Trường Vĩnh khi nghĩ đến chủ thế giới không đơn thuần như vậy, liền cảm thấy nguy cơ.
Nhớ đến thiên thạch sẽ đem lại linh khí khôi phục cho thế giới này, Trường Vĩnh rất nhanh liền ra quyết định.
"Nếu ta can thiệp nó, vậy sẽ có gì xảy ra, ta không tin trong vũ trụ rộng lớn thế này, địa cầu sẽ trùng hợp bị nó va vào rồi tạo ra linh khí khôi phục." Trường Vĩnh âm thầm nghĩ, dù sao ngoài hắn ra, vẫn còn quá nhiều thế lực khác bên ngoài, không loại trừ có người xuyên việt cũng đang ở đây giở trò.
Vốn viên thiên thạch kia sẽ mất vài năm nữa mới có thể chạm đến địa cầu, nhưng trong tức khắc, liền bị Trường Vĩnh nhất niệm phá toái, viên thiên thạch kia liền nổ tung, tạo ra một vụ nổ tân tinh cỡ nhỏ, trên địa cầu ban đêm lúc này, bằng mắt thường cũng thấy được bầu trời sáng như ban ngày, kéo dài khoảng vài phút, hiển nhiên tốc độ của vụ nổ này vượt qua cả ánh sáng, cho nên hình ảnh truyền về địa cầu mới nhanh như vậy.
Ngoài đường, một cặp đôi nam nữ đang dắt tay đi dạo khuya với nhau, cũng kinh ngạc nhìn lên bầu trời, những người xung quanh cũng nhao nhao lấy điện thoại ra quay lại cảnh này.
Tại một căn phòng trông khá bừa bộn, một gã thanh niên gần ba mươi đang ngủ khò khò, nhận ra hơi chói mắt, liền ngoáp ngủ tỉnh dậy, nhìn ra ngoài cửa sổ, oán thầm sao trời sáng nhanh vậy, hắn cũng chỉ mới ngủ một chút mà thôi, nhưng sau khi nhìn đồng hồ, khóe miệng hắn co giật, rồi lại nhìn ra ngoài bầu trời:"Mẹ nó, thiếu ngủ đến mức sinh ra ảo giác rồi."
Khắp nơi đều xảy ra tình trạng tương tự, nhưng mà mọi người cũng chỉ tỏ ra hiếu kì một chút thôi, khi bầu trời bắt đầu hắc ám như cũ, cũng không ai quan tâm nữa.
---
Tại đài thiên văn quốc gia
"Giáo sư, viên thiên thạch kia đã phát nổ một cách vô căn cứ, không hề có dấu hiệu là sẽ nổ như vậy, quái lạ." Một tên nghiên cứu viên trẻ tuổi nhìn kính thiên văn, nhíu mài thật sâu, sau đó quay người nói với người một lão giả nhìn qua trên sáu mươi.
Lão ta lúc này đang chắp tay phía sau lưng, ngẩng người nhìn bầu trời, nghe được lời nói kia, liền mở miệng hỏi:"Đã đo lường kĩ lược đồ chuyển động của nó kèm theo ước lượng năng lượng hỗn loạn bên trong chưa?"
Nghiên cứu viên trẻ tuổi kia chắc nịt đáp:"Rồi ạ thưa ngài."
Lão giáo sư nghe vậy thở dài:"Thôi, không cần đi sâu nữa, vũ trụ vô bờ bến, khoa học chỉ lí giải được một phần bản chất nhỏ bé không đáng kể bên trong, vốn tưởng tận thế sẽ đến, nhiều quan chức cấp cao con em nhà giàu đều đã lấy được thông tin, chuẩn bị bỏ trốn khỏi địa cầu, nhưng mà tất nhiên sự tình lại may mắn như vậy, cũng nên thông báo với bọn hắn không cần làm quá lên."
---
Tại một khu biệt thự xa hoa, một nam tử khí độ bất phàm, bóp nát chén trà trong tay, tức giận chửi bới:"Chết tiệt, là tên nào dám phá đám bố cục của ta chứ."
Không sai, vốn định trở thành hắc thủ sau màn, khởi động linh khí khôi phục, Lục Phong liền có thể tùy ý nằm xoát điểm, nhẹ nhõm điều động thế giới hướng đi.
Hắn sở hữu não động hệ thống, chỉ cần tiêu hao điểm số nhất định, sẽ có thể tạo ra mọi thứ, rất là kinh khủng, hệt như sáng thế chi lực, chỉ cần khiến cho cảm xúc mọi người sinh ra dao động, điểm số tùy thời tăng trưởng, hắn cũng càng có thể trực tiếp biến mạnh, thế giới không có siêu phàm hắn liền tạo siêu phàm, thế giới không có tu tiên hắn liền tạo ra nó, có thể nói phong quang rực rỡ vô cùng, đáng tiếc chưa kịp trù tính quá nhiều liền bị kẻ khác phá hoại.
"Không ngờ ngoài ta ra còn có kẻ khác sở hữu sức mạnh không biết tên, là cường giả của chính thế giới này hay là tồn tại như ta?" Lục Phong lầm bầm nói, lần này vì chế tạo một đợt quy mô linh khí khôi phục, hắn đã mất mấy tháng để tích lũy điểm số, không ngừng ở khắp nơi bên ngoài chế tạo ra những tràng cảnh siêu tự nhiên, kết quả liền trắng tay.
