Team: Vạn Yên Chi Sào.
Nguồn: Truyenyy.com
-----------------------------
Sau khi chứng kiến sự thần kỳ của siêu thị, quân đội đã bỏ qua sự kiêu ngạo, chủ động bắt chuyện với Xa Vân Thanh, thương lượng việc mua sắm.
Tuy XVY có bị High, thế nhưng phải công nhận cô làm việc có trật tự, có can đảm, giúp ích được rất nhiều, vì thế Sở Hằng cho phép Xa Vân Thanh toàn quyền làm việc.
Do quân đội muốn mua lượng lớn hàng hóa, mà siêu thị chỉ cho phép từng người lần lượt mua, mỗi lần lại chỉ có thể dùng một xe đẩy, khiến cho sức mua thật sự có hạn. Xa Vân Thanh vốn là bình dân, cho nên cô không đồng ý cho quân đội đặt bao hết, sau khi thỏa thuận một hồi, quân đội được phép lấy đi ba trong sáu lối vào. Tuy quân đội còn muốn nhiều hơn, thế nhưng Xa Vân Thanh ỷ mình có chỗ dựa, hoàn toàn không sợ, tiếp tục làm bộ lưu manh, tuyên bố không mua thì cút.
Quân đội bó tay, đành phải gượng cười, từng binh sĩ xếp hàng lần lượt đổi năng lượng tệ, vào mua hàng, bên ngoài có người thống kê số lượng, cho từng chiếc xe tải chở hàng về thành phố Kim Lăng.
Vì lẽ đó, trước siêu thị hình thành một hàng người ngay ngắn, dài như vạn lý trường thành.
Đảo mắt tới bốn giờ chiều, Sở Hằng buộc phải thông báo.
“Thời gian kinh doanh của siêu thị là từ tám giờ sáng đến sáu giờ tối, xin quý khách sắp xếp thời gian, đừng để xếp hàng mất công, mời quay lại vào ngày sau.” Sau khi giọng điện tử vang lên, hàng người bên ngoài bắt đầu rối loạn, vài người ủ rủ rời đi, lại có vài người bắt đầu định mua vị trí, cướp vị trí, chen ngang, hành vi nhốn nháo diễn ra khắp mọi nơi.
Sở Hằng nhìn tình cảnh hỗn loạn, bất đắc dĩ thở dài: “Đúng là nên thuê một nhân viên bảo vệ để duy trì trật tự ngoài siêu thị.”
“Thuê đi, thuê đi nào!” Zero trêu ghẹo, nó nhận ra Sở Hằng không định thuê người.
“Hôm nay chỉ còn có hai giờ, nếu thuê bây giờ thì phải trả công một ngày, không đáng.” Sở Hằng nhìn qua con số năng lượng hơn vạn trong tài khoản nhưng ngoài miệng lại tỏ vẻ keo kiệt.
“Là không có ai để tuyển mới đúng.” Zero lập tức nói trúng tim đen của Sở Hằng, hắn đành cười cho qua.
Bởi vì bên ngoài đang có rất nhiều người cố gắng ở lại phòng chờ, hy vọng được siêu thị coi trọng, chiêu mộ làm nhân viên. Nơi ở an toàn, có ăn có uống, địa điểm như vậy trong thời mạt thế thì chẳng khác nào thiên đường.
Thế nhưng Sở Hằng chẳng đưa ra điều kiện tuyển người mà chỉ tùy tiện lựa chọn khách hàng trong siêu thị, vì thế bọn họ đều muốn thử vận may. Tất cả những người cố gắng ở lại cầu may đều bị Xa Vân Thanh vô tình đuổi ra ngoài.
Zero chậm rãi xoay người nhắc nhở: “Được rồi, ngươi xem, có những binh lính kia giúp ngươi duy trì trật tự, tạm thời nhu cầu nhân viên bảo vệ không phải rất cấp bách, một mình Xa Vân Thanh đã đủ ứng phó trong siêu thị. Hiện tại ngươi cần cân nhắc là nên sử dụng số năng lượng này như thế nào, có vẻ không ít đấy.”
Sở Hằng nhìn con số liên tục nhảy lên, hài lòng nở nụ cười.
“Ân, biết rồi.” Sở Hằng bắt đầu xem qua danh sách mở khóa hàng hóa, số lượng mặt hàng thực sự quá nhiều, đến tận hơn mấy chục ngàn.
Siêu thị sắp đến lúc đóng cửa, trong mười phút cuối cùng, giọng nói điện tử liên tục nhắc nhở khách hàng chú ý thời gian, hết giờ sẽ cưỡng chế khách ra ngoài.
Khi giây cuối cùng trên đồng hồ trôi qua, tất cả mọi người trong chủ thể siêu thị và phòng chờ đều bị dịch chuyển ra ngoài, bóng đèn neon lấp lóe bên ngoài cũng tắt ngay lúc đó.
