Trường Vĩnh sau khi dò xét thế giới này liền biết được đại khái nội tình nơi đây.
Hạ vị diện mà Diệp Thần đang sống là Thanh Châu giới, bên cạnh xung quanh còn có đếm không hết hạ vị diện tương tự.
Hắn cũng có ý định tìm thiên mệnh chi tử từ các vị diện khác nhưng hiển nhiên không có thành công, không biết là thiết lập này có tồn tại hay không.
Mà nối liền một mạch các hạ vị diện hướng lên trên, không phải là Tiên Giới trong đoạn ký ức của Diệp Thần, mà là Tiên Vực, tất nhiên những kinh nghiệm của đoạn ký ức này là không giả, nhưng kinh lịch bối cảnh tất nhiên giả, Trường Vĩnh cũng không lo hắn biết chân tướng, dù sao hắn có đạt đến Tiên Đế thì cũng chả tìm ra cái Tiên Giới ngụy tạo kia.
Tất nhiên khi Trường Vĩnh đủ mạnh, cũng có thể dĩ giả vi chân, tạo ra thế giới chân thật.
Tiên Vực rộng bao nhiêu, hắn đạt đến sinh mệnh cấp hai tương đương với Chân Tiên cảnh nơi đây, cũng vô pháp đo lường, cho dù Chân Tiên cảnh có thể tùy ý thuấn di xé rách không gian đi xa hàng vạn năm tốc độ ánh sáng, cũng không thấy điểm cuối cùng, nếu đi quá xa, sẽ bị lạc vào vũ trụ tinh không, hỗn độn bao trùm, gặp những tồn tại ngoài hỗn độn, có thể xưng Hỗn Độn Ma Thần, lực lượng của chúng mạnh xa Chân Tiên, nhưng hiển nhiên không đạt đến Tiên Đế, có thể gọi Chuẩn Tiên Đế.
Trường Vĩnh khi dò xét khó tránh khỏi những tồn tại khác phát hiện.
Sau một lát, hai đạo thân ảnh nhanh chóng xuất hiện trước mặt hắn, một nam một nữ, nam nhìn gương mặt nghiêm nghị, toát ra khí thế bất phàm, mà nữ thì tuyệt sắc vô song, mài liễu u buồn, đôi mắt khép hờ, mỗi một cử động cũng khiến người ta kinh tâm động phách.
Trường Vĩnh liếc hai người, liền biết được thân phận đối phương, ở Tiên Vực, Chân Tiên cường giả có thể sở hữu tôn xưng cho bản thân, nam được xưng Không Gian Tiên Tôn, một thân tạo nghệ về không gian pháp tắc đạt đến đăng phong tạo cực, có thể tùy ý dịch chuyển khắp nơi hơn xa các cường giả khác.
Mà nữ tử tuyệt sắc kia, được xưng Vô Tình Tiên Tôn, nắm giữ một đầu thái thượng vong tình đạo, triệt để vô sầu vô cảm, khó bị dao động đạo tâm, là tồn tại không ai muốn trêu chọc, nghe đồn nàng ta lúc nhỏ từng tự tay thí sư diệt tổ, đến phụ mẫu còn nhẫn tâm trảm sát, chỉ vì truy cầu một đạo vô tình lộ.
"Cả hai người này nhìn không tệ." Trường Vĩnh âm thầm gật đầu.
Không Gian Tiên Tôn nhíu mài, cảm thấy Trường Vĩnh không tôn trọng bọn hắn, lộ liễu dò xét như vậy, còn Vô Tình Tiên Tôn mải mai không quan tâm, chỉ là gương mặt càng thêm hàn ý.
"Tại hạ là Vũ Phong, người đi theo ta là Hàn Tuyết, không biết đạo hữu đến từ đâu, bọn ta tu luyện tại Tiên Vực hàng chục triệu năm nhưng không phát hiện qua ngươi." Không Gian Tiên Tôn, Vũ Phong lúc này chắp tay, liền nói ra nghi hoặc của mình.
Bọn hắn cũng dò xét Trường Vĩnh, thế mà không phát hiện cảnh giới hư thực của hắn, cả hai liền không dám xem thường, bề ngoài tuy đang ung dung hữu lễ hỏi han, nhưng bên trong cũng âm thầm điều động lực lượng, phòng trường hợp Trường Vĩnh có ý định động thủ.
