Chương 239: Sinh Tử Chiến Bắt Đầu
------
Truyenyy.com
Nhóm dịch: Bánh Bao
------
Bất cứ mục nào trong đó cũng đủ khiến mọi người điên cuồng.
Khi còn một phút là trận đấu mở màn, Tạp Tu và Địch Á Ca song song bước tới, A Đại Nhi vẫn đang thân thiết lôi kéo cánh tay Alan xuất hiện ở bên kia lôi đài.
Kim Liên Thành thì không biết tung tích.
Trong phòng bao, Bảo La uống rượu:
-Cậu nói bên nào sẽ thắng?
-Đương nhiên là Alan rồi.
Lai Ngang quả quyết.
Bảo La cười nói:
-Cậu cũng không khỏi võ đoán quá nhỉ? Tên giác đấu sĩ Tạp Tu chọn kia, tỷ lệ thắng cũng không thấp.
-Đúng, thế nhưng Tạp Tu vẫn chưa nhìn rõ tài liệu của giác đấu sĩ còn lại. Người kia tên là Bố Lạc Y từng thắng hai trận đấu sinh tử, còn người Tạp Tu chọn hình như chỉ cósố lần thắng hơi nhiều trong các trận bình thường thôi.
Bảo La ánh mắt hơi đổi.
Lai Ngang nhìn thấy liền cười:
-Anh đã không còn lòng tin với Tạp Tu đúng không? Anh cả, đây là sự khác nhau giữa tôi với anh. Đối với Alan, tôi hoàn toàn tin tưởng, còn anh chỉ tin bản thân mình.
Bảo La cảm thấy không ổn, bởi vì tâm sự của mình bị Lai Ngang một câu nói toạc ra.
Vừa hay lúc này trong hội trường vang lên tiếng nhạc sục sôi.
Trận đấu sinh tử đã bắt đầu!
….
-Ta biết ngươi, Bố Lạc Y.
Trên lôi đài, sau khi trọng tài tuyên bố trận đấu bắt đầu, hai đấu sĩ đều không ngay lập tức lao vào đối thủ mà quan sát đánh giá nhau.
Trên người đấu sĩ da đen kia đều là những vết sẹo ngang dọc đan xen, gã cười quái dị nhìn Bố Lạc Y, đồng thời dùng chân nâng lên một thanh chùy Phá Thành trong mấy vũ khí dưới mặt đất.
Trên chiếc chùy hình tam giác kia đầy gai sắt, nếu trúng một chùy vào người e là phải mất một miếng thịt bằng cái bát ăn cơm.
Gã dùng chùy Phá Thành chỉ chỉ vào Bố Lạc Y:
-Ta từng xem rất nhiều trận đấu của ngươi, không thể không nói thuẫn và Lưu Tinh Chùy của ngươi đều dùng rất tốt. Đặc biệt là cái khiên, luôn có thể khiến ngươi trở nên bất bại rồi thừa cơ phản kích.
Bố Lạc Y hơi hạ thấp trọng tâm, từ lỗ mũi phun ra hai luồng khí:
-Thế thì sao nào?
-Hôm nay gặp phải ta coi như ngươi xui xẻo, ta muốn xem cái khiên của ngươi còn có thể bảo vệ được ngươi hay không.
Tên da đen vung chùy Phá Thành, tiếng gió rít gào, chùy ảnh trùng trùng, cũng có mấy phần uy thế.
-Ngươi chắc chắn chưa từng xem ta đánh trận đấu sinh tử.
Bố Lạc Y đột nhiên mỉm cười:
-Khi đánh trận đấu sinh tử, ta chưa bao giờ dùng khiên hay Lưu Tinh Chùy, mà là cái này.
Anh ta vươn tay, kéo một thanh chùy chiến cán dài trên mặt đất.
Chiếc chùy chiến kia có phần thân to như bắp chân khiến tên da đen nhìn mà đồng tử co lại.
Gã chưa từng nghĩ đến Bố Lạc Y tạm thời đổi vũ khí, điều này khiến sách lược gã đã sớm nghĩ xong, cả chiếc chùy Phá Thành trên tay được chuẩn bị chuyên biệt cho khiên của anh ta cũng hoàn toàn không đất dụng võ.
Nhưng thời gian đã không còn kịp để gã nghĩ lại đối sách mới.
Bởi vì Bố Lạc Y đã kéo theo chùy chiến bước về phía gã.
Bố Lạc Y bước đi chậm rãi nhưng bước nào bước nấy nặng trịch, tiếng giẫm xuống nền lôi đài như nhịp trống vang lên bên tai tên da đen.
Khí thế uy mãnh như thép đúc của Bố Lạc Y ép tên da đen có chút khó thở.
Tên da đen gầm lên một tiếng, tiếp thêm can đảm cho chính mình, nhấc chùy Phá Thành lên, người lao về phía Bố Lạc Y.
Cả người gã như song song với mặt đất, cơ thể nghiêng cực hạn về phía trước, trong tích tắc đã lại gần.
Chùy Phá Thành mang theo tiếng gió rít lên, mũi chùy chĩa về yết hầu Bố Lạc Y.
