Chương 20: Zombie Thủ Lĩnh

Team: Vạn Yên Chi Sào.

Nguồn: Truyenyy.com

-----------------------------

Đây là một con đường hoang vắng, những vết máu cô đặc trên đường hình thành từng bệt màu đen sậm, đâu đâu cũng nhìn thấy những chiếc xe bị đụng móp và mảnh thủy tinh vỡ. Số lượng zombie lang thang không nhiều, đều di chuyển từ từ không mục đích, thỉnh thoảng có mấy con zombie tiến hóa da dẻ hồng hào đi qua. Còn may, chúng không phát hiện Tôn Gia Minh núp trong một góc.

Hôm qua Tôn Gia Minh cầm súng đi lung tung trên Kỳ huyện, mục đích không phải truy giết zombie, mà là tìm vị trí của zombie thủ lĩnh. Hắn nhớ hôm qua hình như là ở chỗ này, hôm nay chuẩn bị đầy đủ rồi mới đến đây.

Nhưng mà cẩn thận đổi hết mấy con đường mà vẫn chưa phát hiện bóng dáng của zombie thủ lĩnh. Đang lúc nghi ngờ bản thân hôm qua không biết có phải vì trốn xa quá mà nhìn lầm không, hắn đột nhiên nhìn thấy zombie thủ lĩnh trong một cái siêu thị trống rỗng.

Cái siêu thị này không còn gì nữa, đến cả bức tường bằng kính cũng đã nứt vỡ rồi, dựa vào ánh sáng có thể nhìn thấy tình hình bên trong siêu thị. Zombie thủ lĩnh đang ngồi dưới đất không biết đang làm gì, có điều Tôn Gia Minh dám khẳng định, đó không phải là động tác ăn đồ, xung quanh hắn có mấy con zombie đang lảng vãng, hắn không mảy may chú ý đến.

Rất tốt! Như vậy là mình có cơ hội!

Tôn Gia Minh mở túi ra, lấy máu và thịt vụn của zombie, đổ từ đầu đến chân. Bởi vì số máu hắn rưới trước đó bây giờ đã khô hết rồi. Để qua mặt được zombie thủ lĩnh có sức mạnh tinh thần mãnh mẽ, hắn cần phải chuẩn bị vẹn toàn.

Cơ hội chỉ có một lần, trở thành người tiến hóa mạnh mẽ, hoặc trở thành thức ăn của zombie thủ lĩnh.

Hắn đang ép buộc mình vào vị trí chỉ được tiến không được lùi, mới có thể bộc phát được tiềm lực lớn nhất của mình.

Tôn Gia Minh bước ra từ bóng mát, bắt chước dáng đi chậm chạp của zombie, từng bước từng bước đi về hướng zombie thủ lĩnh.

Bước đi không nhanh lắm, ngược lại còn rất chậm, chậm hơn những zombie khác, bởi vì vừa chậm rãi lại còn phải cố gắng đi thật tự nhiên. Tôn Gia Minh không phải đi đường thẳng mà là đi một vòng lớn vòng qua đó, chính là vì không muốn con zombie thủ lĩnh sinh nghi.

Mạng chỉ có một, không thể cẩu thả.

Mặc dù zombie thủ lĩnh thuộc kiểu zombie trí tuệ, nhưng dù sao vẫn không được thông minh lắm. Bởi vì có hóa trang cỡ nào đi chăng nữa thì Tôn Gia Minh cũng không thể đạt được cơ thể thối rửa, loét bụng, gãy chân, nhưng mà như vậy tạm đủ rồi. Zombie thủ lĩnh đã mấy lần đổi vị trí, lướt nhìn về hướng Tôn Gia Minh mấy lần, tuy nhiên lại không phát hiện ra gì. Điều này làm Tôn Gia Minh thấy hơi yên lòng.

Một tiếng đồng hồ, khoảng cách đường thẳng chưa tới năm chục mét, Tôn Gia Minh chậm rãi lảng vảng suốt một tiếng đồng hồ, rốt cuộc mới bước vào siêu thị, khoảng cách không hơn ba mét.

Nhưng Tôn Gia Minh không đắc chí, mà lại càng cẩn thận tiến gần từng bước một. Kinh dị hơn, đầu của hắn và đầu của một con zombie áp sát vào nhau, rồi đi lướt qua. Cảnh tượng đó, người nào yếu tim có lẽ sợ đến phát bệnh.

Chỉ có người chuyển biến cực đoan như Tôn Gia Minh mới có cái gan này.

Chân của Tôn Gia Minh đã có thể đụng được thủ lĩnh cương đang ngồi xổm, hắn đang chọn một góc độ, quan sát tuần suất thở zombie thủ lĩnh. Chỉ một lần, hắn chỉ có một cơ hội ra tay, nhất định phải làm được một phát là chết.

