Chương 6: Vô Tâm Linh

Một cái thanh đồng pháp linh đang được đặt trên bàn thờ trước cái lư hương.

*Pháp linh: chuông

Thành ý cung kính cúi người, sau khi đứng dậy liền nhanh chóng cầm lấy cái chuông đồng.

Cái chuông dài bằng bàn tay, có một cái chuôi nắm. Cái chuôi sắc bén giống như mũi thương. Bên ngoài có khắc hoa văn hình mặt người, đồng xanh bị rỉ, cảm giác rất cổ xưa.

Lật cái chuông lại thì sẽ thấy cái chuông này không có quả lắc.

Thành Ý quay đầu nhìn Trần Mộc đang nghiêm túc chép kinh văn trên vách tường liền cười lạnh: “Giả vờ giả vịt.”

Thành Ý cầm cái chuôi nhọn hung hăng đâm vào lòng bàn tay trái rồi nhỏ máu bàn tay lên trên miệng của chiếc chuông đồng.

Một lực hút vô hình xuất hiện, lỗ thủng trong lòng bàn tay giống như một cái vòi nước được mở, huyết dịch màu đỏ tươi đang nhanh chóng chảy vào trong chuông đồng.

Chỉ trong vòng 5 hơi, sắc mặt của Thành Ý trở nên tái nhợt vô cùng.

Huyết dịch lơ lửng một cách vô căn cứ trong cái chuông đồng, sau đó xoay tròn rồi hội tụ thành một viên huyết châu óng ánh lớn bằng một hạt đậu phộng.

“Vô Tâm Linh hưởng, ta ra lệnh cho ngươi mau lập tức hiện hình.” Thành Ý trừng mắt nhìn bóng lưng của Trần Mộc rồi hung hăng lay động chuông đồng.

Viên huyết châu óng ánh tạo thành một cái quả lắc rồi va chạm vào vách chuông đồng.

Coong!

Một tiếng chuông xa xăm đột ngột vang lên.

Một cơn chấn động vô hình lấy pháp linh làm trung tâm đang nhanh chóng khuếch tán ra tứ phía, sau đó thì bị vách tường của tổ sư điện bắn ngược lại, không ngừng vang vọng bên trong tổ sư điện nhưng lại không lan ra bên ngoài.

Trần Mộc đang nghiêm túc chép kinh đột nhiên toàn thân chấn động, cơ thể lập tức cứng ngắc.

Ha ha! Để ta nhìn thử xem ngươi là cái quái gì.

Vẻ mặt Thành Ý tràn đầy nóng bỏng nhìn chằm chằm Trần Mộc.

“Ợ...” Một tiếng thật dài phát ra từ trong miệng Trần Mộc.

Thành Ý: “...”

Tại sao lại không có tác dụng?

Rõ ràng Vô Tâm Linh đã phát động rồi mà?

Chẳng lẽ là do uy lực không đủ?

Thành Ý cắn răng một cái rồi lại đâm thủng bàn tay trái, rót máu tươi vào, tiếp tục lắc chuông.

Coong!

Tiếng chuông xa xăm lại vang lên.

Cơ thể Trần Mộc lại tiếp tục đình trệ. Thành Ý hung hăng nắm chặt bàn tay trái!

Được rồi!

“Đạo trưởng, lắc tiếp đi, tiếng chuông rất hay a.” Trần Mộc đang cứng ngắt đột nhiên quay đầu lại nói.

Thành Ý: “...”

"Ngươi không cảm thấy có gì khó chịu sao?" Thành Ý cẩn thận hỏi.

Trần Mộc nhíu mày suy tư: “Cảm thấy hơi đầy bụng.”

Thành Ý: “...”

“Lắc tiếp đi, tiếng chuông này rất hợp với kinh văn a.” Trần Mộc gãi đầu cười nói.

“A....” Còn lắc sao? Ngươi đây là đang muốn giết ta a?

Y mang theo chuông đồng tới gần rồi ngó xem những chữ kinh văn mà Trần Mộc đã chép.

Kết cấu cân đối, chữ viết phiêu dật giống với kiểu chữ của Trần Mộc mà y lần đầu nhìn thấy, hơn nữa còn đẹp hơn một chút, có thêm một chút phiêu miểu ý cảnh.

Chẳng lẽ mình đoán sai sao?

Tà ma đã bị Vô Tâm Linh dọa chạy từ tối qua rồi sao?

Vô Tâm Linh chính là vật tổ truyền của Thanh Phong quán, nghe nói là đến từ thượng cổ Thuần Dương Đạo, chuyên khắc chế đủ loại u hồn tà ma.

Người trước mắt này lại không hề có chút phản ứng nào với Vô Tâm Linh, điều này đã chứng minh đối phương linh nhục hợp nhất, căn bản không bị tà ma phụ thể.

Nghĩ tới đây, Thành Ý liền cảm thấy chóng mặt hoa mắt.

Vô Tâm Linh nhiếp hồn khắc tà ma rất lợi hại, nhưng tiêu hao cũng lợi hại, cần rất nhiều máu người để phát động.

Một người đàn ông cường tráng quanh năm luyện công, khí huyết cường tráng như hắn mà chỉ phát động hai lần liền bị hút đến trắng cả mặt.

Mấu chốt là còn không có tác dụng gì, giống như là đang phát động vào không khí, chuyện gì cũng không có xảy ra.

Y càng nghĩ thì càng cảm thấy đầu nặng chân nhẹ.

Không được không được, phải mau chóng đi cắn chút thuốc mới được.

Cất kỹ Vô Tâm Linh, Thành Ý chật vật rời khỏi tổ sư điện. Y sợ mình bị té xỉu ở chỗ này.

Trần Mộc nhìn thấy Thành Ý vội vàng rời đi thì không khỏi bĩu môi.

Không phải là để cho ngươi lắc chuông thêm mấy lần thôi sao, chạy gì mà chạy.

Nhưng mà tiếng chuông này thật sự là rất hay.

Hắn ngẩng đầu nhìn vách tường màu xám bán trong suốt trước mặt.

-----

Thư pháp: 135/10000 (Nhị giai)

-----

Hình như cái màn hình này tự xuất

hiện phải không?

Ừhm, kinh nghiệm lại tăng lên.

Được rồi được rồi, nhanh chóng chép kinh thôi.