Chương 271: Căn Cứ Ở Cao Địa Huyết Ưng

Chương 271: Căn Cứ Ở Cao Địa Huyết Ưng

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Ngay cả Alan đứng bên cạnh cô cũng nghi ngờ khi nãy bản thân mình liệu có phải ảo giác.

Tinh hạm Sói Đỏ và phi hạm hoàng gia Ngải Đạt Hoa Tinh lần lượt lên không rời đi.

Alan chỉ cảm thấy có chút hoảng hốt, hắn cứ như vậy từ mặt đất tới Minh Vực Tinh, trong đó vượt qua đoạn đường xa xôi không biết bao nhiêu năm ánh sáng, hiện đã ở trên một tinh cầu hoàn toàn lạ lẫm.

Cũng may còn có Lộ Thiến, Uy Lợi Khắc và Bố Lạc Y ở bên cạnh, tình hình vẫn không được coi là quá tệ.

-Được rồi, các ngươi đi theo ta. Các quý ngài và quý cô thân mến, đây không phải là nơi mọi người nghỉ ngơi, đừng nhìn nơi này là căn cứ hậu cần nhưng việc các ngươi phải làm không ít đâu. May mắn là hôm nay các ngươi không cần làm gì, ta chỉ yêu cầu các ngươi dựng thẳng lỗ tai, dùng trái tim ghi nhớ mỗi một câu nói của ta.

Thượng tá Bối Lý lớn tiếng:

-Đầu tiên là nghe ta giới thiệu công năng của căn cứ này, cùng với trách nhiệm các ngươi phải gánh vác trong tương lai.

Bốn người Alan và Thượng tá Bối Lý lên chiếc xe việt dã, Thượng tá cứ như vậy vừa lái xe vừa giới thiệu về mấy khu vực của căn cứ cho họ.

Căn cứ hậu cần này nằm gần chảo lửa thuộc cao địa Huyết Ưng.

Chảo lửa là một dải dung nham, sau khi khảo sát địa lý, họ có lý do để tin rằng khu vực này một trăm năm trước hẳn là một vành đai núi lửa dày đặc.

Bởi vì nguyên nhân nào đó khiến núi lửa phun trào, cuối cùng tạo thành một chảo lửa kéo dài hàng ngàn kilomet, rộng mấy kilomet.

Sự tồn tại của biển lửa này khiến phía sau căn cứ có một đường chắn thiên nhiên khiến các bộ lạc bình thường của Đao Phong Ma Nhân khó mà vượt qua.

Chỉ có mười bộ lạc mà Ma Đao vương nắm trong tay mới có binh chủng bay vượt được địa hình này.

Nhưng chiến lực quý giá này hiện bị Tử Vong Truyện Bá chiến đấu ở tiền tuyến kìm chân, không có bất cứ dấu hiệu nào cho thấy Đao Phong Ma Nhân sẽ đưa binh chủng bay vào cao địa Huyết Ưng này.

Dù sao với căn cứ ở cao địa Huyết Ưng, thì mấy căn cứ hậu cần còn lại do Thiên Lang Tinh nắm trong tay, căn bản không khơi được mục đích chiến lược tấn công.

Trong tình hình không có ưu thế không chiến, căn cứ được xây dựng ở cao địa Huyết Ưng lại sở hữu ưu thế nhìn từ trên cao xuống, khiến trong những năm thành lập căn cứ, các bộ lạc Đao Ma xung quanh thỉnh thoảng lại tấn công quấy nhiễu nhưng chưa bao giờ thành công.

Cơ sở đi kèm trong căn cứ Huyết Ưng có xưởng công binh, kho vật tư, bệnh viện, trạm thông tin và thiết bị vận chuyển, nhằm đảm bảo các chiến dịch tiền tuyến có thể tiến hành thuận lợi.

Căn cứ này đóng quân ở một đoàn tiêu chuẩn của Thiên Lang Tinh, cả binh sĩ và nhân viên làm việc tổng cộng khoảng 1600 người.

Công việc bọn họ chủ yếu phụ trách là đảm bảo an toàn cho việc vận chuyển vật tư, đảm bảo mạng lưới thông tin không bị phá hỏng, kịp thời thu về và bảo trì chiến xa hoặc phi hạm bị hư hại, đồng thời phụ trách bảo vệ căn cứ, cùng với càn quét các bộ lạc Đao Ma và loài nguy hiểm xung quanh.

Có thể nhìn ra được, dù chỉ là một căn cứ hậu cần, nhưng trách nhiệm phải gánh vác cũng không hề nhẹ nhàng.

-Quan trọng nhất là nguồn năng lượng!

Xe việt dã dừng trước một trại lính, Thượng tá Bối Lý nhấn mạnh:

- Minh Vực Tinh đã bên bờ chết chóc, Nguyên lực của không gian trong tinh cầu quá khắc nghiệt, Nguyên lực không gian mà hệ thống năng lượng Ma Phương có thể sử dụng vô cùng hữu hạn. Để đảm bảo cung ứng nguồn năng lượng, chúng ta không thể không sử dụng một số nhiên liệu nguyên thủy của tinh cầu này.

