Team: Vạn Yên Chi Sào.
Nguồn: Truyenyy.com
-----------------------------
“Này Zero, ngươi xem nhiều năng lượng như vậy, chúng ta mở luôn một cái siêu thị nữa đi.” Sở Hằng chỉ vào con số năng lượng cao tới 14.000 mà nói.
“Tùy ngươi, có điều, ngươi nghĩ kỹ chưa?” Zero dùng ánh mắt hoài nghi nhìn Sở Hằng.
Sở Hằng lúng túng đáp: “Nói đùa thôi, ta hiểu mà, quan trọng là tăng thêm hàng hóa, thứ yếu mới là xây dựng thêm chủ thể siêu thị, hiện tại khách đã quá nhiều, nếu lại tăng thêm cửa hàng thì chẳng phải làm chuyện vô ích sao.”
“Hừ.” Zero tỏ vẻ ‘biết còn hỏi’.
“Vậy trước hết gia tăng chủng loại hàng hóa, sau đó bắt đầu tích góp tiền. Xây thêm một cửa hàng cần tốn 50.000 năng lượng, phỏng chừng rất khó kiếm đủ ở Kim Lăng.”
“Chưa chắc, ngươi xem ghi chép tiêu thụ đi, cả buổi sáng thu vào mới chừng hai nghìn, mãi đến khi quân đội tới vẫn còn chưa đến sáu nghìn, thế nhưng chỉ trong bốn tiếng từ khi họ tới, số năng lượng đã tăng thêm tới gần một vạn. Nếu như quân đội vẫn tiếp tục tiêu phí như thế, ta tin tưởng ngày mai chí ít sẽ thu vào 20.000.”
“Đúng vậy, sao ta lại quên mất tình cảnh thảm thương hồi sáng chứ. Tốt lắm, cố gắng đến trạm tiếp theo là có thể thăng cấp siêu thị.”
“Suy nghĩ nên mở những mặt hàng nào rồi sao?”
“Nghĩ kỹ rồi, những thứ này.” Sở Hằng lấy ra một danh sách.
Xà phòng thơm, thịt heo, muối, cải trắng, thuốc lá loại kém, bia, thuốc kháng sinh, dầu diesel, súng tự động K81, đạn bọc thép 7.62x39mm, lựu đạn.
Zero nhìn lướt qua, nói: “Những mặt hàng này đều là thứ mà quân đội rất cần, xem ra ngươi chuẩn bị kiếm một món hời từ quân đội. Nếu thuận vậy, vậy ngày mai ngươi có thể kiếm đủ năng lượng để thăng cấp siêu thị.”
“Ân, ngày hôm nay, ta nhìn thấy vũ khí của binh sĩ đa số là súng K81, cho nên trước hết phải giải khóa súng K81, chỉ có điều đắt quá, cần đến 800 điểm, cộng thêm đạn nữa là hơn ngàn điểm bay mất tiêu. Mở khóa tổng số mặt hàng này hết bao nhiêu điểm?”
“4300 điểm, trừ cải trắng và thuốc lá ra, những thứ khác đều rất đắt. Tuy nhiên những mặt hàng này đều rất tốt, hẳn là sẽ rất đắt hàng.”
“Chắc chắn sẽ tốt hơn hôm nay, lúc trước ta cứ nghĩ nên bán những thứ nhu yếu phẩm thôi, thực tế hiện tại cái gì cũng thiếu, chỉ có lương thực và nước là được chính phủ cung cấp, cho nên mọi người mua rất ít. Vì lẽ đó, ta mở khóa thịt heo, muối, cải trắng,… Những mặt hàng này đều là loại tiêu thụ không quá xa xỉ, ta tin chắc doanh số ngày mai nhất định sẽ rất cao. Hơn nữa, đây chính là chỗ tốt của siêu thị tùy cơ, lúc mới khai trương luôn luôn là thời cơ kiếm tiền tốt nhất, vài ngày sau, chúng ta sẽ đổi nơi khác, lại nghênh đón khởi đầu mới, lợi nhuận lại vào như nước.”
“Ân, đúng vậy. Ta mỏi mắt mong chờ, giờ phải đi ngủ.” Zero dứt lời, lập tức đặt lưng xuống, ngủ.
“Này này, con mèo lười, chưa tới bảy giờ mà…” Sở Hằng cảm thấy lòng tin đang dâng trào của mình bị chích cho xẹp xuống, có hơi xấu hổ.
Bên ngoài căn cứ Kim Lăng.
Xa Vân Thanh và Phương Hân mang theo túi đồ đến cửa thành, quả nhiên như Xa Vân Thanh đã đoán, có người đang đứng đợi các cô.
