Chương 9: Huyền Mộc Công

Xuyên qua khu vực nội môn Kỳ Phong ngồi trên cây phi kiếm khác to tầm 2-3m đi tới một ngọn nói gần đó.

Đáp xuống khu vực bằng phẳng ở lưng trừng núi ta có thể thế được một cánh cửa động phủ khác to.

 Thu phi kiếm dưới đất lúc này đã bé lại tầm 1 găng tay vào túi trữ vật thanh niên kia mở miệng nhìn hắn nói.

- ‘ Ngươi chờ đây một lát ta vào bẩm báo với Dương Chí trưởng lão vài câu.’

Kỳ Phong lúc này đang đứng dậy cũng liền cúi đầu cắp tay.

- ‘ Vâng sư huynh.’

Người ki nhìn kỹ hắn 1 cái cũng không nói gì lấy ra 1 lệnh bài mở cửa và trận pháp động phủ trước mắt rồi đi vào.

Đi qua đại sảnh hắn chọn lấy 1 lối đi liền đi sâu vào trong. Đi liền 1 đoạn hắn đi đến một căn phòng khá rộng bên trong có một lão già đang chăm chú nghiên cứu 1 quyển sách cổ nào đó.

- ‘ Chú ta đã mang người về.’

Dương Chí cất quyển sách đang nghiên cứu đi, đứng dậy đi ra ngoài.

- ‘ Hắn thế nào rồi.’

Nghe vậy cháu trai hắn thiên tài số một hiện tại của Dương gia, Dương Duy Khang liền nở 1 mụ cười bước theo sau người chú họ này, đáp.

- ‘ Có vẻ khá ổn, nhưng chắc do di trứng của việc tra tấn khả năng ý thức có bị trì trệ một chút.’

- ‘ Thế cũng tốt.’ lão hơi suy nghĩ 1 lát cũng nói tiếp. ‘ Mấy trưởng lão trong gia tộc cũng đã thông qua, ta sẽ nhận tên đó thành đệ tử khai sơn.’

Dương Duy Khang có vẻ hơi ngạc nhiên nhưng không giám hỏi nhiều trước người chú hộ này của mình.

Lúc sau 2 chú cháu người kia bước ra khỏi động phủ đi trên trước mặt Kỳ Phong đang đứng đợi.

- Lão nhìn hắn ‘ Ngươi có muốn làm đệ tử đầu tiên của ta không.’

Kỳ Phong nghe vậy hơi ngạc nhiên so với suy tính của hắn, nhưng hắn cũng nhanh chóng suy nghĩ cọn ra câu trả lời.

Quỳ mạnh 2 chân xuống đất đập đầu 9 cái lên nền đất đá.

- ‘ Đệ tử Kỳ Phong bái kiến sư phụ.’

Theo dõi hành động của Hắn Dương Chí vẻ mặt không tỏ thái độ gì chỉ dừng 1 sợi linh khi nâng hắn đứng dậy rồi dùng sợi nguyên khí đó chui vào toàn thân kỲ Phong xem sét nội tình. Nhưng lão chỉ thấy 1 số ám thương nhỏ nên cũng ra tay loại bỏ chúng.

Cảm nhận cảm giác thoải mãi chưa từng có Kỳ Phong tỏ vẻ vui mừng cúi đầu chắp tay.

- ‘ Đa ta sư phụ’

Lão nghe vậy cũng không nói gì hắn, chỉ qua sang đứa cháu Duy Khang ra lệnh.

- ‘ Ngươi quay về bảo người phía dưới xử lý ả nô tài hộ Bạch kia đi.’

Nghe như thế không chỉ Kỳ Phong ngạc nhiên Dương Duy Khang cũng không hiểu gì hỏi.

- ‘ Chú ta theo ta biết ả đó 3 đời phụ dưỡng nhà họ Bạch nên mới được mang họ Bạch nên ta nghĩ ả đó không giám làm chuyện gì quá đáng lần nữa đâu.’

Lão Dương chỉ chỉ nhìn hắn 1 cái sau đó quay vè phía Kỳ Phong nói.

- ‘ Ngươi cứ coi như 1 vị sư phụ muốn báo thù cho đệ tử đi.’

Nghe vậy hắn cũng hiểu ý vâng lời đạp phi kiếm rời đi, để lại Kỳ Phong lòng đầy sôn sao với vị sư phụ mới nhận này.

