Hứa Mặc an ủi Thượng Quan Thanh vài câu, sau đó trở về Chủ Phong.
Chủ Phong, trong phòng tu luyện của Chưởng giáo.
Hứa Mặc lấy Ngộ Đạo Bồ Đoàn ra và bắt đầu tập luyện.
Thực lực hiện tại của hắn, chỉ là Siêu Phàm sơ kỳ.
So với những cường giả chân chính, hắn vẫn còn quá yếu.
Theo sự phát triển của tông môn, thực lực của hắn cũng phải tăng lên.
Nếu không, hắn đường đường là Chưởng giáo của Huyền Thiên tông, tu vi mới chỉ ở Siêu Phàm sơ kỳ, vậy thì không có danh tiếng rồi.
“Ta có Chí Tôn bá thể, lại có các bộ công pháp Đỉnh cấp Thái Thượng diệu pháp.”
“Ta tin chắc rằng sẽ rất nhanh, thực lực của ta sẽ đạt được một trình độ khủng khiếp.”
Hứa Mặc tự tin thì thầm nói.
Ngay sau đó, hắn tĩnh khí ngưng thần, loại bỏ tạp niệm.
Công pháp trong cơ thể chậm rãi di chuyển.
Một cỗ hơi thở mạnh mẽ tràn ngập trong người hắn.
Ở trên đỉnh đầu hắn, hiện ra đủ loại thần thú dị tượng, không gian xung quanh liên tục vặn vẹo sụp đổ.
Thậm chí, xung quanh người hắn hình thành nên có một thế giới nhỏ, trong đó có vô số chủng tộc cúi người quỳ bái hắn.
Theo thời gian, khí tức trên người hắn càng mạnh mẽ hơn.
....
Trong nháy mắt, đã mấy ngày trôi qua.
Thần Đan phong.
Trong mấy ngày này, Liễu Nhược Tiên vừa nghiên cứu [Vạn Cổ Đan Điển], vừa bế quan tu luyện, tăng cường tu vi của bản thân.
Thực lực của nàng là Tiên Thiên cảnh sơ kỳ, bây giờ đã lên lên Tiên Thiên cảnh hậu kỳ.
Phải biết là, trước đây nàng là một Vương cấp cường giả.
Nàng chỉ cần dựa theo phương pháp tu luyện trước kia, là có thể khôi phục được thực lực cao nhất trong thời gian ngắn nhất.
“Vương Cấp cảnh giới chia làm Đại năng, Vương giả và Vương vực.”
“Đời trước ta chỉ đạt tới Vương Cấp cảnh giới Đại năng.”
“Linh khí ở Huyền Thiên tông vô cùng dồi dào, hơn nữa linh khí còn nồng đậm như vậy, thực của ta nói không chừng có thể đột phá.”
Liễu Nhược Tiên thì thầm nói, trong mắt nàng hiện lên một tia tinh quang.
Ngay sau đó, nàng cúi đầu bắt đầu nghiêm túc nghiên cứu [Vạn Cổ Đan Điển].
Vạn Cổ Đan Điển không chỉ ghi lại nhiều phương đan đã thất truyền, mà còn có nhiều phương pháp luyện đan quý giá.
“Chờ ta nghiên cứu xong Vạn Cổ Đan Điển, ta phải luyện một viên bảo đan cho Chưởng giáo mới được.”
Nghĩ như vậy, gương mặt tinh xảo của Liễu Nhược Tiên hơi đỏ lên.
Có thể được Chưởng giáo tán thưởng là vinh hạnh lớn nhất của nàng.
Sơn Phong cho tạp dịch đệ tử.
Mỗi ngày Vương Hạo đều thức khuya dậy sớm, không chê khổ mệt chăm chỉ luyện tập [Cổ Thần quyền pháp].
Ánh mắt của hắn kiên định, vẻ mặt nghiêm túc, giống như không có bất cứ chuyện gì có thể ngăn cản hắn luyện quyền.
Giữa mũi và miệng thở ra một làn bạch khí như rồng.
Bất kể là [Cổ Thần quyền pháp] hay là [Đạo cấp Hô Hấp pháp], thì đều là công pháp tu luyện đỉnh cấp.
