Chương 13: Sinh mệnh cấp năm Chủ Thần Không Gian xuất hiện, hàng duy đả kích

Trường Vĩnh vội vàng thu liễm uy áp cảnh giới của mình lại.

Dù sao, nếu tùy ý tản ra, chỉ sợ Tiên Vực không chịu nổi, có thể trong nháy mắt nát bấy.

Vô tận vũ trụ bên trong, cảm ứng của Trường Vĩnh bao phủ gần như hết thảy, Tiên Vực rộng lớn cũng bị hắn nhìn thấu nhất thanh nhị sở.

Bên ngoài kia, vô số tôn Hỗn Độn Ma Thần đang ngủ say nhưng cũng lục đục thức tỉnh, nhao nhao chạy về phía Tiên Vực.

Trường Vĩnh cũng không để ý đến đám lâu la đó, ân, đối với hắn thì Chuẩn Tiên Đế là lâu la, chỉ là ngụy sinh mệnh cấp ba mà thôi, nhưng mà đối với mọi người trong Tiên Vực mà nói, quả thật vô lực chống cự, dù sao, đừng nói Chuẩn Tiên Đế, cho dù Chân Tiên cảnh cũng chỉ có Hàn Tuyết và Vũ Phong mà thôi, cả hai còn chưa đạt đến đỉnh điểm sinh mệnh cấp hai.

Cả Tiên Vực pháp tắc hỗn loạn sau khi Trường Vĩnh tỏa ra khí tức, khiến cho Hàn Tuyết và Vũ Phong chật vật ổn định lại.

Trường Vĩnh thấy vậy liền nhất niệm sửa chữa lại hết thảy, lúc này Tiên Vực mới tính yên ổn, điểm số của hắn cũng tăng thêm vài trăm tỉ, hiển nhiên là nhờ bản thân nhiễu loạn phút chốc tạo thành, tất nhiên không nhiều như bản địa thổ dân là Diệp Thần ở đây nhiễu loạn.

Lần tiếp theo Trường Vĩnh dù có cố ý tự mình kiếm điểm, hiệu quả cũng không tốt như lần đầu, thậm chí không đáng kể, dù sao hắn không phải người giới này, thế giới ý chí ở đây cũng bị động bài xích hắn, tất nhiên một thân tu vi của hắn đặt ở bất cứ vị diện nào cũng không thay đổi, khác với nhiều người gặp tình trạng mâu thuẫn quy tắc khác nhau khi vượt giới.

Vũ Phong và Hàn Tuyết một mặt nghiêm nghị, Vũ Phong kính úy hướng về hắn nói:"Mong tiền bối thứ tội, ta không biết ngài đã đạt đến cảnh giới đó." Càng nói hắn càng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, bọn hắn là hai người đứng đầu Tiên Vực, đương nhiên hiểu rõ tiến cảnh lên Chuẩn Tiên Đế khó khăn thế nào, chứ đừng nói đến Trường Vĩnh với một thân tu vi đế cảnh như thế, quả thật không thể tưởng tượng.

Theo hắn thấy, một trăm cái Tiên Vực cũng chưa chắc dựng ra nổi một cái Chuẩn Tiên Đế, càng khó nói Tiên Đế, cơ hồ cả vùng vũ trụ này không thể nào sản sinh ra được.

Không trách Hỗn Độn Ma Thần cũng nghĩ giống như vậy, dù sao chúng nó sở dĩ có thể cường đại sánh ngang Chuẩn Tiên Đế, một phần là do từ hỗn độn sinh ra, cả vùng vũ trụ này tương đương nơi cung cấp tài nguyên cho chúng nó lớn mạnh, nhưng mà vạn tộc bên ngoài cũng không giống, chỉ có thể điều động một phần vũ trụ chi lực trong thời gian ngắn, không thể trường kì lúc nào cũng bị động hấp thu vũ trụ chi lực như Hỗn Độn Ma Thần.

---

Trường Vĩnh phân phó hai người Vũ Phong và Hàn Tuyết cứ tiếp tục quản lí Tiên Vực, nhắc nhở chú ý đến phi thăng giả Diệp Thần, sau đó trong nháy mắt thuấn di ra hàng tỉ năm ánh sáng bên ngoài vũ trụ.

Lúc này, hắn bắt gặp mười sinh vật hình thái thiên kì bách quái, diện mục dữ tợn, bản thể con nào con nấy cũng to lớn đến hàng trăm triệu năm ánh sáng, vắt ngang mấy cái thiên hà, có thể nói, cho dù Tiên Vực, gặp một trong số chúng nó cũng không chịu nổi một đả kích, hoặc có thể nói, bọn chúng cũng khinh thường liếc mắt nơi nhỏ bé đó.