- ‘ Đệ tử của trương lão nội, ngoại môn ít nhất cũng là đệ tử nội môn luyện khí kỳ, con đây căn cơ chưa có chưa thể tham gia tuyển chọn đệ tử của tông môn nên tài nguyên tuy luyện chính ta cũng không thể ban cho con ngay bây giờ.’ Lão nói rồi bước vào trông động phủ.

Kỳ Phong thấy vậy cũng đi theo vào và trả lời.

- ‘ Vâng đệ tử hiểu.’

- ‘ Trên kia là công pháp và một số đan dược chuẩn bị cho việc tạo căn cơ của con. Con xem qua rồi nghỉ ngơi hôm sau ta sẽ chỉ dạy con sau.’ Lão chỉ về một số đồ đặc trên 1 chiếc bàn nhỏ.

- Kỳ Phong nhìn sang rồi qua lại nói: ‘ Cảm ta sư phụ.’

- ‘ Ư. Con nghỉ đi ta phải làm một số chuyện có gì gọi ta.’ Nói rồi lão đi vào 1 lỗi đi dẫn đến 1 phòng khác.

- ‘ Vâng sư phụ.’

Thấy lão đã đi xa và cửa động phủ cũng đóng lại, giờ chỉ có nhìn hắn với căn phòng ngoài khá rộng lúc này. Nhìn xung qua hắn liền đi lại chỗ bàn để đồ kia cầm lên 1 quyển sách viết 3 chữ Huyền Mộc Công.

- “ Không biết chuyện hôm nay là tốt hay sấu nhưng nếu ả họ Bạch kia thực sự kiếm được Kỳ Nhi thì Kỳ Nhi sẽ gặp nguy hiểm.’’ Tính toán trong đầu 1 lúc.

Hắn bốc dưng nhớ ngày hắn bị bắt đến Yêu Hôn Phái cũng chính là ngày 2 anh em hộ phải xa nhau Kỳ phong liền suy nghĩ lung tung rất nhiều.

Lúc sau hắn mới chú ý lại, liền nhận ra căn phòng này đồ đạc khá đầy đủ nhưng không có cái giường nào cả.

- “ Đành vậy ta đã bị nhốt ở này số phận cũng bị người ta nắm chặt, chỉ mong lần này số tốt không bị người kia lôi ra làm gì đó là được.’’

Vố bụng vừa ăn no hắn cũng không nghĩ nhiều, mà dù nghĩ nhiều hắn cũng chẳng làm gì nên liền kiếm 1 chỗ nằm xuống nghỉ ngơi.

Kỳ Phong không biết tại sao hôm qua hắn lại ngủ say như vậy, ngủ từ lúc chiều ngày hôm trước đến gần trưa ngày hôm sau.

Mở mắt vươn người Kỳ Phong cảm giác thân thể khang khác nhưng không biết khác ở chỗ nào. Nhìn khung cảnh xung quanh, 1 ánh nắng mặt trời chiếu xuống mắt hắn. Thấy vậy hắn liền đứng dậy đi ra khỏi động phủ.

Bên ngoài tuy mặt trời đã lên đỉnh đầu nhưng lão Dương Chí bây giờ vẫn ngồi trên 1 hòn đã trước động phủ nắm mắt nhập định.

- ‘ Sư Phụ buổi sáng tốt.’

Dương Chí mở mắt nhưng không quay về phía hắn nói.

- ‘ Dậy rồi à, được vậy hôm nay ta sẽ dạy co bước tuy hành đầu tiên. Và sau khi tu hành con cũng chỉ cần vận công thụ khí cũng sẽ có năng lương tinh kiết nuôi sống thân thể, tức con giờ sẽ không nhất thiết phải ăn cơm hay uống nước.’

Nghe vậy Kỳ Phong hơi ngạc nhiên, hắn thì chưa nghe gì hết về vẫn đề tu luyện của đương đại nên khi nghe mấy câu của Dương Chí đã nảy sinh ra hiếu kỳ hướng tới.

- ‘ Còn vào trong lấy quyển Huyền Mộc Công ra đây ta vừa giảng con vừa tìm hiểu công pháp.’

- Kỳ Phong ‘ vâng’ Một tiếng nhanh chóng đi vào lấy quyển công pháp đó ra ngoài.