-Ví dụ như?

Alan hỏi.

Thượng tá Bối Lý lộ ra một nụ cười đầy thâm ý:

-Bây giờ nói điều này thì hơi sớm, hơn nữa ta nghĩ các ngươi vẫn cần một thời gian thích ứng. Nơi này không thể so với Babylon của mặt đất, bất kể sức khỏe hay tâm lý đều phải cần một thời gian để điều chỉnh. Sớm hay muộn ngươi sẽ biết thôi, tiểu thiếu gia, tuy nhiên hiện giờ hãy để ta chọn cho cậu mấy binh sĩ.

-Các ngươi sẽ hợp thành một tiểu đội, cùng hoàn thành nhiệm vụ. Điều các ngươi cần làm là phục tùng từng mệnh lệnh ta nói, đồng thời dùng hiệu suất cao nhất để hoàn thành nó.

Thượng tá nhảy xuống xe, nói với Alan:

-Chờ ở đây một lát.

Dứt lời chui vào trong trại lính.

Một lát sau, một đội binh sĩ chạy bước nhỏ từ trong trại lính nối đuôi mà ra, tập hợp thành hàng trước mắt mấy người Alan. Thượng tá Bối Lý bước đến phía trước bọn họ, giơ ngón tay chỉ về phía Alan, đồng thời nói với các binh sĩ:

-Nghe đây, vị này chính là Trung sĩ Alan, về sau các ngươi chính là một đoàn đội, cậu ta chính là cấp trên của các ngươi. Có vấn đề gì không?

Một binh sĩ da đen tiến lên phía trước:

-Thượng tá, ngài không nói đùa chứ? Trung sĩ của bọn tôi hình như trẻ quá thì phải?

Bối Lý nhìn về phía Alan, hiển nhiên vấn đề này ông không định giải quyết thay Alan.

Alan gật gật đầu, bước về phía trước vài bước, lạnh nhạt:

-Ta nghĩ chiến trường dùng sức mạnh để luận anh hùng, từ khi nào biến thành dựa vào tuổi tác để luận thứ tự vậy?

Người da đen cười không nói gì.

Alan chợt vọt về phía trước, người da đen ánh mắt lóe sáng, trên người xuất hiện ánh sáng Nguyên lực mờ mờ cũng làm ra tư thế phòng ngự chống đỡ.

Alan thầm khen, không hổ là quân đoàn chủ lực, tùy tiện kéo ra một binh sĩ cũng có Nguyên lực trên người, đáng tiếc với thực lực của anh ta thì còn chưa nhìn rõ hành động của Alan.

Chỉ cảm thấy trước mắt hoa lên, trong nháy mắt liền truyền đến cảm giác lạnh lẽo.

Hóa ra là Ác Ma Lễ Tán không biết từ lúc nào đã rút ra khỏi vỏ, nghiễm nhiên đặt trên yết hầu của binh sĩ, chỉ cần dao găm tiến vào một phân thì cổ của binh sĩ sẽ bị cắt đứt.

Alan thu con dao găm lại, cho vào vỏ đao bên chân:

-Các anh có thể không tin tôi nhưng các anh phải tin quân đoàn của mình, tin nguyên soái Ôn Toa Bối Lạc! Nếu trên cầu vai của tôi có ba đường góc nhọn, tôi ít nhất cũng có sức mạnh nên có của một Trung sĩ! Bây giờ trả lời tôi đi, còn vấn đề gì nữa không?

Mấy tên lính nhìn nhau một cái, cùng kêu lên:

-Không ạ!

Vấn đề tín nhiệm tất nhiên không thể nào giải quyết dễ dàng như vậy được, Alan tuổi còn rất trẻ, hơn nữa ở trong quân không có chút lý lịch kinh nghiệm nào.

Hiện tại chỉ có thể đơn thuần dùng lực lượng chấn định mấy binh lính này, muốn thật sự lấy được sự tín nhiệm và tôn trọng của bọn họ, Alan cần có quân công.

Chỉ có quân công mới khiến những quân nhân này thật sự tin phục.

Bối Lý cấp cho Alan bảy binh sĩ, thêm với Lộ Thiến, Uy Lợi Khắc và Bố Lạc Y, thành một tiểu đội mười người.

Đây là biên chế đội ngũ nhỏ nhất của Thiên Lang Tinh.

Đương nhiên, với quyền hạn hiện nay của Alan, số binh sĩ có thể chỉ huy cũng không nhiều hơn được.

-Trưởng quan, tôi là binh nhất Nạp Tư.

Binh sĩ da đen vừa rồi còn nghi ngờ Alan đưa tay ra nói.

Alan bắt tay với y:

-Anh cũng không tồi đâu, sắp đột phá cấp 10 rồi đúng không?

-Còn cần một chút thời gian nữa.

Nạp Tư nói.

-Chúc anh sớm trở thành Hạ sĩ.

-------

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 5 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!