Buổi tối, sau một cuộc mây mưa chơi đùa với nhau mệt mỏi, trên người Hermione không một mảnh quần áo, mái tóc rối bời như một con mèo lười biếng ghé đầu nằm trên ngực Carl, ngón tay nhỏ xinh tại đầu vú hắn vẽ vòng vòng. Cái mông nhỏ của cô nàng hơi nhô lên phía sau, nếu nhìn kĩ thì sẽ phát hiện lỗ đít cùng tiểu huyệt nàng hơi sưng đỏ, vẫn chưa hoàn toàn khép lại, tinh dịch màu trắng đục chậm rãi từ bên trong cái lỗ khe đang chảy ra.
Carl thương yêu xoa xoa vuốt ve cái đầu nhỏ em gái, hau mắt tiểu cô nương híp lại, rất hưởng thụ cảm giác này.
"Carl đang sờ đầu chó ngươi a!"
Đang nằm một bên, Cho Chang thấy cảnh này trong lòng không khỏi hiện lên cảm giác ghen tị. Mặc dù nàng đối với Carl có cảm giác rất khác lạ, không giống như là tình cảm nam nữ yêu đương, mà là cảm giác 'pháo hữu'. Nàng chỉ xem Carl như công cụ để giúp nàng thoải mái sung sướng mà thôi, nhưng không biết tại sao, nàng cũng muốn được âu yếm vuốt ve thế này a.
"Gọi chủ nhân!"
Hermione nghe vậy ánh mắt ngưng thị, nhìn Cho Chang quát nhẹ.
"Chủ nhân.... A! Đáng ghét!! Lại là quyền hạn!"
Cho Chang theo bản năng hô lên, nhưng rất nhanh liền phản ứng lại, cô nàng ngồi dậy la hét muốn cùng tiểu Hermione liều mạng.
Penelope buồn cười nhanh chóng giữ chặt cô nàng, không tìm đường chết là sẽ không chết a.
"Hừ hừ, đồ yêu tinh!"
Tiểu cô nương bĩu môi khinh thường. Rồi tiếp tục nằm trong lòng ngực ca ca, lắng nghe lấy tiếng tim đập mạnh mẽ. Nàng đột nhiên thích nghe tiếng đập thình thịch này.
Cho Chang tủi thân ghé vào ngực Penelope cầu an ủi. Nàng hận a, tại sao sinh Chang lại còn sinh One.
Ân, đọc không lưu loát cho lắm, kệ đi.
Penelope cũng không biết làm gì, nên chỉ vuốt ve cái lưng trắng bóng của Cho Chang mà an ủi.
'Lần sau đừng khiêu khích Hermione là được mà.' Penelope bất đắc dĩ thở dài.
"Thân yêu, có chuyện này ta cần nói với ngươi!" Penelope đột nhiên nhớ đến chuyện hôm qua.
"Hơ? Chuyện gì?" Carl tò mò ngước nhìn nàng.
"Là thế này..." Penelope thấy Hermione không có ý kiến gì liền nhắc đến chuyện Hermione hiểu lầm hai tên gay, cùng với hai người họ tại trong hoạn nạn khó khăn thành công lựa chọn nên ý chí thăng hoa.
"Còn có chuyện này cơ à?" Carl ngạc nhiên ngồi thẳng dậy. Hắn rất kinh ngạc vì Harry cùng Ron lại có dịp thuế biến như thế này. Phải biết hắn, Hermione cùng Penelope trãi qua muôn vàn khó khăn (một người vượt qua thế tục quan niệm yêu em gái hắn, còn hai người lại nhẫn nại cơn nứng thèm đ-t) mới thuế biến được, Cho Chang vẫn chưa được đâu.
Chẳng lẽ là ý chí Thế Giới cho Ron và Harry mở ngoại quải?
Thế giới này thời cổ đại chắc chắn có một nền văn minh Ma Pháp huy hoàng, hẳn là Ý Niệm Ma Pháp hắn đang khai sáng loại này. Phải biết rằng loại Ma Pháp này đối với ý chí Thế Giới tổn thương rất lớn, bởi vì hở tí là dùng sức mạnh đem quyền hạn Thế Giới cướp đến tay.
Ý chí Thế Giới dần bị chơi hỏng, đến bây giờ vẫn còn trong trạng thái ngủ đông nhưng vẫn có tiềm thức vận hành lấy thế giới.
Tại trong kịch bản, ba người Hermione, Harry, Ron tạo nên Thiết Tam Giác, chính là nhân vật chính của truyện.
Nhưng bây giờ, Hermione đã mạnh gần như vô địch, còn Harry và Ron vẫn là dế nhủi. Để kịch bản tiếp tục hoàn mỹ diễn ra, thì thế giới cần thiết phải buff cho các nhân vật còn lại, như Voldermort hay Draco mấy nhân vật phụ quan trọng này.