- ‘ Trước hết trên cơ thể người có 36 linh điểm không gia là nơi cất giữa linh khí chúng ta hấp thụ thường ngày. Nhưng muốn mở 36 linh điểm cần phải có khai linh đan, thứ đó thì khi con trở thành đệ tử ngoại môn mới được nhận. Nên lúc này ta sẽ xây dựng căn bản cho con trước. Nào mở trang đầu tiên ra.’

 Kỳ Phong nhanh chóng nghe theo mở ra quyển công pháp trong tay.

- ‘ Đầu tiên là cách hít thở và cách kết ấn đê điều tiết dòng chảy linh khí lúc ban đầu, cái này con chỉ cần tu luyện vài lần thì có thể dùng ý thức vẫn chuyển không cần dừng thủ ấn nữa. Tiếp đến là việc hành dẫn linh khí đi trông cơ thể…’

Vừa nói vừa giảng dạy một mạch, 2 người liền đứng ngồi bên ngoài động phủ tới chiều tối.

- ‘ Được rồi con thửa lên đây vận khí thử xem nào.’

Dương Chí ngự khí đứng dậy bay len rồi đáp xuống bên cạnh hòn đá. Ngay lúc đó Kỳ Phong đang trong trạng thái tậm chung hoàn toàn vào không pháp không chú đế ngoại giới xung quay bị linh khí của Dương chí nhấc lên ngôi xuống hòn đá.

Dối mặt với sườn núi và mặt trời chiều Kỳ Phong buôn bỏ suy nghĩ nhắm mắt thuận theo công pháp trong tay bắt đầu kết ấn hít thỏ theo nhịp

Lão Dương chí thấy hắn bắt đầu tu luyện cũng tập chung quay sát.

Lúc sau trên thân kỳ phong và hòn đá phía dưới liền xuất hiện rất nhiều phù văn tạo thành 1 trên pháp không hoàn chỉnh.

- Thấy vậy lão thầm nghĩ. ‘ Có vẻ phù văn ta khắc trên người nó còn chưa đủ.’ Lão nhanh chóng lấy cổ thư ra xem xét nghi chét trong đó.

Lúc sau Kỳ Phong vẻ mặt có vẻ buồn nhìn về lão nói.

- ‘ Sư phụ đệ tử ngu dốt không cảm nhận hay vận chuyển được linh khí.’

Dương chí gập lại quyển sách soa cằm rồi nói.

- ‘ Con thử lại lần nữa cho ta xem nào.’

Kỳ phong làm theo, nắm mắt ấn quyết. Thấy phù văn lại hiện ra Dương Chí lần này không đứng yên 2 tay kết ấn bay quanh Kỳ Phong đánh ra 4-5 phù văn khác biệt lên người kỲ Phong.

Nhưng lần này cũng không được.

- ‘ Làm lại lần nữa.’

Kỳ Phong tiếp tục nhắm mắt phù văn trên người lại bay ra và nó đi theo số lần kết ấn của Dương Chí phù văn trên người hắn ngày càng nhiều, có cả một số phù văn trên hòn đá cũng bị Dương Chí đánh lên người hắn.

Đến tôi đêm ánh trăng lên cao Kỳ Phong cuối cùng cũng cảm nhận được 1 sợi khí mơ hồ.

Kỳ Phong mở mắt lòng liền có chút vu vẻ đứng dậy nhảy xuống hòn đá nhìn về lão Dương Chí lúc này trên chán cũng đã có ít mồ hôi chảy, nói.

- ‘Ta cảm nhận được linh khí chảy trong người rồi sư phụ, tuy sợi linh khí đó khá mơ hồ nhưng đệ tử khảng định nó là thật.’

Dương Chí nhìn hắn, tấy tay lao mồ hôi trên trán, rồi trở lại trạng thái ung dung nhìn trời.

- ‘ muộn rồi, hôm nay đến đây thôi. May chúng ta sẽ tiếp tục. Giờ sư phụ cần phải về phòng nghỉ ngơi. Nếu con muốn tu luyện có thể tiếp tục 1 mình.’

Nói rồi lão chưa đợi Kỳ Phong trả lời thì đã lở lửng bay vào trong.

- Kỳ Phong bên ngoài đột nhiên nổi lên 1 suy nghĩ “ Sao hôm nay ta lại rất hứng tú với lời lão nói vậy, còn cố gắng khác nhiều. Không lẽ là bỏi Kỳ Nhi.’’

Lúc sau trong đầu hắn liền vứt đi suy nghĩ này tiếp tục nhảy lên hòn đá tu luyện.