Dưới sự cứu trợ kịp thời của Trần Đạo Huyền.
Trận phong ba cương thi Tử Phủ tập kích Song Hồ đảo cùng Quan Hải tiên thành rốt cục bình ổn.
Ngày hôm sau.
Quan Hải Tiên Thành.
Ngắm nhìn đám đông qua lại không dứt và cảnh đường phố nhộn nhịp bên trong Tiên Thành.
Trì Dao tiên tử quay đầu nói với Trần Đạo Huyền.
- Trần đạo hữu, mấy ngày nay liền quấy rầy.
- Tiên tử khách khí, ta còn chưa đa tạ ân ức trợ giúp tiên tử, sao lại nói là quấy rầy chứ.
Trần Đạo Huyền cười chắp tay nói.
Trong lúc trò chuyện.
Rất nhanh, một tòa linh phủ chiếm diện tích cực lớn liền xuất hiện trước mặt ba người.
- Tòa linh phủ này là nơi tu hành của ta ở tiên thành này, ủy khuất hai vị tiên tử ở đây tạm nghỉ mấy ngày rồi.
- Nhìn không ra, hoàn cảnh nơi này của ngươi còn rất được!
Thần thức Nguyệt Nga đảo qua, thấy được hoàn cảnh tú lệ trong Linh phủ, cười hì hì nói.
Nghe vậy, Trần Đạo Huyền mỉm cười.
Vì kiến tạo tòa linh phủ này, Trần gia trước sau hao phí gần trăm vạn linh thạch, bên trong không chỉ có mấy con chủ linh nhãn của linh mạch cấp ba, các loại luyện đan thất, luyện khí thất, chế phù thất, bế quan thất chuyên dụng...tất cả đều có.
Bên cạnh đó.
Còn xây dựng các loại hoa viên, linh hồ và các vườn rừng nhân tạo khác để ngắm cảnh, nuôi dưỡng các loại linh thú, linh ngư quý trọng, để cho chủ nhân của linh phủ sau khi tu hành có thể thả lỏng tâm tình.
Tòa linh phủ này tuy nói không cách nào so sánh với Động Thiên Tiên phủ của Trì Dao tiên tử, nhưng đặt ở trong các đại tộc Quảng An phủ, coi như là nơi tu hành đỉnh cấp.
Trần Đạo Huyền kiến tạo tòa linh phủ này, mục đích cũng không phải là vì tự thân tu hành, mà là vì tộc nhân Trần thị, có một nơi để đột phá Trúc Cơ thậm chí đột phá Tử Phủ.
Như chúng ta đều biết.
Tu sĩ Trúc Cơ cần linh mạch cấp hai phụ trợ. Đột phá đến Tử Phủ, càng cần linh mạch cấp ba phụ trợ.
Trong tay Trần gia chỉ có hai linh mạch cấp ba đó là ở Song Hồ đảo cùng với trên đảo Hồng Sam, tự nhiên phải vận dụng đầy đủ.
Không có gì bất ngờ.
Mười năm kế tiếp, Trần gia sẽ xuất hiện rất nhiều tu sĩ Trúc Cơ.
Tòa linh phủ này, thay vì nói là nơi tu hành của Trần Đạo Huyền, không bằng nói là một trong những đạo tràng Trúc Cơ của tu sĩ Trần gia, năm đó Trần Đạo Sơ cùng Trần Đạo Liên chính là ở chỗ này Trúc Cơ thành công.
Ba người bước vào Linh phủ.
Qua một số giới thiệu.
Trần Đạo Huyền đem ngọc bài khống chế trận pháp Linh phủ giao cho Trì Dao tiên tử, sau đó chắp tay nói với hai người.
- Đã như vậy, tại hạ sẽ không quấy rầy hai vị tiên tử tu hành, cáo từ!
Trì Dao tiên tử mỉm cười gật gật đầu.
- Trần đạo hữu đi thong thả.
Nguyệt Nga thì cười hì hì,
- Chúng ta sẽ không tiễn.
Trần Đạo Huyền mỉm cười, lập tức độn quang, biến mất trước mặt hai người.
Nhìn Trần Đạo Huyền rời đi.
Nguyệt Nga giảo hoạt nhìn Trì Dao tiên tử, ngữ khí dịch chuyển nói,
- Sư tỷ, ta phát hiện ngươi đối với Trần đạo hữu này, tựa hồ có chút khách khí quá đáng, sẽ không phải...
- Vẻ ngoài tuấn lãng, thiên tư hơn người, làm người lại có tiết chế, ta có hảo cảm với hắn, không phải chuyện bình thường sao?
Trì Dao tiên tử kỳ quái nhìn Nguyệt Nga.
Vốn định trêu chọc sư tỷ một chút, không nghĩ tới bị Trì Dao tiên tử lạnh nhạt như vậy đâm trở về, Nguyệt Nga ngược lại rơi vào tình huống khó xử.
- Sư tỷ, ngươi sẽ không thật sự coi trọng người này chứ?
- Trong lòng có hảo cảm, chính là coi trọng đối phương, muốn kết làm đạo lữ sao?
Ngón tay ngọc của Trì Dao chỉ nhẹ cái trán trắng thuần bóng loáng của Nguyệt Nga, cười lắc đầu,
- Ngươi nha!
- Ai da, đừng điểm đầu người ta, ta không phải là một đứa trẻ.
Nguyệt Nga tức giận bất mãn nói.
Ra khỏi Linh phủ.
Trần Đạo Huyền trực tiếp bay về phía đảo Song Hồ.
Chưa tới nửa tách trà.
Trần Đạo Huyền đã về tới đảo Song Hồ.
Cảng đảo Song Hồ.
Trần Tiên Hạ đang mang theo tu sĩ đạo tự bối và phúc tự bối Trần gia, hướng cảm tạ Lạc Tu Viễn cùng Lạc Li cầm đầu giao nhân tộc.
- Lạc tộc trưởng, ân ơn viện trợ lần này, Trần gia ta vĩnh viễn ghi nhớ trong lòng.
Trần Tiên Hạ trịnh trọng nói.
- Trần lão tộc trưởng khách khí, Lạc mỗ thẹn không dám xứng đáng,
Lạc Tu Viễn tư thái để rất thấp,
- Tộc Giao Nhân ta vốn là chủng tộc phụ thuộc Trần gia, ngoại địch công kích Trần gia, chính là tấn công tộc Giao Nhân ta, tộc Giao Nhân ta làm sao có thể khoanh tay đứng nhìn?
Nghe thấy như vậy.
Trong lòng Trần Tiên Hạ không khỏi có hảo cảm tốt hơn với tộc Giao Nhân
Tuy nói lần này Tôn Mãng mang theo ba thi phó Tử Phủ sơ kỳ.
Nhưng vạn nhất Tôn Mãng mang theo bảo vật phá trận châu gì đó, kết cục có thể khó nói.
Sự tồn tại của tộc Giao Nhân, là bảo hiểm cuối cùng mà Trần Đạo Huyền tìm cho Trần gia.
Có tộc trưởng Giao Nhân Lạc Tu Viễn, cùng với một đám giao nhân Trúc Cơ hậu kỳ của tộc Giao Nhân, Tôn Mãng bốn vị Tử Phủ, muốn tiêu diệt Trần gia, hoàn toàn là người si nói mộng.
Đương nhiên, sự tình thật sự muốn phát triển đến bước đó, bất kể là tộc Giao Nhân hay Trần gia, tất nhiên sẽ nguyên khí đại thương.