Nhưng cũng may, đối với hắn, lần này không phải không có thu hoạch, ít nhất để hắn biết bản thân hắn ở thế giới này không phải vô địch, tất nhiên sẽ nhờ đó đề phòng hơn.
"Xem ra vẫn nên điệu thấp phát dục." Lục Phong híp mắt.
---
Trường Vĩnh lúc này liền suy nghĩ đi kiếm thêm điểm để trở nên cường đại hơn, tùy thời ứng phó với Chủ Thần.
"Hệ thống, truyền tống ta qua một thế giới cấp thấp, tận lực che giấu khí tức của ta, không cho Chủ Thần phát hiện."
"Cần khấu trừ 100 tỉ điểm để hoàn tất, phải chăng đồng ý?"
Trường Vĩnh nghe vậy liền phất tay:"Đồng ý".
---
Lần này, hắn từ không gian bước ra, thần niệm bao phủ cái vị diện này, liền thấy hứng thú, rõ ràng đây là thế giới võ đạo cấp thấp, giang hồ võ lâm các loại, đại đa số cường giả chưa đến Luyện Khí Kì đỉnh phong, hắn cũng phát hiện có một tên thực lực vượt trội so với ở đây, tương đương với Trúc Cơ trung kì, xem ra chắc hẳn là chiến lực trần nhà, hắn liền suy nghĩ không biết nên thế nào nhiễu loạn thế giới này đâu.
"Ai, đi ra cho ta." Trường Vĩnh nhàn nhạt quát.
Từ trong gốc cây, một tiểu nữ cô nương mười lăm mười sáu tuổi, trên tay còn ôm theo một con mèo vàng, dung mạo nàng ta đẹp đẽ yếu ớt, rụt rè bước ra.
"Ngươi thấy ta như thế nào xuất hiện rồi đúng không?" Trường Vĩnh cười mỉm nói.
Nàng ta hơi run run, nhìn thấy Trường Vĩnh mỉm cười, hơi đỏ mặt đáp:"Vâng, thần tiên đại nhân ta...thấy ngài từ trong một cái hắc động bước ra." Nàng vốn đang đuổi theo con mèo vàng này vui đùa với nhau, nào ngờ chạy đến đây phát hiện tình huống kinh người như thế này, một nam tử tràn đầy xuất trần khí tức, từ hư không bước ra, chỉ có thần tiên trong truyền thuyết mới có được loại lực lượng này, đến phụ thân của nàng là võ lâm minh chủ cũng không thể nào so sánh được.
Nàng lại hưng phấn nghĩ:"Nếu ta hướng hắn xin làm đệ tử, có hay không có thể tu tiên đâu."
Trường Vĩnh nghe vậy liền không có gì bất ngờ, hỏi tên nàng ta thì biết nàng tên Phương Y, là nhi nữ của Phương Bạch, võ lâm minh chủ của cả cái giang hồ vị diện này, biết nàng có tâm tư muốn bám đùi từ mình, liền lắc đầu cười.
"Đi, ngươi bồi ta đi dạo, nếu thấy hứng thú, ta sẽ cân nhắc dạy ngươi một chút tu luyện."
Phương Y nghe vậy hai mắt tỏa sáng, lúm đồng tiền lộ ra, hớn hở hô:"Thần tiên ca ca không được nuốt lời đó nha, hi hi."
Sau đó hai người bắt đầu đi dạo trong thành trấn, nhan trị hai người cực cao, như đôi thần tiên quyến lữ, tỉ lệ quay người khỏi bàn.
Lúc này, trên đường tương đối hỗn loạn, một thân ảnh đang liều mạng chạy trốn, phía sau còn có tên đầu trọc hung thần ác sát đuổi theo. Vì không đuổi kịp tốc độ nên hắn liền tức giận thở hổn hển:"Tiểu tử, ngươi dừng lại còn có con đường sống, đừng trách ta vận dụng ám khí." Đe dọa xong hắn liền làm động tác lấy tay thò vào áo, chuẩn bị lấy ám khí ra. Lúc này Phương Y một bên kinh hô nhìn xem, Trường Vĩnh hứng thú đoán thầm, chắc hẳn sẽ thấy được một màn phi đao, phi tiêu các loại thường thấy trong phim kiếm hiệp, nào ngờ khi thấy màn tiếp theo, hắn liền bó tay.
"Ăn ta đạn." Tên đầu trọc rút súng ra, ngắm chuẩn vào tên đang chạy phía trước, liền nổ mấy phát súng.
"Ạch..ạch". Tên kia nháy mắt bị bắn trúng chân, té xổng xoài xuống đất, bụng cũng bị dính hai viên đạn, máu tươi tràn ra nhiễm đỏ cả đường, bá tánh xung quanh kinh hãi thét lên, liền nhao nhao lùi xa, nhưng vẫn cố nén mắt nhìn chăm chăm hiện trường.
Trường Vĩnh thở dài, cứ nghĩ đây là thế giới võ lâm hiệp truyện gì đó đâu, kết quả đây, súng đều mẹ nó ra tới, không phù hợp họa phong a, chắc chắn là lại gặp tên xuyên việt giả nào nó làm rồi.