Chương 24: Hoả Liên Hủy Diệt

Ngay sau đó, Tiêu Phong chuẩn bị đi đến thôn tiếp theo, tìm kiếm tạp dịch đệ tử có tư chất tiềm ẩn.

....

Mấy ngày sau.

Trong một rừng cây rậm rạp.

Vẻ mặt Tiêu Phong vô cùng cảnh giác, âm thầm núp ở trong góc, linh lực trong cơ thể đang vận sức chờ phát động.

Ở đầu ngón tay của hắn, một Cổ Hoàng Viêm đang hơi phụt lên, đem không khí xung quanh đều đốt cháy đến vặn vẻo sụp đổ.

“Đáng chết!”

“Không ngờ sẽ gặp được tên trưởng lão Hoàng Phủ Diêm của Phiếu Miểu cung.”

“Vận khí của ta cũng quá đen rồi.”

Tiêu Phong phẫn nộ nói.

Một ngày trước, hắn đi đến thôn tiếp theo tuyển chọn tạp dịch đệ tử.

Không ngờ, tên trưởng lão Hoàng Phủ Diêm của Phiếu Miểu cung cũng ở thôn này.

Lúc Hoàng Phủ Diêm biết được, Tiêu Phong là đệ tử của Huyền Thiên tông, thì liền lộ ra vẻ mặt trào phúng.

Không có hắn, làm sao Phiếu Miểu cung có thể đơn giản giết chết Chưởng giáo đời trước của Huyền Thiên tông như vậy!

Tiêu Phong vô cùng trung thành với Huyền Thiên tông.

Tất nhiên sẽ không muốn nhìn thấy, Hoàng Phủ Diêm trào phúng, hạ thấp Huyền Thiên tông.

Hắn chẳng sợ thực lực của Hoàng Phủ Diêm cao hơn mình bao nhiêu.

Cho nên hắn liền mở miệng cãi lại.

Hoàng Phủ Diêm thẹn quá hóa giận, nổi lên sát tâm với hắn.

Lúc sau, Hoàng Phủ Diêm thi triển công pháp thần công, muốn giết Tiêu Phong ngay tại chỗ!

Nhưng mà, điều Hoàng Phủ Diêm không ngờ tới được, chính là Tiêu Phong có thiên phú vô cùng cao, sức chiến đấu cũng cực kì mạnh, hơn nữa hắn còn có thiên hỏa đứng thử 23 trong các thiên hoả Cổ Hoàng Viêm.

Tiêu Phong triệu hồi thiên hoả Cổ Hoàng Viêm, uy lực mạnh mẽ, thậm chí hắn còn phải kiêng kị vài phần.

Đồng thời, ở trong lòng hắn ta, ý muốn giết người đoạt bảo nổi lên.

Nếu có thể khống chế thiên hoả Cổ Hoàng Viêm này, thực lực của hắn ta chắc chắn sẽ tăng mạnh!

Thực lực của hắn ta đã đạt đến Siêu Phàm cảnh sơ kỳ.

Mà thực lực của Tiêu Phong, chẳng qua chỉ là một tên đang ở Nạp Khí cảnh.

Hai người cách nhau tận hai đại cảnh giới!

Cho dù trong tay của Tiêu Phong có thiên hoả Cổ Hoàng Viêm, thì làm sao?

Hắn ta vẫn có thể nhẹ nhàng bóp chết con kiến hôi này.

Vì thế, hắn ta liền đuổi giết Tiêu Phong.

....

“Ha ha, đồ kiến hôi hèn mọn.”

“Ngươi cảm thấy, ngươi có thể chạy thoát khỏi ta sao?”

Ở giữa không trung.

Hoàng Phủ Diêm lạnh lùng quan sát rừng rậm phía dưới, cả người hắn ta là khí thế cuồn cuộn, áp bức làm không gian xung quanh nổi lên những gợn sóng nhè nhẹ.

Bên trong rừng rậm, mấy loại dị thú thực lực yếu, trực tiếp bị khí thế này nghiền nát thành xương máu!

Còn những dị thú còn lại thì đều đang điên cuồng chạy trốn.

Bọn họ cảm giác được một sự khủng bố to lớn!

Cặp mắt của Hoàng Phủ Diêm sắc bén, cẩn thận tìm kiếm Tiêu Phong đang ẩn trốn.

Đột nhiên.

Hắn ta cảm nhận được thần thức bên dưới, ở chỗ đó có một lượng Linh khí nhỏ đang dao động.

Khóe miệng hắn ta hơi cong lên, lộ ra vẻ mặt lãnh khốc.

Oành.

Bàn tay trong không trung ngưng tụ một đạo linh lực khủng bố, mạnh mẽ nện xuống hướng đó.

“Chịu chết đi.”

Lập tức, toàn bộ gió mây trong không trung cuộn lại, bốn phương phát ra tiếng nổ ầm trời, ngay cả mặt trời với mặt trăng cũng tối đi vài phần.