Bố Lạc Y đột nhiên rống to, thanh âm có lực xuyên thấu cực mạnh, chấn động khiến khách nhân phía dưới cũng đau cả màng nhĩ.
Cánh tay do những cơ bắp cấu thành vung lên, chùy chiến bên chân mang theo tiếng gió sấm, chợt nện vào chùy Phá Thành của tên da đen.
Khi một tiếng ầm vang lên, chùy Phá Thành rời khỏi tay, eo bàn tay tên da đen nứt toác, máu tươi đầm đìa.
Gã vừa mới định lùi lại thì hai tay Bố Lạc Y nắm chùy, xoay về một cái, chùy chiến đã quất về phía gã.
Tên da đen kêu to một tiếng, hai chân chống xuống đất bay ngược về sau, hai tay giao nhau bảo vệ vị trí đầu ngực, làm đủ tư thế phòng ngự.
Nhưng vẫn bị chiến chùy đập vào tay trái, lập tức thịt rách xương gãy, tên da đen bay ngược lại, ngã trên lôi đài.
Gã không nhịn được ôm cánh tay trái đã bị biến dạng nghiêm trọng, liên thanh kêu thảm thiết.
Mồ hôi tên áo đen đổ như mưa, liều mạng áp chế nỗi đau khủng khiếp, hai mắt sung huyết, lăn một vòng kêu ầm lên.
Lăn đến nơi đặt vũ khí trên mặt đất, gã giơ tay bắt lấy một thanh chiến đao, quay người đánh về phía Bố Lạc Y.
Ánh đao như mưa.
Tên da đen kêu to, dùng chiến đao vừa nhanh vừa độc, đao thế bao phủ toàn thân Bố Lạc Y.
Bố Lạc Y dùng chiến chùy đón đỡ thế công của tên da đen, tầm mắt dừng trên cánh tay trái của đối thủ.
Dù thế công của tên da đen mãnh liệt nhưng dù gì cũng bị phế một tay, khó giữ cân bằng.
Trong lúc kịch đấu, Bố Lạc Y đột nhiên ôm chùy vào người, đánh về sườn trái gã.
Đó vừa hay là chỗ thế công yếu nhất của tên da đen.
Tên da đen miễn cưỡng rút đao gọt nghiêng về phía cổ Bố Lạc Y, không ngờ Bố Lạc Y đột nhiên tay trái vươn ra, nắm chặt lấy chiến đao của tên áo đen, để mặc bàn tay bị mũi đao cắt máu tươi đầm đìa.
Bố Lạc Y nhân cơ hội một chùy nện vào vai trái tên da đen.
Một tiếng hét thảm.
Tên da đen liên tục lùi về sau, vai trái máu tươi ròng ròng, đến cả cánh tay cũng rũ xuống, hiển nhiên xương cốt cũng bị đứt đoạn.
Bố Lạc Y đâu chịu buông tha, một bước xông về trước, chiến chùy dán đất quét tới, nện cho tên da đen lại kêu đau một tiếng, đầu gối mềm nhũn, cả người quỳ xuống đất.
Gã miễn cưỡng dùng đao chống đỡ bản thân, ngẩng đầu nhìn về phía Bố Lạc Y.
Bố Lạc Y thở sâu:
-Kết thúc rồi.
Như đánh gôn, hai tay Bố Lạc Y nắm chùy, nhằm vào đầu tên da đen mà vung chùy lên.
-Bịch.
-Trời ạ.
Các khách nhân đều quay mặt đi chỗ khác, chỉ nghe thấy một tiếng cái gì đó vỡ nát.
Lại quay đầu nhìn lên, thi thể tên da đen đã phịch một tiếng ngã xuống đất.
Bố Lạc Y chắn đầu của gã, cũng không biết tên da đen thế nào nhưng nhìn thứ màu đỏ vàng trải rộng trên chiến chùy của Bố Lạc Y, thiết nghĩ kết cục cũng không tốt đẹp gì.
-Trận này Bố Lạc Y thắng!
Trọng tài lên sàn đấu, giơ tay Bố Lạc Y lên kêu to.
Người xem phía dưới hô như sấm dậy.
Từ khi tên da đen ngã xuống, Tạp Tu và Địch Á Ca đã lặng lẽ rời đi, ba người tính cả Bảo La đều đi không còn một mống.
Về phần tài khoản của Alan thì đương nhiên lại có thêm hai mươi triệu.
-Cạn ly!
Trong phòng bao Lai Ngang đặt, mấy chén rượu nhẹ nhàng chạm nhau rồi tách ra.
Mấy người Alan đều một hơi cạn sạch, ngay cả A Đại Nhi cũng uống ly rượu đến đáy, cho thấy tâm trạng rất tốt.
-Đêm nay đúng là quá sảng khoái. Mấy người không nhìn thấy dáng vẻ chuồn đi như chuột của hai kẻ Tạp Tu và Địch Á Ca, cứ như sợ người khác nhận ra chúng vậy, đúng là chết cười.
-------
Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 5 chương)
ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!