"Hai tên kia vừa nói với ngươi cái gì?"
Vừa đặt mông xuống, Hermione không kịp chờ đợi tra hỏi ca ca mình. Nàng không muốn ca ca của nàng bị học sinh xấu làm hư.
"Bọn họ hỏi thăm Ma Dược Học a." Carl khẽ cười đưa lọ thủy tinh trống không cho nàng.
"Ân!" Hermione không nhận lấy mà chỉ liếc mắt nhìn qua, cái mũi nhỏ khịt khịt rồi không nhắc đến đề tài này.
"Aine khi nào trở lại!" Hermione hỏi.
"Ta cũng không biết nữa, khi nào chơi chán thì về!" Carl ôm eo nhỏ Hermione sát lại gần, hít thở mùi thơm trên cơ thể nàng, mỉm cười thoải mái.
"Vậy a!" Hermione không những không cảm thấy buồn mà còn rất vui sướng. Aine đáng ghét không có ở đây như vậy thời gian còn lại ca ca chính là của nàng. Tiểu cô nương lựa chọn bỏ qua hai con yêu tinh. Bởi vì hai tên kia không chịu được Thời Gian Kết Giới ăn mòn a.
Nghĩ đến đây, cô nàng không tự chủ cười ra tiếng.
"Tiểu Hermione nghĩ cái gì vui kể cho ca ca nghe a!" Carl bế cô em gái lên đùi, thổi nhẹ vào vành tai cô nàng.
"Ưm..." Hermione đột nhiên bị tập kích không khỏi phát ra tiếng rên rỉ yêu kiều. Nhưng rất nhanh liền bịt miệng lại. Biết bản thân thất thố, tiểu cô nương tức giận đưa tay nhéo thịt bụng Carl một cái, rồi đưa ánh mắt xấu hổ nhìn xung quanh.
Học sinh Ravenclaw biết hai người là anh em ruột, nên Hermione rên rỉ tuy có chút khác thường nhưng cũng chỉ nhìn nhiều vài lần rồi không để ý gì thêm. Nhưng có hai phần tử đặc biệt, đó là Penelope cùng Cho Chang. Hai người bưng chính đồ ăn họ rồi đi đến ngồi hai bên Carl cùng Hermione.
"Hừ, muốn chơi lẻ a!" Cho Chang khó chịu quệt mồm nói.
"Ân!" Penelope gật đầu đồng ý.
"Đồ yêu tinh!" Hermione ngẩng cằm miệt thị nhìn xuống Cho Chang làm cho cô nàng tức phát điên, muốn vén tay áo liều mạng. Nhưng cảm nhận được Gene hệ thống có dấu hiệu đóng cửa nên ngoan ngoãn ngồi lại chỗ cũ.
Đáng ghét a. Gene quyền hạn.
Cho Chang tức giận há to miệng, táp một phát cắn đứt mẩu bánh mỳ. Giống như xem bánh mỳ chính là Hermione vậy, phát tiết lên đó.
Hermione cũng đoán được nhưng cũng không để ý, chỉ có kẻ yếu mới dùng phương thức khác để phát tiết. Nàng đây là quyền hạn cao nhất, có thể chế phục bất cứ yêu tinh nào.
"Các ngươi thèm đ-t?" Carl nghi ngờ nhìn hai cô gái.
"Ân ân, ta muốn!" Cho Chang vứt bỏ bánh mỳ trong tay sát lại gần hắn hơn, ôm lấy cánh tay Carl đặt giữa háng nàng rồi cọ sát, kẹp hai chân thật chặt. Carl có thể cảm nhận được quần lót Cho Chang ướt đẫm dâm dịch, cô nàng này chắc đã nứng lâu rồi.
Penelope cũng không chịu thua, dùng cặp ngực to lớn của nàng ôm chặt cánh tay Carl, thè lưỡi liếm cái môi đỏ của nàng, trông dụ hoặc cực kỳ.
Hermione cũng không chịu thua kém, mông nhỏ ngồi lên côn thịt cứng rắn của Carl lắc lắc ma sát lấy.
Carl cũng hứng thú cực kỳ, rất muốn đè các nàng ra đ-t ngay và luôn.
Nhưng, chuyện xãy ra cũng không giống trong tưởng tượng.
Hai người Cho Chang cùng Penelope quyến rũ Carl, mặc dù lén lút làm rất cẩn thận nhưng nếu có người chú ý vẫn quan sát được.
Đó chính là Percy Weasley, tên này ghen tị với Carl có được Penelope rất lâu rồi, lúc nào cũng hằm hằm khó chịu nhìn bọn người Carl. Bây giờ thấy được Penelope cùng các cô gái lén lút làm chuyện không khiếm nhã.
'Lần này chắc chắn chỉnh đốn được tên Carl kia, ít nhất phải đuổi học a!" Percy trong nội tâm vui sướng phát rồ rồi, hắn vội vàng bỏ qua bữa ăn yêu thích, nhanh chóng đứng dậy đi đến chỗ McGonagall giáo thụ, ánh mắt hướng về bên bàn Carl, thì thầm nói cái gì đó.