Toàn bộ cửa tự động đóng lại, siêu thị đang ồn ào, huyên náo đột nhiên lâm vào trạng thái yên tĩnh.
Những người vốn đang mua sắm ngỡ ngàng, vật phẩm trong tay chưa kịp mua đã biến mất, nhưng thấy năng lượng tệ trong túi vẫn còn, cho nên họ liền an tâm rời đi.
Vài người thậm chí trải chiếu ra đất, chuẩn bị ngủ luôn ngoài siêu thị, sáng mai khai trương sẽ có thể lập tức xếp hàng.
Người có suy nghĩ này không phải số ít, nhưng trong phạm vi năm mươi mét quanh siêu thị đã bị một lồng ánh sáng bao phủ, không thể vào được, bọn họ chỉ có thể tìm chỗ cách hơn năm mươi mét.
Đương nhiên, trong siêu thị không phải chẳng còn ai, ít nhất là còn có hai nhân viên.
“Biểu hiện ngày hôm nay của hai cô không tồi, đặc biệt là Xa Vân Thanh, làm việc rất xuất sắc. Nửa giờ tiếp theo, hai cô sửa sang trong siêu thị một chút, sau đó có thể tùy ý mua sắm, đến giờ thì hệ thống sẽ dịch chuyển hai người ra.” Hai người được lĩnh tiền công vào buổi trưa rồi nên có thể tiền để mua sắm, Xa Vân Thanh vốn đã mua rồi nên không mấy quan tâm, Phương Hân ngược lại, hứng thú hừng hực, lôi kéo Xa Vân Thanh đến quầy hàng, hỏi: “Chị Xa, chị nói xem em mua cái gì thì tốt đây?”
“Em có nơi ở chưa?” Xa Vân Thanh không trả lời mà hỏi ngược lại.
“Chưa có. Vốn là có, nhưng mà đoàn đội giải tán rồi, cho nên hiện giờ không còn nữa.”
“Vậy đi với chị, chị có thể cho em ở cùng.” Tuy Xa Vân Thanh mạnh mẽ nhưng không xấu xa, cô thấy Phương Hân có chút ngốc nghếch nên không yên lòng, dù sao cũng là cộng sự ở cái siêu thị thần kỳ này, nên chăm sóc một chút.
“Tốt, tốt, tốt quá rồi, rốt cuộc đã có chỗ ở, cám ơn chị.”
Phương Hân không phải quá ngốc, cô nàng biết nên mua một cây súng lục để phòng thân. Tiếp theo là cả một bình nước lớn và 5kg gạo, Phương Hân mới tạm hài lòng.
“Em mua nhiều nước như vậy làm gì?” Xa Vân Thanh hỏi.
“Lâu rồi không rửa ráy, giặt quần áo, nước được phân phối trong thành phố quá ít, mỗi ngày chỉ được 2l, còn chưa đủ nấu cơm nữa.”
“Nói cũng đúng! Vậy chị cũng lấy một bình lớn, giá quả thật không đắc.”
Sau khi chuẩn bị xong, hai người đến phòng chờ, Xa Vân Thanh hô lên: “Ông chủ, chúng ta chuẩn bị xong, có thể nghỉ làm được chưa?”
“Được, trên thẻ chứng nhận của các ngươi có một điểm sáng nhỏ, ngày mai ném điểm sáng đó xuống đất, cầm theo thẻ chứng nhận là có thể tiến vào siêu thị, đừng quên giờ, bảy giờ rưỡi.”
“Biết rồi, ông chủ.”
“Còn nữa, ngày mai sẽ tăng thêm chủng loại hàng hóa, để khen thưởng biểu hiện hôm nay của các ngươi, cho mỗi người được chọn một loại hàng hóa, ngày mai siêu thị sẽ bán loại hàng hóa đó.”
“Thật sao? Vậy ta muốn ăn thịt kho tàu!” Xa Vân Thanh vừa nói vừa làm vẻ mặt nhớ mong.
“Không có thịt kho tàu, nhưng có thể bán thịt heo, ngươi mua về tự nấu là được.”
“Vậy thì thịt heo! Cám ơn ông chủ.”
“Ta muốn … Ta muốn xà phòng thơm!” Phương Hân do dự nói.
Thật sự là cô bé thích sạch sẽ.
“Được, vậy quyết định là thịt heo và xà phòng thơm, ngày mai sẽ có. Giờ thì nghỉ ngơi thật tốt đi, hẹn gặp lại.” Dứt lời, Sở Hằng sử dụng thiết bị truyền tống, dịch chuyển hai người đến khoản đất trống sau siêu thị, không cho ra trước là vì hiện đang có nhiều người nằm ngủ ở đó, sợ là bị vây xem.
Bây giờ bắt đầu thêm mặt hàng thôi.