Từ trong thời không loạn lưu, Trường Vĩnh xé rách không gian, khoan thai bước ra.
Nhận ra quần áo trên người không phù hợp với bối cảnh nơi đây, hắn liền phút chốc dùng lực lượng huyễn hóa một bộ trường bào màu đen, mái tóc cũng tùy ý nhanh chóng dài ra.
Quan sát một chút bản thân, hắn cảm thấy hài lòng, nhìn nhìn thi thể Diệp Thần nằm bên góc nọ.
"Nên cho hắn kim thủ chỉ gì đây, lão gia gia, ngụy hệ thống, công pháp, vẫn là thiên phú đặc thù các loại?" Trường Vĩnh lẩm bẩm nói.
Nhíu mài một cái hắn liền nảy ra một ý tưởng, đó chính là chế tạo cường giả trùng sinh, tất nhiên chỉ là độn giả tạo ký ức mà thôi.
Việc đạt đến sinh mệnh cấp hai như hắn, việc này có thể làm được.
Tuy nhiên muốn lừa gạt không kẻ hở, vẫn nên dùng điểm hệ thống tiến hành hoàn mỹ.
Hắn sở dĩ chọn sáo lộ cường giả trọng sinh thế này chủ yếu là đơn thuần ác thú vị mà.
"Hệ thống, nếu cưỡng ép thêm một đoạn ký ức cho tên kia, thì phải mất bao nhiêu điểm?" Trường Vĩnh bất động thanh sắc hỏi.
Hệ thống đáp:"Tùy vào sự sắp xếp của ngươi, số điểm cũng sẽ trừ đi tương ứng, cụ thể là bao nhiêu, cần ngươi trước tiên mô tả đoạn ký ức cần tạo ra."
Trường Vĩnh nghe vậy chống cằm suy tư, trong đầu lướt qua hàng tá sáo lộ kinh điển tiểu thuyết mạng.
Rất nhanh, hắn liền quyết định xong, liền đem việc thiết kế nói cho hệ thống.
"Khấu trừ 500 tỉ điểm, hoàn tất tạo ký ức đã thiết kế, mời ngươi nhận lấy." Hệ thống nhàn nhạt thông báo, sau đó một quang cầu trắng sáng liền xuất hiện trên tay Trường Vĩnh.
Hắn khẽ cười, rồi phẩy tay một cái, phong tỏa không gian xung quanh.
Trong nháy mắt, hồn phách của Diệp Thần đang du đãng bên ngoài chậm rãi bị hắn bắt về.
"Tất nhiên ngươi đừng làm ta thất vọng a, dù sao cũng mất 500 tỉ điểm, hệ thống cố tình rút hết điểm của ta a." Trường Vĩnh thở dài rồi nhanh chóng đẩy quang cầu vào hồn phách của Diệp Thần.
Quang cầu dần dần dung hợp với hồn phách, qua một phen kiểm tra, Trường Vĩnh không thấy có gì bất thường, liền cưỡng chế quy hồn của Diệp Thần về thân xác.
Trường Vĩnh cũng nháy mắt chớp động biến mất, hiển nhiên là bắt đầu đi dò xét thế giới này.
---
Đêm khuya, tại góc hẻo lánh ở Diệp gia, bầu trời trăng sáng nhè nhẹ, yếu ớt phủ lên thân ảnh đang nằm ở dưới đất.
Bỗng chốc, hắn bật dậy, đôi mắt sắc bén, ngó nhìn xung quanh, rồi dò xét thân thể, nháy mắt kinh hỉ.
"Ha ha, Diệp Huyền Đế Diệp Thần ta vốn tưởng thân tử đạo tiêu trước thiên kiếp, không ngờ thiên đạo cẩu tặc cũng không thể làm gì được ta, tàn hồn thành công trọng sinh vào cỗ thân thể này."
Diệp Thần nhếch miệng cười như điên, cũng may không ai ở xung quanh, Diệp gia lúc này đa số đều đã nghỉ ngơi, chỉ còn vài tên đệ tử đi tuần tra cho có.
Hắn vốn là Diệp Huyền Đế uy chấn Tiên Giới, chỉ mất mười năm từ phàm nhân hèn mọn thành công đánh hạ vị diện thấp, một đường phi thăng lên Tiên Giới, trải qua gột rửa tu vi bất đắc dĩ phải tu luyện lại từ đầu, tuy nhiên nơi đây cũng không lấn át lại được hào quang của hắn quá lâu.
