Chương 352: Thức hải biến hóa (2)

Tu sĩ đê giai dựa vào số lượng ngăn cản cao giai tu sĩ, tuy nói có thể làm được, nhưng nhất định sẽ phải trả một cái giá thảm trọng.

Trần Tiên Hạ và Lạc Tu Viễn đang nói chuyện.

Một đạo độn quang từ xa đến gần bay tới.

Chính là Trần Đạo Huyền.

- Chủ thượng!

Nhìn thấy Trần Đạo Huyền, úc này tộc trưởng Giao Nhân Lạc Tu Viễn l khom người một lễ, thái độ vô cùng cung kính.

- Ừ.

Trần Đạo Huyền gật gật đầu, đưa tay đỡ nói,

- Lạc tộc trưởng, lần này đa tạ tộc Giao Nhân ngươi giải vây Trần gia ta.

- Chủ thượng quá khách khí.

Đối mặt với Trần Đạo Huyền, Áp lực của Lạc Tu Viễn lớn hơn nhiều.

Bất luận là thiên tư khủng bố của đối phương, hay là thực lực của hắn, đều làm cho Lạc Tu Viễn không thể không vạn phần coi trọng.

- Được rồi, ta sẽ không nói nhiều,

Trần Đạo Huyền trầm ngâm một lát nói,

- Nếu tộc Giao Nhân ngươi trung thành đối đãi Trần gia ta, Trần gia ta cũng sẽ không khắc nghiệt lạnh nhạt, ta biết, tộc Giao Nhân các ngươi ở Linh Bối đảo bị Chu gia giam giữ lượng lớn tộc nhân, không sai chứ?

- Đúng là có chuyện này!

Lạc Tu Viễn mơ hồ biết Trần Đạo Huyền muốn nói cái gì, Lúc này ngữ khí kích động đều run rẩy lên.

- Ta có thể giúp ngươi đòi lại những người này.

- Lời này của Chủ thượng là thật?

Lạc Tu Viễn kích động bay lên tới trước, bắt lấy cánh tay Trần Đạo Huyền, hai mắt hơi phiếm hồng.

- Đương nhiên là thật.

Trần Đạo Huyền gật gật đầu.

- Được! Được!

Lạc Tu Viễn kích động có chút nói năng lộn xộn, lúc này hắn làm bộ muốn quỳ xuống dập đầu Trần Đạo Huyền, lại bị tay Trần Đạo Huyền giữ chặt.

- Lạc tộc trưởng không cần phải như thế!

Nhìn Lạc Tu Viễn kích động không thôi, Trần Đạo Huyền trong lòng cũng cảm khái muôn vàn.

Lúc trước.

Lúc hắn lần đầu tiên đi tới Tiên thành phủ Quảng An, chính là nhìn thấy tộc Giao Nhân tập kết một đám yêu thú đê giai, muốn trùng kích tiên thành phủ Quảng An.

Mục đích, là để hiểu để cứu tộc nhân bị giam giữ trên đảo Linh Bối.

Nhưng thực lực của Chu gia thật sự là quá mạnh, tộc Giao Nhân vận dụng toàn bộ lực lượng toàn tộc tập kết bầy yêu thú mà đến, lại không ngăn được một vòng kiếm trận của tu sĩ Chu gia, đã bị cắn nuốt đại bại mà tan rã.

Đến nỗi cuối cùng khiến dân tộc Giao Nhân không thể không đưa ra quyết định di cư gia tộc.

Một bên, Lạc Li vẫn không mở miệng cũng có chút không biết làm sao, nhìn về phía Trần Đạo Huyền, cảm kích nói,

- Cảm ơn ngươi.

Trần Đạo Huyền gật đầu với nàng cười.

Bàn tay nhỏ bé của Lạc Li siết chặt hơn.

Dưới sự cảm ơn nhiều lần của tộc Giao Nhân.