Nhưng đó chỉ là suy đoán, phải chờ đến lúc những người khác được buff, thì mới khẳng định được.
Với lại, nếu Voldermore được buff gấp 10 lần, đối với hắn cũng là yếu gà mà thôi.
Nhưng hắn cũng không dự định nói điều này với các cô gái, để các nàng hâm mộ Harry, Ron đi thôi.
"Ta còn tưởng ngươi sẽ nghiên cứu được cái gì có thể giúp Cho Chang thuế biến đâu!" Penelope xoa đầu Cho Chang tiếc nuối nói.
"Yên tâm đi, ta sẽ tự vượt qua!" Cho Chang ôm lấy Penelope cảm động nói.
"Ân, ta tin ngươi!" Penelope ngọt ngào mỉm cười.
"Ca ca, chuyện chúng ta loạn luân này nếu người khác biết có sao không?" Hermione có chút chờ mong nói. Bây giờ còn nhỏ lén lút quan hệ thì được, nhưng sau này lớn lên thì ai biết được, chẳng lẽ giấu một đời a!
"Ngươi nếu như muốn thì chúng ta công khai, ta, Carl, yêu em gái mình!"
Hắn nhìn nàng cưng chiều nói. Xã hội phỉ nhổ gì hắn cũng không sợ, bây giờ hắn tuy răng không thể thay đổi thế giới về nhận định quan hệ loạn luân, nhưng mấy năm sau chắc chắn có thể a.
Ân, nghe Aine khoác lác hắn mấy năm sau mạnh mẽ lắm, một cái ý niệm là có thể sáng tạo hoặc hủy diệt thế giới. Đến bây giờ hắn vẫn mơ hồ sức mạnh đó bắt nguồn từ đâu.
"Hì hì, ca ca là tuyệt nhất, như vậy ta cũng không lo lắng có yêu tinh dám tiếp cận ngươi!" Tiểu cô nương đắc ý vui vẻ nói.
"A? Tại sao a?" Carl không hiểu nhìn nàng.
"Bởi vì ngươi là một tên biến thái, ngay cả em gái ruột còn không buông tha, huống chi em vợ, con cái. Lũ yêu tinh kia phải nghĩ đến cho tương lai sau này rồi mới tiếp cận ngươi a." Hermione ra vẻ nàng đã tính trước rồi.
"A! Cái này?!" Carl không thể tin nhìn Hermione trước mặt đang đắc ý, cô nàng này dùng cách này thật độc a. Nhưng mà, chẳng lẽ nàng không biết hắn tán gái không phải bằng tình cảm? Không thấy Penelope, Cho Chang hai người a. Lây nhiễm Gene rồi để hai nàng tự lao đến thôi. Tuy lúc đầu không phải yêu, nhưng Gene cuốn hút dần trở thành tình yêu cả. Nhưng hắn cũng không nói toạc ra, cứ để Hermione đắc ý đi.
"Ca ca, chúng ta phát hiện nguyên nhân Thế Giới l Ma Pháp sa sút, là do du truyền trong hôn nhân cận huyết..." Tiểu cô nương đột nhiên nhắc đến tin tức hôm qua ba người phát hiện được.
"Đúng vậy đúng vậy, nếu làm báo cáo nộp lên chắc chắn có huân chương Merlin hạng nhất a!" Cho Chang không biết từ lúc nào ngồi đến bên cạnh Carl hai mắt loé sáng nói.
"Ngu ngốc, chúng ta là Muggle!"Hermione trừng mắt phản bác.
"Gia tộc Vu Sư đều bắt nguồn từ Muggle cả, sau này chúng ta cũng sẽ tạo nên gia tộc Granger thì sao? Qua mấy thế hệ, chúng ta còn là Muggle a?" Cho Chang cãi lại.
"Nhưng mấy chục năm sau cũng chỉ có Aine sinh ra a! Hơn nữa, Aine cũng đã nói tương lai chúng ta không tại thế giới này." Hermione đưa ra chứng cứ làm Cho Chang đứng máy.
Đúng vậy, không tại thế giới này thì gia tộc có 10 thế hệ nữa cũng chẳng ăn thua gì.
Cho Chang im lặng cúi đầu.
Huân chương Merlin của ta a!
Cho Chang khóc ra nước mắt.
Carl lắc đầu mỉm cười, "Các ngươi suy nghĩ nhiều, chẳng lẽ chỉ có các ngươi nghĩ đến bệnh di truyền a? Vu Sư Nước Anh chỉ khoảng 3000 người, nhưng cũng không phải ai cũng sinh sống tại Ma Pháp giới, cũng có Vu Sư sinh sống tại xã hội hiện đại, nên có lẽ họ biết vấn đề này nhưng cũng không quan tâm gì nhiều."
