Thượng Quan Thanh từ biệt các sư huynh, tìm một hang động ở trên núi để làm nơi ở và nơi tu luyện cho bản thân.
Ngay khi chuẩn bị bắt đầu dọn dẹp.
Một khuôn mặt khôi ngô tuấn tú và một người đàn ông uy nghiêm bước vào trong động.
Nhìn thấy người đàn ông ở phía sau, Thượng Quan Thanh lập tức sửng sốt, lập tức cúi đầu. mở miệng cung kính:
“Bái kiến chưởng giáo.”
Hứa Mặc đáp lại:
“Ừ.”
“Thượng Quan Thanh, bổn Chưởng giáo hỏi ngươi một vấn đề, ngươi hãy suy nghĩ thật kĩ rồi trả lời.”
Vẻ mặt Hứa Mặc trở nên đầy ẩn ý sâu xa.
“Được.”
Thượng Quan Thanh gật đầu đáp lại.
Hứa Mặc dùng đôi mắt vừa đen vừa sâu của mình nhìn thẳng vào Thượng Quan Thanh, trực tiếp hỏi thẳng:
“Ngươi cảm thấy, ngươi là thanh thiên Đại Thánh, hay chỉ đơn giản là Thượng Quan Thanh?”
Nghe đến đây, Thượng Quan Thanh có chút giật mình, không nghĩ rằng chưởng giáo sẽ hỏi nàng ta về vấn đề này.
“Ta là thanh thiên Đại Thánh? Hay là Thượng Quan Thanh?”
“Chuyện này có gì khác biệt sao?”
Thượng Quan Thanh suy nghĩ trong lòng, nhíu mày, trên mặt tỏ ra nghi hoặc.
Đột nhiên.
Cả người nàng bỗng dưng chấn động, vẻ mặt kinh ngạc, hô hấp trở nên dồn dập khó khăn, đứng ngây ngốc tại chỗ.
Trong lòng đang trở nên cực kì hỗn loạn.
Nàng không ngừng tự hỏi chính bản thân mình:
“Đúng vậy, ta là thanh thiên Đại Thánh, hay là Thượng Quan Thanh?”
Ngay lập tức, cả người nàng toả ra một luồng khí mạnh mẽ bí ẩn, cả người dường như đã rơi vào ngộ đạo.
Thậm chí, trong hơi thở cũng có dấu vết của linh khí Thánh cấp.
Hứa Mặc kéo căng uy áp Chưởng giáo tới tuyệt đối, nếu không chỉ cần một chút khí tức Thánh cấp cũng đã đủ để nghiền nát Hứa Mặc thành hư vô.
Hắn nhìn Thượng Quan Thanh đang tiến vào trạng thái ngộ đạo, khoé miệng khẽ nhếch lên, tạo ra một đường vòng cung:
“Cuối cùng cũng thức tỉnh rồi sao?”
“Đúng là không uổng công ta đi một chuyến, tự mình chỉ điểm cho ngươi.”
……………………………..
Hơn nửa ngày sau.
Thượng Quan Thanh chậm rãi mở mắt, trên người tràn ngập khí tức mạnh mẽ bá đạo.
Nàng tỉnh lại từ giữa trạng thái ngộ đạo.
Nếu từ từ cảm nhận, trình độ tu luyện của nàng cũng được tăng lên không ít, từ Tiên Thiên cảnh sơ kỳ đã trực tiếp đạt tới Tiên Thiên cảnh hậu kỳ.
Thượng Quan Thanh tỏ vẻ cung kính và biết ơn, cúi đầu cảm tạ Hứa Mặc một cách chân thành:
“Đa tạ chưởng giáo chỉ điểm.”
“Nếu không có chưởng giáo chỉ dẫn, đệ tử sẽ nhầm đường lạc lối.”
“Ta là Thượng Quan Thanh, không phải Thanh Thiên Đại Thánh.”
Nàng trả lời với lòng cảm kích vô hạn và chân thành, hơn nữa còn nghiêm túc trả lời chưởng giáo.
Nàng đã hiểu ý nghĩ sâu xa của vấn đề mà chưởng giáo đã đưa ra.
Từ khi được đánh thức ký ức ở kiếp trước, nàng vẫn luôn sống dưới ánh hào quang của thanh thiên Đại Thánh.
Thậm chí, còn tự coi mình là thanh thiên Đại Thánh.
Tuy nhiên, nàng chỉ đơn giản là Thượng Quan Thanh.
Đây mới là thân phận thật sự của nàng.
Nếu nàng tiếp tục sống dưới ánh hào quang của thánh thiên Đại Thánh, một mặt, võ đạo của nàng sẽ chỉ dừng lại ở mức cảnh giới Đại Thánh, không thể đột phá.
Mặt khác, trong quá trình tu luyện, có thể dẫn tới tẩu hoả nhập ma.
Bởi vì, nàng vẫn luôn không thể phân biệt được bản thân là Thượng Quan Thanh hay thánh thiên Đại Thánh.
Hai thân phận này luôn dây dưa mập mờ, sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra chuyện lớn.
“Ta là Thượng Quan Thanh! Ta muốn thành thanh thiên Đại Thánh siêu việt ở kiếp trước, bước vào Đế cấp cảnh giới!!”
Trong mắt Thượng Quan Thanh mang theo sự kiên định, nội tâm của nàng cũng trở nên sáng sủa.
Tại thời khắc này, độ trung thành của nàng đối với Huyền Thiên tông từ 95 tăng lên tới 100.
Sau khi Hứa Mặc vừa ý với độ trung thành, trên mặt của hắn mang theo biểu cảm hài lòng.
Rất là trung thành.
Trạng thái này chỉ gây hại cho Thượng Quan Thanh!
Bởi vậy, Hứa Mặc mới đặc biệt chạy đến, điểm hóa Thượng Quan Thanh.
Đại Thánh cấp bậc cường giả, đây chính là Chí Tôn cường giả đứng đầu Kim Tự Tháp.
Một ý niệm đã có thể hủy diệt một vực.
Đáng sợ tới cực độ.
Nghe nói như thế, biểu cảm Thượng Quan Thanh có chút thương cảm.
“Ở kiếp trước, ta thuộc về một thế gia Đỉnh cấp tu luyện, bên trong thế gia này có Đế cấp cường giả tọa trấn.”
“Ta có một ca ca ruột.”
“Ca ca của ta rất có tâm kế, mặt ngoài, hắn ta ôn hòa khiêm nhường, là truyền nhân mà mọi người trong gia tộc thừa nhận, không chỉ tu vi cao thâm, tính cách vô cùng tốt, ở ngoại giới cũng có tiếng tăm tốt đẹp.”
“Trong thế hệ Thiên kiêu trẻ, chắc chắn hắn ta thuộc về chú mục.”
Đang nói chuyện, khí tức trên người Thượng Quan Thanh trở nên lạnh lẽo rất nhiều, trong hai con ngươi phun ra lửa giận.
Nàng thế này, phải tu luyện thật tốt mới được.
Hứa Mặc nghe được hoàn cảnh của Thượng Quan Thanh ở kiếp trước xong, trên mặt của hắn không hề bận tâm.
Hắn như thế, đơn giản là vì hắn đã đã thấy nhiều tiểu thuyết máu chó trên mạng.
Hắn ta không phải là trùm phản diện trong kịch bản máu chó huyền huyễn sao?
Nam chính mặt ngoài là thiên chi kiêu tử, kính già yêu trẻ, lấy chuyện giúp người làm niềm vui, khiêm tốn lễ nhượng, sau lưng lại là tu luyện ma công, là một trùm phản diện.