Chương 57: Thật thú vị!

Một đám, thật là làm người trướng mắt, tuy nhiên bọn họ nhằm vào chính là Hầu Dũng cũng không phải mình, hơn nữa, hiện tại loại tình huống này, nên để Hầu Dũng tự mình xử lý, nếu xen vào, vậy không phải đoạt đi nổi bật trước mặt bạn gái hắn sao?

Cho nên, Trần Phong tạm thời không có ý tứ động thủ, mấy cái thể loại tạp nham mà thôi, uy hiếp duy nhất, chỉ có Thục Tiểu Huy cùng lão giả bên cạnh.

“Ô, ranh con, biết đây là ai không? Dám tỏ ra bất kính với chúng ta?”

Trần Phong muốn không ra tay, nhưng người ta nào để hắn toại nguyện, cứ thích gây sự bằng được mới hay.

Tên gầy kia tưởng rằng Trần Phong là tuỳ tùng của Hầu Dũng, thấy hắn làm lơ Tiết Minh, bản thân tự nhiên đứng ra vuốt mông ngựa, lập tức liền đi tới cạnh Trần Phong.

Người này thật sự rất cao, ít nhất phải 2 mét, lớn lên lại gầy, tựa như cây xào phấp phới.

“Tên là gì?”

Trần Phong ngồi trên ghế đá, nhàn nhạt hỏi một câu, thuận tiện cầm lấy chai nước khoáng, uống một ngụm.

Tên gầy sắc mặt tối sầm, nay trước mặt mình, cư nhiên còn tâm trạng uống nước?

“Ông đây tên Thường Phi, mày là cái quái gì?”

Thường Phi miệt thị nhìn Trần Phong, nhấc chân, đem chai nước khoáng Trần Phong để bên cạnh đá xuống, cực kỳ khiêu khích.

Trần Phong đau đầu hết chỗ nói, bản thân cái gì cũng không chọc, vì cái gì, lần lượt từng người cứ liên tục thay nhau đến trước mặt hắn rước họa? Mấy người không phải đang gây với Hầu Dũng sao? Như thế nào lại hướng về tôi?

Vừa nghe lời này, Tiết Minh muốn phun trào, sắc mặt tái đi, nhưng nhắc nhở đã không còn kịp rồi!

Trần Phong ngẩng đầu nhìn,cái tên này tựa như con hươu cao cổ, cao vậy làm gì, Trần Phong lắc đầu, “Anh bạn, anh cao quá, vẫn nên quỳ xuống cùng tôi nói chuyện tốt hơn!”

Giọng nói vừa tuôn ra khỏi miệng, Trần Phong đã trực tiếp đá ra một quyền, đá lên đầu gối cùng đùi Thường Phi.

Thường Phi căn bản không phòng bị, càng không có bản lĩnh tránh né, chỉ cảm giác đầu gối tê rần, thân thể mất đi trọng tâm, phịch một tiếng liền quỳ trước mặt Trần Phong.

Độ cao này, vừa vặn!

Một bàn tay đáp ở trên vai Thường Phi!

“Anh vừa hỏi cái gì nhỉ?”

Trần Phong ngữ khí bình thản, nhưng giọng nói kia, lại làm người nghe da đầu tê dại.

Tất cả mọi người bị một màn này làm cho kinh ngạc, nhất thời không có phản ứng, bọn họ trăm triệu không nghĩ tới, Trần Phong sẽ táo bạo như vậy, đánh liền đánh!

“Mày……”

Tư thế này thực xấu hổ a, Thường Phi căn bản không chịu đựng nổi khuất nhục quỳ gối trước mặt Trần Phong, giãy giụa suy nghĩ muốn đứng lên, nhưng tay Trần Phong tựa như một tòa thái sơn đè nặng vai gã, không cách nào cử động!

“Oa. năng lực phục hồi không tệ!”

Trần Phong nhìn chân Thường Phi, chỗ vừa bị hắn đạp gãy, mới qua bao lâu nha, chân đã hồi phục lại rồi!

Một quyền lúc nãy, tuy rằng Trần Phong chưa dùng đến lực, nhưng cũng đủ làm gã xương cốt gãy rời, chẳng lẽ tên này là hệ trị liệu?

Trong khi Trần Phong chưa hết ngạc nhiên, Thường Phi thân mình đột nhiên lùn xuống, cả người tựa bị đè dẹp lép, tan chảy, ngay sau đó nhanh chóng từ trong tay Trần Phong chạy thoát.

Tại chỗ lăn lăn vài vòng, sau khi cách Trần Phong ba năm mét mới dừng lại, thân hình xẹp lép đột nhiên bắn lên, nháy mắt khôi phục hình dạng như cũ.

“Phong ca, hắn là người cao su!”

Hầu Dũng bên cạnh hô to.

Vừa dứt lời, canh tay dài ngoẵng từ phía sau lưng đã vung tới, mang theo giận dữ.

