Team: Vạn Yên Chi Sào.
Nguồn: Truyenyy.com
-----------------------------
“Ngươi xem xem, mới có một buổi sáng, mà kim ngạch đã sắp cao hơn hôm qua rồi!” Sở Hằng vui mừng chỉ vào con số năng lượng tệ.
"Cắt, ngươi điều chỉnh giá hàng hóa cao lên, có thể không cao sao!" Zezo rất khinh bỉ loại hành vi này.
"Ta chỉ là điều chỉnh phù hợp với yêu cầu của thị trường, có một số thứ nếu như quá rẻ, dẫn đến phản ứng không tốt."
"Không hiểu! Không muốn hiểu!"
"Ba ngày sau chúng ta sẽ đổi chỗ, chuyện này chúng ta có nói qua rồi nhỉ?"
"Đúng vậy, ta nhớ rằng ngươi có nói với khách hàng đầu tiên tên là Tôn Gia Minh, nhưng đến cả nhân viên cửa hàng mà ngươi cũng nói." Zezo nói.
"Ha ha, vậy còn không bẫy chết bọn họ, ngươi xem xem, đám quân đội này một hơi đổi năm trăm ngàn năng lượng tệ, mà bọn họ cứ một xe lại một xe chuyên chở, một ngày tiêu xài phải tới ba bốn vạn, chờ chúng ta vừa đi, năng lượng tệ không phải giống như đồ bỏ sao?"
"Ngươi đang hại người lợi mình, ngươi đổi chỗ nhưng năng lượng tệ lại về hệ thống, đổi bao nhiêu cũng chẳng quan hệ gì với ngươi."
Sở Hằng nói: "Ta biết, đây là một loại sách lược, dẫu sao nếu để cho căn cứ thành phố Kim Lăng này mua đủ, vậy chỉ cần ba ngày đã đủ khiến thực lực của họ tăng trưởng rất mạnh, thậm chí mạnh đến mức có thể tấn công những thế lực khác, ta làm như vậy có thể tiêu hao một phần thực lực của bọn họ, dù cho có chiếm ưu thế, cũng không phải rất lớn."
"Nhân loại cường đại lên không phải dự tính ban đầu sao của chúng ta sao, ngươi sao lại hạn chế nhân loại phát triển chứ?" Zezo mặc dù thông minh, nhưng dẫu sao tuổi tác không lớn, không thể hiểu được tu duy của Sở Hằng.
"Ta muốn là nhân loại mạnh lên toàn diện, không phải là riêng một khu vực nào đó mạnh, bản tính của nhân loại phần lớn là ích kỷ. Ta tin tưởng, sau khi tư lệnh thành phố Kim Lăng có được lượng lớn vật tư và đạn dược, hắn tuyệt đối sẽ không suy nghĩ tiêu diệt zombie và giải thoát các thành thị, mà là suy nghĩ tấn công những nhân loại khác, những thành thị khác. Dẫu sao những zombie kia tạm thời sẽ không tấn công, lực uy hiếp không lớn đối với cái căn cứ tường cao thành dày này, hơn nữa mạnh mẽ tấn công zombie sẽ không có bất kỳ chỗ nào tốt, cho dù là giết xong cả một thành zombie, tiếp theo còn phải thu dọn cục diện rối rắm. Những năm này, có súng, có lương thực mới là thể hiện thực lực."
"Thì ra là như vậy, xem ra hiểu biết của ta với nhân loại còn rất ít, vốn dĩ tưởng rằng đã tính toán mọi mặt đầy đủ rồi, xem ra vĩnh viễn không đủ." Zezo buồn phiền, cầm ra một quyển sách dày màu đen, bắt đầu học tập.
" Ê Ê, ngươi lấy ở đâu ra quyển sách đó vậy, định làm một con mèo làm sao đọc sách sao??" Sở Hằng giả vờ ói mửa...
