Trần Phong một chút đều không khoa trương, cô gái này lớn cực kỳ xinh đẹp có khí chất, đặc biệt phong thái đa tình, tăng thêm vài phần mỹ diễm.
Đừng nói trong phim, cho dù là tiểu thuyết, dạng người như vậy, xác thực chỉ có thể là nữ chính!
Mỹ nhân như vậy lại là người yêu tên Hầu Dũng, công lý ở đâu????
Không có thiên lý a không có thiên lý!
Lúc đầu hắn còn có chút nghi ngờ lời nói của Hầu Dũng, bởi hai người ngoại hình khác biệt đến thế, nhìn thế nào cũng không tin nổi. Ấy vậy sự thật lại tát bôm bốp vào mặt hắn. Không có lầm.
Kỳ thật ngẫm lại, Hầu Dũng người ta tốt xấu gì cũng là người thế gia Thục Đô, tiền không thiếu, thế lực không thiếu, tìm được đại mỹ nữ làm bạn gái thì có làm sao.
Lớn lên cho dù khuyết tật, cũng không thể tước đoạt tư cách tìm kiếm mỹ sắc người ta nha, huống hồ, hiện tại xã hội này, loại tình huống này không phải thực bình thường sao, mà nói mới thấy, ai theo đuổi ai còn chưa biết.
“Xin chào, tôi kêu Tô Phỉ Phỉ!”
Cô gái tuy mang theo bẽn lẽn, thẹn thùng nhưng vẫn có vài phần tự nhiên hào phóng, biết hắn là bạn của Hầu Dũng, liền chủ động giới thiệu bản thân.
Trần Phong cười gượng, vội vàng giới thiệu qua, ba người hợp lại tiếp tục lên núi.
Số trời, hắn vẫn là cái bóng đèn di động a.
“Tôi nói này, mấy ngày nay không thấy cậu đi học, đang tính hỏi thăm tại sao, thì giờ biết rồi nhá, có mỹ nhân như này bên cạnh, thời gian đâu để quan tâm chuyện khác nữa. Haha. Hai người như thế nào biết nhau?”
Trần Phong trêu ghẹo nói, hai người ở phía trước anh anh em em, làm Trần Phong thật chịu không nổi.
Hầu Dũng cười toe toét, khoe khoang quá trình cùng Tô Phỉ Phỉ gặp mặt.
Tô Phỉ Phỉ là con lai giữa Mỹ và Singapore, du học sinh ở Trường đại học Du Châu, cách đây không lâu, cô cấy đến Thục Trung du lịch, bởi vì lớn lên xinh đẹp,nên gặp phải mấy tên Dị Nhân quấy rầy, vừa hay bị Hầu Dũng nhìn thấy.
Sau đó chính là một màn anh hùng cứu mỹ nhân, rồi thấy tính tình hợp nhau liền xác định quan hệ hẹn hò. Nguyên nhân mấy ngày nay Hầu Dũng không đến lớp cũng bởi vậy.
Nghe xong, Trần Phong tâm vô cùng đau đớn, chỉ kém không đấm ngực dậm chân, chuyện tốt như vậy, tại sao không xảy ra với hắn?
Hầu Dũng đây là chó ngáp phải ruồi a!
Tuy nhiên nghe xong chuyện Hầu Dũng, Trần Phong cảm giác có chút kỳ lạ, nhưng là nơi nào lỳ lạ, thì không phát hiện ra.
Ở lưng chừng núi có một nơi gọi là Hạ Hầu Tử, thực chất là một khu đất bằng phẳng, đặt lên vài chiếc ghế đá, dùng cho du khách nghỉ ngơi. Bởi đường núi khá gập ghềnh khó đi, cho nên rất nhiều du khách sẽ lựa chọn cáp treo lên núi, cho nên người có thể chân chính đặt chân tới Hạ Hầu Tử không nhiều.
Vừa đến nơi, Hầu Dũng sắc mặt liền trở nên khó coi, vì hắn thấy được một người mình không muốn nhìn thấy nhất.
Tiết Minh!
Trần Phong cũng có chút ngoài ý muốn.
Bên cạnh Tiết Minh còn có mấy người, hai trong số họ vô cùng quen mắt, chẳng phải cái người mấy ngày hôm trước hắn gặp ở nhà hàng lẩu Tiểu Bá Vương đây sao.
Thục Tiểu Huy, thêm cả lão giả lúc đó..
Ngoài ra đều lạ lẫm, có nam có nữ, chắc hẳn con cháu thế gia cùng nhau tụ tập!
Hầu Dũng định làm bộ không phát hiện, trực tiếp mang Tô Phỉ Phỉ đi qua. Nhưng dường như kẻ thù nên có tâm tính tương thông, vừa bước chân đến Hạ Hầu Tử, Hầu Dũng đã bị Tiết Minh bắt được.
“Ô kìa, không phải chú lùn sao? Trùng hợp trùng hợp, cũng tới leo núi?”
Tiết Minh này, thật đúng bom thối di động, vốn dĩ đang uể oải ỉu xìu, vừa thấy Hầu Dũng lập tức liền hồi phục tinh thần, trực tiếp mở van bắt đầu xả khí.
Tuy nhiên khi nhìn đến Trần Phong, Tiết Minh có chút tái, đem đầu lén lút rụt trở về.
Hai ngày trước, Trần Phong cùng Ngô Địch giao đấu, hắn chứng kiến rõ ràng, giờ phút này Tiết Minh tràn ngập kiêng kị đối với Trần Phong.