Các cô gái rất tò mò về chuyện này nên chăm chú lắng nghe. Hắn nói tiếp.
"Các ngươi biết loài bồ câu a!"
"Bồ câu từ rất lâu trước kia đã có thói quen giao phối cận huyết. Nhưng chúng nó lại rất hiếm thấy mắc bệnh di truyền. Hầu như không có. Đó là do Gene của chúng dần tiến hoá đã quen với việc cận huyết này."
"Thế Giới Vu Sư cũng vậy, Vu Sư có lẽ lúc đầu cũng có mắc bệnh di truyền do kết hôn gần, họ lại không có Gene chọn lọc để hạn chế Gene tật bệnh. Nhưng đừng quên, thế giới này là phe thần bí, Ma Pháp lại có thể bằng cách nào đó phá vỡ cấm kỵ do cận huyết ảnh hưởng. Nên qua mấy ngàn năm không ngừng ảnh hưởng phía dưới, bệnh di truyền hầu như bằng không, thỉnh thoảng xuất hiện pháo lép không tính. Với lại, các gia tộc lớn lấy hôn nhân cận huyết lại là ưu tiên trên hết. Bởi vì cận huyết giúp di truyền lại huyết mạch Vu Sư hoàn mỹ hơn."
"Ồ, hoá ra là như vậy a!"
Các cô gái đều tỏ ra đã hiểu. Ân, mặc dù không biết có thật là hiểu được hay chỉ là hùa theo để khỏi mất mặt. Giống như Cho Chang, hắn quan sát được cô nàng nghe hắn giảng giải vẫn một mặt mộng bức, nhưng bây giờ cũng tỏ ra thì ra là vậy.
"Ta cảm giác ngươi giống như rất tôn sùng lý luận Thuần Huyết a?" Penelope lên tiếng hỏi.
Hermione cùng Cho Chang nghe vậy không khỏi hoài nghi.
"Có không? Ta biểu hiện rõ vậy a?" Hắn kinh ngạc đánh giá Penelope lần nữa.
"Không thể nào, Muggle như ngươi lại tôn sùng Thuần Huyết?" Cho Chang không thể tin la toáng lên.
"Chắc chắn có lý do a!" Hermione chờ đợi Carl giải thích, nàng tin tưởng ca ca mình.
Carl vui sướng xoa đầu Hermione một cái, rồi dùng ánh mắt ghét bỏ nhìn Cho Chang làm cô nàng tức phát điên.
"Tính ra, các ngươi cũng là Thuần Huyết a. Thuần huyết trong thuần huyết, cao quý hơn cả lũ Slytherin."
"Cái gì?" X3
Các cô gái không thể tin vào những gì nghe được. Các nàng lại là Thuần Huyết?
"Carl, ngươi đang muốn chọc cười chết ta để một mình hưởng dụng cặp vú lớn của Penelope a!" Cho Chang ôm bụng cười to.
"Là do huyết mạch của ngươi a!" Hermione mở miệng cắt đứt niềm vui thú của Cho Chang.
"Đúng vậy!" Carl tán thưởng nhìn cô em gái.
"Ân, chẳng lẽ là thật?" Cho Chang há to miệng ngồi dậy.
"Rất khó tin a!" Penelope mân mê miệng nhỏ nàng. Dù sao, chán ghét xà mấy năm, đột nhiên phát hiện nhà nàng lại nuôi xà, ai cũng ngỡ ngàng a.
Hắn nhắc lại với các nàng lý luận Thuần huyết mà hắn suy đoán tại c30( quên thì xem lại).
"Sau này ta có thể phách lối chỉ vào mặt lũ Slytherin, mắng bọn hắn là Máu bùn!" Cho Chang vanh váo cười đắc ý.
"Cho Chang!"
Penelope quát khẽ. Tuy các nàng không phải 'Máu bùn' nhưng khi nói đến câu đó cũng cảm thấy khó chịu.
Cho Chang biết nàng nói sai, vội vàng che kín miệng, gãi đầu xin lỗi.
"Thuần huyết cũng được, Muggle cũng không sao, chỉ cần chúng ta vui vẻ là được!" Carl gõ nhẹ đầu Cho Chang một cái.
"Được rồi, đi ngủ đi!"
Thấy thời gian đã muộn, hắn nhìn các cô gái nói.
"Tối nay cắm ta!"
Nghe đi ngủ, Cho Chang nhanh chóng giành chỗ, ngồi lên côn thịt Carl để nó lấp kín tiểu huyệt nàng. Khinh thường liếc Hermione một mắt rồi chọn tư thế thoải mái nhất tại lồng ngực Carl đi ngủ.
Hermione bĩu môi, mặc kệ nàng ôm lấy tay Carl nhắm mắt lại.
Penelope tương tự.
--------Hết Chương-------