Hắn cố gắng kiềm chế sát khí vì sợ zombie thủ lĩnh có tinh thần mạnh mẽ sẽ cảm nhận được. Hắn luôn tỏ vẻ thoải mái, lúc gần lúc xa lòng vòng gần zombie thủ lĩnh.

Quả nhiên zombie thủ lĩnh có nhịp thở, tuy hơi thở hơi yếu, nhưng mà vẫn có. Cuối cùng, Tôn Gia Minh tìm được một góc độ rất tốt, đôi tay của hắn cố tình quơ mạnh, chính là để giảm động tác khi rút dao và hành động với tốc độ nhanh nhất, để zombie thủ lĩnh không kịp phản ứng.

Bên trái zombie thủ lĩnh, Tôn Gia Minh đã chuẩn bị sẵn sàng tất cả, hắn di chuyển hai bước mà gần như kiểu bất động, tay hắn để trên cán dao, mà zombie thủ lĩnh không có phản ứng.

Thoáng chốc, Tôn Gia Minh lộ ra sát khí, ngồi xuống với tốc độ cực nhanh, rút dao ra khỏi vỏ, tấn công hướng lên, mà không phải hướng xuống.

Zombie thủ lĩnh quả nhiên cảm giác nhạy bén, chỉ là Tôn Gia Minh tính toán tốc độ của nhát dao này quá mức tỉ mỉ và chính xác, nó không cách nào tránh được.

Cái đầu với nỗi ngạc nhiên theo cú chém xuống bay đi, còn cái đầu của Tôn Gia Minh cảm nhận được một cú đánh như sắt thép giáng xuống, ngã lăn ra đất ngay tại chỗ.

Đòn phản kích trước khi chết, đúng hơn là đòn tấn công tinh thần ở giây phút chết chóc.

Bởi vì là đòn tấn công tinh thần bộc phát không có chuẩn bị trước, cho nên Tôn Gia Minh không chết.

Hắn chỉ là thất khiếu chảy máu, nằm dưới đất. Miệng thở nặng nề, não hắn gần như choáng váng ngưng hoạt động.

Cũng may các zombie xung quanh đã bị nghiền nát não bởi cú tấn công tinh thần vừa rồi. Lại thêm Tôn Gia Minh hóa trang đủ mê hoặc đám zombie.

Cho nên, dù choáng váng đến gần nửa tiếng, hắn cũng không vì vậy mà chết.

Tôn Gia Minh đứng lên, hắn xoa cái đầu đau như muốn nổ tung, lảo đảo đi đến trước cái đầu của zombie thủ lĩnh, lấy dao lốc ra từng lớp từng lớp một.

Bởi vì hắn nhớ Trịnh Mãng từng nói qua, Đó là phần mềm giống như lòng đỏ trứng, chứ không phải là tinh hạch zombie thông thường. Hắn không dám chặt vì sợ chặt hư phần mềm.

Cuối cùng một phần mềm màu xanh nhạt xuất hiện ở trước mắt, Tôn Gia Minh cẩn thận moi phần mềm ra, đồng thời tìm được một chai nước suối, rửa sạch đôi tay và phần mềm.

Tuy hắn biết virus không thể rửa sạch, nhưng mà hắn tin phần mềm Trịnh Mãnh ăn tuyệt đối không sạch bằng bây giờ.

Trịnh Mãnh ăn không bị gì thì hắn nhất định cũng không bị gì, nghĩ đến đây hắn ngướng cổ nuốt phần mềm vào bụng..

Chỉ thấy trên người Tôn Gia Minh phát ra ánh sáng màu đỏ, từ trong lỗ chân lông liên tiếp phun ra khói đỏ. hắn ôm đầu giống như chịu phải nỗi đau đớn cực độ, trên thân hắn toát ra khí tức đáng sợ, không chỉ người không dám đến gần, mà cả zombie cũng không dám đến gần.

Chẳng biết qua bao lâu, khi Tôn Gia Minh cảm giác như mình sắp chết đi, thì cơn đau đó lắng xuống, hắn thở hổn hển đứng lên, cảm nhận sức mạnh mạnh mẽ trong cơ thể và một cảm giác nói không nên lời.

Hắn đập vào tường một cái, bức tường lủng một lỗ lớn. Hắn cố gắng ra sức ép sức mạnh từ trong cơ thể ra, thoáng chốc trong vòng 10 mét, toàn bộ vật chất kết thành băng, nhiệt độ bất thình lình hạ xuống dưới 00.

Nên biết rằng, thời tiết gần tháng năm là thời tiết oi bức.

“Là băng!” Tôn Gia Minh lẩm bẩm.

“Sức mạnh của ta là băng.” Sau khi đấm một cú vào cái xác của zombie thủ lĩnh đã bị đóng băng thành mảnh vụ, hắn hét lớn: “Hà Chí Quân! Chờ chết đi.”