Sau nửa tiếng tiếp tục trao đổi với hệ thống về những khúc mắc của mình. Trần Bình Nhật cũng đã gần hồi phục lại cơ thể. Và từ đằng xa có ba đến bốn sinh vật màu xanh lục đang tiến tới gần chỗ hắn.
Goblin 1: "gobu, gobuu, gobaa."
(Phát hiện có con người ở đằng kia.)
Goblin 2: "Goba, goba, gobaa, gobuu."
(Xem hắn còn sống không? Chết mang về làm làm thức ăn, còn sống mang về làm đồ chơi cho nữ hoàng.)
Goblin 3: "Gobu, gobu, gobu, gobaw."
(Ta tìm được khúc gỗ này, tên kia lấy dây ra đây trói hắn lên.)
Goblin 4: "Gobaw, gobaw, gobul."
(Hắn vẫn còn sống.)
"Uhmm, bây giờ thì ta làm cách nào để trở về?"
[Túc chủ chỉ cần thu 100.000 điểm hận thù cho lần xuyên giới tiếp theo. Hoặc cần hoàn thành nhiệm vụ chính được giao là được.]
"Thế bây giờ ta còn bao nhiêu điểm?"
[Túc chủ còn 500 điểm hận thù.]
Vẫn đang trong tâm thức nói chuyện, với hệ thống, Trần Bình Nhật đã bị bốn sinh vật màu xanh lục trói vào cột gỗ khênh lên đi về rừng.
[Thông báo nhiệm vụ chính đóng cổng không gian, địa điểm làng Oran, thời hạn bảy ngày, thất bại mất tiểu đậu đậu. Phần thưởng 1 quyển công pháp 5 sao ngẫu nhiên và 100.000 điểm hận thù.]
[Thông báo nhiệm vụ phụ giải cứu dân làng bị bắt cóc bởi goblin, địa điểm hang động goblin, thời hạn một ngày, thất bại trừ 200 điểm hận thù, thành công mở cầu quay thưởng hệ thống.]
[Quét cơ thể túc chủ, cường độ cơ thể yếu,công pháp chưa có, chưa đạt yêu cầu.]
[Túc chủ có đồng ý tiêu hao 360 điểm để cải tạo cơ thể ?]
"Đồng ý."
Trần Bình Nhât biết nơi đây không còn là nơi hoà bình như thế giới cũ của mình. Hắn quyết định cải tạo lại cơ thể yếu ớt của mình, để tăng lên cơ hội sống trở về nhà.
...
...
[Trần Bình Nhật.]
Giới tính: Nam.
Chủng tộc: Con người.
Tuổi: 28.
Chiều cao: 170 cm.
Thế Giới: Trái Đất, Việt Nam.
Sức mạnh: Sơ cấp => Sơ cấp thấp. (Chờ 15 phút.)
Phòng thủ: Sơ cấp => Sơ cấp thấp. (Chờ 15 phút)
Dẻo dai: Sơ cấp => Sơ cấp thấp. (Chờ 15phút.)
Linh lực: Sơ cấp => Sơ cấp thấp. (Chờ 15 phút.)
Nhanh nhẹn: Sơ cấp => Sơ cấp thấp. (Chờ 15 phút.)
Sinh mệnh: Sơ cấp => Sơ cấp thấp (Chờ 15 phút.)
Linh hồn: Sơ cấp => Sơ cấp thấp. (Chờ 15 phút.)
May mắn: E?
Kĩ năng: 0
Công pháp: 0
Cường độ cơ thể: Sơ cấp => Sơ cấp thấp.
Danh hiệu: 0
[Thời gian cải tạo 15 phút.]
Trong khi chờ hệ thống nâng cấp cơ thể, Trần Bình Nhật mở mắt, hắn mới biết mình đang bị trói tay, chân vào khúc gỗ bởi bốn con quái vật lùn, da xanh lá cây, tai nhọn.
Do là một người đọc tiểu thuyết giả tưởng đến nghiện. Nên Bình Nhật nhận ra ngay đặc điểm của chúng giống hệt như những con goblin, trong các cuốn tiểu thuyết giả tưởng mà hắn thường hay đọc. Ngay lúc này Trần Binh Nhật đang bị chúng khênh lên, di chuyển về phía rừng cây kia.
Dù bị bắt nhưng hắn vẫn chưa cảm thấy cần phải hoảng loạn. Vì từ sau cú rơi, và những điều không tưởng. Não hắn đang học cách tiếp nhận mọi việc dần dần như đây chỉ là việc "Bình thường".
"Chắc chắn chúng định mang mình về tổ làm món canh đây mà."
"Người mình cũng không gọi là quá gầy, da thịt cũng vừa đủ. Tròn một bữa ăn hoàn hảo còn gì." Trần Bình Nhật thầm nghĩ về kinh nghiệm chính xác qua những bộ tiểu thuyết giả tưởng
"Hừm, hừm bữa ăn phải ngon lắm đây!"
Càng nghĩ Trần Bình Nhật lại càng thấy có chuyện gì đó không đúng.
"Ây chết, bây giờ mình lên tìm cách thoát ra mới phải nhỉ?"
Sực tỉnh khỏi suy nghĩ ngược, với người bình thường, không sợ chết của mình. Trần Bình Nhật khẩn cấp gọi hệ thống.
"Hệ thống, hệ thống ngươi không giúp ta ngay lúc này! Là chúng ta gặp lại nhau qua đường tiêu hoá của bọn goblin đó, và cuối đường ra là..."
[Xin túc chủ vui lòng chờ, hệ thống đang trong quá trình cải tạo cơ thể.]
"..."
Trần Bình Nhật kêu cứu hệ thống mãi, phản hồi hắn nhận lại cũng chỉ là đang cải tạo sức mạnh.
Quá chán nản bởi tình huống bây giờ. Hắn bắt đầu tự bổ não, mà chuyện trò cùng bốn con goblin. Và lần lượt đặt tên cho chúng theo thứ tự từ còn khênh đầu gỗ đến cuối gỗ.
"Đầu tiên là ngươi khênh cao lên Xanh Lè, đầu ta gần chạm đất rồi đấy. Còn ngươi Xanh Lục cách xa ta một khoảng cái khố của ngươi hôi quá! Còn hai tên Green với Cỏ đi nhanh lên xem nào!"
"Các ngươi thật nhàm chán mà"
Dù cố bắt chuyện bao lâu, chúng vẫn chẳng quan tâm Trần Bình Nhật đang nói gì. Hết việc làm hắn chuyển sang vùng vẫy cùng hét lớn.
"Này các ngươi đang đưa ta đi đâu vậy? Này ta ít thịt lắm, toàn da bọc xương. Ăn ta không ngon miệng đâu, cơ thể bẩn lắm. Ta còn chưa tắm một tháng rồi đấy, ăn vào ngộ độc chết mà các ngươi cũng dám."
Như hiểu điều Trần Bình Nhật nói từ nãy đến giờ. Bọn chúng đồng thanh cười dị chế giễu kêu lên: "Gobaw gobaw."
"Thế là đời mình hết thật rồi sao? Trở thành món ăn cho đám goblin này. Lão tặc Thiên ta còn chưa một mảnh tình vắt vai đó, khốn kiếp thật!"