Từ Nhân Tiên cảnh, hắn đã bắt đầu vượt cấp chém giết thiên kiêu Địa Tiên, chỉ mất hai mươi năm tấn thăng Thiên Tiên cảnh, tám mươi năm đạt đến Huyền Tiên cảnh viên mãn, một đường hát vang.
Tại Tiên Giới, cường giả hiện thời mạnh nhất lúc đấy là Chân Tiên cảnh, nhưng đa số đều tự phong để khám phá con đường cao hơn.
Có thể nói, Diệp Thần cơ bản vô địch, hoành hành vô kỵ, một đường chém giết vô số thiên kiêu, đồ nhà diệt tông, sát phạt quả đoán, khiến cho mọi người rung động.
Chính vì tự mãn, mà hắn cũng táng thân trước thiên kiếp.
Ngay đạo thiên kiếp cuối cùng, hắn nhận ra kiếp vân của hắn mạnh xa so với những cường giả Chân Tiên trước đó từng đột phá, nhưng rốt cuộc hắn gắn gượng chịu được, vốn sắp thành tựu Chân Tiên, chính thức vô địch Tiên Giới, nào ngờ chuyện để hắn không thể tin được xảy ra.
Phía trên thiên khung hỗn loạn lúc đấy, kiếp vân nào có dấu hiệu xua tan, trái lại còn trở nên dữ tợn, uy thế toát ra chấn động cả những Chân Tiên kia tỉnh dậy, bọn hắn cũng kinh hãi nhìn thiên kiếp trên bầu trời, bởi vì ngay cả bản thân bọn hắn còn cảm thấy sự uy hiếp khi có khi không.
"Chết tiệt, Cửu Tiên Thiên Kiếp không phải có chín đạo thiên phạt sao, làm sao lại như vậy, cẩu tặc thiên đạo." Diệp Thần gương mặt dữ tợn, bản thân lúc này của hắn gần như đèn cạn dầu, chỉ còn cách miễn cưỡng vận dụng yếu ớt tiên lực gắn gượng tạo ra một vòng bảo hộ gia thân.
Tiếp đến, lôi vân ngày càng dày đặc, trên thiên khung dần dần chớp động, đến cả Chân Tiên còn cảm thấy đè nén, cho dù cường giả đỉnh cao nhất ở Tiên Giới, dưới uy áp của thiên đạo cũng không ngừng run rẩy, các quy luật pháp tắc trở nên hỗn loạn không ngừng, tưởng chừng như cả Tiên Giới chuẩn bị bị đánh nát.
Trong nháy mắt, một đạo huyết sắc thiên phạt giáng thẳng xuống người Diệp Thần, cả người hắn dần tan biến trên thiên không, nhưng trong mắt hắn không hề sợ hãi.
Nếu có, chỉ có không cam lòng, không ngờ thiên đạo lại vô sỉ như vậy, cho dù hắn thành công độ Cửu Tiên Thiên Kiếp, thiên đạo lại không buông tha hắn, không tiếc nhiễu loạn Tiên Giới, hạ Tử Kiếp với hắn.
"Cẩu tặc thiên đạo, nếu bổn đại gia còn sống, tất nhiên nghịch thiên diệt đạo, thay vạn tộc chém ra một đầu thông thiên chi lộ." Âm thanh của hắn chấn động Tiên Giới, nhưng sau đó dần dần tiêu tán trong Tử Kiếp. Diệp Huyền Đế Diệp Thần từ đó trở thành truyền kì, thành một giai thoại đáng tiếc cho người đời, các Chân Tiên khác cũng trở nên trầm mặc, thiên địa bất nhân, dĩ vạn vật vi sô cẩu, Diệp Thần là tồn tại có hi vọng nhất ở Tiên Giới đột phá đến cảnh giới trong truyền thuyết, Tiên Đế cảnh, sánh vai thiên đạo thậm chí áp chế nó, nhưng tất nhiên thiên đạo vô tình ích kỉ, không cho phép có ai vượt ra khỏi khống chế của nó, Diệp Thần cho dù yêu nghiệt đến mức nào cũng chỉ có thể nuốt hận, thân tử đạo tiêu mà thôi.
Nghĩ đến lời nói hùng hồn cuối cùng của Diệp Thần trước khi tiêu tán, bọn hắn liền thở dài, không một ai cho rằng hắn có thể sống sót, thậm chí nghịch thiên trở về.