McGonagall giáo thụ nghe vậy lập tức đứng dậy, đi theo Percy hướng về Carl đi đến.
"Carl tiên sinh, Penelope, Cho Chang, Hermione tiểu thư, các ngươi đang làm gì?" McGonagall giáo sư cao giọng nói, đằng sau là Percy với khuôn mặt nham hiểm, hiện ra bộ dáng trách trời thương dân, giống như thằng này rất đau đớn khi học muội học đệ làm ra chuyện khiếm nhã.
Học sinh trong đại sảnh tò mò nghi ngờ nhìn sang. Là McGonagall giáo thụ đang trách mắng bốn người Carl chuyện gì đó a.
Nghe được giọng nói có chút nộ khí của giáo thụ, Hermione nhanh chóng từ trên đùi Carl ngồi lại vị trí cũ, Cho Chang bị giật mình đến mức miếng bánh mỳ trong miệng rơi ra, Penelope cũng kinh ngạc bỏ cái nĩa xuống bàn không hiểu nhìn giáo thụ.
Carl nghi ngờ nhìn hai người, khuôn mặt rất mộng bức, rõ ràng không biết giáo thụ hỏi vấn đề này làm gì. Nhưng là một học sinh tốt, hắn nhanh chóng trả lời.
"Như ngài đang thấy, McGonagall giáo thụ, chúng ta đang ăn trưa!"
"Ăn trưa?" McGonagall giáo sư cũng rất ngỡ ngàng, làm chuyện mất khiếm nhã đâu? Bà nghi ngờ nhìn sang vẫn bộ dáng nghiêm túc (đắc ý) Percy. Rõ ràng hắn vẫn chưa phát hiện những gì hắn thấy được Carl khác hẳn với mọi người.
Trong mắt Percy, Hermione đang sợ hãi từ trên người Carl che đậy váy ngắn ngồi lại vị trí cũ, Cho Chang vội vàng sửa sang mái tóc có chút bề bộn, cùng váy ngắn ướt đẫm, Penelope đang ngượng ngùng che ngực cúi đầu. Còn Carl, sắc mặt của hắn tái mét run cầm cập không dám nhìn McGonagall giáo thụ.
"Percy tiên sinh!" McGonagall giáo thụ gầm nhẹ, rõ ràng bà đang rất tức giận a. Nhất là khi Percy vu cáo, hãm hại đồng học trong học viện.
"Đuổi học a, giáo thụ!" Percy tỏ ra thương tâm nói. Hắn cho là nên đuổi học mấy người Carl. À không, chỉ Carl thôi, những cô gái kia vẫn rất xinh đẹp. Hắn nhìn vào ba người không khỏi nuốt một ngụm nước bọt.
Hermione, Penelope ba cô gái nhìn Percy bằng ánh mắt đầy thương hại, ai bảo dám gây sự với các nàng đâu, bây giờ nhìn như đồ đần đứng ở đó đắc ý vẫn chưa biết gì.
Ài. McGonagall giáo thụ ngẩng đầu thở dài. Bà rất đau lòng khi một học sinh khá giỏi như Percy trở nên tiểu nhân hèn hạ như thế này.
"Percy tiên sinh. Cấp trưởng Gryffindor để Wood tiên sinh tạm thay a, ngươi nên nghỉ ngơi nhiều hơn, và nên uống nhiều nước ấm!"
"Ân, cách chức vẫn còn rất nhẹ!" Percy gật đầu nói.
À mà khoan, có cái gì đó sai sai ở đây.
"Như vậy lau chùi nhà cầu, vệ sinh hành lang Hogwarts a!"
McGonagall giáo thụ lên tiếng làm Percy giống như bị hóa đá.
"Ngài giống như trừng phạt nhầm a! Là Carl sai mà, tai sao lại cách chức của ta!"
Kịch bản không đúng.
"Còn Carl, hắn làm chuyện thô tục thì sao?" Khuôn mặt Percy có chút vặn vẹo gào thét.
Mọi người xung quanh cũng ồn ào cả lên, họ cũng đã đoán được đại khái. Là Hermione ngồi lên anh trai Carl đùa giỡn nhau, Percy thấy được liền đi mách lẻo.
Harry ghé đầu vào tai Ron thì thầm.
"Anh trai ngươi kìa!"
"Đó không phải anh trai của ta!" Ron vội vàng từ chối, "Hắn là nhặt được!"
"Hửm? Mái tóc màu đỏ?" Harry nghi ngờ nhìn đầu tóc Percy.
"Nhuộm đó."
"..."
McGonagall giáo thụ càng tức giận hơn, đặc biệt là thấy được khuôn mặt thúi của Snape đang ngồi đắc ý ăn dưa hấu, vừa rung đùi vừa xem trò vui nhìn bên này.
Snape không vui không được a. Tại Hogwarts, hắn ghét nhất ba thứ, khuôn mặt Harry, Draco tóc vàng cùng Ron tóc đỏ. Bây giờ một thằng tóc đỏ đang làm chuyện ngu ngốc, dùng một cái lý do củ chuối là hai anh em ruột chơi đùa với nhau quá thân thiết, nên yêu cầu đuổi học.
