Chương 110: Tác hợp cho 2 tên gay

Buổi chiều, sau khi tiết thứ ba kết thúc xong. Carl cùng Hermione lại gặp mặt tại tiết cuối cùng, Khóa Phòng Ngự Hắc Ma Pháp của Quirrell giáo sư.

Hermione không để ý Quirrell bên trên đang ba hoa loạn trụy, cô nàng ngồi nghiêm túc cặm cụi viết cái gì đó. Carl ngồi tại bên cạnh nàng, hai tay khoanh lại trên bàn, rồi úp má nằm trên đó, mặt quay về hướng Hermione, khóe miệng cười tủm tỉm ngắm nhìn cô em gái mình.

Tại góc độ này, hắn có thể quan sát được hình dáng Hermione. Ân, rất kỹ càng.

Cô nàng có khuôn mặt hình trái xoan, rất dễ thương. Cái miệng nhỏ xinh xinh, đỏ chót. Mũi nhỏ hơi cao, nhưng không giống người Phương Tây thô cạch, mà rất cân đối như người Phương Đông. Cặp mắt to, tròng mắt màu nâu rất long lanh, trong sáng, bên trong ẩn chứa tia sáng trí tuệ. Cặp lông mi rất dài, hơi cong lên, phụ trợ thêm cho cặp mắt nàng làm cho càng thêm có thần, mỹ lệ. Mái tóc xù màu nâu có vài ti bung ra trên má khiến cô nàng thêm phần cuồng dã kèm mị lực.

(trích, những bài văn mẫu lớp 5, miêu tả về người bạn thân nhất của em.)

Đang chăm chú làm bài tập, Hermione cảm nhận được một ánh mắt cực kỳ xâm lược đang nhìn chằm chằm nàng, không khỏi tò mò quay đầu nhìn sang.

Liền phát hiện tên biến thái Carl đang nhìn nàng mê mẩn.

Hermione trong nội tâm không khỏi tuôn ra một mảnh ngọt ngào, ca ca vẫn thích nàng như vậy, mặc dù có hơi hoa tâm một tí (Ân, đầu ngón tay vũ trụ loại kia), nhưng tình yêu dành cho nàng mãi mãi không bao giờ thay đổi. (Siscon tRúa)

Mặc dù trong lòng rất vui vẻ, nhưng vì là ngạo kiều nên nàng sẽ không biểu đạt nó ra ngoài, tiểu cô nương chọc chọc vào má Carl, cười hỏi "Nhìn gì vậy!l ?"

"A, nhìn cô em gái mỹ lệ của ta!" Lấy lại tinh thần, Carl ngồi thẳng lên cười nịnh nọt nói.

"Chán ghét, nhìn mười mấy năm còn không đủ a?" Hermione trợn trắng mắt, tỏ ra không tin nói.

"Ta muốn ngắm nhìn ngươi mãi mãi, cả đời kia mà!" Carl xích lại gần cơ thể nàng, ghé mũi sát vào cổ để ngửi mùi thơm cơ thể nàng.

"Hừ, ba hoa!" Hermione cao ngạo quay đầu đi, cố che dấu khuôn mặt mà nàng ngượng ngùng đã đỏ đến tận mang tai.

"Hắc hắc!" Carl cười đắc ý ôm chặt lấy eo thon Hermione. Cũng không nói toạc ra mà im lặng ngồi dựa sát vào nàng, cảm thụ tinh tế sự hạnh phúc bất ngờ này. Dù không nói gì, nhưng hai người vẫn cảm nhận được nhịp tim của nhau, tiếng tim đập thình thịch, giống như cặp đôi mới biết yêu, rất kích động cùng rất mãnh liệt.

Đối với Hermione, đây là một trải nghiệm mới mẻ. Tiểu cô nương dù sao cũng mới 12 tuổi, vừa mới đến tuổi dậy thì, vẫn chưa biết yêu là gì. Trước đó đối với Carl, nàng chẳng qua là đối với ca ca tình cảm không muốn xa rời, còn ghen tuông khi thấy lũ yêu tinh bên cạnh hắn càng ngày càng nhiều, chính là nàng cảm thấy khó chịu khi cải trắng nuôi hơn 10 năm bỗng dưng bị heo củng.

Nên bây giờ cái cảm giác lạ lẫm này, nàng cảm thấy rất thư thích, khiến tâm hồn nàng cứ lâng lâng, muốn như thế này mãi mãi.

Carl cũng cảm thấy rất kinh ngạc, cảm giác động tâm này là sao?