Xem ra con mèo này định tự mình học tập thành chuyên gia thông hiểu trái đất.
"Ta nhìn một chút, bây giờ đổi được khoảng trên dưới tám mươi vạn năng lượng rồi, muốn thu hồi lại toàn bộ cũng không được, bởi vì siêu thị không lớn như vậy."
Chỉ có hai quầy thu tiền, coi như là mỗi giây mỗi phút không ngừng thu tiền, hạn đổi cũng có hạn.
Sở Hằng cân nhắc một chút, điều chỉnh lượng nhân viên mua mỗi ngày, dù sao nhân viên giống với hắn, đều có đặc quyền mua sắm, chỉ cần khống chế lượng hàng hóa mà nhân viên mang theo khi qua cửa truyền tống, như vậy có thể bảo đảm nhân viên sẽ không mua đi bán lại vật tư, càng sẽ không bị người uy hiếp mua đi bán lại vật liệu. Nhưng tốt nhất vẫn nên nhắc nhở giá hai người này tốt nhất là rời khỏi căn cứ thành phố Kim Lăng, dẫu sao sau khi hết ba ngày, những người nắm trong tay số lớn năng lượng tệ 'Vô dụng' rất có thể sẽ phát lửa giận lên hai người này, dẫu sao tuy rằng có hệ thống bảo vệ nhưng vẫn có nguy hiểm đến tính mạng.
Làm ông chủ đương nhiên nên cân nhắc cẩn thận.
Nhìn từng xe từng xe có những binh sĩ chuyên chở hàng hóa cho quân đội, Sở Hằng thầm nói, chở đi, chở đi, chở đi càng nhiều, tổn thất càng ít.
Kỳ huyện, một huyện có quy mô trung bình, có dân số không dưới tám trăm ngàn người, cũng chính là đại biểu sự tồn tại lúc này của zombie vượt quá năm trăm ngàn zombie, một đội binh sĩ ở phía đông của huyện đang thiết lập trận địa, không ngừng thu hút và bắn chết zombie.
Phương hướng khác cũng có người đang không ngừng giết zombie, đương nhiên là vì tinh hạch trong đầu zombie.
Phía tây, trên một kiến trúc, một người cầm một cây K81 đang liên tục bắn zombie, trên mặt đất có mấy người cầm súng lục và các loại súng trường xử lý zombie, zombie ngã xuống hết đợt này tới đợt khác, đám người này không ngừng di chuyển về phía trước, sau chắc chắn zombie chết dưới chân thì không để ý tới nữa, tiếp tục đi về phía trước. Đằng sau họ có năm sáu người cầm dao, đeo sọt, lập tức móc tinh hạch trong đầu zombie ra, hoặc là nhặt lên tinh hạch bị đạn bắn bay ra ngoài, sau đó theo sát đội ngũ, chậm rãi tiến về trước.
"Ha ha ha, từ trước chưa bao giờ thấy có động lực giết zombie như vậy, nghe tiếng súng đi, xung quanh đều có người đang săn giết, nhanh lên một chút nào, chúng ta giết zombie lấy đủ năm trăm tinh hạch rồi đi, xếp hàng còn cần thời gian, ta không muốn có tiền mà không mua được đồ. Thịt heo aaa, ta đã rất muốn ăn chân giò kho tương rồi!" Đại hán đứng ở trên cao, vừa cầm K81 vừa nói.
"Được rồi, lão Lương nói nhiều quá, xuống đây đi, sang phía trên nóc nhà bên kia, chúng ta cần tầm nhìn." Đầu lĩnh nói.
"Thật ra Lương ca nói có lý, Vương đầu lĩnh, chúng ta quả thật nên sớm đi xếp hàng." Một người thanh niên góp lời.
