trao đổi.

Lúc này, con rắn lớn đang cuộn trên cây giống như khẽ cười.

Tiếng cười khẽ này khiến Diệp Giang Xuyên tỉnh táo lại. Cảm giác thiện ý đột nhiên biến mất.

“Đây là pháp thuật. Ta bị lừa rồi.”

Hắn hít sâu một hơi.

Hắn nắm chặt tam xoa kích, nhìn chằm chằm đối phương.

Tra Mỹ Khắc Lạp vô cùng tức giận con rắn lớn. Nó đã phá hủy kế hoạch của ông ta.

Cánh tay ông ta đột nhiên run lên, bắt đầu kết ấn thi pháp.

Mấy chục nhánh cây như rua băng bay múa. Diệp Giang Xuyên lập tức cảm nhận được xung quanh giống như có sự thay đổi rất lớn.

Đối phương đang thi pháp. Ông ta là pháp sư Ma Thực, ông ta đang thi triển pháp thuật.

Có rất nhiều thực vật từ dưới đất xông đến, vọt về phía hắn. Khí tức rét lạnh đột nhiên xuất hiện.

Diệp Giang Xuyên rống to một tiếng, tiến lên đâm một kích.

Tra Mỹ Khắc Lạp lóe lên, tránh được một kích. Ông ta nhìn chằm chằm Diệp Giang Xuyên. Thi pháp thất bại, ông ta quay người rời đi.

Diệp Giang Xuyên đột nhiên hô to: “Khoan đã, Tra Mỹ Khắc Lạp, ngươi có muốn đổi hay không?”

Tra Mỹ Khắc Lạp ngẩn người, hỏi lại: “Ngươi vẫn còn muốn trao đổi?”

Diệp Giang Xuyên nói: “Mua bán không nằm ở nhân nghĩa, chỉ là giá của ngươi cao quá, ta không chấp nhận được. Một đấu Côn Luân Thổ đổi một quả Già La.”

Diệp Giang Xuyên đang rất đói bụng. Hắn muốn trao đổi. Hai mươi lăm đấu thì hai mươi lăm đấu, nhưng hắn vẫn cố ép giá.

Tra Mỹ Khắc Lạp nhìn Diệp Giang Xuyên. Ông ta muốn Côn Luân Thổ của Diệp Giang Xuyên.

Nhưng ông ta vẫn lắc đầu: “Không được. Chúng ta kiếm quả Già La không dễ. Chúng cũng là thức ăn chủ yếu của chúng ta. Còn Côn Luân Thổ của ngươi chỉ tiện tay tạo ra, ít nhất phải hai mươi đấu Côn Luân Thổ mới có thể đổi được một quả.”

Diệp Giang Xuyên mỉm cười, chỉ cần có thể đàm phán là được.

“Tra Mỹ Khắc Lạp, ngươi nói vậy không đúng.”

“Côn Luân Thổ của ta tạo ra cũng không dễ dàng. Ngươi nhìn thì đơn giản, thật ra ta phải tiêu hao tính mạng của mình mới có thể luyện chế. Hai mươi đấu cao quá, hai đấu thôi…”

Hai người bắt đầu cò kè mặc cả.