Chương 46: Chân Lực

Trước kia khi đi dạo từ Đan Đỉnh Các về, Phương Tịch liền có một ý nghĩ táo bạo, đó là tự mình tạo ra linh tửu.

Vừa vặn hắn có sẵn Linh Trúc Mễ và ngẫu nhiên ở chỗ một người bán hàng rong tại phường thị thu mua được một bình men rượu. Tuy rằng không có phối phương, nhưng hắn cứ như vậy mà bắt đầu thử ủ rượu.

Đương nhiên Phương Tịch cũng không phải quá ngốc mà mỗi một vò khi ủ đều khống chế cân đo theo liều lượng riêng rồi mới tỷ mỉ quan sát, ghi chép chất lượng từng cái.

Hơn nữa mỗi một vò rượu hắn sử dụng rất ít linh mễ, cho dù thất bại thì sự tổn thất cũng sẽ không quá lớn.

Cứ như vậy hắn tin rằng đến sang năm hắn sẽ nắm giữ được phối phương hoàn hảo nhất để làm ra linh tửu.

"Một vò như này hao tốn của ta một khối linh thạch đấy. Đừng làm cho ta thất vọng nha.” Phương Tịch nhìn những vò rượu kia nói rồi cẩn thận chôn chúng xuống lớp đất sâu.

Đây chính là nguồn thu hoạch trọng yếu vào năm sau của hắn, nếu không cẩn thận làm đổ một vò thì hắn sẽ đau lòng chết mất.

Phương Tịch cầm lấy bình rượu cuối cùng và cẩn thận đánh giá một phen, ở trên vỏ ngoài có hình long phi phượng vũ và đề lên một hàng chữ nhỏ: “Rượu linh mễ, bỏ vào hai cân linh mễ, một lượng men rượu, nước cất là nước tuyết đầu mùa xuân. Hôm nay Phương Tịch ta hạ thổ rượu này, mong rằng xuân sau mọi sự như ý."

Sau khi đem vò rượu cuối cùng chôn xuống đất, Phương Tịch liền thở dài một hơi.

Làm xong những việc vặt vãnh này thì hắn lại bắt đầu cắn nuốt thịt Thái Tuế rồi đi tu luyện Bạch Vân chưởng cùng Hồng Xà thối.

Những ngày này hắn dựa vào thịt Thái Tuế và Linh Trúc Mễ cùng với linh khí dồi dào của Tu Tiên giới mà độ tích lũy khí huyết của hắn quả thực đã đột nhiên tăng mạnh, khí huyết của hắn đã sớm bỏ xa Mộ Phiêu Miểu.

Hôm nay, Phương Tịch trong lúc tu luyện thì bên tai bỗng nhiên truyền đến tiếng sấm vang dội, tu vi của hắn mơ hồ có dấu hiệu đột phá!

“Tu Tiên giới có quá nhiều cao thủ, nhỡ đâu có cao thủ Trúc Cơ đi ngang qua và thần thức của hắn không may quét đến lúc ta đột phá, vậy tình hình lúc đó chỉ sợ sẽ không dễ giải thích lắm. Cũng không biết động tĩnh khi đột phá cảnh giới Võ Quán Chủ có lớn hay không, nhưng an toàn là trên hết.”

Phương Tịch vừa động ý niệm thì thiên địa bốn phía lập tức biến đổi.

Lúc đưa mắt nhìn lại thì hắn đã đi tới thế giới Đại Lương và ung dung ở trong Phương phủ!

"Khí huyết võ đạo tại Đại Lương trước Khí Huyết Tam Biến đều tăng một lượng lớn khí huyết tự thân mới có thể xưng là võ đồ."

"Đợi đến khi đạt đến đỉnh của Khí Huyết Tam Biến thì liền có thể lĩnh ngộ Thần Ý Đồ, kết hợp với chân lực mà bước vào cảnh giới Chân Lực võ giả! Đây cũng là cực hạn của phần lớn Võ quán chủ!"

Tại hậu viện của Phương phủ, Phương Tịch nắm bắt một chút linh cảm đột phá không dễ gì có được, khí huyết trong thân thể hắn đã đạt tới đỉnh phong và lan ra toàn thân, rồi dần dần tụ lại để hình thành một luồng sức mạnh hoàn toàn mới.

Phương Tịch hít thở nhẹ nhàng để lĩnh hội hai bức Thần Ý Đồ. Linh thức của hắn từ từ biến hoá và muốn tìm kiếm thời cơ nào đó.

Tu tiên giả có linh thức nên có ưu thế hơn so với võ giả trong việc lĩnh hội Thần Ý Đồ.

Trong lòng Phương Tịch bỗng xuất hiện một ý niệm. Tiếp theo trong đầu hắn đột nhiên hiện lên hình ảnh của một con rắn đang vặn vẹo.

Thần Ý Đồ của Hồng Xà Thối!

"Không ngờ ta lại đột phá Thần Ý Đồ của Hồng Xà Thối đầu tiên?"

"Quả nhiên lĩnh hội Thần Ý Đồ là chuyện cơ duyên, biến ảo vô định."

Trong bức tranh Thần Ý Đồ của Hồng Xà Thối, ngoài sông núi ra thì còn có hình ảnh của một con rắn. Trong mắt Phương Tịch lúc này chính là quy luật vận hành của từng luồng sức mạnh khí huyết. Thậm chí vào lúc hắn không tự chủ thì khí huyết cuồng bạo trong cơ thể hắn bắt đầu tự vận hành theo một chu thiên thần bí nào đó.

Vô số sức mạnh khí huyết xoắn lại vào nhau, giống như từng sợi tơ mỏng tụ lại thành cốt thép.

Ầm!!!

Dường như có gông cùm xiềng xích nào đó bị phá vỡ, trong cơ thể Phương Tịch phát hiện thêm một loại sức mạnh hoàn toàn mới.

Chân lực!

Nguồn lực lượng này hoàn toàn khác với "nội tức" mà người phàm tu tiên hay nói. Nó men theo toàn thân xuyên vào gân cốt và cơ bắp, cường hoá lục phủ ngũ tạng,

bởi vì là thật nên mới được gọi là Chân lực!

Chân lực vừa thành hình thì sức mạnh khí huyết tràn ngập trong cơ thể Phương Tịch lập tức chuyển hoá thành chân lực.

Tiếp đó hắn thống khoái hét lên một tiếng, hắn cảm giác như các bộ phận gồm da, hai tay và cơ thể đều đang bay lên. Đặc biệt là hai chân vẫn còn tăng lên biên độ cường hoá.

Dù sao ta cũng dùng Hồng Xà Thối để đột phá cảnh giới mà!

Đây chính là tác hại của võ học tam lưu, vì chủ công chỉ tại một bộ phận.

Mặc dù cũng sẽ cường hoá ở những vị trí còn lại, nhưng so với những chân công mật truyền mà nói thì sẽ yếu hơn không chỉ một cấp bậc.

Ầm!!!

Phương Tịch vô thức dậm chân.

Ầm!

Tảng đá dưới chân hắn giống như bị đập bởi một cây búa to mà có một vết lõm to xuất hiện, cộng thêm vô số vết nứt sâu tựa như mạng nhện mà lan ra khắp nơi.

Nếu đổi lại lúc trước thì Phương Tịch tuyệt đối sẽ không thể nhẹ nhàng công phá được tảng đá này như vậy!