Hầu Dũng hừ một tiếng buồn bực, vốn dĩ hắn rất kiêng kị cái xưng hô châm chọc này, hiện tại Tiết Minh dám bêu xấu hắn trước mặt bạn gái, kêu hắn nùn, sao có thể nhịn được?
“Tiết Minh, anh không cần quá đáng!” Hầu Dũng kìm nén.
Tiết Minh mặc dù kiêng kị Trần Phong, nhưng nghĩ đến người Thục gia đang bên cạnh, gan lại lớn hơn, “Làm sao vậy? Tôi chỉ đơn giản chào hỏi một câu thôi mà, sao lại thành quá đáng rồi?”
Nói xong, Tiết Minh liền đi tới, vô cùng tự nhiên, ánh mắt bị hấp dẫn bởi Tô Phỉ Phỉ bên cạnh Hầu Dũng.
Đều là nam nhân, thấy mỹ nữ đương nhiên bị hấp dẫn, đó là chuyện rất bình thường.
Không chỉ Tiết Minh, ngay cả mấy nam nhân khác có mặt ở đây đều bị như thế, thậm chí lão giả cũng không ngoại lệ, ánh mắt hướng trên người Tô Phỉ Phỉ đánh giá.
Bản chất nam nhân không có biện pháp thay đổi!
“Chú lùn, không giới thiệu một chút vị bên cạnh cậu à?” Nhìn hai người nắm tay, tam quan Tiết Minh có chút sụp đổ.
Hầu Dũng đem Tô Phỉ Phỉ kéo ra phía sau, ngẩng đầu nhìn Tiết Minh, “Thì sao? Tiết Minh, tôi và anh nước giếng không phạm nước sông, tốt nhất tôn trọng nhau một chút!”
Tiết Minh là ai? Muốn cùng hắn nói chuyện hẳn hoi, trước phải để hắn đáp hai cái, huống chi hiện tại Hầu Dũng dùng loại ngữ khí này nói chuyện.
Ngoáy ngoáy lỗ tai, Tiết Minh nói, “Ây da, không lầm đi, thật đúng là bạn gái?”
Nói đến đây, sắc mặt đứng đắn của Tiết Minh đột nhiên thay đổi, cười cợt nhả, xoay mặt nhìn về phía đồng bạn, “Các người nghe thấy không? Chú lùn Hầu gia, cư nhiên cũng có thể tìm được bạn gái, còn mẹ nó xinh đẹp như vậy!”
Một đám hồ bằng cẩu hữu, hiển nhiên không phải dạng tốt lành gì, dù nhà bọn họ gia thế không hiển hách bằng Hầu Dũng, nhưng có Tiết Minh dẫn đầu, bên cạnh còn có Thục Tiểu Huy, nơi nào còn cố kỵ.
“Ha ha, lời này của cậu không đúng rồi, người ta tốt xấu gì cũng là thiếu gia Hầu gia, có tiền thì muốn gì không được, yêu cầu cao thế nào cũng kéo xuống thôi!” Người đầu tiên nhanh miệng, chính là một ả mặc chiếc váy liền màu đỏ au, trang điểm theo kiểu phương Tây, dáng người nóng bỏng.
“Đúng nha, chú lùn nhiều tiền như vậy, đáng lẽ nên cải tạo gen của mình a, để lùn như vậy thật thiệt thòi con gái nhà người ta, các người thấy đúng không?” Một tên khác dáng người gầy gò, theo sát đi lên, chế giễu.
Xung quanh rộ lên trận cười ròn rã!
“Mà nha, cô nàng này chắc tốn ít tiền đâu?”
“Nữ nhân bây giờ, vì tiền, cái gì cũng ăn được!”
“Thực sự có chút đồng cảm với chú lùn, tìm được loại bạn gái như vậy, cố tới đầu, nhưng không cố được đuôi, kích cỡ đều không khớp, ha ha……”
……
Một loạt câu nói, từ ngữ khó nghe thi nhau tuôn ra từ miệng đám bạn Tiết Minh, đủ loại hình thức chế giễu, ngay cả Trần Phong ở bên cạnh nghe lòng đều tức giận, chứ đừng nói đến chính chủ.
Tiết Minh càng nghe càng sảng khoái, hắn thích loại cảm giác này, từ nhỏ đến lớn, hắn cực thích đè đầu cưỡi cổ Hầu Dũng, tóm được cơ hội liền phải khi dễ hắn.
Hiện tại tên lùn này cư nhiên tìm bạn gái xinh đẹp như vậy, Tiết Minh tràn ngập ghen ghét, tâm sao có thể chịu đựng được?
Lúc này, Trần Phong đột nhiên đi tới.
Tiết Minh hoảng sợ, theo bản năng sau này lui về một bước, “Mày muốn làm gì?”
Với Trần Phong, Tiết Minh đã tồn tại một bóng ma, hắn ta ngay cả Ngô Địch đều đánh được, bản thân tuy rằng tự tin, nhưng vẫn tự mình hiểu lấy, mình không phải là đối thủ của Trần Phong.
Nếu bây giờ Trần Phong ra mặt, hắn thật sự chống đỡ không được, mấy người Thục gia chưa chắc sẽ ra tay.
“Đừng sợ, tôi tìm chỗ nghỉ ngơi một lát!”
Trần Phong liếc mắt nhìn Tiết Minh một cái, trực tiếp đi qua bên người Tiết Minh, ngồi xuống ghế đá trong đình.