"Nhân loại, ngươi rốt cuộc đến từ đâu, trong vũ trụ này không thể nào có Tiên Đế cảnh được, dù sao đó cũng chỉ là cảnh giới truyền thuyết mà thôi, từ lúc vũ trụ còn một đống hỗn độn, bọn ta được xem như những sinh vật khởi nguyên, chứng kiến không biết bao nhiêu tỉ tỉ cái kỉ nguyên trôi qua." Một tên Hỗn Độn Ma Thần trầm giọng quát, âm thanh vang vọng khiến cho chu vi hàng triệu năm ánh sáng gặp ảnh hưởng to lớn, các sinh vật hơi mạnh ở đó thất khiếu chảy máu, sinh mệnh cấp một thì nổ tung thể xác, người khác thì mờ mịt không hiểu thấu, còn cho là thế giới sắp sập đến nơi, trong nháy mắt không biết bao nhiêu cái vị diện run rẩy.

Trường Vĩnh nhíu mài, thế giới này đúng là không theo sáo lộ thường thấy trong các tiểu thuyết, những tôn Hỗn Độn Ma Thần này nếu chủ động ra tay, có thể hoàn toàn hủy diệt mọi thứ ở vùng vũ trụ này, cái gì thiên mệnh chi tử trong mắt bọn nó, khác gì trò trẻ con, đến cấp độ này, bọn nó có thể nhìn thấu khí vận từng sinh vật, từ đó thôi diễn vận mệnh, nếu thấy ai có thể uy hiếp cho bọn nó, vậy liền vượt thời không săn giết.

"Ta đến từ đâu, chẳng lẽ các ngươi không biết sao?" Trường Vĩnh hờ hững đáp, hắn cũng đang thăm dò hết tất cả vũ trụ, nhưng bất chợt ngưng trọng, hắn cảm ứng được trong vũ trụ, không gian cơ hồ bị ngăn cách bởi một thứ gì đó, cho dù đã đạt đến đỉnh điểm sinh mệnh cấp ba, cũng tức là cực hạn của thế giới này, thế mà không thể nào tác động gì được đến.

"Chẳng lẽ...ngươi đến từ bên ngoài vũ trụ này?" Hỗn Độn Ma Thần kinh hãi nói. Trường Vĩnh thấy vậy nhún vai, chuẩn bị nói cái gì đó, bỗng nhiên cảm thấy vũ trụ rung chuyển, thời không vỡ nát.

Từ trên Vũ trụ, một đôi mắt to lớn không thể đo được xuất hiện, nó như ngăn cách cả vũ trụ này, nơi bị nó quét mắt đến, trong nháy mắt thời không hỗn loạn, hoàn toàn cắt rời đi, tạo ra một lỗ hổng đen mực ngay giữa vũ trụ, vùng vũ trụ này cũng không thể chữa trị được, các lỗ hổng này tựa như hố đen mà địa cầu nhắc đến, không ngừng thôn phệ mọi thứ xung quanh, ánh sáng cũng không thể thoát khỏi, các quy luật pháp tắc cũng vỡ vụn tại chỗ, bản thân hắc động cũng không ngừng lớn lên, nếu cứ để nó tiếp tục như vậy mà nói, toàn bộ thế giới này liền bị hủy diệt không còn hư vô, không có không gian tồn tại, khái niệm thời gian cũng tan vỡ, không còn gì tồn tại.

Mười tôn Hỗn Độn Ma Thần lúc này cũng sinh ra sợ hãi, khi chuẩn bị bỏ chạy, liền bị ánh mắt quét đến, trong nháy mắt thời không xung quanh bọn nó liền bị đảo lưu chóng mặt, thời gian không ngừng đảo ngược, cuối cùng mười tôn Hỗn Độn Ma Thần này ngạnh sinh sinh bị đánh trở về nguyên hình giống như lúc mới sinh ra từ hỗn độn, không, nói đúng hơn là mọi thứ về chúng nó bị quay trở lại lúc kia, Trường Vĩnh có thể phát hiện được chúng nó lúc này mờ mịt, còn chưa có khai linh trí.

"Cái gì, mạnh như vậy, đùa bỡn thời không, cải tạo mọi thứ." Trường Vĩnh hoảng hốt nói, sau đó liền nhờ hệ thống mau chóng rời khỏi đây.

Sau khi Trường Vĩnh rời đi, đôi mắt nhận ra được, liền trở nên tức giận.

Trong phút chốc, toàn bộ vũ trụ dần dần tiêu tán.

Tại Tiên Vực, mọi người nhìn bản thân của mình dần dần biến mất, la lớn sợ hãi, đến cả Vũ Phong và Vô Tình Tiên Tôn Hàn Tuyết cũng không tránh khỏi, sắc mặt sợ hãi trắng bệch.

"Tại sao lại như vậy chứ, tại sao có thể, sức mạnh này, của thần minh sao?"

"Xong đời, ta vừa mới đột phá Huyền Tiên cảnh, vốn chuẩn bị tiêu sái, tại sao lại như vậy a."