Chẳng lẽ hắn cũng sắp đến tuổi dậy thì?

Không thể nào!

Gene hắn rất hoàn mỹ, đã loại bỏ tất cả những vấn đề có hại của cơ thể a.

Nhưng mà, dậy thì có phải là có hại không?

Carl vuốt cằm đăm chiêu suy nghĩ.

Cứ như vậy, Quirrell tại trên bục giảng ba hoa chích chòe nói lung tung, Hermione cùng Carl lại im lặng cảm thụ nhịp đập lẫn nhau, ân, còn có suy nghĩ về nhân sinh.

Bỗng nhiên, một cỗ Ma Lực ba động tại bên cạnh hai người tỏa ra, mặc dù ẩn giấu rất tốt nhưng Carl cùng Hermione cảm nhận rõ ràng.

Hai người không khỏi tò mò nhìn qua, thì thấy Ron tóc đỏ đang cầm Ma Trượng chuẩn bị lặng lẽ thi phép, mục tiêu chính là Quirrell trên kia, còn Harry trán sẹo đang lo lắng, xấu hổ, phân vân có nên cản hành vi của Ron hay không.

"Các ngươi đang làm cái gì?"

Hermione thấp giọng khiển trách, phải biết tấn công đồng học hoặc giáo thụ sẽ bị đuổi học a. Ron lúc trước phạm sai lầm một lần, may mắn mọi người ẩn giấu nên thoát khỏi. Bây giờ lại tìm đường chết a!

Ma Lực mạch kín Ron đang cấu tạo kia, là 'Đánh Rắm Chú' a.

Lại nói, Ron vẫn còn nghiện mùi rắm? Hermione tự trách, cảm thấy là lỗi của nàng mới khiến Ron sa đọa như thế này.

Nghe được tiến la của Hermione, Ron nhanh chóng thụt tay lại. Khuôn mặt nhăn nhó khó chịu giống như Hermione thiếu nợ hắn ngàn Galleon.

Hắn hận. Suýt nữa là thi phép thành công a. Hắn lại có thể ngửi được cái mùi khắm đó. 🤢

Harry thở phào một hơi, may mắn là có Hermione ngăn lại được. Nếu không lâu đài sẽ phải sơ tán một lần nữa a.

Carl cũng không biết Ron nghiện rắm, sau khi Hermione giải thích nguyên nhân hắn mới há hốc mồm, luôn miệng khen ngợi khâm phục, rất giống một Gryffindor, làm cô nàng ngượng ngùng đỏ mặt như quả táo chính.

Mặc dù không phải là nàng chơi khăm Ron, nhưng nguyên nhân cũng có một phần của nàng trong đó, nên nàng gánh chịu trách nhiệm là bình thường.

Kết thúc tiết học, Hermione không kịp chờ đợi lôi kéo Harry cùng Ron rời đi, Carl cũng muốn xem Hermione giải quyết vấn đề này như thế nào nên cũng theo phía sau.

"..."

Tại mật thất Gryffindor, nơi này đã bị bọn họ cải tạo thành trụ sở bí mật.

Trong không gian im ắng, chỉ có tiếng lửa cháy 'lốp bốp' từ lò sưởi, ánh sáng lấp loé chiếu đến bức tượng Gryffindor to lớn khiến không khí trở nên ngột ngạt.

Hermione ngồi trên ghế vắt chéo hai chân, hai tay khoanh lại trước ngực, mặt không biểu tình đánh giá Ron cùng Harry đang ngồi phía đối diện. Carl tạm thời đứng sau lưng tiểu cô nương để cho có mặt bài.

"Chuyện của Ron, ta có hai phương án có thể giải quyết."

Trầm ngâm một hồi lâu, Hermione mới lên tiếng.

"Thứ nhất, là để ngươi khứu giác trở lại như bình thường, không còn ngửi mùi thối thành mùi thơm nữa!"

Vừa nói xong, Ron liền đỏ mặt đứng lên phản bác.

"Không được, ta không muốn trở lại như trước, cách thứ hai đi!"

Hắn ngửi mùi thơm này, đã quen thuộc đến thành nghiện, nếu như trở lại như trước thì hắn có lẽ sẽ sụp đổ mất.

"Như vậy, cũng chỉ còn cách thay đổi mùi mà ngươi muốn ngửi ra mùi thơm thôi."

Hermione lắc đầu, nàng cũng không cho là Ron có thể từ bỏ được.