Trường Vĩnh cười mỉm, mọi cử động của hai tên này đều không thể qua mắt hắn:"Hai vị đạo hữu bình tĩnh, ta chỉ từ ngoài vũ trụ tinh không tình cờ phát hiện nơi đây thôi, không ngờ qua hàng trăm triệu năm cuối cùng lại thấy một giới vực tu luyện phồn hoa như thế, đúng là bất ngờ thật."
Vũ Phong và Hàn Tuyết nhìn nhau, đều nhìn ra nghi hoặc trong mắt đối phương. Rõ ràng bọn hắn cho rằng Tiên Vực là nơi duy nhất tụ tập vạn tộc sinh sống, ngoại trừ ngoài vũ trụ tinh không bên ngoài có các Hỗn Độn Ma Thần tồn tại, cũng không cho rằng có người có thể du đãng trong vũ trụ lâu như thế, theo ngữ khí của Trường Vĩnh, hắn đến từ một nơi khác, mà mất đến hàng trăm triệu năm tìm kiếm, điều này khiến cho đến cả Vô Tình Tiên Tôn Hàn Tuyết rung động.
Bọn hắn cũng có thể hành tẩu trong vũ trụ vô ngần, tuy nhiên chỉ đi đi dò xét vài chục năm là cùng, vì bên ngoài không có dấu hiệu khác của sự sống, chỉ có những tồn tại như Hỗn Độn Ma Thần đáng sợ kia mà thôi, nếu đi quá xa, hiển nhiên đối mặt với không biết nguy hiểm, Chân Tiên cũng trở nên nhỏ bé, tùy thời có thể vẫn lạc.
Mà nếu lời Trường Vĩnh là thật, đoán chừng thực lực của hắn vượt xa Chân Tiên, đã đạt đến Chuẩn Tiên Đế trở lên.
Vũ Phong cố gắng bình tĩnh lại, nhẹ nhàng nói:"Thì ra là khách đến từ thiên ngoại, không biết ngươi đến đây có việc gì." Hắn cũng nháy mắt từ bỏ ý định công kích, dù sao người trước mắt nếu muốn cũng có thể miểu sát cả hai bọn hắn, nếu là có ác ý thì cũng đã không cần phí lời như vậy. Hàn Tuyết bên cạnh hắn thấy thế cũng không nói gì, chỉ nhẹ nhàng gật đầu đồng tình với câu hỏi của Vũ Phong.
Trường Vĩnh nghe vậy liền khẽ nói:"Ta đến đây, chỉ là đơn thuần tham quan mà thôi, dù sao quá lâu không thấy những nơi như vậy, có chút tưởng niệm a." Hắn càng nói càng ra vẻ tang thương, hệt như trải qua vô tận tuế nguyệt gột rửa, nhìn thấu sự vật không ngừng đổi mới.
Mà những lời này trong tai của cả hai bọn hắn, đều đại khái cho là thật, dù sao một tồn tại nhân tộc không biết tên đột nhiên xuất hiện, thực lực cường đại như thế, đúng thật không có gì để giải thích hơn.
"Tất nhiên đạo hữu có ý tham quan thì cứ tự nhiên, bọn ta còn có việc nên không thể bồi tiếp ngươi, nơi đây pháp tắc không ngừng hỗn loạn, cần có người chữa trị, nếu không thì sẽ sụp đổ." Vũ Phong và Hàn Tuyết giao phó một câu như thế rồi nhanh chóng rời đi.
Trường Vĩnh đứng chắp tay tại trên tinh không, không để ý đến, mà là tập trung quan sát Diệp Thần.
---
Diệp Thần, sau khi "trọng sinh", liền nhanh chóng quật khởi, chỉ mất một chút thời gian, hắn liền giết chết Diệp Thành và hai tên tùy tùng từng đánh nguyên chủ, nháy mắt hóa giải chấp niệm của cỗ thân thể này.