"Rốt cuộc đôi mắt đó là sao, làm sao có thể tùy tiện hủy diệt như vậy được."

Các nơi khác trong vũ trụ cũng sinh ra những oán thán sợ hãi tương tự.

Lúc này Diệp Thần, Diệp Huyền Tiên vừa mới phi thăng lên, chưa kịp trang bức, leo lên đỉnh phong, cũng dần dần tiêu tán, đối mặt thiên kiếp hắn, cũng không có sợ hãi qua, cho dù chết hắn cũng không bao giờ sợ, thế mà khi nhìn đến đôi mắt kia, hắn liền run rẩy không chịu được, nháy mắt đạo tâm phá toái, trước khi hoàn toàn tiêu tán, hắn liền cười khổ, cảm thấy thiên ý trêu ngươi, cho hắn trùng sinh, rồi sau đó lại đẩy hắn về lại địa ngục.

Vũ trụ hoàn toàn hủy diệt, không còn khái niệm, không còn tồn tại, không ai biết về nó ngoài Trường Vĩnh.

---

Trở về chủ thế giới, Trường Vĩnh lúc này không thể bình tĩnh nổi, vốn tưởng đạt đến sinh mệnh cấp ba, có thể tùy ý hô phong hoán vũ tại thế giới nhỏ bé đó.

Lúc nãy còn định đùa giỡn mười tôn Hỗn Độn Ma Thần kia đâu, bỗng nhiên chưa kịp thao tác gì, trong phút chốc giết ra một tồn tại kinh khủng vượt qua toàn bộ vũ trụ, đơn giản là giảm chiều không gian đả kích, cho dù hắn rời đi, cũng đoán được tràng cảnh phía sau, cũng may hắn quyết đoán nhanh chóng, thấy không ổn liền nhờ hệ thống truyền tống trở về, nếu không thì đã nuốt hận tại chỗ.

"Hệ thống, rốt cuộc nó là gì, ta chắc chắn rằng nó không phải tồn tại nên có ở thế giới kia." Trường Vĩnh ngưng trọng hỏi.

"Đó là sinh mệnh cấp năm, là cái gọi là Chủ Thần Không Gian, nó vận dụng cao duy sức mạnh đả kích thế giới kia, cũng may ngươi thông minh bỏ chạy, nếu không ta lại phải tìm túc chủ mới,." Hệ thống nhàn nhạt nói, ngữ khí hơi động động.

"Lại?" Trường Vĩnh nắm được từ mấu chốt trong lời hệ thống nói, theo lời này, trước khi hắn nắm giữ hệ thống này, liền có nhiều người khác cũng tương tự, nhưng mà tất cả đều đã vẫn lạc.

Điều này khiến cho hắn trở nên nghiêm nghị hơn, vốn cho là hệ thống này đã rất mạnh rồi, nhưng mà các túc chủ tiền nhiệm cũng toàn bộ bỏ mình, chắc hẳn là cũng gặp sinh mệnh cao cấp hơn quá nhiều xuất kích, chẳng hạn như cái Chủ Thần Không Gian ban nãy.

"Chết tiệt, hẳn là sau khi thôn phệ Vô Hạn Ác Mộng Không Gian, ta liền tự động chuyển thành mục tiêu xâm lấn của Chủ Thần, cho nên mới bị nó truy sát như thế." Trường Vĩnh gương mặt khó coi nghĩ, tiếp đến nhớ đến quả đắng mà hắn nhận được ở thế giới zombie kia, hắn liền khó mà nén giận, gã Triệu Hổ kia, và cả nữ tử Hạ Dung kia, và tất nhiên không thể thiếu đầu xỏ Chủ Thần Không Gian, hắn sau khi cường đại hơn, chắc chắn sẽ giết ngược trở về.

"Hệ thống, Chủ Thần có thể không ngừng vượt giới truy sát ta, vậy không phải nói chủ thế giới ta đang ở cũng liền nguy hiểm." Trường Vĩnh hỏi, ta một cái tân thủ vừa xuất đạo không lâu thế mà bị các đại boss hạ mình truy sát, khó tránh khỏi có chút uất ức.

"Không, vùng thế giới này tương đối đặc thù, có tồn tại mạnh hơn Chủ Thần che đậy, nó cũng không dám trắng trợn xâm nhập, nhưng tất nhiên có thể gửi luân hồi giả vào làm phiền ngươi mà thôi, nó chỉ là sinh mệnh cấp năm, đoán chừng luân hồi giả mạnh nhất là cấp ba, cùng lắm là cấp bốn." Hệ thống nói.

Trường Vĩnh nghe vậy bắt đầu trầm tư, vốn hắn nghĩ thế giới này vài năm nữa sẽ linh khí khôi phục, đơn giản như vậy thôi, không ngờ lại còn có tồn tại mạnh mẽ vượt qua cả Chủ Thần, lúc này hắn cảm nhận khắp nơi đều là ác ý