Vương đầu lĩnh trừng mắt nhìn thanh niên, quát: " Còn cần các ngươi nhắc nhở! Các ngươi không nhìn thấy Nhị tử và tiểu Đông không có ở đây sao? Ta đã sớm để cho bọn họ đi xếp hàng! Nhanh lên, đánh xong thu dọn, cái mùi thối này không dễ ngửi!"
Đám người này vừa nói chuyện vừa đánh giết zombie, không chú ý tới một bóng người nhờ bọn họ hấp dẫn sự chú ý zombie, từ từ hướng về phía trung tâm Kỳ huyện.
Tôn Gia Minh mặc một thân quần áo bẩn, trên người đang có một cây súng lục K54 và hai con dao phay, đều là dùng dây vải cột thật chặt trên người, cả người hắn đầy máu và thịt vụn của zombie, còn có một cái túi máu nhỏ, cũng buộc chặt ở trên người. Không phát ra tiếng vang và tản ra bất kỳ khí tức nhân loại nào.
Đều nói người có tính cách cực đoan, trái ngược với sự hèn nhát chính là dũng cảm. Từ trước cho tới nay luôn trốn tránh, nhu nhược, tích lại đến trình độ cao nhất, sau khi bị kích thích cực lớn đã tạo thành Tôn Gia Minh sắc bén như dao kiếm hôm nay.
Tôn Gia Minh có rất nhiều bí mật, một cái bí mật tạo thành Tôn Gia Minh không sợ sống chết như hôm nay chính là đến từ huyện thành đầy ắp zombie này.
Hắn vẫn còn nhớ, lúc mà zombie sắp chiếm được thành phố, hắn đã từng tận mắt thấy một nhân loại hung mãnh giống như siêu nhân, hắn nhớ nhân loại kia tên là Trịnh Mãng, một người đàn ông cầm một cây kiếm đại sát tứ phương, hắn còn nhớ lúc ấy chính mình hèn nhát, đã từng hỏi người đàn ông này, làm sao để lại trở nên như vậy lợi hại, hắn vẫn nhớ rất rõ câu trả lời của Trịnh Mãng, chôn sâu ở đáy lòng.
"Zombie thống lĩnh là một con zombie thể xác nhỏ yếu nhưng tinh thần cường đại, tố chất thân thể của loại zombie này giống như zombie bình thường, nếu như nó không phòng bị, một người bình thường cũng có thể giết chết được, nếu có phòng bị, dù những tay súng bắn tỉa ở trong vòng phàm vi một ngàn thước cũng có thể bị nó dựa vào cường đại tinh thần lực mà khiến cho họ nổi điên, tự tìm cái chết! Trong đầu óc zombie thủ lĩnh không phải tinh hạch mà là một loại vật mềm giống như lòng đỏ trứng gà, rửa sạch rồi ăn nó thì có thể trở thành giống như ta vậy, tiến hóa thành siêu nhân!"
Tôn Gia Minh nhớ kỹ rồi, nhưng lúc đó chỉ thành thật nghe, gặp phải zombie thì hắn chỉ biết phải chạy đi thật xa.
Sau này, ở Kỳ huyện, Tôn Gia Minh gặp được một con zombie thống lĩnh, tính cảnh giác vô cùng dọa người, chỉ cần vừa cảm giác nguy hiểm, nó sẽ lập tức dùng tinh thần lực cường đại kia đi quét xem! Cố gắng giải trừ nguy cơ, nếu như giải trừ không được, vậy nó sẽ trốn ngay, ai cũng không phát hiện được.
Lúc ấy Tôn Gia Minh nhìn thấy zombie thống lĩnh chỉ tùy tiện liếc về phía hai tráng hán cầm súng, hai người đó lập tức bị vỡ đầu mà chết, hắn bị dọa tới mức vội vàng chạy càng xa càng tốt.
Nhưng bây giờ, tâm tính thay đổi, vì tiến hóa, vì tín niệm trong tâm, hắn muốn giết chết con zombie thống lĩnh kia!
Hắn muốn trở thành người tiến hóa!