Cánh tay này, ít nhất dài tới hơn 20m, trông vô cùng đồ sộ.

“Chó chết, xuống mồ đi!”

Thường Phi gầm lên một tiếng, hai mắt đỏ au vì nhục nhã. Cánh tay thon dài nhanh chóng thu lại như khẩu súng cao su, lực đàn hồi chuyển hóa mạnh mẽ bay vào.

Lần thứ hai duỗi ra, trực tiếp đánh lên người Trần Phong. Cảnh tượng đó khoa trương đến mức làm mắt người xem gần như rơi đầy đất.

Gã đại khái tầm 26 27 tuổi, ba sao Tông Sư cảnh giới, thuộc tạp hệ dị năng, thể chất đàn hồi giống cao su, có thể tùy ý điều chỉnh biến hình. Vô cùng linh hoạt.

Toàn lực đánh ra một quyền, cộng thêm năng lực của Tông sư, cú đánh này, nếu bảo 1000 kg cũng không phải nói quá. Hơn nữa gã còn dùng cả năng lực đàn hồi cao su, lực đánh tăng gấp mấy lần, bây giờ sợ đã lên đến 20.000 kg.

Bổ trợ kèm gia tốc đàn hồi, tốc độ cực nhanh.

Trần Phong đương nhiên sẽ không xem nhẹ, đầu lập tức nghiêng sang bên cạnh, nắm đấm gã xẹt qua má, đánh thẳng về phía cục đá đằng sau.

“Rầm!”

Cục đá số phận bi đát, nát tan sau một đòn. Mảnh vụn văng đầy đất.

Đánh hụt, Thường Phi vọng tưởng thu tay lại, lặp lại đòn vừa rồi. Cơn giận dữ của gã không thể nguôi ngoai chỉ bằng một cú đánh.

Nhưng Trần Phong sao có thể để gã đạt được ước nguyện.

Trực tiếp nắm lấy cánh tay dài ngoằng của Thường Phi, gã bị sốc nặng, dùng sức cố gắng rút tay về, nhưng gã liền kinh hoảng phát hiện, sức mạnh này của Trần Phong gã không thể chống lại. Gã cảm giác mình như cùng một chiếc xe tăng mãnh liệt giằng co, nhưng làm cách nào cũng chẳng mảy may nhúc nhích.

“Thật thú vị!”

Trần Phong nhếch miệng cười, đây là lần đầu hắn nhìn thấy loại dị năng này, người cao su ư...

Trên Tu Tiên Giới, nếu muốn tự do biến hóa hình dạng, vậy phải vượt qua phạm trù ảo thuật. Thuật biến hóa này, học tương đối khó, đòi hỏi cảnh giới rất cao. Dị năng a, thật thú vị.

“Không!”

Thường Phi cảm giác Trần Phong có gì đó khác lạ, kinh hồn táng đảm dãy dụa.

Nhưng mà, đã quá muộn!

Trần Phong nắm tay Thường Phi kéo mạnh, giống như đang cầm một chiếc roi da, trực tiếp quật.

“Hừ!”

Trần Phong hừ lạnh một tiếng, Thường Phi cả người bay lên, hướng vách đá bên cạnh quật ngã xuống.

“Phanh!”

Trần Phong ra lực, gã căn bản không thể nào phản kháng, cả người bị kéo dài thành mười mấy mét, vắt qua vách đá, từng viên từng viên đá vụn thi nhau lăn.

Thân thể gã chịu tổn thương quá mức chịu đựng, nhưng năng lực cao su lại phi tường phát huy, nó kéo dãn triệt để, va chạm vách đá vô số lần không giảm, Thường Phi bị quật đến ngu dại.

Ấy vậy, Trần Phong vẫn chưa muốn buông tha gã dễ dàng như thế. Không ngừng bắt lấy cánh tay, hướng mặt đất quật.

Mấy tên hồ bằng cẩu hữu, xem đến trợn mắt há hốc mồm, không ai trong số đó dám tiến lên giúp đỡ.

Cả đám la hét, hoảng loạn tột độ. Trốn so với thỏ đều nhanh hơn.

Bọn họ giống như Thường Phi, thực lực ngang ngửa, thậm chí có mấy người còn kém hơn. Mắt thấy gã bị Trần Phong đánh đến lợi hại, nơi nào còn dám tiến lên, trốn ra thật xa, còn rất sợ liên lụy tới chính mình.

Sau vài lần, cả người Thường Phi lả lướt rơi xuống đất, cơ thể kéo dài hơn 20m, quần áo đều đã nát tan, chỉ còn lại chiếc quần con đặc chế, che được bộ phận không nên nhìn.

Gã hoàn toàn mất đi khả năng đánh trả, tay phải vẫn còn bị Trần Phong nắm trong tay, giống hệt sợi mì được nấu chín, nhũn nhèo.