Ron quay đầu nhìn Harry, thấy thằng trán sẹo gật đầu liên tục liền chấp nhận, hắn mặc dù không quan tâm bị người khác nói là 'hắn thích ngửi rắm' thế nào, nhưng nếu có thể để Harry bớt khó xử, thì cũng nên thay đổi.

"Ngươi muốn đổi mùi rắm thành mùi gì?" Hermione hỏi.

"Cái này!" Ron cũng không biết nên chọn mùi gì ngửi nhiều nhưng không mất khiếm nhã, lại ở bên cạnh hắn, để hắn có thể ngửi mỗi ngày.

Carl thầm lắc đầu, có gì nhiều như không khí đâu, một lần hô hấp, cũng là một lần hưởng thụ. Tuy như, lâu ngày sẽ chán, nhưng có cái này thì mất cái kia a.

Đang phân suy nghĩ, Ron đột nhiên nhìn chằm chằm Harry, giống như hắn đã có lựa chọn chính xác nhất. Nhưng, hắn nói ra có chút nhạy cảm a. Đặc biệt là còn có Carl ở đây nữa.

"Hermione, nói chuyện riêng được không!" Hắn xoắn xuýt nói.

"Ân, được thôi!" Hermione đứng dậy cho Carl một ánh mắt, rồi cùng Ron đi đến căn phòng chứa bảo vật.

Carl bĩu môi, hắn không nghe cũng biết Ron lựa chọn cái gì, vừa mới nhìn Harry trán sẹo là hắn đoán được ngay.

"Ngươi có muốn giống như Ron không?"

Carl nhìn Harry trán sẹo ngồi trước mặt nghiêm túc hỏi.

"Ta?" Harry nghi ngờ chỉ vào lòng ngực, hắn hơi bất ngờ khi Carl hỏi chuyện này.

"Đúng vậy, Ron muốn chọn mùi của ngươi làm mùi hắn yêu thích. Như vậy, ngươi thì sao?" Carl gật đầu nói. Mấy tháng nay hắn cũng cảm thấy không ghét Ron tóc đỏ cùng Harry trán sẹo như lúc trước, thấy hai người chơi gay vui sướng như vậy nên cũng rất muốn tác hợp cho hai người.

Harry không hỏi Carl làm sao biết Ron chọn cái gì, Hermione có thể đọc được suy nghĩ thì Carl chắc cũng như vậy a.

Đối với việc Ron chọn mùi hắn, hắn cũng cảm thấy ngượng ngùng, mặc dù như thế này có chút là lạ nhưng hắn không ghét. Khi Carl cũng cho hắn một lựa chọn giống như Ron, hắn trong đầu không tự chủ hiện lên bộ dáng Draco tóc vàng.

Nếu như có Draco nữa thì tốt biết mấy.

Cuối cùng, hắn lấy hết can đảm nói ra mong muốn của bản thân. Ân, yêu cầu về chuyện này Carl sẽ giữ bí mật, hắn không muốn Ron biết.

Carl nghe vậy không khỏi che mặt lại, nếu Ron biết được Harry yêu dấu của hắn lại có 1/2 'tình cảm' dành cho tên tóc vàng mà hắn ghét nhất thì sẽ ra sao.

Vừa nhắc đến Ron, tên tóc đỏ từ bên ngoài đi vào, khuôn mặt xấu đỏ bừng vì ngượng. Theo sau là khuôn mặt đen sì của Hermione, rõ ràng cô nàng biết được Ron mong muốn bệnh hoạn nên tức giận không nhẹ. Nàng không ngờ tên tóc đỏ ngu ngốc lại thích tên trán sẹo như thế này.

Carl khẽ cười kéo tay Hermione lại, rồi ghé vào tai nàng thì thầm nói gì đó, nghe xong hai mắt Hermione liền trừng lớn, không thể tin nổi nhìn về Harry, rồi cho Ron một ánh mắt thông cảm.

"Kết nối với Gaia!" Hermione thầm hô.

"Ân? Sao không được?" Tiểu cô nương không hiểu cho lắm, lần trước nàng còn kết nối được với Gaia mà, mặc dù Gaia chỉ xuất hiện một lúc rồi biến mất nhưng tinh thần lực tăng phúc giữ lại đến tối mới chậm rãi tan đi.

Bây giờ chỉ có một mình nên nàng cũng không có năng lưng thực hiện Ý Niệm Ma Pháp lên hai người Harry được. Không có cách nào, nàng vội vàng nhờ vả vạn năng ca ca.

Carl cười xoa đầu em gái, rồi điều động tinh thần lực khổng lồ, kết hợp với ý chí bản thân áp chế lấy quy tắc thế giới tồn tại trên cơ thể Harry cùng Ron.