Bề ngoài của Vương Hạo giống người thường, nhưng mà là người thường tu tiên, có hai loại công pháp này trong người, thành tựu công pháp trong tương lai chắc chắn sẽ không tầm thường.
Mà Thượng Quan Thanh cách chỗ này mấy căn phòng, cũng đang bế quan tu luyện.
Từ lần trước được Chưởng giáo chỉ điểm một lần, nàng càng thêm vững vàng và chắc chắn hơn đối với con đường tu luyện của mình.
Thực lực của nàng, cũng là từ Tiên Thiên cảnh hậu kỳ, trực tiếp đến Tiên Thiên cảnh đỉnh phong.
Chỉ còn kém một chút, là có thể tiến vào Tông Sư cảnh!
....
Bên kia.
Ở trong một thôn của người phàm.
“Tiên nhân, cảm ơn tiên nhân.”
“Nếu không phải có tiên nhân giúp đỡ chúng ta giết dị thú cạnh thôn, chỉ sợ là từ nay về sau chúng ta đều phải sống trong lo sợ.”
“Tiên nhân, xin hãy nhận một lạy của chúng tôi.”
Người dân trong thôi liên tục nói cảm ơn.
Ở trước mắt bọn họ, có một người thiếu niên có khuôn mặt tuấn tú đang đứng đó.
“Không sao.”
“Là loại dị thú cấp thấp mà thôi, trong mắt những người tu tiên chúng ta, những cái này không đáng nhắc đến.”
“Hôm nay, ta cho các ngươi một cơ duyên thật lớn.”
“Trưởng thôn, ngươi gọi toàn bộ người dân trong thôn đến đây, nếu có thể thông qua bài kiểm tra của ta, là có thể bái nhập Huyền Thiên tông của ta, trở thành tạp dịch đệ tử.
Người thiếu niên này nói.
“Thật sự sao?”
“Mấy đứa trẻ trong thôn chúng ta, cũng có thể bái nhập tu tiên ở tông môn sao?”
Thôn trưởng kích động đến nỗi lệ nóng quanh tròng.
Ông ta vội vàng triệu tập mọi người trong thôn đến.
Thiếp theo, tiên sư thiếu niên đó liền làm bài kiểm tra thiên phú với mọi người.
Chỉ có ba người khoảng mười bốn mười lăm tuổi thông qua khảo nghiệm.
“Tính toán thời gian, ta xuống núi cũng đã được một tháng.” Tiêu Phong lẩm nhẩm nói.
Lúc hắn xuống núi, Chưởng giáo đại nhân đã giao cho hắn một nhiệm vụ.
Để hắn ở phàm giới, tuyển tạp dịch đồ đệ có tiềm lực.
Đây là cơ hội để hắn thể hiện trước mặt Chưởng giáo.
Đương nhiên hắn muốn làm thật tốt, không thể để trưởng giáo thất vọng.
Hắn biết, bây giờ thanh danh của Huyền Thiên tông trong mắt người ngoài không tốt, mọi người đều cho rằng người thừa kế Huyền Thiên tông đã tuyệt, rách nát không chịu nổi, đang cực kì xuống dốc.
Chính vì vật, hắn hay tuyển nhận đệ tử trong thôn.
Thông tin trong thôn lạc hậu, người dân trong thôn ngay cả Huyền Thiên tông cũng chưa bao giờ nghe qua.
Căn bản không biết Huyền Thiên tông có phải là một tông môn lớn hay không.
Hắn chỉ cần diệt trừ một vài dị thú quanh thôn, thì ở trong mắt của người dân thực lực của hắn là vô cùng cường đại, người dân tự nhiên sẽ quỳ bái, tranh nhau muốn gia nhập Huyền Thiên tông.
"Khà, ta đúng là một thằng nhóc lanh lợi.” Trên mặt Tiêu Phong hiện ra sự kiêu ngạo.
Trải qua thời gian một tháng nỗ lực, hắn đã nhận được mười mấy tạp dịch đệ tử.
Những tạp dịch đệ tử đó, đều đang đi đến Huyền Thiên tông.
“Chưởng giáo đại nhân nhìn thấy những tạp dịch đệ tử đó, chắc sẽ khen ta vài câu nhỉ?” Trong mắt Tiêu Phong, tràn ngập sự mong chờ.