Hắn cũng không ngừng cường đại, thậm chí diệt sạch Diệp gia, đánh hạ hai gia tộc Vương gia và Hạ gia còn lại trong Thiên Cương Thành, sau đó đắc tội Thiên Cương Thành thành chủ, liền bị đối phương ghi hận, tất nhiên Diệp Thần cũng diệt luôn cả cái thành, tâm ngoan thủ lạt, không hề thánh mẫu, từ già trẻ lớn bé, cho dù vô tội, cũng không thoát khỏi cái chết, cường giả mạnh nhất của Thiên Cương Thành chỉ có thực lực Hóa Thần cảnh mà thôi, Diệp Thần dựa vào tiền kiếp trọng sinh, đã đột phá đến Độ Kiếp đỉnh phong, tùy thời phi thăng, lúc này trở nên bành trướng như thế chẳng qua là đang trắng trợn vơ vét tài nguyên để chuẩn bị phi thăng Tiên Vực.
"Chậc, thiết lập tên này sát phạt vô tình như thế đúng là chuẩn xác, điểm số nháy mắt hồi vốn." Trường Vĩnh liếc nhìn điểm số hệ thống tăng lên 700 tỉ, liền nhẹ nhõm cười.
Tại Thanh Châu giới, dựa vào vô địch chi tư, cảnh giới tối cường, không ai cản trở được bước chân của Diệp Thần, mọi nơi hắn đi qua, nếu không ai thần phục tự giác nộp lên toàn bộ tài nguyên, hắn liền không chút do dự một chưởng vỗ bay gia tộc, tông môn nơi đó thành bình địa.
Thế lực lớn nhất Thanh Châu giới là Thiên Diễn Tông cũng vì đắc tội hắn, mà bị diệt không thương tiếc.
Ngày đó, thập đại cường giả Độ Kiếp cảnh của Thiên Diễn Tông, liên hợp với nhau thôi diễn số mệnh của Diệp Thần, nhưng rơi vào phản phệ, phán hắn là sát tinh chi kiếp tại Thanh Châu giới, người người có thể tru sát.
Diệp Thần biết điều đó liền tức giận, lạnh lùng đi đến Thiên Diễn Tông, nhẹ nhàng cầm xuống thập đại cường giả Độ Kiếp cảnh giới, sau đó thuận tay xóa sổ.
Lúc này, Thiên Diễn Tông, thế lực cường đại nhất Thanh Châu giới liền bi kịch hóa thành lịch sử.
Diệp Thần tại đây chân chính vô địch, không ai dám phật ý.
Trường Vĩnh lúc này liền trướng nhanh tận hơn 1500 tỉ điểm, liền vui vẻ hỏi hệ thống:"Muốn tăng lên sinh mệnh cấp ba đỉnh phong, đồng thời nắm giữ vận dụng thực lực hoàn toàn, cần bao nhiêu điểm?"
Hệ thống rất nhanh đáp:"Tổng cộng 1000 tỉ điểm."
"Tốt, mau thăng cấp a." Trường Vĩnh không chờ được nói.
Lúc này cả Tiên Vực lẫn xung quanh vô tận tinh không bỗng nhiên bị một uy áp chấn trụ, vô số cường giả Tiên Vực run rẩy ngẩng đầu, Hàn Tuyết và Vũ Phong lúc này vẫn đang tu bổ các pháp tắc quy luật của giới vực này nhưng trong nháy mắt liền bị đợt uy áp này đánh cái hỗn loạn, cả hai bọn hắn ngạc nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía Trường Vĩnh ở trên tinh không kia.
Ở ngoài vũ trụ tinh không, một tôn Hỗn Độn Ma Thần thức tỉnh, cảm nhận được uy hiếp lan đến, chấn kinh nói:"Lực lượng này, là Tiên Đế, sao có thể, vùng vũ trụ này sớm đã không đủ bản nguyên để tạo ra thêm một Tiên Đế, thiên đạo cũng không phải ăn chay, đến tột cùng là thế nào." Tên Hỗn Độn Ma Thần càng nghĩ càng tức giận, nháy mắt phạm vi hằng tinh xung quanh hắn vạn năm ánh sáng liền bị uy áp chấn nổ, tôn Hỗn Độn Ma Thần này rõ ràng cũng không tin tà, liền hướng về Tiên Vực xé rách không gian mà đi.