Chương 231: Liên Minh (2)

Chương 231: Liên Minh (2)

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

-Trở lại chuyện chính, Lai Ngang, vẫn nên nói chuyện của anh đi.

Alan nói.

Lai Ngang nhún vai, ngồi xuống:

-Qua mùa đông này, tôi phải đi ngoại vực. Tôi rất chắc chắn, đây sẽ là hành trình gian khổ. Bởi vì lần này đi cùng với Bảo La và Tạp Tu, nếu nói hai người anh này của tôi lần này không có ý định gây phiền phức cho tôi thì đánh chết Lai Ngang này cũng không tin. Nhưng tôi nhất định sẽ quay lại, nhiều nhất là hai năm. Sau khi trở lại tôi sẽ nhắm vào vị trí người thừa kế. Đến lúc đó, ta cần sự ủng hộ của vài người bạn.

Alan buông tay cười:

-Tôi thấy anh cũng nhiều bạn lắm.

-Hắc hắc, là cực kỳ nhiều. Nhưng tôi càng cần những đồng minh vững chắc. Ít nhất sẽ không phải loại một hai lần ám sát đã bị dọa cho sợ hãi.

Lai Ngang dùng sức vỗ vai Alan:

-Người anh em, ngẫm lại đi. Tiền bối của chúng ta sẽ già đi cùng với đó gia tộc sẽ rơi vào tay những kẻ tầm thường, không bằng hãy để chúng ta tiếp quản nó. Đương nhiên, không ai cho rằng bản thân mình là kẻ tầm thường cả. Bất kể như thế nào, nhìn chung tất cả hào môn gia thế, nào có vị Tộc trưởng nào không phải giết ra từ trong núi thây biển máu chứ. Thế nhưng chỉ dựa vào lực lượng của một người là không đủ, cho nên tôi và cậu đều cần bạn bè, đồng minh kiên định có thể chống đỡ được cả liên minh.

Lai Ngang nhìn về phía A Đại Nhi còn đang ngâm mình trong nước chữa trị, cười cười:

-Tiểu thư nhà Ma Sâm là một trong số ít người phụ nữ mà tôi coi trọng, thậm chí, cô ấy còn khiến người khác đau đầu hơn những người đàn ông mà tôi biết. Cho nên, nếu như nhà Văn Sâm phải có một nữ chủ nhân, tôi nguyện toàn lực ủng hộ. Cũng như vậy, tôi cũng cần bản lãnh của A Đại Nhi ở các phương diện khác, ví dụ như xúc giác đối với âm mưu, còn có phương diện tiền bạc…

-Gặp quỷ rồi, Lai Ngang, anh nói như vậy, tôi giống như loại phụ nữ ở sau lưng làm mấy chuyện xấu vậy!

A Đại Nhi kháng nghị.

Lai Ngang giơ tay:

-Tôi xin lỗi vì đã lỡ lời. A Đại Nhi tiểu thư.

-Cút, lời xin lỗi của anh không có chút thành ý nào cả.

Lai Ngang cười ha hả, nhìn về phía Alan:

-Về phần cậu, Alan, tôi cũng cần đao của cậu. Đồng thời không hy vọng đứng ở bên phía mũi đao của cậu chỉ vào. Đúng vậy, từ chiều hôm đó sau khi nhìn thấy cậu bổ ba đao về phía Địch Á Ca, tôi cảm thấy cậu là một người bạn mà ta nhất định phải toàn lực có được, bởi vì làm kẻ địch của cậu càng đáng sợ hơn. Đừng trách tôi nói thẳng, trước khi cậu chưa bước vào danh sách người thừa kế của Bối Tư Kha Đức, đối với những người trong gia tộc kia cậu có thể nói không chút giá trị nhưng tôi cần vũ lực của cậu, trong những người thừa kế mà tôi biết, tôi chưa từng thấy qua ai dùng đao đáng sợ hơn cậu.

-Để báo đáp, tôi sẽ đảm bảo, ít nhất khi tộc trưởng Hoắc Ân đề nghị cho cậu vào danh sách người thừa kế, sẽ không có bất cứ tiếng phản đối nào.

Lai Ngang nghiêm mặt:

-Còn sau đó, nếu cậu tính toán tranh giành vị trí Tộc trưởng, tôi sẽ ủng hộ cậu vô điều kiện.

Alan gật đầu:

-Đây là cùng nhau có lợi.

-Đúng vậy, tôi biết có thể cậu không quen như vậy. Nhưng xuất thân của chúng ta đã định trước sẽ có pha trộn thứ gì đó trong tình cảm rồi. Chúng có thể là tiền bạc, là lợi ích. Tôi chỉ muốn nói, hy vọng chúng ta có thể đặt tình hữu nghị lên trên các nhân tố khác. Vấn đề ở đây, cậu có thể tin tưởng tôi, tin tưởng chúng ta hay không.

Lai Ngang kiên định nhìn vào hai mắt của Alan.