Trần Đạo Huyền và Trần Tiên Hạ đưa mắt nhìn tộc Giao Nhân trở về biển cả, biến mất trước mặt.

- Tiểu cô nương giao nhân đó, nhìn ánh mắt của ngươi...

-Thế nào?

Trần Đạo Huyền nghi hoặc quay đầu.

- Không có gì.

Trần Tiên Hạ nhìn mặt biển, cười lắc đầu,

- Đi thôi, về nhà.

- Vâng, về nhà.

Liếc mắt nhìn ánh hoàng hôn lóe lên ánh vàng dưới mặt biển, Trần Đạo Huyền cười nói.

Khoảng nửa nén hương.

Cách đảo Song Hồ hàng trăm dặm trên biển.

Một thân ảnh nhỏ nhắn hiện ra mặt biển, ngay sau đó, một thân ảnh cường tráng xuất hiện bên cạnh thân ảnh nhỏ nhắn.

Lạc Li nhìn hướng đảo Song Hồ, trong đầu nhỏ không biết đang suy nghĩ cái gì.

Nhìn bộ dáng này của nàng, Lạc Tu Viễn thở dài nói,

- Đứa trẻ ngốc, đừng nhìn.

- Ừ.

Lạc Li nâng đầu nhỏ lên, nhìn cha, sau đó mỉm cười và gật đầu, chỉ có điều trong nụ cười này, thêm một chút chua chát của một cô gái.

Nhìn cha lặn xuống nước biển một lần nữa.

Lạc Li cuối cùng nhìn về phía đảo Song Hồ, thở dài sâu sắc, một lần nữa lặn xuống biển.

Phía bên kia.

Trần Đạo Huyền trở về Linh phủ đảo Song Hồ.

Sau khi làm xong tất cả mọi thứ.

Không nói hai lời, trực tiếp nằm trên giường do Ôn Ngọc chế tạo ngủ khò khò một giấc.

Lần này.

Hắn thật sự quá mệt mỏi, ở Thương Châu tiên thành, hắn lấy tu vi Trúc Cơ kỳ, trở thành chủ lực tuyệt đối trên chiến trường.

Vì thế càng hấp dẫn ánh mắt của Thần Tuyệt chân nhân, suýt nữa bị Thần Tuyệt chân nhân giết chết.

Sau đó, hắn chuyển sang hàng trăm ngàn dặm, trở về Quảng An phủ Song Hồ Đảo, giải vây gia tộc.

Chiến đấu liên tục.

Trần Đạo Huyền kiệt sức.

Ngủ cả ngày lẫn đêm.

Trần Đạo Huyền mới tinh thần tràn đầy tỉnh lại.

Việc đầu tiên tỉnh lại, Trần Đạo Huyền không xử lý tộc vụ chồng chất, mà là quan sát sự thay đổi của thức hải.

Từ sau khi Hồng Mông Ngộ Đạo Kinh trong thức hải cắn nuốt đạo Định Phách Thần Quang mà Thần Tuyệt chân nhân bắn tới, quyển kim sắc kinh văn này đã xảy ra biến hóa nào đó.

Nhưng Trần Đạo Huyền vẫn không kịp kiểm tra.

Giờ phút này, Trần Đạo Huyền hoàn thành hết thảy rốt cục cũng có cơ hội xem xét loại biến hóa này.

Chìm ý thức vào không gian thức hải.

Trung tâm thức hải.

Kim sắc kinh văn trấn áp trong thức hải, sâu trong thức hải, một đoàn ánh sáng lấp lánh trong thức hải, giống như một ngôi sao đầy trời.

Mà ở bốn phía kim sắc kinh văn, suốt hai mươi bảy khỏa tinh trần không ngừng xoay tròn truy đuổi, ngược lại so với trước đó không có nhiều biến hóa.

Trần Đạo Huyền tập trung ý thức vào bản thân kim sắc kinh văn.