Dù sao cũng là anh trai Thục Tiểu Uyển, vẫn nên để lại cho hắn chút mặt mũi.
Hai người tìm khối đá ngồi xuống, Thục Tiểu Uyển nhoẻn miệng cười, “Khi anh còn nhỏ cũng không hư thế này!”
Khi còn nhỏ?
Trần Phong ngạc nhiên, nghe lời này của cô, bọn họ hồi nhỏ đã gặp qua? Nhưng sao mình không có ấn tượng?
Nhưng ngẫm lại cũng đúng, hôn ước định rồi, hồi nhỏ có gặp qua, cũng là chuyện bình thường.
Khả năng lúc ấy tuổi quá nhỏ đi!
Hơn nữa thế giới này, cùng thế giới cũ trong trí nhớ của hắn thay đổi quá nhiều, có những chuyện, Trần Phong đều xem không hiểu.
Thậm chí có lúc Trần Phong hoài nghi thời điểm hắn trở về từ Thiên giới, có phải đã đi lầm đường hay không, xông vào một không gian khác tương tự.
“Anh nhớ không? Lúc ấy, một đứa bé chưa đến ba tuổi được ba mẹ anh mang về chơi với anh, họ dắt chúng đến Kê Công Lĩnh nhổ khoai tây, anh còn đem đứa bé ấy chôn dưới đất, chỉ chừa mỗi cái đầu nhô lên, nói rằng muốn trồng một cô vợ nhỏ để dành cho tương lai……”
Tay Thục Tiểu Uyển xoa lên gò má, ánh mắt có chút mê mang.
Bản thân như trở về thời điểm lúc đó.
Nhổ khoai tây?
Mẹ nó nhổ khoai tây!
Trần Phong nghe xong, thiếu chút ngã quỵ, thì ra ý tứ trong lời Thục Tiểu Huy là ám chỉ điều này a!
Tuy nhiên, việc xảy ra lúc hơn hai tuổi, Thục Tiểu Uyển lại có thể nhớ rõ như vậy?
Người ta nói nữ sinh so nam sinh phát dục sớm hơn, nhưng thế này không khỏi cũng quá sớm đi?
Thục Tiểu Uyển khi đó hai tuổi, vậy hắn hơn ba tuổi đi? Một đứa trẻ ba tuổi có thể biết cái gì!
Trần Phong không có bất luận ký ức nào!
Cái gọi là ôn lại ký ức, chính là kéo vào mối quan hệ a!
Ngay khi Trần Phong không biết nói gì, đột nhiên trong đầu xuất hiện một trận choáng váng, dường như có thứ gì đó ngày càng sinh động, ngày càng rõ ràng sinh sôi.
Ký ức bị phủ bụi nháy mắt được gột rửa, từng đợt từng đợt ký ức như sóng nước tuôn trào. Giống như sa mạc khô kiệt đột nhiên xuất hiện suối nước, rất nhanh đại não Trần Phong hấp thu xong.
Hửm?
Đoạn ký ức này không nhiều, nhưng chuyện mà Thục Tiểu Uyển nói kia đúng là đã diễn ra, Trần Phong không giấu được ngạc nhiên trong lòng.
Như thế nào đột nhiên xuất hiện? Đây thật là ký ức của mình?
“Anh làm sao vậy?”
Cảm giác được Trần Phong có chút khác thường, Thục Tiểu Uyển lo lắng nhìn hắn.
Trần Phong phục hồi tinh thần, cười gượng, “Bởi vì việc này, tôi còn bị ba mẹ đánh cho mấy trận, sau đó cô cũng không còn tới Thanh Sơn, chắc không phải năm đó bởi vì giận tôi đó chứ?”
“Thì ra anh vẫn còn nhớ, tôi còn tưởng rằng anh quên rồi cơ!”
Thục Tiểu Uyển híp mắt, cười duyên như bông hoa nở. Đâu biết rằng Trần Phong đang băn khoăn tại sao mình lại có đoạn kí ức này.
Trần Phong nhún vai!
Thục Tiểu Uyển ôn nhu nói, “Tôi ba tuổi đột phá, bị mọi người đưa lên thủ đô, thời gian thấm thoát trôi qua, bận bịu nhiều thứ, vẫn chưa tìm được thời điểm để về thăm. Cho đến năm ngoái, tôi học xong chương trình ở thủ đô, muốn tiếp tục cũng không được, mới trở về Thục Trung!”
Muốn tiếp tục cũng không được!
Mấy chữ này, cũng thật khoe khoang, nếu người khác mà nghe được, khẳng định nghĩ cô khoe khoang nói điêu.
Nhưng đó là người khác, còn với Thục Tiểu Uyển, sự thật chính là như thế.
Chưa đến hai mươi tuổi đã 4 sao Đại tông sư, dù toàn bộ Hoa Quốc, thậm chí là thế giới, tuyệt đối có thể coi như là đứng đầu tư chất.
Phải biết rằng, Thục Tiểu Uyển chỉ mới tốt nghiệp đại học một mà thôi, mà thực lực của cô đã bằng Tiến sĩ.
Hiện tại Thục Tiểu Uyển đang chờ đến giữa năm, tham gia khóa học văn hóa đại học thủ đô, Thạc sĩ, Tiến sĩ ba hạng mục kiểm tra cùng hùng biện, xong đâu đấy liền có thể thuận lợi lấy bằng được Tiến sĩ.