Đúng là ngu không ai bằng a.
"Ngươi nói hai anh em họ đùa giỡn với nhau chính là làm chuyện thô bỉ?" McGonagall giáo thụ cố cho bản thân bình tĩnh, gằn từng chữ nói ra.
"Còn có Cho Chang, Penelope nữa!" Hắn chỉ vào hai người đang sợ hãi (kinh ngạc).
"Đủ!" McGonagall cắt đứt Percy đang biện chứng ngu ngốc. Híp mắt nhìn sang Snape giáo thụ đang cùng hai anh em Weasley vừa ăn dưa vừa xem trò vui.
Fred cùng George liền hiểu ý, vứt bỏ vỏ dưa trên tay rồi chạy đến đứng tại hai bên Percy, khóa tay hắn lại như một con gà xách đi chỗ khác.
"Ngươi có quyền im lặng!" Fred ghé vào tai Percy thì thầm.
"Những gì ngươi nói sẽ là bằng chứng chống lại ngươi trước toà!" George đắc ý bổ sung.
"Mụ mụ sẽ rất tự hào về ngươi!" Fred tiếp.
"Ân, có ý định sàm sỡ nữ sinh nhưng chưa thành!" George nói.
Fred kinh ngạc nhìn George, "Có không?"
"Có, ta thấy rõ Percy nhìn chằm chằm vào váy Cho Chang không rời mắt!" George đắc ý khoe khoang.
"Thật lợi hại!" Fred hai mắt sùng bái. Dám nhìn vào váy bạn gái của Carl a. Hắn thề 1 Galleon Carl tên kia sẽ tìm cách trả thù chơi chết Percy.
Hai người nhìn Percy bằng ánh mắt thương hại.
Percy không để ý đến hai thằng em trai đần, hai mắt hắn vô thần, trong miệng cứ lẩm bẩm 'kịch bản sai lầm a...'
"..."
"Gryffindor trừ 100 điểm vì tội vu oan, hãm hại đồng học, Percy cấm đoán 1 tuần. Nhưng Gryffindor cũng cộng thêm 50 vì Hermione bị tổn thất tinh thần, Ravenclaw cộng 150." McGonagall giáo thụ tuyên bố trừng phạt.
"Khoan, ta nghĩ Percy nên trừng phạt cấm đoán 1 tháng, kèm theo mời phụ huynh, canh gác rừng cấm, cho Dạ Kỳ ăn,....!"
Không biết từ lúc nào Snape đã đứng bên cạnh McGonagall giáo thụ, hắn vội vàng bổ sung thêm hình phạt. Hắn thấy 1 tuần như thế này là quá ít, phải đuổi học mới tốt. Nhưng nghĩ đến McGonagall sẽ không chấp nhận nên tăng lên 1 tháng, mời phụ huynh cùng với vào Rừng Cấm dạo chơi là ok. Như vậy cũng đủ để ác tâm cho lũ tóc đỏ.
Nghĩ đến tóc đỏ, hắn trừng Weasley song sinh một mắt, dám ngồi cạnh Snape giáo sư vĩ đại làm quần chúng ăn dưa.
---------
Giải quyết xong Percy tóc đỏ, Hermione đưa tay nhéo thịt hông Carl một cái, nhíu mi cười nói:
"Ngươi thật là xấu!"
"Đúng vậy đúng vậy, nhìn ánh mắt điên cuồng, rồi tuyệt vọng của Percy, ta thấy hắn thật tội nghiệp!" Cho Chang tỏ ra đồng tình nói, nhưng nếu nàng khép miệng ngừng cười thì dễ thuyết phục hơn a.
Penelope chỉ ôn nhu mỉm cười không nói lời nào, bởi vì nguyên nhân khiến Percy căm thù Carl là bắt nguồn từ nàng. Nên Percy bị phạt nàng cũng không bình luận gì thêm.
Chuyện quay lại cách đây mấy phút, hành động của Percy Carl đương nhiên nhận biết được, cái mùi thối ác tâm của lũ thích ghen tị đối với người tràn ngập chính nghĩa quang minh Ma Lực như hắn đây nhạy cảm đến cực điểm, cho nên khi Percy vừa đứng dậy chuẩn bị mách lẻo là hắn phát hiện ngay.
Hắn cũng đem chuyện này nói với các cô nàng. Các cô gái rất bức xúc vì Percy, đặc biệt là Cho Chang, cô nàng rất chán ghét khi Percy dùng ánh mắt ghê tởm kia nhìn chằm chằm vào học tỷ nàng.
Do vậy, hắn tương kế tựu kế, nhanh chóng để các cô gái sửa soạn lại áo quần, cho Percy một cái Huyễn Thuật nhỏ, khiến hắn chỉ thấy được những gì Carl cho thấy, rồi chuyện xảy ra giống như trên.
Percy bị phạt, và bọn họ cũng chẳng ảnh hưởng gì. Nhưng cũng không còn hứng thú đ-t nhau nữa, nên họ chỉ ngồi tâm sự cho qua thời gian.
-----Hết Chương------