Hai mắt Alan đột nhiên phát quang:

-Nếu tôi không tin hai người, hiện tại cũng không ngồi ở đây. Tôi cũng biết rõ câu chuyện tối nay có nghĩa là gì, nó có thể thay đổi vận mệnh sau này của ba người chúng ta, thậm chí là ảnh hưởng đến rất nhiều người. Tôi muốn nói, hai người không phải là người tôi ghét. Cho nên đừng cho tôi cơ hội chĩa đao về phía hai người.

Lai Ngang vui vẻ:

-Tôi sẽ không cho cậu loại cơ hội này, bởi vì tôi không muốn khổ sở như tên Địch Á Ca kia đâu.

Lại nói thêm:

-Nếu đêm nay chúng ta đã nói rõ ràng hết rồi, vậy tôi còn phải giới thiệu thêm một người bạn cho cậu biết, hy vọng cậu sẽ không ghét cậu ta.

Nói xong liền ra khỏi phòng ngủ.

A Đại Nhi cả giận:

-Tên Lai Ngang chết tiệt, anh tính để bao nhiêu người nhìn thấy bộ dạng này của tôi hả!

Alan bật cười.

Một lát sau, Lai Ngang và một thiếu niên khoảng mười lăm mười sáu tuổi trở về, khiến Alan kinh ngạc là thiếu niên này lại là người phương Đông.

Mái tóc màu đen lay động theo bước chân nhẹ nhàng của cậu ta, hai hàng lông mày nghiêng nghiêng, một đôi mắt màu hổ phách mang theo sự ấm áp, lắng đọng nội liễm.

Mũi cao thẳng, đôi môi hơi mỏng, chúng hơi dương lên phía trước tạo thành một đường cong nho nhỏ.

Điểm thu hút nhất trên người cậu ta chính là mười ngón tay, mỗi ngón đều giống như được chạm ngọc, vừa nhỏ lại vừa trắng.

A Đại Nhi nhìn mà không tự chủ được mà nhéo nhéo tay của mình, sau đó hận không thể chặt đôi bàn tay của thiếu niên này xuống.

Một nam sinh, tay dài thon như vậy làm gì, để cho đám con gái như cô biết sao đây?

Thiếu niên phương Đông này mặt mày trong sáng, khiến cho người ta có một cảm giác vô cùng sạch sẽ, tựa như tuyết đầu mùa đông, trắng nõn tinh thuần.

-Tự giới thiệu đi!

Lai Ngang nhẹ cười.

Người thiếu niên này khẽ cười:

-Tôi họ Kim, tên Liên Thành. Tổ tông tôi hai trăm năm trước định cư ở Babylon, hiện giờ miễn cưỡng được xếp vào thế gia hàng đầu. Đêm nay vô cùng vinh hạnh, có thể gặp được thiếu gia Alan, tiểu thư A Đại Nhi, cả hai đều là những anh tuấn tài năng như vậy, Liên Thành cảm thấy chuyến đi này không uổng rồi.

A Đại Nhi ồ lên:

-Hóa ra là Kim gia lập nghiệp từ tơ lụa và hương liệu.

-Đúng vậy, nếu tiểu thư A Đại Nhi cho phép, ngày khác tôi sẽ sai người đem ba lọ Thiên hương ngọc quế lộ tới phủ.

Kim Liên Thành thản nhiên cười.

A Đại Nhi vội gật đầu:

-Lễ vật này tôi nhận!

Không biết Thiên hương ngọc quế lộ là vật gì nhưng nhìn bộ dạng A Đại Nhi, dù Alan là người mù cũng biết lễ vật này thật sự không đơn giản.

Thiên hương ngọc quế lộ thực sự không tầm thường, nó là một loại nước hoa lấy trăm loại hương thảo phương Đông làm thuốc, do phối phương độc môn của Kim gia điều chế.

Sản lượng mỗi năm không quá trăm lọ, chuyên cung cấp cho các phu nhân tiểu thư nhà hào môn quan cao dùng, ở Babylon thực sự là hàng xa xỉ phẩm đứng hàng đầu, có tiền cũng khó có thể mua được.

Cho dù A Đại Nhi, muốn có được một lọ nước hoa phương Đông như vậy cũng vô cùng khó khăn, Kim Liên Thành cũng coi như là hào phóng, vừa ra tay liền lấy ra ba lọ, quá hợp ý, tất nhiên A Đại Nhi nhận lấy rồi.

Kim Liên Thành nhìn về phía Alan:

-Lúc trước tôi có ý theo đuổi tiểu thư A Đại Nhi, cho dù Lai Ngang đã nói với tôi, tình nhân của tiểu thư A Đại Nhi không dễ chọc vào. Tôi vốn không để trong lòng nhưng vừa rồi xem được video trận tập kích ở bãi đậu xe, thiếu gia Alan quyết đoán và dũng mãnh, Liên Thành tự ngẫm không bằng. Cho nên cũng giống như Lai Ngang, sau này tuyệt đối sẽ không có ý gì với tiểu thư A Đại Nhi, vì không làm được bộ dạng không chút do dự kia của anh được.

-------

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 5 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!