Học bị Tiến sĩ đại học Thủ Đô. Có nó, tiền đồ vô cùng sáng lạng.
Nói không chút khách khí, Thục Tiểu Uyển chính là thiên chi kiêu nữ trong truyền thuyết.
Nói đến đây, Thục Tiểu Uyển quay lại nhìn Trần Phong, “Mấy năm nay, tôi cũng có nghe ngóng tin tức của anh, sau khi tốt nghiệp cấp ba, trải qua ba lần đột phá anh cũng chưa lần nào thành công phải không?.”
Trần Phong cười khổ, “Hình như vậy!”
Chuyện trước kia, đối với Trần Phong mà nói, cảm giác vô cũng xa lạ.
“Sau đó nghe nói tự dưng anh mất tích, không rõ nguyên nhân, tôi cũng cho người tra qua, nhưng đều không có tác dụng, những tưởng... những tưởng đời này không thể gặp lại……”
“Không nghĩ tới, khi tôi định buông bỏ thì lại nghe anh đã trở lại, lòng tôi rất đỗi vui mừng. Ngày đó thấy anh, phát hiện ra anh thay đổi thật nhiều, dị năng cũng thức tỉnh, lại còn rất mạnh mẽ, đem cái tên thần thoại Thục đại kia đánh bại……”
Nghe đến đây, Trần Phong lại cười, “Cái gì mà Thục đại thần, tên kia chỉ là cái bao cỏ……”
Nói xong, Trần Phong đem chuyện Ngô Địch một lần nói ra.
Thục Tiểu Uyển phụt cười, “Đúng thật, tôi rõ ràng cảm thấy rất kỳ quái, Thục đại như thế nào có loại thanh niên thiên tài, nếu thực sự có, vậy còn không sớm liền nổi danh? Cũng thật là làm khó Tiêu gia gia……”
“Aiz!”
Trần Phong thở dài, “Nói nghe, hôm nay làm sao lại đến đây?”
“Tôi cũng đang muốn hỏi anh câu đó, anh sao lại có mặt ở đây?” Thục Tiểu Uyển hỏi lại.
Lúc này, quan hệ hai người rõ ràng kéo gần lại rất nhiều, đã không còn xấu hổ cùng câu nệ như ban đầu.
“Chú ba một hai bắt tôi đi bằng được, kết quả vừa tới nửa đường, quay đi ngoảnh lại đã không thấy chú ấy và dì đi đâu. Ném tôi một mình một chỗ!” Trần Phong cười cười, hắn nghiêm túc hoài nghi, chú ba có phải hay không biết hôm nay Thục Tiểu Uyển sẽ đến đây, cho nên mới nhất định lôi hắn đi.
Thục Tiểu Uyển mặt thoáng phiếm hồng, tức giận liếc mắt Trần Phong một cái.
“Hôm nay Gia Cát tiên sinh xuất quan, tôi tới tìm ông ấy, giúp em trai xin thuốc!” Thục Tiểu Uyển cũng nói ra mục đích.
“Em trai?”
Trần Phong nhạc nhiên, “Em trai cô làm sao vậy?”
Hắn là không biết Thục Tiểu Uyển còn có em trai nha, nhưng ngẫm lại dù sao Thục gia người ta cũng là đại gia tộc, con cháu họ hàng thiếu sao?
Nói đến vấn đề này, trên mặt Thục Tiểu Uyển rõ ràng mang theo u sầu, miễn cưỡng nở nụ cười, “Không có gì, chỉ là từ khi nó còn trong bụng mẹ đã mang bệnh, tương lai anh gặp nó, sẽ biết!”
Nghe tới tựa hồ có lý do khó nói, Trần Phong cũng không có tiếp tục truy vấn vấn đề này, “Gia Cát tiên sinh là ai?”
Thục Tiểu Uyển ngẩng đầu nhìn mây mù quấn quanh đỉnh núi, “Anh từng nghe đến Gia Cát Lượng?”
Trần Phong vừa nghe, thiếu chút nữa cười ra tiếng, “Tam Quốc Chí, Thục Quốc Thừa tướng, Ngọa Long tiên sinh Gia Cát Lượng, ai không biết? Cô đừng nói với tôi, Gia Cát Lượng còn sống, và ở ngay trên Thanh Thần nha?”
Thân là người Thục Trung, nếu không biết Gia Cát Lượng, vậy cũng thật coi như hiếm lạ!
Thục Tiểu Uyển lắc đầu, “Đỉnh núi có tòa Võ Hầu Cung, bên trong ở một vị tiền bối ẩn sĩ, tôn hào Gia Cát Thăng Long, nghe nói là hậu nhân Gia Cát Lượng, đương nhiên, qua bao nhiêu năm như vậy, cho dù điều ấy có thật hay không cũng không cách nào kiểm chứng ……”
“?”
Hậu nhân Gia Cát Lượng?
Trần Phong có chút ngoài ý muốn, “Gia Cát Thăng Long, rất mạnh?”
“Đương nhiên!”
Thục Tiểu Uyển hơi hơi gật đầu, “Hồi nhỏ tôi nghe nói, Gia Cát lão tiền bối đã là Dị vương cảnh cường giả, vô luận là thực lực hay uy vọng, Gia Cát lão tiền bối ở Thục Trung đều không gì sánh được……”