“Lát nữa đừng nói gì, cứ nghe ta, bọn họ rất phiền.” Xa Vân Thanh nhỏ giọng dặn dò, Phương Hân gật đầu, giả vờ như không biết, cứ từ từ đi tới trước. Một đội binh sĩ lại gần do thiếu úy dẫn đầu, cản đường hai người. Thiếu úy chưa kịp mở miệng, Xa Vân Thanh đã chặn họng: “Làm gì, làm gì?” Định giở trò lưu manh à? Đây là ở cửa thành phố đó, không cần thể diện nữa à?
Thiếu úy nghẹn lời, vừa định nói, lại bị chặn họng nữa: “Cần thể diện thì lập tức tránh ra! Thứ không biết xấu hổ.”
“Ha ha, tính tình mạnh mẽ lắm.” Một gã trung tá nhìn thiếu úy dưới trướng mình không nói được gì, đành phải đứng dậy đỡ lời.
Gã thiếu tá biết cô gái mạnh mẽ nào sẽ không cho mình thái độ tốt, cho nên gã vào thẳng vấn đề: “Xa tiểu thư đừng dựa vào ba tấc lưỡi mà trêu đùa binh sĩ dưới tay ta. Tư lệnh rất có hứng thú với hai cô, muốn mời cả hai đi ăn tối, chẳng biết hai cô có cho tư lệnh thể diện hay không? Phải biết, bình thường không phải cứ muốn là gặp được tư lệnh.”
Xa Vân Thanh biết gặp phải nhân vật lợi hại, có khóc lóc om sòm cũng vô dụng, xem ra chẳng cách nào thoát khỏi, thế nhưng cô rất coi trọng công việc này, đồng thời không thể hoàn toàn mặc kệ quân đội, đặc biệt là tư lệnh Hà Vĩ Hào, nếu không nể mặt ông ta, vậy mình tuyệt đối không thể tiếp tục sinh sống ở Kim Lăng nữa.
Xa Vân Thanh nghĩ đến ông chủ, hình như ông chủ không căn dặn cô giữ bí mật, như vậy mình cứ thẳng thắn ăn ngay nói thật, ít ra cũng có thể đổi lấy hảo cảm của Hà tư lệnh. “Vậy được, chị em chúng ta đi một chuyến.”
“Chị Xa…” Phương Hân nghe vậy lập tức hoảng hốt, chẳng biết nên làm sao.
Xa Vân Thanh an ủi Phương Hân: “Không sao, chúng ta đi một chuyến là được, nếu như không đi mới là phiền phức liên tục, đến lúc đó, hỏi gì thì em trả lời đó, không biết cứ nói không biết, những thứ khác để cho chị.”
Bộ chỉ huy quân phòng giữ Kim Lăng xây dựng trên một tòa nhà bốn tầng vốn là trụ sở chính phủ ban đầu nhưng được xây dựng, củng cố thêm. Bản thân Hà Vĩ Hào ở trên tầng trên cùng, sự an toàn được giữ ở mức cao nhất.
Hai cô gái theo gã trung tá vào trụ sử quân phòng giữ, mang lên thẳng lầu bốn. Sau khi trò chuyện với một người đàn ông ở cửa thang máy, gã trung tá liền rời đi.
“Tại hạ là phụ tá của Hà tư lệnh, mời hai vị chờ ở đây, ta vào bẩm báo một tiếng.”
Rất nhanh, hai cô gái được cho vào một căn phần đầy vẻ hoài cổ, đa số đồ vật ở đây được chế tác từ gỗ, tỏa ra hương thơm ngào ngạt.
“Chị Xa, không ngờ thời nay còn có trang trí xa hoa như vậy.”
“Bất luận xã hội thay đổi ra sao, chất lượng cuộc sống của người có tiền luôn luôn xa hoa như vậy.” Xa Vân Thanh buồn bực trả lời.
“Hai cô cực khổ rồi, ngồi xuống trước đi, để đầu bếp mang món ăn lên, cơm nước xong rồi hãy bàn chuyện.” Hà Vĩ Hào thoải mái bắt chuyện, phụ tá Vương Toại lui ra, trong phòng chỉ còn lại bốn người.
Xa Vân Thanh, Phương Hân, Hà Vĩ Hào, Hà Chí Quân.
Chẳng bao lâu, hai người mặc trang phục đầu bếp trắng tinh đầy một chiếc xe ăn vào, sau khi đặt xuống mấy món ăn tinh xảo thì lập tức lui ra.
Tuy rằng đồ ăn có vẻ đơn giản, thế nhưng đối với hai cô gái, đây có thể xem như mỹ vị trong thời điểm hiện tại.
Bò bít tết mê người, bánh ngọt tinh xảo, hoa quả thượng hạng và một ly nước trái cây.