Hành động của hắn rất nhanh liền thành công, mặc dù ý chí thăng hoa củ hắn cũng giống như Hermione là một lần (tại c10), nhưng ai bảo hắn là nhân vật chính đâu, bật hack không phải là bình thường a. Cộng thêm Siêu Cấp Đại Não hắn là bản đầy đủ, nên mạnh hơn Hermione rất nhiều lần.

"Đến ngươi!" Carl quay đầu nhìn về phía Hermione.

Tiểu cô nương mỉm cười ngọt ngào, rồi hít một hơi thật sâu, hai mắt bình tĩnh nhìn hai người Harry đã đứng im. Nàng bắt đầu thay đổi quy tắc thế giới áp đặt lên bọn họ.

Ron, ngửi mùi Harry sẽ thành mùi thơm hắn thích nhất.

Còn Harry, là mùi Ron tóc đỏ cùng với Draco tóc vàng.

Tiểu cô nương không khỏi chửi bậy Harry trán sẹo hoa tâm, đã có Ron tóc đỏ, giờ lại thêm Draco tóc vàng, sau này nếu thêm tóc xanh nữa khi đứng cùng nhau chắc thành đèn giao thông luôn a.

Lại nói, nàng cũng chưa bao giờ thấy chơi gay là như thế nào, chỉ nghe được Cho Chang khinh thường chơi gay, bảo là nhìn buồn nôn lắm. Ân, lúc nào nàng để mấy thằng này chơi với nhau rồi xem thử.

Cho Chang: Khoác lác mà cũng tin?

Carl không biết em gái hắn rất tò mò về chuyện chơi gay, nếu biết chắc phải cho Harry mấy thằng này nhân đạo hủy diệt a.

Làm ô nhiễm tinh thần em gái hắn.

"Đã xong."

Hermione thấy hai tên kia tỉnh lại, gật đầu nói.

Ron không kịp chờ đợi liền ghé vào người Harry tham lam hít lấy hít để, Harry cũng không chịu thua kém, ghé vào ngực Ron, khuôn mặt hắn trở nên hồng hào, nhìn đáng yêu cực kỳ.

Ọe!!!

Tên tác giả này đang ác tâm chết mấy tên đọc giả a.

Carl vội vàng kéo Hermione đi, đừng để nàng nhìn mấy cảnh này. Tiểu cô nương tỏ ra ngoan ngoãn đi theo ca ca, nhưng vẫn lén lút quan sát hai tên gay chơi như thế nào.

Ân, chỉ ôm thôi, không hôn?

--------

Dọc đường đi, tiểu cô nương vẫn cảm thấy hiếu kỳ hai người kia, nhưng thấy ca ca nàng có chút bài xích cái từ gay này nên nàng cũng không hỏi gì thêm.

"Ca ca, 'gà', 'yêu gà' nghĩa là gì?" Hermione thình lình hỏi một câu. Ân, hai câu a.

"Ngươi tại sao hỏi cái này?" Carl tò mò nhìn cô nàng, thuật ngữ 'yếu gà' này là tương lai 20 năm sau mới xuất hiện a.

VICTORY

Gà!!

Gà!!

...

Một thanh niên 20 năm độc thân chơi Yasuo với KDA 1/15/1 đang dùng tốc độ tay hắn đắc ý gõ chữ chat all.

"Nói cho ta biết a!" Tiểu cô nương không nói ra nơi xuất xứ, ôm cánh tay hắn làm nũng nói.

Carl đuổi đi những ký ức không tốt trong đầu, khẽ cười nhéo má nàng giải thích, "Yếu gà, là từ dùng để chỉ những người không có năng lực, trình độ,... Nói chung là chỉ kẻ yếu là được rồi!"

"Hình như còn có nghĩa là 'con điếm' hay 'kỹ nữ' là phải, cái này ta cũng không rõ lắm!"

Hermione nghe Carl giải thích liền hiểu. Như vậy, Gaia chửi Aine 'yếu gà' là khinh thường Aine yếu hơn nàng. Còn 'Yếu gà trong cả bầy gà'? Chính là ám chỉ các nàng chính là gà mái, còn Carl là gà trống chứ gì nữa!!

Nghĩ đến đây, hai mắt tiểu cô nương híp lại. Gia đình nàng tương lai không hòa thuận a. Từ Aine, đến con gái nuôi Gaia. Còn có hậu cung Carl nữa.

Nàng thật khó khăn a.

-------Hết chương-----