Đây là uy lực của Siêu Phàm cảnh!

Tiêu Phong ngẩng đầu lên nhìn, nhìn thấy những đợt công kích khủng bố trong không trung đang liên tục rơi xuống, lập tức hắn cảm thấy da đầu đền nứt toạc ra, lông tơ dựng đứng, ngay cả da gà cũng đều nổi hết cả lên.

Một cảm giác sinh tử mãnh liệt nổi lên trong lòng.

Hắn không dám có chút lơ đãng nào, một cỗ linh lực trong cơ thể điên cuồng phóng ra ngoài, bao bọc xung quanh hắn.

Đồng thời, thân hình của hắn cũng lui về sau, muốn tránh đi đòn đánh khủng bố này.

Đạo linh khí đánh xuống oành một tiếng.

Phụt.

Dù Tiêu Phong đã lùi lại nhưng vẫn bị đạo kích đánh đến.

Cả người giống như dây diều bị đứt, trực tiếp bay ra ngoài.

Phun ra một ngụm máu tươi.

Hắn cảm thấy lục phủ ngũ tạng trong cơ thể mình giống như đã bị lệch vị trí, một cơn đau đớn từ tim truyền đến.

“Khụ khụ, Siêu Phàm cảnh quá khủng bố.” Trong mắt của Tiêu Phong hiện lên sự kiêng kị lớn.

“Con kiến hôi nhà người, đừng có phạm sai lầm nữa. Ngoan ngoãn đưa thiên hỏa Cổ Hoàng Viêm ra đây, sau đó tự chặt một tay một chân, lại cúi đầu lạy ta 300 cái. Nói không chừng ta vui vẻ, sẽ tha cho người một con đường sống.”

Hoàng Phủ Diêm từ trên cao nhìn xuống, lạnh lùng quan sát Tiêu Phong.

“Ông già nhà ngươi, muốn ta dập đầu với ngươi? Ông đánh cái rắm ấy.”

Tiêu Phong chửi ầm lên.

“Ngươi!!!”

Sắc mặt của Hoàng Phủ Diêm xanh mét, khí tức quanh thân càng thêm lạnh lẽo.

“Tốt, rất tốt, ngươi đã thành công chọc giận ta rồi đấy.” Hoàng Phủ Diêm lạnh lùng nói, giống như một lưỡi dao sắc bén, làm cho người ta không rét mà run!

Sau đó, hắn ta từ từ vươn tay ra, hung hăng đánh về phía Tiêu Phong.

Lập tức trên bầu trời hiện ra một bàn tay vô cùng lớn.

Một tay che trời, hung hăng giáng xuống, giống như muốn đánh nát cả mảnh đất này vậy!

Sau khi cảm giác được một hơi thở hủy diệt đang đến gần, sắc mắt Tiêu Phong dần trở nên điên cuồng lên.

“Hỏa Liên hủy diệt!!!”

Hắn ta nổi giận gầm lên một tiếng.

m thanh vừa phát ra.

Một cỗ hơi nóng cực kì khủng bố như muốn đem vạn vật trong trời đất thiêu rụi hoàn toàn, bùng nổ lan tỏa ra!

Ngay giờ phút này.

Lấy Tiêu Phong làm trung tâm, ngọn lửa cuồn cuộn bắn ra bốn phía.

Không gian đều bị thiêu đốt, sắp không chịu nổi cỗ nóng uy áp đó.

Nơi thiên hoả Cổ Hoàng Viêm đi qua toàn bộ đều bị bốc hơi.

Đưa mắt nhìn lại, Tiêu Phong đã trở thành một người lửa, cả người giống như tắm trong thiên hoả Cổ Hoàng Viêm.

Lan da của hắn bắt đầu hòa tan, giống như bất cứ lúc nào cũng có thế hóa thành một bãi máu loãng, bốc hơi thành hư vô.

Nhìn thực lực của hắn bây giờ, căn bản không thể nào khống chế được uy lực của thiên hỏa Cổ Hoàng Viêm chân chính.

Nếu hắn mạnh mẽ phóng ra toàn bộ uy lực của thiên hoả Cổ Hoàng Viêm, hắn ta sẽ bị thiêu chết ngay khi đang còn sống sờ sờ.

Nhưng mà, trước mắt hắn ta còn có lựa chọn khác sao?

Vẻ mặt của hắn ta dữ tợn, hai mắt giăng kín tơ máu, gắt gao cắn chặt răng, thân thể không nhịn được mà run rẩy!

Bị thiên hoả Cổ Hoàng Viêm phản phệ, làm hắn ta đau đến muốn chết, hắn sắp ngất tới nơi rồi.

Nếu không phải [Phệ Quyết] hóa giải được một phần thiên hoả Cổ Hoàng Viêm phản phệ, chỉ sợ hắn ta đã sớm bốc hơi thành xương máu.

....